Chương : 19
Gì Nguyên cả kinh, lập tức quay sang nhìn nàng, vội vàng nói: “Tiểu thư, ta đi ra ngoài nhìn xem.” Nói xong liền chạy đi.
Lăng Nhược Nhược vốn định chờ hắn quay lại, nhưng nghĩ lại, nếu bọn người Vương phủ đó giống bọn cường đạo, nói cướp liền cướp, căn bản là không nói đạo lý, lại càng không bị trị tội, nàng tốnt hất vẫn là nên đi xem.
Vì thế, nàng theo sắt Gì Nguyên, đứng núp sau cánh cửa, nhìn ra bên ngoài.
Gì Nguyên căn bản không biết Lăng Nhược Nhược đi theo hắn, hắn chỉ nóng vội lo giải quyết chuyện Ninh Vương phủ, vừa sợ đắc tội với người Vương phủ, lại sợ rượu của mình bị người ta đoạt đi lại không thể nói gì.
Đám người ở bên ngoài làm ầm ầm, đám gia hỏa Ninh Vương phủ người đông thế mạnh, lớn tiếng kêu gào, tuyệt không sợ hãi bọn tiểu nhị của tửu phường.
“Rượu này hôm nay vô luận như thế nào Vương phủ chúng ta nhất định phải lấy, hiện tại còn trả chút tiền cho các ngươi, nếu các ngươi không biết nể mặt mũi, thì số tiền thưởng này chúng ta sẽ lấy đi.” Tên ăn nói kiêu ngạo đó chính tên tổng quản mà Lăng Nhược Nhược từng gặp qua.
Gì Nguyên vội vàng chen vào đám đông, nở khuôn mặt tươi cười, xoay người chắp tay nói: “Tổng quản đại nhân, tổng quản đại nhân, ngài trăm ngàn đừng như vậy, rượu này thật là đã có người đặt, Hương Nhưỡng Tửu Phường chúng ta luôn ấn theo quy củ làm việc a, mong ngài đại nhân đại lượng, đừng làm khó dễ tiểu nhân.”
Tổng quản kia vẻ mặt cao ngạo, khinh miệt liếc hắn một cái, căn bản là không quan tâm hắn: “Ít nói đi, ngươi hẳn là biết chúng ta là người của vương phủ, Ninh Vương gia muốn uống rượu, chưa từng có ai không ngoan ngoãn đưa lên, đừng nói là đòi tiền, chỉ cầu được Vương gia chúng ta coi trọng là đủ. Nay các ngươi mệnh hảo, Vương gia chúng ta coi trọng rượu này, ngươi có cho hay không?”
Hắn cường thế thái độ lập tức làm run sợ bọn tiểu nhị tửu phường. Bọn họ tuy không phải chưa gặp qua kẻ không phân rõ phải trái, nhưng kẻ không phân rõ phải trái này lại là hoàng thân quốc thích, là một vị Vương gia quyền khuynh thiên hạ a.
“Chưởng quầy, không thể cho hắn, thật không phân rõ phải trái.” Lúc này có một tiểu nhị cao giọng hô lên, bởi vì chưởng quầy cùng lão bản đối xử bọn họ vô cùng tốt, cho nên bọn họ đều toàn tâm toàn ý vì lão bản, bắt đầu có người kháng nghị.
Gì Nguyên trong lòng lo lắng vô cùng, sợ mọi người làm to chuyện, vì thế vội vàng nói người của mình: “Tiểu Lí, không được nói lung tung.”
Tiểu nhị tên Tiểu Lí nọ vừa định phản bác vài câu, nhưng thấy Gì Nguyên nổi giận đùng đùng liền ngậm miệng, những người khác thấy vậy cũng không dám nói gì.
“Các ngươi có ý kiến? Ninh Vương phủ không phân rõ phải trái? Hừ, các ngươi có biết các ngươi đang nói gì sao? Nhục mạ vương phủ chúng ta, biết là tội gì sao?” Tổng quản thực khó chịu, cảm giác cao cao tại thượng lại bị người khác đánh vỡ, hơn nữa bọn họ cư nhiên không sợ người của Ninh Vương, thật đáng giận!
Gì Nguyên cúi đầu vội vàng chịu tội: “Không, không phải, tổng quản đại nhân, bọn họ chỉ là thô nhân, không biết chữ nghĩa, xin ngài đừng thấy phiền lòng, bọn họ chỉ là không hiểu chuyện, ngài đừng nóng giận, đừng nóng giận.”
Mọi người đứng phía sau không dám ra tiếng, chỉ có thể thầm căm tức bọn người Vương phủ, lại sợ bọn họ vác vò rượu cướp đi, nên vẫn canh giữ bên cạnh, không chịu tản ra.
Lăng Nhược Nhược càng nhìn càng nổi giận. Thời hiện đại, nàng vốn đã rất ngứa mắt thái độ bọn có tiền, nay tại nơi này kẻ có quyền lại hoành hành ngang ngược như thế, nàng cũng sắp nhịn không nổi nữa.
“Rượu, chúng ta lấy, người tới a, chúng ta đi.” Tên tổng quản không rảnh dây dưa với bọn họ, vương phủ đang chờ rượu về.
“Không, các ngươi không thể như vậy, tổng quản đại nhân, các ngươi không thể lấy rượu này.” Gì Nguyên nóng nảy, không thể phồng lá gan ngăn lại tổng quản.
Tổng quản liếc hắn một cái, căn bản không đem hắn để vào mắt, ngạo mạn nói: “Ngươi là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.” Sau đó quay sang đám thị vệ vương phủ đứng phía sau, nói: “Người tới a, đem bọn họ gạt ra một bên, đừng gây trở ngại chúng ta lấy rượu về.”
Thị vệ Vương phủ nghe lệnh, liền quy củ tản ra, bao vây bọn người tửu phường lại, trong chốc lát, không khí vô cùng khẩn trương.
Gì Nguyên sắc mặt tái nhợt, không nghĩ người của vương phủ lại cướp trắng trợn như vậy, nhưng hắn cũng không thể đắc tội Ninh Vương gia a.
“Chúng ta đi.” Tổng quản cao giọng nói, dẫn đầu chuẩn bị rời khỏi tửu phường.
Mọi người gấp đến độ giơ chân, thậm chí đã có tiểu nhị muốn xông ra đối kháng với bọn người Vương phủ.
Lăng Nhược Nhược cũng không nhịn được nữa, nàng tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, đùng đùng đi ra cửa hàng, quát lớn: “Các ngươi dám.”
Lăng Nhược Nhược vốn định chờ hắn quay lại, nhưng nghĩ lại, nếu bọn người Vương phủ đó giống bọn cường đạo, nói cướp liền cướp, căn bản là không nói đạo lý, lại càng không bị trị tội, nàng tốnt hất vẫn là nên đi xem.
Vì thế, nàng theo sắt Gì Nguyên, đứng núp sau cánh cửa, nhìn ra bên ngoài.
Gì Nguyên căn bản không biết Lăng Nhược Nhược đi theo hắn, hắn chỉ nóng vội lo giải quyết chuyện Ninh Vương phủ, vừa sợ đắc tội với người Vương phủ, lại sợ rượu của mình bị người ta đoạt đi lại không thể nói gì.
Đám người ở bên ngoài làm ầm ầm, đám gia hỏa Ninh Vương phủ người đông thế mạnh, lớn tiếng kêu gào, tuyệt không sợ hãi bọn tiểu nhị của tửu phường.
“Rượu này hôm nay vô luận như thế nào Vương phủ chúng ta nhất định phải lấy, hiện tại còn trả chút tiền cho các ngươi, nếu các ngươi không biết nể mặt mũi, thì số tiền thưởng này chúng ta sẽ lấy đi.” Tên ăn nói kiêu ngạo đó chính tên tổng quản mà Lăng Nhược Nhược từng gặp qua.
Gì Nguyên vội vàng chen vào đám đông, nở khuôn mặt tươi cười, xoay người chắp tay nói: “Tổng quản đại nhân, tổng quản đại nhân, ngài trăm ngàn đừng như vậy, rượu này thật là đã có người đặt, Hương Nhưỡng Tửu Phường chúng ta luôn ấn theo quy củ làm việc a, mong ngài đại nhân đại lượng, đừng làm khó dễ tiểu nhân.”
Tổng quản kia vẻ mặt cao ngạo, khinh miệt liếc hắn một cái, căn bản là không quan tâm hắn: “Ít nói đi, ngươi hẳn là biết chúng ta là người của vương phủ, Ninh Vương gia muốn uống rượu, chưa từng có ai không ngoan ngoãn đưa lên, đừng nói là đòi tiền, chỉ cầu được Vương gia chúng ta coi trọng là đủ. Nay các ngươi mệnh hảo, Vương gia chúng ta coi trọng rượu này, ngươi có cho hay không?”
Hắn cường thế thái độ lập tức làm run sợ bọn tiểu nhị tửu phường. Bọn họ tuy không phải chưa gặp qua kẻ không phân rõ phải trái, nhưng kẻ không phân rõ phải trái này lại là hoàng thân quốc thích, là một vị Vương gia quyền khuynh thiên hạ a.
“Chưởng quầy, không thể cho hắn, thật không phân rõ phải trái.” Lúc này có một tiểu nhị cao giọng hô lên, bởi vì chưởng quầy cùng lão bản đối xử bọn họ vô cùng tốt, cho nên bọn họ đều toàn tâm toàn ý vì lão bản, bắt đầu có người kháng nghị.
Gì Nguyên trong lòng lo lắng vô cùng, sợ mọi người làm to chuyện, vì thế vội vàng nói người của mình: “Tiểu Lí, không được nói lung tung.”
Tiểu nhị tên Tiểu Lí nọ vừa định phản bác vài câu, nhưng thấy Gì Nguyên nổi giận đùng đùng liền ngậm miệng, những người khác thấy vậy cũng không dám nói gì.
“Các ngươi có ý kiến? Ninh Vương phủ không phân rõ phải trái? Hừ, các ngươi có biết các ngươi đang nói gì sao? Nhục mạ vương phủ chúng ta, biết là tội gì sao?” Tổng quản thực khó chịu, cảm giác cao cao tại thượng lại bị người khác đánh vỡ, hơn nữa bọn họ cư nhiên không sợ người của Ninh Vương, thật đáng giận!
Gì Nguyên cúi đầu vội vàng chịu tội: “Không, không phải, tổng quản đại nhân, bọn họ chỉ là thô nhân, không biết chữ nghĩa, xin ngài đừng thấy phiền lòng, bọn họ chỉ là không hiểu chuyện, ngài đừng nóng giận, đừng nóng giận.”
Mọi người đứng phía sau không dám ra tiếng, chỉ có thể thầm căm tức bọn người Vương phủ, lại sợ bọn họ vác vò rượu cướp đi, nên vẫn canh giữ bên cạnh, không chịu tản ra.
Lăng Nhược Nhược càng nhìn càng nổi giận. Thời hiện đại, nàng vốn đã rất ngứa mắt thái độ bọn có tiền, nay tại nơi này kẻ có quyền lại hoành hành ngang ngược như thế, nàng cũng sắp nhịn không nổi nữa.
“Rượu, chúng ta lấy, người tới a, chúng ta đi.” Tên tổng quản không rảnh dây dưa với bọn họ, vương phủ đang chờ rượu về.
“Không, các ngươi không thể như vậy, tổng quản đại nhân, các ngươi không thể lấy rượu này.” Gì Nguyên nóng nảy, không thể phồng lá gan ngăn lại tổng quản.
Tổng quản liếc hắn một cái, căn bản không đem hắn để vào mắt, ngạo mạn nói: “Ngươi là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.” Sau đó quay sang đám thị vệ vương phủ đứng phía sau, nói: “Người tới a, đem bọn họ gạt ra một bên, đừng gây trở ngại chúng ta lấy rượu về.”
Thị vệ Vương phủ nghe lệnh, liền quy củ tản ra, bao vây bọn người tửu phường lại, trong chốc lát, không khí vô cùng khẩn trương.
Gì Nguyên sắc mặt tái nhợt, không nghĩ người của vương phủ lại cướp trắng trợn như vậy, nhưng hắn cũng không thể đắc tội Ninh Vương gia a.
“Chúng ta đi.” Tổng quản cao giọng nói, dẫn đầu chuẩn bị rời khỏi tửu phường.
Mọi người gấp đến độ giơ chân, thậm chí đã có tiểu nhị muốn xông ra đối kháng với bọn người Vương phủ.
Lăng Nhược Nhược cũng không nhịn được nữa, nàng tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, đùng đùng đi ra cửa hàng, quát lớn: “Các ngươi dám.”