Chương 11
20
Sắc mặt Trương Nam tái nhợt như tờ giấy, nhưng vẫn nghiến răng đứng dậy.
"Sau khi anh yêu Tĩnh Vi, cô ấy giới thiệu anh với tôi."
"Khi nhìn thấy anh tôi đã yêu anh ngay từ lần đầu tiên."
“Nhưng anh không bao giờ để tôi vào mắt.”
"Tôi một mực muốn anh và Tĩnh Vi chia tay. Tôi nghĩ nếu như hai người chia tay, tôi sẽ có cơ hội."
"Mỗi ngày tôi đều nói với Tĩnh Vi, anh quá nghèo, còn là trẻ mồ côi bị bán vào cô nhi viện, anh không xứng với cô ấy."
"Nhưng cô ấy không bao giờ nghe những lời này. Ngược lại càng đau lòng vì anh, đối xử với anh tốt hơn."
"Sau này nhà họ Từ tìm được anh, nhận anh trở về, thân phận của anh thay đổi lớn, là tôi ngày ngày đều là hù dọa cô ấy."
"Tôi nói bây giờ anh phát đạt rồi, xung quanh gái đẹp rất nhiều, anh nhất định sẽ sớm bỏ rơi cô ấy."
"Lúc đầu cô ấy không tin, nhưng sau khi tôi nói với cô ấy quá nhiều và đưa ra nhiều ví dụ, cô ấy đã tin một cách ngu ngốc."
"Nhưng hai người vẫn không chia tay, còn sắp kết hôn."
"Tôi ghen tị đến nỗi sắp phát điên, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc hại Tĩnh Vi chế.t."
"Tôi chỉ nghĩ rằng Tĩnh Vi và tôi đều là những cô gái bình thường."
"Nhưng tại sao cuộc sống của cô ấy tốt như vậy, cô ấy có thể gả cho một người đàn ông như anh, được anh yêu thương hết mực."
"Tôi đã không còn ảo tưởng về việc ở bên anh nữa, tôi chỉ muốn cô ấy chia tay với anh."
"Tôi chỉ muốn cô ấy biến trở lại thành một người giống hệt tôi."
"Là cô ta, là Tần Như..."
Trương Nam đột nhiên chỉ vào Tần Như: "Cô ta nói dối tôi, cô ta nói có biện pháp khiến Tĩnh Vi chia tay với anh, tôi bị cô ta mê hoặc, tôi tin..."
Khi Trương Nam nói đến đây, bà ta che mặt và khóc lớn: "Nhưng tôi không bao giờ nghĩ rằng cô ta sẽ tìm người giế.t Tĩnh Vi."
"Nếu tôi biết sẽ như vậy, đánh chế.t tôi cũng không làm!"
Sắc mặt Trương Nam tái nhợt như tờ giấy, nhưng vẫn nghiến răng đứng dậy.
"Sau khi anh yêu Tĩnh Vi, cô ấy giới thiệu anh với tôi."
"Khi nhìn thấy anh tôi đã yêu anh ngay từ lần đầu tiên."
“Nhưng anh không bao giờ để tôi vào mắt.”
"Tôi một mực muốn anh và Tĩnh Vi chia tay. Tôi nghĩ nếu như hai người chia tay, tôi sẽ có cơ hội."
"Mỗi ngày tôi đều nói với Tĩnh Vi, anh quá nghèo, còn là trẻ mồ côi bị bán vào cô nhi viện, anh không xứng với cô ấy."
"Nhưng cô ấy không bao giờ nghe những lời này. Ngược lại càng đau lòng vì anh, đối xử với anh tốt hơn."
"Sau này nhà họ Từ tìm được anh, nhận anh trở về, thân phận của anh thay đổi lớn, là tôi ngày ngày đều là hù dọa cô ấy."
"Tôi nói bây giờ anh phát đạt rồi, xung quanh gái đẹp rất nhiều, anh nhất định sẽ sớm bỏ rơi cô ấy."
"Lúc đầu cô ấy không tin, nhưng sau khi tôi nói với cô ấy quá nhiều và đưa ra nhiều ví dụ, cô ấy đã tin một cách ngu ngốc."
"Nhưng hai người vẫn không chia tay, còn sắp kết hôn."
"Tôi ghen tị đến nỗi sắp phát điên, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc hại Tĩnh Vi chế.t."
"Tôi chỉ nghĩ rằng Tĩnh Vi và tôi đều là những cô gái bình thường."
"Nhưng tại sao cuộc sống của cô ấy tốt như vậy, cô ấy có thể gả cho một người đàn ông như anh, được anh yêu thương hết mực."
"Tôi đã không còn ảo tưởng về việc ở bên anh nữa, tôi chỉ muốn cô ấy chia tay với anh."
"Tôi chỉ muốn cô ấy biến trở lại thành một người giống hệt tôi."
"Là cô ta, là Tần Như..."
Trương Nam đột nhiên chỉ vào Tần Như: "Cô ta nói dối tôi, cô ta nói có biện pháp khiến Tĩnh Vi chia tay với anh, tôi bị cô ta mê hoặc, tôi tin..."
Khi Trương Nam nói đến đây, bà ta che mặt và khóc lớn: "Nhưng tôi không bao giờ nghĩ rằng cô ta sẽ tìm người giế.t Tĩnh Vi."
"Nếu tôi biết sẽ như vậy, đánh chế.t tôi cũng không làm!"