Chương 21: Ngọt chết Lợn rồi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ khi cậu Hai Độ thi đỗ Hương Cống, thì Xã trưởng thường xuyên ghé dinh thự của phú ông chơi, bữa nay còn dẫn theo hai cô con gái rượu là Chu Tú và Chu Anh theo nữa, phú ông bảo cậu Hai ăn mặc trang trọng chải chuốt cho đẹp một chút để ra cùng ông tiếp khách, Lợn đang hầu cậu thay quần áo thì thấy cậu không được vui.
Gặp cậu lần đầu thì cô Chu Tú đã mê cậu tít thò lò rồi, bởi thế nên buổi trò chuyện ngày hôm đó cô Chu Tú cố thể hiện bản thân của mình trước mặt mọi người để mong cậu chú ý đến cô một chút, nhưng cậu chỉ nhàn nhã uống trà rồi nghe người lớn ngồi chém gió chuyện xưa chứ chẳng thèm đoái hoài gì đến cô cả.
Cô Chu Anh thì khiêm tốn, điềm đạm hơn nhiều, suốt buổi nói chuyện của người lớn cô chỉ dám cúi đầu lắng nghe, khi có người hỏi thì cô mới trả lời, còn không thì cô ngồi yên, đặt tay lên đùi, không dám xen vào giữa cuộc trò chuyện. Thấy cậu Hai mãi ngắm nhìn cô Chu Anh mà cô Chu Tú tức mình, nghiến răng kèn kẹt.
Thật ra cô Chu Anh biết rất rõ, cậu Hai căn bản không hề nhìn mình lấy một cái, vậy cậu Hai nhìn ai nhỉ? Chu Anh tò mò nhìn theo hướng mình đang ngồi thì thấy thằng Lợn đang bưng một ấm trà mới vừa pha xong, từ nhà dưới đi lên.
Cậu Hai là đang nhìn người này ư?. Da cũng trắng, mặt cũng xinh, eo thon, chân dài phết, Chu Anh âm thầm đánh giá. Khi ánh mắt của họ vô tình chạm vào nhau, Chu Anh cảm thấy bồn chồn khó tả, tim đập nhanh mặt thì đỏ bừng. Cô bắt đầu cảm thấy lạ, thấy có chút gì đó xao xuyến trong lòng, có chút gì đó rạo rực. Cô căng thẳng một hơi uống sạch tách trà, mọi người nhìn cô khó hiểu, từ khó hiểu cho đến bật cười.
Lợn thấy trà trong tách của Chu Anh đã hết, liền châm trà cho cô, Chu Anh đỏ mặt cảm ơn, cô nói nhỏ, chỉ đủ cho Lợn nghe, Lợn cũng chỉ dám cúi đầu xuống thôi, ấy vậy mà Lợn có cảm giác cậu Hai đang lườm mình. Cậu Hai âm thầm quan sát nhất cử nhất động của hai người họ, cậu không nói gì. Lợn hầu trà xong rồi cũng mau chóng xin lui ra, khi được phú ông gật đầu, mới dám đi xuống nhà dưới.
Lợn tiếp tục bắt tay vào công việc đang làm của mình là băm bèo nấu cám cho heo ăn.
✽✽✽
Lát sau, Phú ông bảo cậu Hai dẫn hai cô Chu Tú, Chu Anh ra ngoài vườn chơi, để người lớn trong đây nói chuyện. Trước mặt người lớn thì cậu kính cẩn dạ vâng, chứ sau lưng là cậu ném đại hai cô ở ngoài vườn chuối, rồi ba chân bốn cẳng chạy đến chuồng heo để tìm thằng Lợn.
Cậu Hai vừa đi là Chu Tú đã trở mặt, nắm lấy tóc Chu Anh rồi vả vào mặt người ta tới tấp, Chu Anh có vẻ đã quen với điều này nên chỉ đứng trơ trơ ra chịu trận, không dám né tránh cũng không dám phản kháng, một lúc sau hai bên má của cô đã sưng đỏ, đánh xong Chu Tú còn không quên cảnh cáo Chu Anh sau này phải tránh xa cậu Hai Độ của cô ấy ra, vị trí mợ Hai nhà họ bùi sớm muộn gì cũng thuộc về cô ấy còn cái loại con nuôi như Chu Anh đừng mơ tưởng trèo cao.
Chu Tú thong thả đi vào nhà trong tìm cậu Hai, mà không biết rằng ở bụi chuối xa xa đằng đó, thằng Khôn đã chứng kiến hết thảy, chỉ tiếc cô Chu Anh là con nuôi thôi, chứ so về cốt cách hay tư duy, Chu Anh đều ăn đứt cô Chu Tú hách dịch kia. Cưới phải loại đàn bà cay nghiệt, độc mồm này về chỉ khổ cho cậu Hai thôi.
Bất mãn cô Chu Tú, Khôn định là khi họ về rồi, sẽ méc việc đó lại với ông, mà trước khi méc ông, nó sẽ đi báo cáo tình hình cho cậu trước.
Lợn đang nấu nguyên nồi cám heo to đùng ở sân sau, tóc tai rủ rượi, mình mẩy hôi rình, vậy mà còn có người ôm nó rồi ngửi ngửi ấy chứ, bình thường thì ít ai xuống đây nhưng không phải là không có, Lợn sợ bị nhìn thấy rồi khó xử, nên kéo cậu vào trong bụi rơm gần đó, kiên nhẫn gỡ từng cọng rơm dính lên tóc cậu, cậu Hai của Lợn đẹp trai quá thể đáng, rơm dính vào tóc mà vẫn đẹp trai ngời ngời như thế là thế nào?.
Cậu thấy bộ dáng tập trung của Lợn thì phì cười, cậu cũng bắt chước gỡ rơm cho Lợn, không biết Lợn có nhìn nhầm hay không mà động tác của cậu dịu dàng quá, tay cậu chạm vào từng lớp tóc mỏng của Lợn, báo hại mặt Lợn đã nóng nay còn thêm nóng hơn, rồi sau đó cậu còn sờ má Lợn, là sờ má hay vuốt ve mặt Lợn nhỉ? Có gì khác nhau sao?.
Lợn e ngại, tai Lợn đỏ. Nhưng mà ngọt quá, ngọt chết mất thôi. Rồi cậu còn cười với Lợn nữa, cậu cười dịu dàng, tim Lợn thổn thức như muốn nhảy thẳng lên đọt me, cậu thơm lên trán Lợn, ôi không! Lợn sắp xỉu đến nơi rồi! Sao hôm nay cậu lạ quá trời luôn à, cơ mà không hiểu sao, Lợn lại thấy thích.
Từ khi cậu Hai Độ thi đỗ Hương Cống, thì Xã trưởng thường xuyên ghé dinh thự của phú ông chơi, bữa nay còn dẫn theo hai cô con gái rượu là Chu Tú và Chu Anh theo nữa, phú ông bảo cậu Hai ăn mặc trang trọng chải chuốt cho đẹp một chút để ra cùng ông tiếp khách, Lợn đang hầu cậu thay quần áo thì thấy cậu không được vui.
Gặp cậu lần đầu thì cô Chu Tú đã mê cậu tít thò lò rồi, bởi thế nên buổi trò chuyện ngày hôm đó cô Chu Tú cố thể hiện bản thân của mình trước mặt mọi người để mong cậu chú ý đến cô một chút, nhưng cậu chỉ nhàn nhã uống trà rồi nghe người lớn ngồi chém gió chuyện xưa chứ chẳng thèm đoái hoài gì đến cô cả.
Cô Chu Anh thì khiêm tốn, điềm đạm hơn nhiều, suốt buổi nói chuyện của người lớn cô chỉ dám cúi đầu lắng nghe, khi có người hỏi thì cô mới trả lời, còn không thì cô ngồi yên, đặt tay lên đùi, không dám xen vào giữa cuộc trò chuyện. Thấy cậu Hai mãi ngắm nhìn cô Chu Anh mà cô Chu Tú tức mình, nghiến răng kèn kẹt.
Thật ra cô Chu Anh biết rất rõ, cậu Hai căn bản không hề nhìn mình lấy một cái, vậy cậu Hai nhìn ai nhỉ? Chu Anh tò mò nhìn theo hướng mình đang ngồi thì thấy thằng Lợn đang bưng một ấm trà mới vừa pha xong, từ nhà dưới đi lên.
Cậu Hai là đang nhìn người này ư?. Da cũng trắng, mặt cũng xinh, eo thon, chân dài phết, Chu Anh âm thầm đánh giá. Khi ánh mắt của họ vô tình chạm vào nhau, Chu Anh cảm thấy bồn chồn khó tả, tim đập nhanh mặt thì đỏ bừng. Cô bắt đầu cảm thấy lạ, thấy có chút gì đó xao xuyến trong lòng, có chút gì đó rạo rực. Cô căng thẳng một hơi uống sạch tách trà, mọi người nhìn cô khó hiểu, từ khó hiểu cho đến bật cười.
Lợn thấy trà trong tách của Chu Anh đã hết, liền châm trà cho cô, Chu Anh đỏ mặt cảm ơn, cô nói nhỏ, chỉ đủ cho Lợn nghe, Lợn cũng chỉ dám cúi đầu xuống thôi, ấy vậy mà Lợn có cảm giác cậu Hai đang lườm mình. Cậu Hai âm thầm quan sát nhất cử nhất động của hai người họ, cậu không nói gì. Lợn hầu trà xong rồi cũng mau chóng xin lui ra, khi được phú ông gật đầu, mới dám đi xuống nhà dưới.
Lợn tiếp tục bắt tay vào công việc đang làm của mình là băm bèo nấu cám cho heo ăn.
✽✽✽
Lát sau, Phú ông bảo cậu Hai dẫn hai cô Chu Tú, Chu Anh ra ngoài vườn chơi, để người lớn trong đây nói chuyện. Trước mặt người lớn thì cậu kính cẩn dạ vâng, chứ sau lưng là cậu ném đại hai cô ở ngoài vườn chuối, rồi ba chân bốn cẳng chạy đến chuồng heo để tìm thằng Lợn.
Cậu Hai vừa đi là Chu Tú đã trở mặt, nắm lấy tóc Chu Anh rồi vả vào mặt người ta tới tấp, Chu Anh có vẻ đã quen với điều này nên chỉ đứng trơ trơ ra chịu trận, không dám né tránh cũng không dám phản kháng, một lúc sau hai bên má của cô đã sưng đỏ, đánh xong Chu Tú còn không quên cảnh cáo Chu Anh sau này phải tránh xa cậu Hai Độ của cô ấy ra, vị trí mợ Hai nhà họ bùi sớm muộn gì cũng thuộc về cô ấy còn cái loại con nuôi như Chu Anh đừng mơ tưởng trèo cao.
Chu Tú thong thả đi vào nhà trong tìm cậu Hai, mà không biết rằng ở bụi chuối xa xa đằng đó, thằng Khôn đã chứng kiến hết thảy, chỉ tiếc cô Chu Anh là con nuôi thôi, chứ so về cốt cách hay tư duy, Chu Anh đều ăn đứt cô Chu Tú hách dịch kia. Cưới phải loại đàn bà cay nghiệt, độc mồm này về chỉ khổ cho cậu Hai thôi.
Bất mãn cô Chu Tú, Khôn định là khi họ về rồi, sẽ méc việc đó lại với ông, mà trước khi méc ông, nó sẽ đi báo cáo tình hình cho cậu trước.
Lợn đang nấu nguyên nồi cám heo to đùng ở sân sau, tóc tai rủ rượi, mình mẩy hôi rình, vậy mà còn có người ôm nó rồi ngửi ngửi ấy chứ, bình thường thì ít ai xuống đây nhưng không phải là không có, Lợn sợ bị nhìn thấy rồi khó xử, nên kéo cậu vào trong bụi rơm gần đó, kiên nhẫn gỡ từng cọng rơm dính lên tóc cậu, cậu Hai của Lợn đẹp trai quá thể đáng, rơm dính vào tóc mà vẫn đẹp trai ngời ngời như thế là thế nào?.
Cậu thấy bộ dáng tập trung của Lợn thì phì cười, cậu cũng bắt chước gỡ rơm cho Lợn, không biết Lợn có nhìn nhầm hay không mà động tác của cậu dịu dàng quá, tay cậu chạm vào từng lớp tóc mỏng của Lợn, báo hại mặt Lợn đã nóng nay còn thêm nóng hơn, rồi sau đó cậu còn sờ má Lợn, là sờ má hay vuốt ve mặt Lợn nhỉ? Có gì khác nhau sao?.
Lợn e ngại, tai Lợn đỏ. Nhưng mà ngọt quá, ngọt chết mất thôi. Rồi cậu còn cười với Lợn nữa, cậu cười dịu dàng, tim Lợn thổn thức như muốn nhảy thẳng lên đọt me, cậu thơm lên trán Lợn, ôi không! Lợn sắp xỉu đến nơi rồi! Sao hôm nay cậu lạ quá trời luôn à, cơ mà không hiểu sao, Lợn lại thấy thích.