Chương : 2
Trời tờ mờ sáng, Chesil đẩy dời đá phiến cuối lối đi, từ trong phòng bí mật dưới đất leo ra. Ngực thành tâm yên lặng nhìn chăm chú vào thái dương từ phương đông dâng lên, trong lòng Chesil niệm một câu chúc phúc, đi về phía cửa vào đền thờ.
Thấy Chesil, binh lính gác cửa đều hơi cúi đầu, điều này làm Chesil có chút hỗn loạn, tiếp nhận một rổ đầy đồ ăn cả ngày, dưới ánh nhìn chăm chú của binh lính, hắn đi đến bờ sông Nile cách đó không xa, bâng quơ ăn uống. Không quá lâu sau, trên sông Nile xanh biếc xuất hiện những con thuyền dùng hoa tươi trang trí. Từ xa xa truyền đến tiếng trống cùng tiếng nhạc xa xôi hỗn độn, Chesil khép hờ mi mắt nghiêng tai lắng nghe, âm thanh này với hắn mà nói là êm tai tuyệt vời không thể tả được.
Nhưng nghĩ đến tình cảnh hiện tại, Chesil không khỏi thở dài. Cha hắn là thầy bùa nổi danh Ai Cập, sau khi qua đời, Chesil liền kế thừa danh hào người, tiếp tục công việc này. Được Pharaoh vừa mới kế vị không lâu tìm đến để chế tác bùa hộ mệnh, lúc ban đầu, Chesil cực kỳ hưng phấn, chế tác bùa hộ mệnh cho Pharaoh là vinh dự tha thiết ước mong của một người chế tác! Nhưng cái hắn không ngờ chính là cuộc sống giam cầm hầu như ngăn cách với thế giới hiện tại.
Đền thờ chưa khai trương, không có thầy tu, chỉ có đông đảo binh lính gác cửa. Sau khi đi vào nơi này, thậm chí bóng dáng của Pharaoh hay đại tư tế cũng chưa thấy qua, cảm thấy không được coi trọng làm ngực hắn khó chịu như bị nhồi kín. Sau lưng truyền đến tiếng vang sàn sạt từ cát đá, Chesil quay đầu thấy người đến là bạn từ lúc nhỏ, tâm tình vốn buồn bực nháy mắt biến mất.
“ Hotep! Sao ngươi lại tới đây!”
“ Hôm nay là lễ Harpy mỗi năm một lần! Ta mang đồ tới cho ngươi!”
Hotep lắc lắc cái rổ trên tay, lộ ra nụ cười có thể so sánh cùng nắng mai.
“ Ngươi không cùng người nhà đi lễ sao?”
Chesil vỗ vỗ phần đất bên cạnh, bảo Hotep ngồi lại, hắn tiếp nhận rỗ, bên trong có một cốc bia (người Ai Cập cổ đã có thể làm bia từ 3000 năm trước), bánh mì cá lóc, dùng với thịt bò nướng ướp tương đậu tằm, còn có trái sung cùng điểm tâm.
“ Nhiều như vậy!”
“ Chailly cùng bọn nhỏ buổi sáng liền ra ngoài, các đầu bếp cho ta một giỏ đầy làm quà lễ, ta nghĩ ngươi có thể không được tham gia, mới tới đây.”
Hotep vừa nói vừa nhìn xa xa, phảng phất như tìm kiếm bóng dáng vợ con trong những con thuyền nhỏ chở hoa tươi kia.
Chesil không nói tiếp, nhưng sự quan tâm ôn hòa như nước sông Nile xanh biếc của bằng hữu trấn an nội tâm hắn, hắn cầm lấy bánh mì cá lóc cắn một cái, mùi vị tuyệt hảo, hình như còn bỏ thêm nguyên liệu khác, nghĩ thầm cái này e rằng không phải đầu bếp cho mà là Hotep đặc biệt chuẩn bị cho hắn.
Chesil liếc Hotep, bạn tốt này của hắn là thợ cắt tóc phục vụ riêng cho Pharaoh. Bất đồng cùng nô lệ cắt tóc bình dân, địa vị Hotep tương đương với quan viên, cũng bởi vậy mà có thể đã được không ít ưu đãi. Như lúc này, Hotep có thể đi vào nơi thủ vệ nghiêm ngặt này, không phải không có liên quan tới thân phận của gã.
“ Công việc tiến hành thuận lợi không?”
Hotep đột ngột quay đầu hỏi, Chesil vừa ăn thịt bò nướng vừa ngồm ngoàm nói khá tốt.
“ Đúng rồi, ngươi còn chưa thấy tân vương phải không?”
Hotep từ trong rổ lấy ra một quả sung, mân mê trên tay.
“ Chưa!”
Nghe một câu hỏi như thế, tâm tình Chesil nhịn không được lại sa sút. Chiếu theo cách nói của cha Aha, thầy bùa làm việc cho Pharaoh sẽ tiến vào hoàng cung yết kiến tân vương, sau đó tiến hành lễ rửa tội ở thần điện Luxor (1), trong phòng làm việc cũng được chúng thần trong chính điện phù hộ. Mà Chesil chẳng những lược mất quá trình yết kiến và lễ rửa tội, ngay cả địa điểm làm việc cũng bị an bài trong căn phòng bí mật nhỏ hẹp của một thần điện ngay cả thầy tu cũng không có.
Càng nghĩ càng khó chịu, Chesil nhịn không được thô bạo cắn thịt bò, nước thịt hương nồng khuếch tán trong miệng, nhai nhai có vị lại làm tâm tình hắn tốt hơn rất nhiều.
“ Đúng rồi, ta nghe nói…”
Hotep ra vẻ thần bí nhìn nhìn xung quanh, sau đó hạ giọng.
“ Rất nhiều người có chút bất mãn đối với tân vương xuất thân bình dân này.”
Chesil liếm liếm ngón tay dính đầy nước thịt, có chút nghi hoặc nhìn bạn tốt, hắn thường xuyên nghe được chuyện xảy ra trong hoàng cung từ Hotep, nhưng tranh giành vương quyền này lại là lần đầu tiên nghe được.
“ Ngươi phải cẩn thận một chút!”
Chỉ nói một câu, Hotep liền im tiếng, không yên lòng tiếp tục đùa giỡn quả sung trên tay.
Cảnh báo ý vị sâu xa của Hotep làm Chesil nhíu mày. Hắn đang chế tác hai loại bùa cho Pharaoh, một loại là đeo hằng ngày, dùng để bảo hộ Pharaoh khỏi nguyền rủa từ bên ngoài, còn lại là bùa hộ mệnh thay thế trái tim sau khi chết, bất kể cái nào cũng là vật phẩm cực kỳ quan trọng.
Từ nhỏ, Aha đã luôn căn dặn hắn, nói cho hắn bùa không đơn giản là vật phẩm chế tác, còn là một nghi thức rườm rà, người chế tác phải hết sức trung thành, đem cầu nguyện gộp cả tên người sở hữu rót vào trong đó. Quan trọng hơn chính là, trong thời gian khắc tên lên cho đến lúc giao tới tay người có tên, tuyệt đối không thể thất lạc, nếu không người có tên sẽ bị xét là từ bỏ sự che chở của thần linh.
Chesil từng nghe nói trước kia có người chế tác lúc chế tạo gia thêm nguyền rủa, Pharaoh bởi vậy bị nguyền rủa mà ốm đau liên tục. Aha nói thêm vào nguyền rủa chỉ làm sinh bệnh người đeo chịu đau đớn, mà thất lạc thì sẽ làm người có tên mất đi sinh mệnh đồng thời mất đi sự cho phép an hưởng cuộc sống vĩnh cửu.
Yên lặng nuốt một miếng thịt bò vào bụng, Chesil hiểu rõ việc hắn đang làm có thể sẽ bị kẻ có tâm tư bất chính lợi dụng. Hắn không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ Pharaoh sắp xếp hắn ở đây là vì suy nghĩ cho an toàn của hắn? Bất kể thế nào, thời khắc khắc tên Pharaoh lên quả thực phải rất cẩn thận.
Nhìn theo Hotep rời đi, Chesil về tới trước tường đá phòng bí mật, có lẽ lời cảnh cáo của bạn tốt làm hắn nhịn không được nhìn xung quanh, xác định không có ai mới mở cơ quan ra. Dụng cụ làm việc chất đầy trong không gian nhỏ hẹp, tận cùng bên trong có một cái giường sợi đay, dưới giường còn có một lỗ thông gió có thể chứa được hai người, không biết thông về phía nào.
Chesil đi về phía vách tường bên cạnh bàn, di chuyển cơ quan, mặt vách tường kia xoay chuyển phát ra tiếng vang rầu rĩ, ngọn đèn chiếu xuống, trong không gian bí mật truyền ra tiếng nước chảy. Trên bốn phía tường phòng dùng thuốc màu rực rỡ vẽ chư thần Ai Cập, bình nước hình sừng sơn dương nhô ra trong tay thuỷ thần Anuket (2) đưa nước từ trong lòng đất cuồn cuộn chảy ra.
Chesil cởi y phục sợi đay trên người, đi vào giữa một cột nước đổ xuống, xúc cảm lạnh lẽo làm hắn nhịn không được run rẩy, tẩy trừ thân thể, cũng bôi dầu vừng lên, đây là bước cần thiết trước khi làm việc, để làm thân thể sạch sẽ nhất, chế tác bùa.
Ánh lửa trên ngọn đèn đong đưa lúc gió xuyên qua căn phòng. Chesil từ đồ đựng dụng cụ bên cạnh bàn lấy ra một cái khuyên tròn bằng vàng cẩn thận quan sát, xác nhận không có tì vết sau đó đặt lên bàn.
Tất cả trang sức Pharaoh đeo, bao gồm bùa hộ mệnh, bông tai, vòng cổ, vật phẩm trang sức đeo bên người các loại, đều cần thầy bùa chế tác. Mà nhiệm vụ của Chesil chính là làm ra một bộ vật phẩm trang sức cùng một (3) bọ hung thần thánh thay thế trái tim, cái vòng trên tay hắn đã là vật phẩm trang sức cuối cùng.
Vứt bỏ tạp niệm trong lòng, Chesil mở một hộp trang sức tinh mỹ ra, bên trong là đá quý nguyên khối cao cấp nhất thu thập từ khu mỏ phía đông sa mạc của nữ thần Hathor (4). Hắn chọn lựa một viên lam ngọc cỡ vừa chưa gia công, có thể làm người ta vĩnh viễn bảo vệ linh hồn trẻ tuổi cùng trái tim khoái lạc.
Chesil tinh tế mài đá trong ánh lửa đong đưa, cơ hồ quên mất thời gian trôi qua, một viên đá quý lóng lánh hào quang xanh biếc dần thành hình trong tay hắn. Chesil thở một hơi, chuyển động cái cổ cứng ngắc một cái. Tiếp theo, từ hộp công cụ lấy ra một cây chùy đầu nhọn tổ tiên nhiều thế hệ truyền lại, nghe nói là dùng vật chất lấy ra trong đá từ không trung rơi xuống chế thành, dưới phần hình chóp còn khắc hoa văn tinh mỹ cùng lời chúc phúc của chư thần.
Đem bộ phận mũi nhọn bỏ vào lò lửa vẫn bùng cháy, Chesil đợi tới lúc đỏ rực mới lấy ra. Hắn vừa thấp giọng ngâm xướng bùa cầu phúc, vừa dùng đầu nhọn đã đốt đỏ hòa tan phần chính giữa vòng hoàng kim, sau đó bỏ lam ngọc đã mài tốt lên, chờ vàng đông lại thì tiếp tục dùng đầu nhọn nhiệt khí chưa tan khắc bùa chú chi chít bên hông vòng.
Ở phòng bí mật không thấy ngày đêm luân chuyển, cho đến lúc thân thể mệt mỏi, Chesil ném mình vào giường gỗ đơn sơ, nặng nề thiếp đi.
Đền Luxor: Nằm cạnh bờ sông Nile, Luxor temple được xây dựng bởi Pharaoh Amenhotep III, nơi Pharaon (nữ) Hatshepsut thờ thần Amun.
Trước ngôi đền là ngọn tháp cao vút được xây dựng bởi Ramesses II. Ngọn tháp được trang trí cảnh những chiến thắng của Ramesses (đặc biệt là trận đánh ở Kadesh); các Pharaon sau này, nhất là triều đại Nubian 25, cũng ghi những chiến thắng của họ ở đó. Lối vào chính dẫn tới khu phức hợp của ngôi đền trước đây được trang trí hai bên bởi sáu pho tượng khổng lồ của Ramesses – bốn tượng ngồi và hai tượng đứng nhưng ngày nay chỉ còn tồn tại hai tượng ngồi.
Những người đến thăm đền ngày nay có thể nhìn thấy trước ngôi đền một ngọn tháp bằng đá hoa cương hồng cao 25 mét. Trước đây là cả một cặp nhưng ngày nay trước Luxor Temple chỉ còn một 1 cây. Cây còn lại đang nằm ở Place de la Concorde, Paris.
Trước khi được tìm ra và khai quật, ngôi đền này bị lấp hết hơn 1 nửa (tương tự như hầu hết các di tích Ai Cập cổ khác). Có một điều rất lạ là người ta không thắc mắc hay tàn phá những gì lộ ra trên mặt đất. Vào thế kỷ thứ 14, một ngôi đền Hồi giáo được xây ngay phía trên ngồi đền này và đền Hồi Giáo đó vẫn còn được sử dụng cho tới ngày nay. Để “moi” ngôi đền này lên vào năm 1885, các nhà khảo cổ đã phải đào cả 1 ngôi làng.
Phía trong cùng của Luxor Temple vẫn còn dấu vết của một nhà thờ, cho thấy người Công giáo đã tận dụng ngồi đền này một thời gian, sau khi phần này đã được sử dụng trước đó bởi Alexander Đại Đế.
Trước cửa ngôi đền là đại lộ danh tiếng: Avenue of the Sphinx. Nguyên thủy, con đường này dài 3km với các tượng Sphinx sắp hàng hai bên, nối liền Luxor Temple với ngôi đền to nhất Ai Cập: Temples of Karkak, ngôi đền của các các ngôi đền.
(2) Thần Anuket: Nữ thần sông Nin, có biểu tượng là cây sậy.
(3)Bọ hung thần thánh
(4) Thần Hathor: Nữ thần tình yêu và âm nhạc, có biểu tượng là con bò cái.