Chương 7: Rủi ro
Sáng thứ ba,
Lớp 10C3 có môn thể dục được nghỉ sớm giữa tiết, thầy thể dục nhìn đồng hồ nhắc nhở.
"Bây giờ lên lớp nhá, không đứa nào chạy ra căng tin đi nhẹ nói khẽ lên lớp tránh ảnh hưởng đến lớp khác đang học. Thầy sẽ liên hệ với cô chủ nhiệm trông lớp".
"Nóng quá thầy ơi! Bọn con trai đá bóng xong người hôi kinh được".
Mấy bạn nữ đứng tách hàng với các bạn nam cũng phải khó ngửi được mùi mồ hôi chân cộng với hôi lách.
"Eo ôi! Đứa nào người khắm thế? Thằng Vinh chứ gì?" - Bảo Anh biết thừa đứa nào hôi nhất bịt mũi xù xịt.
"Thôi! Đi theo từng hàng lên lớp".
Thầy thể dục họ Phạm tên Sơn nhìn lũ trẻ lon ton lên lớp bắt máy gọi cho Dược Đan.
"Alo! Em ơi bây giờ anh cho chúng nó nghỉ sớm lên lớp nghỉ ngơi rửa mắt, chân tay em trống tiết hả?"
"Dạ vâng em trống tiết".
"Ừ thế em quản lớp hộ anh nửa tiết nhá?! Rồi rồi anh cảm ơn!"- thầy Sơn cúp máy trước lớp chưa có chủ nhiệm thầy rất đặc biệt quý lớp vì mấy thằng con trai đoàn kết lại chơi thể thao giỏi giờ có chủ nhiệm rồi thầy Sơn yên tâm hẳn.
Vì đám học sinh đã có chỗ dựa dẫm, người dìu dắt.
Dược Đan hay tin xách đồ lên tầng hai mỗi bước đi khoan thai tôn lên khí chất công việc.
Học sinh lớp 10C3 trong lớp nghe âm thanh gót giày là phân biệt được ai sẽ đứng lớp.
"Cô!".
"Cô Đan kìa chúng mày".
Mấy đứa học sinh đang nói chuyện dở chỉ khi giáo viên đi lên bục giảng nhận ra ồ ạt vui mừng hú hú hú.
"Ngồi xuống đi các em" - Dược Đan vô cùng quý học sinh.
"Hôm nay cô lập nhóm lớp trên z a l o, các bạn thêm nhau vào giúp cô nhé?!".
Dược Đan biết chúng nó đã tự lập nhóm riêng trên nền tảng khác nhưng cô vẫn thích dùng app xanh trắng hơn.
"Từ nay có thông tin gì cô sẽ nhắn trên nhóm lớp để các em dễ nhận thông báo".
"Chiều nay lớp mình học hai môn Tiếng Anh và hai môn Toán nhỉ?!" - Dược Đan quan tâm học sinh.
"Vâng, đúng rồi cô".
"Bạn nào chưa nộp bài kiểm tra toán cho cô Liễu thì nhanh chóng nhé!".
Cứ mỗi lần nhìn học sinh của mình Dược Đan liền nhớ đến hình ảnh mình lúc còn ngồi trên ghế nhà trường cấp phổ thông.
Tìm thấy niềm vui trong công tác giảng dạy.
Thời gian còn lại Dược Đan cho học sinh thoải mái nhưng không được quá ồn ào tránh làm ảnh hưởng đến lớp bên cạnh học tập.
Đám học sinh khá ấn tượng với chủ nhiệm mới, nhận xét chung là cô tâm lý hay quan tâm đến chúng nó học hành các môn khác ra sao, gia đình, tâm lý tuổi mới lớn.
Chính vì thế Dược Đan đến đảm nhiệm được mấy ngày mà cứ như thân nhau từ lâu vậy.
Nhưng Dược Đan vẫn còn vấn đề nan giải trong lớp khiến cô e ngại.
Ngoài dạy văn hóa đi đôi với học hành còn có hướng dẫn, dạy lễ nghĩa.
Một tốp học sinh nữ trong lớp bất hòa với nhau thường xuyên xảy ra xích mích nhất là đám con trai cũng bất lực đứng nhìn không.
Sự mất đoàn kết này là vấn đề lớn từ đầu năm khiến cho ít giáo viên ái ngại khi nhận dạy lớp và chủ nhiệm.
"Hai tiết sau học vật lí và sinh học thế đã làm hết bài tập chưa?" - Dược Đan vỗ bàn.
Mấy học sinh lơ ngơ nhìn theo: "Ủa?! Có bài khi nào vậy?!".
"Cô vừa gửi trên nhóm lớp đó!".
****************
Khi kết thúc việc giảng dạy trên trường Dược Đan hơn bảy giờ tối về đến nhà, bé Sao trước đó đã về sớm.
Thấm thoát hai mẹ con cô đã ở nhà Cao Hoàng Kiệt một tuần nhưng cô chưa nhận được công việc của anh.
Nhiều khi cũng thắc mắc có thật rằng Cao Hoàng Kiệt thuê Dược Đan đóng giả không hay thấy cô khó khăn nên dư tiền.
Có điều... hai người vốn không quen biết nên chẳng còn sự nghi ngại nào.
Giữa hai người liên kết bằng một tờ hợp đồng rõ ràng mỗi người một hướng không cùng đường.
Thôi kệ, thời gian trôi nhanh lắm cứ vậy Cao Hoàng Kiệt quên đi sẽ hết hạn hợp đồng thôi.
...****************...
"Sếp ơi! Có chuyện không hay rồi!".
Bây giờ là chín giờ tối, Cao Hoàng Kiệt bất ngờ nhận được cuộc gọi từ trợ lý.
"Vào vấn đề chính" - lời Cao Hoàng Kiệt như mệnh lệnh.
"Vị tổ tông tối hôm qua đi xem mắt hình như... muốn hẹn hò nghiêm túc" - Tôn Đức Chiến chỉ nghĩ đến lừa dối người ta đã sợ mất mật đây còn hẹn hò mới ghê chứ?
"Tôi bảo cậu đến đó cho có ăn xong rồi về, thế thì tại sao cô ta lại nhìn trúng cậu hả?".
Hiện tại, trợ lý Tôn đang lấy danh là Cao Nhất Điển cho nên dù thế nào tùy tiện cũng phải đóng cho xong ai mà có ngờ người ta thấy thích hợp liền gọi điện hỏi han, nhắn tin suốt một ngày.
"Sếp hỏi thế tôi biết được à?! Vấn đề là giờ nên làm thế nào đây cũng chính vì sếp nên tôi rơi vào tình cảnh thế này".
Cao Hoàng Kiệt mặc kệ cảm xúc của trợ lý khóc ròng,
"Bên phía anh tôi đã ổn thỏa chưa?".
"Chưa thấy có chuyện gì chưa ổn thỏa xảy ra cả. Mà sếp không lo giải quyết bên mình đi".
Cao Hoàng Kiệt yên tâm Cao Nhất Điển thật sự đi xem mắt rồi mọi chuyện chắc chắn sẽ không sao đâu.
Lớp 10C3 có môn thể dục được nghỉ sớm giữa tiết, thầy thể dục nhìn đồng hồ nhắc nhở.
"Bây giờ lên lớp nhá, không đứa nào chạy ra căng tin đi nhẹ nói khẽ lên lớp tránh ảnh hưởng đến lớp khác đang học. Thầy sẽ liên hệ với cô chủ nhiệm trông lớp".
"Nóng quá thầy ơi! Bọn con trai đá bóng xong người hôi kinh được".
Mấy bạn nữ đứng tách hàng với các bạn nam cũng phải khó ngửi được mùi mồ hôi chân cộng với hôi lách.
"Eo ôi! Đứa nào người khắm thế? Thằng Vinh chứ gì?" - Bảo Anh biết thừa đứa nào hôi nhất bịt mũi xù xịt.
"Thôi! Đi theo từng hàng lên lớp".
Thầy thể dục họ Phạm tên Sơn nhìn lũ trẻ lon ton lên lớp bắt máy gọi cho Dược Đan.
"Alo! Em ơi bây giờ anh cho chúng nó nghỉ sớm lên lớp nghỉ ngơi rửa mắt, chân tay em trống tiết hả?"
"Dạ vâng em trống tiết".
"Ừ thế em quản lớp hộ anh nửa tiết nhá?! Rồi rồi anh cảm ơn!"- thầy Sơn cúp máy trước lớp chưa có chủ nhiệm thầy rất đặc biệt quý lớp vì mấy thằng con trai đoàn kết lại chơi thể thao giỏi giờ có chủ nhiệm rồi thầy Sơn yên tâm hẳn.
Vì đám học sinh đã có chỗ dựa dẫm, người dìu dắt.
Dược Đan hay tin xách đồ lên tầng hai mỗi bước đi khoan thai tôn lên khí chất công việc.
Học sinh lớp 10C3 trong lớp nghe âm thanh gót giày là phân biệt được ai sẽ đứng lớp.
"Cô!".
"Cô Đan kìa chúng mày".
Mấy đứa học sinh đang nói chuyện dở chỉ khi giáo viên đi lên bục giảng nhận ra ồ ạt vui mừng hú hú hú.
"Ngồi xuống đi các em" - Dược Đan vô cùng quý học sinh.
"Hôm nay cô lập nhóm lớp trên z a l o, các bạn thêm nhau vào giúp cô nhé?!".
Dược Đan biết chúng nó đã tự lập nhóm riêng trên nền tảng khác nhưng cô vẫn thích dùng app xanh trắng hơn.
"Từ nay có thông tin gì cô sẽ nhắn trên nhóm lớp để các em dễ nhận thông báo".
"Chiều nay lớp mình học hai môn Tiếng Anh và hai môn Toán nhỉ?!" - Dược Đan quan tâm học sinh.
"Vâng, đúng rồi cô".
"Bạn nào chưa nộp bài kiểm tra toán cho cô Liễu thì nhanh chóng nhé!".
Cứ mỗi lần nhìn học sinh của mình Dược Đan liền nhớ đến hình ảnh mình lúc còn ngồi trên ghế nhà trường cấp phổ thông.
Tìm thấy niềm vui trong công tác giảng dạy.
Thời gian còn lại Dược Đan cho học sinh thoải mái nhưng không được quá ồn ào tránh làm ảnh hưởng đến lớp bên cạnh học tập.
Đám học sinh khá ấn tượng với chủ nhiệm mới, nhận xét chung là cô tâm lý hay quan tâm đến chúng nó học hành các môn khác ra sao, gia đình, tâm lý tuổi mới lớn.
Chính vì thế Dược Đan đến đảm nhiệm được mấy ngày mà cứ như thân nhau từ lâu vậy.
Nhưng Dược Đan vẫn còn vấn đề nan giải trong lớp khiến cô e ngại.
Ngoài dạy văn hóa đi đôi với học hành còn có hướng dẫn, dạy lễ nghĩa.
Một tốp học sinh nữ trong lớp bất hòa với nhau thường xuyên xảy ra xích mích nhất là đám con trai cũng bất lực đứng nhìn không.
Sự mất đoàn kết này là vấn đề lớn từ đầu năm khiến cho ít giáo viên ái ngại khi nhận dạy lớp và chủ nhiệm.
"Hai tiết sau học vật lí và sinh học thế đã làm hết bài tập chưa?" - Dược Đan vỗ bàn.
Mấy học sinh lơ ngơ nhìn theo: "Ủa?! Có bài khi nào vậy?!".
"Cô vừa gửi trên nhóm lớp đó!".
****************
Khi kết thúc việc giảng dạy trên trường Dược Đan hơn bảy giờ tối về đến nhà, bé Sao trước đó đã về sớm.
Thấm thoát hai mẹ con cô đã ở nhà Cao Hoàng Kiệt một tuần nhưng cô chưa nhận được công việc của anh.
Nhiều khi cũng thắc mắc có thật rằng Cao Hoàng Kiệt thuê Dược Đan đóng giả không hay thấy cô khó khăn nên dư tiền.
Có điều... hai người vốn không quen biết nên chẳng còn sự nghi ngại nào.
Giữa hai người liên kết bằng một tờ hợp đồng rõ ràng mỗi người một hướng không cùng đường.
Thôi kệ, thời gian trôi nhanh lắm cứ vậy Cao Hoàng Kiệt quên đi sẽ hết hạn hợp đồng thôi.
...****************...
"Sếp ơi! Có chuyện không hay rồi!".
Bây giờ là chín giờ tối, Cao Hoàng Kiệt bất ngờ nhận được cuộc gọi từ trợ lý.
"Vào vấn đề chính" - lời Cao Hoàng Kiệt như mệnh lệnh.
"Vị tổ tông tối hôm qua đi xem mắt hình như... muốn hẹn hò nghiêm túc" - Tôn Đức Chiến chỉ nghĩ đến lừa dối người ta đã sợ mất mật đây còn hẹn hò mới ghê chứ?
"Tôi bảo cậu đến đó cho có ăn xong rồi về, thế thì tại sao cô ta lại nhìn trúng cậu hả?".
Hiện tại, trợ lý Tôn đang lấy danh là Cao Nhất Điển cho nên dù thế nào tùy tiện cũng phải đóng cho xong ai mà có ngờ người ta thấy thích hợp liền gọi điện hỏi han, nhắn tin suốt một ngày.
"Sếp hỏi thế tôi biết được à?! Vấn đề là giờ nên làm thế nào đây cũng chính vì sếp nên tôi rơi vào tình cảnh thế này".
Cao Hoàng Kiệt mặc kệ cảm xúc của trợ lý khóc ròng,
"Bên phía anh tôi đã ổn thỏa chưa?".
"Chưa thấy có chuyện gì chưa ổn thỏa xảy ra cả. Mà sếp không lo giải quyết bên mình đi".
Cao Hoàng Kiệt yên tâm Cao Nhất Điển thật sự đi xem mắt rồi mọi chuyện chắc chắn sẽ không sao đâu.