Chương 3
Kỹ năng trào phúng của Phó Chi đã đạt level max: “Tớ nghĩ tớ đã nói rất rõ ràng, cậu vẫn không biết làm? Cậu có đúng là người đứng nhất lớp không vậy? Xem ra chỉ số IQ của học sinh đầu bảng có chút yếu."
Tôi mỉm cười nhưng nói: “Thật sao? Nếu cậu hơn tôi hai mươi, ba mươi điểm môn tiếng Anh và Ngữ Văn, cậu sẽ không bị tôi đẩy xuống hạng hai đâu”.
Phó Chi tức giận.
Không thể phủ nhận Phó Chi rất giỏi về khoa học, nhưng Ngữ Văn và tiếng Anh của cậu ta thực sự kém cỏi so với các môn khác.
Nếu không cũng sẽ không bị tôi dẫm xuống hạng hai trong lớp.
Nghĩ tới đây, vẻ mặt tôi dịu lại, tôi nhớ lại khi còn nhỏ, mặc dù sắc mặt của anh rất thúi nhưng vẫn nghe lời tôi, trong lòng bỗng có chút cảm động: "Cảm ơn cậu--"
[ Đinh!】
[Giá trị tình yêu: +4!】
Tôi: ”?!”
Cái quái gì vậy? Tình yêu của tôi tùy tiện thế sao?
Nếu không phải sợ bị lộ, tôi thật muốn dùng sức lay Dung Đình một cái, hệ thống của anh thật sự không gặp trục trặc gì chứ? Điều này không hợp lý chút nào. Cậu ấy chỉ dạy tôi một đề toán, làm sao tôi có thể yêu cậu ấy được?
[Tiểu Vũ thực sự yêu tôi. Hệ thống, cậu thấy đấy, tình yêu của cô ấy dành cho tôi chỉ bị đè nén sâu trong lòng...] Giọng nói của Dung Đình vừa vui vẻ vừa đắc ý dào dạt.
Tôi: "..."
Hệ thống 085: [Tôi phải kiểm tra xem hệ thống của mình có gặp trục trặc không...]
9.
Nói về hệ thống công lược, Tôi vẫn sẵn sàng để Dung Đình công lược chính mình.
Dung Đình có ngoại hình đẹp, thành tích tốt, có vẻ bề ngoài và nội tâm tương phản mạnh, dường như tôi không có lý do gì để từ chối.
Mà cậu ta còn để cho tôi bắt tới 100 triệu tệ một cách dễ dàng, sao tôi có thể qua cầu rút ván phải không?
Tuy nhiên, Dung Đình có công lược được tôi hay không còn tùy thuộc vào khả năng của cậu ấy.
Tôi nằm xuống thanh thản.
[Hệ thống, độ thiện cảm 100 cùng giá trị tình yêu 100 có ý nghĩa gì?] Tôi tò mò hỏi.
Hệ thống 945 nói: [Có nghĩa là anh ấy sẽ toàn tâm toàn ý chỉ yêu một mình cô, có thể từ bỏ tất cả, tài sản, tiền bạc, thậm chí cả mạng sống vì cô】
Tôi: "!" Sao tôi lại không biết mình quyến rũ đến vậy nhỉ? Có thể làm cho Dung Đình say mê tôi đến vậy!
10.
Sau khi hỏi xong bài tập, tôi định rời đi: "Dung Đình, cảm ơn cậu."
Giọng nói của Dung Đình lạnh lùng: "Sau này nếu có vấn đề gì không hiểu, cậu có thể đến hỏi tớ."
[Mau tới hỏi tớ, mau tới hỏi tớ, mau tới hỏi tớ! Tôi rất muốn chuyển đến trường trung học số 2 Nam Thành! Cùng Tiểu Vũ cả ngày dán cùng nhau!!】
Tôi có thể nói gì đây, tôi chỉ có thể nói: "Được. "
[Tại sao lúc trước Tiểu Vũ lại đi đến trường trung học số 2 Nam Thành! QAQ! Tôi đã hỏi rõ ràng rằng ban đầu cậu ấy có ý định đăng ký vào trường trung học số 1! Tại sao! Tại sao! Tôi đã mất cơ hội ở bên cậu ấy trong ba năm! Ô ô ô ô ô ô ô... nghe nói rằng ở trường trung học số 2 có rất nhiều yêu tinh, Tiểu Vũ có bị bọn họ dụ dỗ không??]
*QAQ trong tiếng Trung có nghĩa 哭 (khóc)!!!
Hệ thống 085: [Ký chủ, cậu đúng là đồ ngốc.】
Giọng nói của Dung Đình lập tức trở nên lạnh lùng như vẻ ngoài của anh: [Cút ra ngoài. 】
Hệ thống 085 cảm thấy ủy khuất: [Ký chủ, cậu là con chóa tiêu chuẩn kép. 】
Dung Đình phớt lờ nó.
Cậu ta dường như tùy ý hỏi: "Tần vũ, cậu muốn thi vào trường đại học nào?"
Giọng tôi không chút do dự: "Đại học Q."
Trong mắt của Dung Đình biểu lộ vẻ kinh hỉ, lại bị anh cưỡng chế ép xuống, thấp giọng ho một cái "Tớ cũng vậy."
Đại học Q là trường đại học hàng đầu cả nước, có vô số sinh viên đổ xô vào đó.
[Tiểu Vũ, hy vọng chúng ta có thể ở Đại Học Q... gặp nhau. 】
Tôi khẽ thở dài: 【Tớ cũng mong vậy. 】
11.
Nhìn tin nhắn trên điện thoại di động, xác định 100 triệu tệ đã được chuyển vào tài khoản ngân hàng.
Tôi đang ngâm nga bài hát với tâm trạng vui vẻ, nhưng rất nhanh, tôi không thể vui được nữa.
Bởi vì có Thuật đọc tâm, tôi gần như bị nhiều hệ thống khác nhau "chấn thương" đến chết trên đường về nhà.
Tôi tưởng bên người có một đống hệ thống công lược đã đủ cho tôi mở rộng tầm mắt, nhưng không ngờ lại có nhiều hệ thống ngu ngốc khác đến thế!
Đây là cảnh một:
"Nữ nhân." Một người đàn ông cao lớn và đẹp trai ép người phụ nữ đáng thương trông giống như một bông hoa nhỏ vào tường, khóe môi cong lên.
"Miệng thì nói không muốn, nhưng cơ thể lại rất thành thật."
[Thế nào? Hệ thống bá chủ, tôi hành động như vậy đã đủ độc đoán chưa?! Nữ nhân, đồ yêu tinh nhỏ phiền phức!]
Sau đó anh ta nở một nụ cười bóng bẩy mà đàn ông bình thường thường có.
Bá tổng hệ thống: [Làm rất tốt! Chỉ cần chú ý đến đôi mắt của anh. Đôi mắt của Bá Tổng sẽ là…]
Người đàn ông nhướn khuôn mày tuấn tú, với một đôi mắt lạnh lùng trần đầy khinh thường. Có ba phần lạnh lùng, ba phần mỉm cười và bốn phần lãnh đạm.
"Nữ nhân, tôi khuyên cô không nên đùa với lửa!"
[Là như vậy?]
Bá tổng hệ thống: "Very good!"
Tôi: "..." Bệnh tâm thần a!
Đây là cảnh hai:
Một cô nàng bạch liên hoa được một anh chàng ôm lên đùi ngước nhìn bầu trời, u sầu nghiêng một góc 45 độ, chỉ để lại một hình dáng đáng thương cho anh ta.
Thân thể nhỏ nhắn bất lực, nước mắt tùy lúc rơi xuống, lăn xuống như ngọc, hàng mi dài khẽ run lên: "Anh Lý, anh có thể để em đi được không?
Mẹ em ốm nằm liệt giường. Em trai e vẫn đang đi học..."
Tuy nhiên, trong lòng cô ấy: [Hệ thống bạch liên hoa! Thành tích của tôi thế nào? Tôi có thể giành được giải Oscar không?]
Hệ thống bạch liên hoa: [Khóc thế khá ổn rồi đó, có cảm giác hoa lê vũ đãi. Các chi tiết cần phải được chăm chút, cơ thể cô cần run lên vì buồn bã và sợ hãi tột độ, nước mắt của cô như sắp rơi nhưng phải dừng lại ngay ở khoé mắt, trang điểm cần vừa phải, khiến mọi người cảm thấy thôi thúc thương hại cô. 】
Lúc này, người đàn ông nở một nụ cười có vẻ khinh thường: "Cứ ra giá đi."
[Thật vậy sao?] Tiểu bạch liên hoa thân thể run lên kịch liệt, vẻ mặt trông như bị tổn thương sâu sắc: " Anh Lý, anh nghĩ tôi là ai?
Tôi không cần tiền của anh! Tôi có đủ khả năng, có đôi bàn tay để tự mình kiếm tiền! Anh không cần thương hại tôi”
Hệ thống bạch liên hoa: [ Perfect!]
Tôi: 「…………」
Chị ơi, đừng lắc nữa, nếu chị tiếp tục lắc thì ngực chị sẽ rơi ra mất!
Đây là cảnh thứ ba:
Người thanh niên vẻ mặt nham hiểm: “Hạ An Nhiên, tôi có nên bẻ gãy tay chân, trói em vào giường để em không bao giờ bỏ rơi tôi không?”
Tôi mỉm cười nhưng nói: “Thật sao? Nếu cậu hơn tôi hai mươi, ba mươi điểm môn tiếng Anh và Ngữ Văn, cậu sẽ không bị tôi đẩy xuống hạng hai đâu”.
Phó Chi tức giận.
Không thể phủ nhận Phó Chi rất giỏi về khoa học, nhưng Ngữ Văn và tiếng Anh của cậu ta thực sự kém cỏi so với các môn khác.
Nếu không cũng sẽ không bị tôi dẫm xuống hạng hai trong lớp.
Nghĩ tới đây, vẻ mặt tôi dịu lại, tôi nhớ lại khi còn nhỏ, mặc dù sắc mặt của anh rất thúi nhưng vẫn nghe lời tôi, trong lòng bỗng có chút cảm động: "Cảm ơn cậu--"
[ Đinh!】
[Giá trị tình yêu: +4!】
Tôi: ”?!”
Cái quái gì vậy? Tình yêu của tôi tùy tiện thế sao?
Nếu không phải sợ bị lộ, tôi thật muốn dùng sức lay Dung Đình một cái, hệ thống của anh thật sự không gặp trục trặc gì chứ? Điều này không hợp lý chút nào. Cậu ấy chỉ dạy tôi một đề toán, làm sao tôi có thể yêu cậu ấy được?
[Tiểu Vũ thực sự yêu tôi. Hệ thống, cậu thấy đấy, tình yêu của cô ấy dành cho tôi chỉ bị đè nén sâu trong lòng...] Giọng nói của Dung Đình vừa vui vẻ vừa đắc ý dào dạt.
Tôi: "..."
Hệ thống 085: [Tôi phải kiểm tra xem hệ thống của mình có gặp trục trặc không...]
9.
Nói về hệ thống công lược, Tôi vẫn sẵn sàng để Dung Đình công lược chính mình.
Dung Đình có ngoại hình đẹp, thành tích tốt, có vẻ bề ngoài và nội tâm tương phản mạnh, dường như tôi không có lý do gì để từ chối.
Mà cậu ta còn để cho tôi bắt tới 100 triệu tệ một cách dễ dàng, sao tôi có thể qua cầu rút ván phải không?
Tuy nhiên, Dung Đình có công lược được tôi hay không còn tùy thuộc vào khả năng của cậu ấy.
Tôi nằm xuống thanh thản.
[Hệ thống, độ thiện cảm 100 cùng giá trị tình yêu 100 có ý nghĩa gì?] Tôi tò mò hỏi.
Hệ thống 945 nói: [Có nghĩa là anh ấy sẽ toàn tâm toàn ý chỉ yêu một mình cô, có thể từ bỏ tất cả, tài sản, tiền bạc, thậm chí cả mạng sống vì cô】
Tôi: "!" Sao tôi lại không biết mình quyến rũ đến vậy nhỉ? Có thể làm cho Dung Đình say mê tôi đến vậy!
10.
Sau khi hỏi xong bài tập, tôi định rời đi: "Dung Đình, cảm ơn cậu."
Giọng nói của Dung Đình lạnh lùng: "Sau này nếu có vấn đề gì không hiểu, cậu có thể đến hỏi tớ."
[Mau tới hỏi tớ, mau tới hỏi tớ, mau tới hỏi tớ! Tôi rất muốn chuyển đến trường trung học số 2 Nam Thành! Cùng Tiểu Vũ cả ngày dán cùng nhau!!】
Tôi có thể nói gì đây, tôi chỉ có thể nói: "Được. "
[Tại sao lúc trước Tiểu Vũ lại đi đến trường trung học số 2 Nam Thành! QAQ! Tôi đã hỏi rõ ràng rằng ban đầu cậu ấy có ý định đăng ký vào trường trung học số 1! Tại sao! Tại sao! Tôi đã mất cơ hội ở bên cậu ấy trong ba năm! Ô ô ô ô ô ô ô... nghe nói rằng ở trường trung học số 2 có rất nhiều yêu tinh, Tiểu Vũ có bị bọn họ dụ dỗ không??]
*QAQ trong tiếng Trung có nghĩa 哭 (khóc)!!!
Hệ thống 085: [Ký chủ, cậu đúng là đồ ngốc.】
Giọng nói của Dung Đình lập tức trở nên lạnh lùng như vẻ ngoài của anh: [Cút ra ngoài. 】
Hệ thống 085 cảm thấy ủy khuất: [Ký chủ, cậu là con chóa tiêu chuẩn kép. 】
Dung Đình phớt lờ nó.
Cậu ta dường như tùy ý hỏi: "Tần vũ, cậu muốn thi vào trường đại học nào?"
Giọng tôi không chút do dự: "Đại học Q."
Trong mắt của Dung Đình biểu lộ vẻ kinh hỉ, lại bị anh cưỡng chế ép xuống, thấp giọng ho một cái "Tớ cũng vậy."
Đại học Q là trường đại học hàng đầu cả nước, có vô số sinh viên đổ xô vào đó.
[Tiểu Vũ, hy vọng chúng ta có thể ở Đại Học Q... gặp nhau. 】
Tôi khẽ thở dài: 【Tớ cũng mong vậy. 】
11.
Nhìn tin nhắn trên điện thoại di động, xác định 100 triệu tệ đã được chuyển vào tài khoản ngân hàng.
Tôi đang ngâm nga bài hát với tâm trạng vui vẻ, nhưng rất nhanh, tôi không thể vui được nữa.
Bởi vì có Thuật đọc tâm, tôi gần như bị nhiều hệ thống khác nhau "chấn thương" đến chết trên đường về nhà.
Tôi tưởng bên người có một đống hệ thống công lược đã đủ cho tôi mở rộng tầm mắt, nhưng không ngờ lại có nhiều hệ thống ngu ngốc khác đến thế!
Đây là cảnh một:
"Nữ nhân." Một người đàn ông cao lớn và đẹp trai ép người phụ nữ đáng thương trông giống như một bông hoa nhỏ vào tường, khóe môi cong lên.
"Miệng thì nói không muốn, nhưng cơ thể lại rất thành thật."
[Thế nào? Hệ thống bá chủ, tôi hành động như vậy đã đủ độc đoán chưa?! Nữ nhân, đồ yêu tinh nhỏ phiền phức!]
Sau đó anh ta nở một nụ cười bóng bẩy mà đàn ông bình thường thường có.
Bá tổng hệ thống: [Làm rất tốt! Chỉ cần chú ý đến đôi mắt của anh. Đôi mắt của Bá Tổng sẽ là…]
Người đàn ông nhướn khuôn mày tuấn tú, với một đôi mắt lạnh lùng trần đầy khinh thường. Có ba phần lạnh lùng, ba phần mỉm cười và bốn phần lãnh đạm.
"Nữ nhân, tôi khuyên cô không nên đùa với lửa!"
[Là như vậy?]
Bá tổng hệ thống: "Very good!"
Tôi: "..." Bệnh tâm thần a!
Đây là cảnh hai:
Một cô nàng bạch liên hoa được một anh chàng ôm lên đùi ngước nhìn bầu trời, u sầu nghiêng một góc 45 độ, chỉ để lại một hình dáng đáng thương cho anh ta.
Thân thể nhỏ nhắn bất lực, nước mắt tùy lúc rơi xuống, lăn xuống như ngọc, hàng mi dài khẽ run lên: "Anh Lý, anh có thể để em đi được không?
Mẹ em ốm nằm liệt giường. Em trai e vẫn đang đi học..."
Tuy nhiên, trong lòng cô ấy: [Hệ thống bạch liên hoa! Thành tích của tôi thế nào? Tôi có thể giành được giải Oscar không?]
Hệ thống bạch liên hoa: [Khóc thế khá ổn rồi đó, có cảm giác hoa lê vũ đãi. Các chi tiết cần phải được chăm chút, cơ thể cô cần run lên vì buồn bã và sợ hãi tột độ, nước mắt của cô như sắp rơi nhưng phải dừng lại ngay ở khoé mắt, trang điểm cần vừa phải, khiến mọi người cảm thấy thôi thúc thương hại cô. 】
Lúc này, người đàn ông nở một nụ cười có vẻ khinh thường: "Cứ ra giá đi."
[Thật vậy sao?] Tiểu bạch liên hoa thân thể run lên kịch liệt, vẻ mặt trông như bị tổn thương sâu sắc: " Anh Lý, anh nghĩ tôi là ai?
Tôi không cần tiền của anh! Tôi có đủ khả năng, có đôi bàn tay để tự mình kiếm tiền! Anh không cần thương hại tôi”
Hệ thống bạch liên hoa: [ Perfect!]
Tôi: 「…………」
Chị ơi, đừng lắc nữa, nếu chị tiếp tục lắc thì ngực chị sẽ rơi ra mất!
Đây là cảnh thứ ba:
Người thanh niên vẻ mặt nham hiểm: “Hạ An Nhiên, tôi có nên bẻ gãy tay chân, trói em vào giường để em không bao giờ bỏ rơi tôi không?”