Chương 26: Đến Chơi Nhà
Hôm nay công ty của Bá tổng vẫn tiếp tục tăng ca, Bá Cửu Lục quyết tâm phải kiếm được vài tỷ trong vòng một tháng để còn có thể nở mày nở mặt trong tiệc chào đón bạch nguyệt quang về nước. Dụ Kiều Nga biết tỏng chuyện Bá gia cầm siêng năng như vậy là muốn “lấy le” với Dung Bạch.
Nhưng nhờ gã có hiếu với trai nên cậu mới ngày nào cũng được gặp Lam Dực, mang cơm cho người ta, thắt chặt tình cảm.
Dụ Kiều Nga lại xách đồ ăn nhà làm đến công ty của Bá Cửu Lục.
Bốp!
Vừa mới bước vào đại sảnh, cậu liền nghe thấy một tiếng “chát” nữa, không khỏi tò mò. Đám tình nhân khác của Bá Cửu Lục chạy tới đánh ghen?
Gã có rất nhiều tình nhân, tính luôn Dụ Kiều Nga là có bốn người, mỗi người đều có một chút gì đó giống với bạch nguyệt quang Dung Bạch của gã. Tình nhân đầu tiên có nốt ruồi dưới mí mắt giống, tình nhân thứ hai có giọng nói giống, tình nhân thứ ba có góc nghiêng hệt như Dung Bạch. Và cậu, Dụ Kiều Nga, giống mối tình đầu của gã tới 6 phần, có khi còn đẹp hơn.
Bởi mới nói, bá đạo tổng tài đa phần là thứ gây hại, gieo nghiệp khắp nơi.
[…Trend bây giờ là rác rưởi công làm chuyện xấu bị vợ bỏ.]
“…”
Nữ tiếp tân nhìn thấy Dụ Kiều Nga, bây giờ không ai trong công ty là không biết mặt cậu, bảo mẫu của Bá tổng.
Cô ngoắc tay với cậu, tám chuyện: “Vị hôn phu vô phép của giám đốc lại đến làm phiền trợ lý Dung. Quá đáng lắm luôn!”
Vị hôn phu vô phép là đang nhắc đến Dung Hồng, thiên kim tiểu thư nhà họ Dung, nhà hai bên đã hứa hôn, nhưng vẫn chưa làm lễ hỏi chính thức.
Cậu vểnh tai lên nghe hai cô tiếp tân ngươi một câu ta một ngữ xì xào bàn tán.
Vậy người bị vả mặt là Dung Chanh?
Cậu có cần ra đó làm anh hùng cứu mỹ nhân lần nữa không đây-
Ting!
“Làm cái gì vậy hả?! Ai cô làm loạn ở công ty!”
Giọng nói rõ to của Bá Cửu Lục vang lên, người chưa bước ra khỏi thang máy mà giọng đã ra trước rồi.
Một màn anh bênh cậu ta làm cô ta nổi giận ra tay đánh cậu ta lần nữa, anh ta thấy vậy rất tức giận, mắng cô ta, cô ta uất ức làm ầm ĩ lên.
Rất đặc sắc.
Lam Dực khoanh tay bước ra khỏi thang máy, muốn về nhà. Hắn sẽ không nhúng tay vào chuyện tình cảm cá nhân của em trai, chỉ cần gã quản tốt công ty là được.
Dụ Kiều Nga thấy vậy khẽ meo meo đi theo đằng sau, vứt cơm hộp của Bá Cửu Lục cho nữ tiếp tân, chạy theo Lam Dực.
Chuyện tình của bá đạo tổng tài và thế thân nhỏ tuy rất hấp dẫn nhưng cậu vẫn có hứng thú với Lam đại gia hơn.
Bãi đỗ xe.
Trợ lý riêng của Lam tổng một tháng lương một trăm triệu, tất nhiên là phải theo hầu ông chủ.
Anh ta thấy Lam Dực đi đến, lập tức mở ra cửa xe, cung kính thỉnh cơm cha áo mẹ vào trong: “Chủ tịch, hiện tại muốn đi đâu?”
Lam Dực ngồi xuống ghế phó lái, bắt chéo chân: “Đi…”
“Đi về ngủ.” Một giọng nam uyển chuyển mềm ấm tiếp lời.
Lam Dực ngẩn ngơ, quay đầu nhìn hàng ghế phía sau: “Hoàng Yến?..Làm sao mà?” Đi theo hắn lúc nào thế? Chẳng lẽ dạo này mệt mỏi quá nên hắn mất cảnh giác?
[…] Bàn tay vàng gọi tên hệ thống.
Trợ lý đóng cửa xe, ngồi vào ghế lái, đương nhiên nói: “Thấy hai người đi chung nên tôi mới mời cậu Dụ lên xe…” Chẳng lẽ anh ta đoán sai?
Dụ Kiều Nga cười rất ngọt: “Lam tổng, chào buổi tối.”
Lam Dực: “…” Cậu như vậy, sao hắn nỡ hung được?
Trợ lý khẩn trương: “Chủ tịch, hiện tại về nhà ạ?” Lam tổng đã được thăng chức thành chủ tịch Lam lâu rồi, cậu bảo mẫu này cập nhật tin tức mới giùm đi.
Dụ Kiều Nga liến thoắng đáp: “Trước đừng về gấp, ghé siêu thị. Tối nay tôi ghé nhà anh chơi với Kitty nha, sẵn tiện làm bữa tối luôn. Chạy đi anh tài xế ơi.” Cậu không biết nấu ăn nhưng hệ thống có thể.
Kitty là con mèo, giống lai Ashera, Lam Dực nuôi, hắn chăm rất khá, béo như heo.
Trợ lý: “…” Bộ nhìn anh ta giống tài xế lắm à?
Lam Dực nhìn trợ lý cứ liếc mắt nhìn mình, anh ta chỉ nghe theo chỉ thị của chủ tịch, nếu hắn không đồng ý thì đừng mong có tiền lương tháng này. Hắn nhẹ gật đầu, tùy theo yêu cầu của Dụ Kiều Nga: “Lái xe đi, dừng ở siêu thị.”
Trợ lý lúc này mới dám lái xe ra khỏi gara.
Dụ Kiều Nga hệt như con chim sẻ thường đậu bên ngoài bệ cửa sổ nhà hắn, ngày nào cũng líu ríu, líu rít, nhưng hắn không thấy phiền. Hắn đâu phải thẳng nam cái gì cũng không biết, ý đồ của con Hoàng Yến này rất rõ ràng, là thèm hắn.
Hắn có nhờ người điều tra sơ bộ về cậu, làm MB nhưng lại hét giá trên trời nên không ai muốn, không bệnh cũng không nghiện, được Bá Cửu Lục bao nuôi mới bỏ nghề.
*MB: Money Boy
Không thể không nói, Dụ Kiều Nga khá ưa nhìn, cũng không ẻo lả dùng nước hoa hay trát phấn lên mặt. Ngoại hình không tệ, tính cách cũng không tệ, da mặt dày như tường thành, cách nói chuyện đôi khi cũng khiếm nhã tức chết người không đền mạng. Đặc biệt nhất là, giả ngu rất giỏi.
Nhân tài trong nhân tài.
Lam Dực cảm thấy cũng được: “Dụ Kiều Nga, chúng ta làm thỏa thuận đi.”
Dụ Kiều Nga đang xem thực đơn dành cho bữa tối: “??”
Nhưng nhờ gã có hiếu với trai nên cậu mới ngày nào cũng được gặp Lam Dực, mang cơm cho người ta, thắt chặt tình cảm.
Dụ Kiều Nga lại xách đồ ăn nhà làm đến công ty của Bá Cửu Lục.
Bốp!
Vừa mới bước vào đại sảnh, cậu liền nghe thấy một tiếng “chát” nữa, không khỏi tò mò. Đám tình nhân khác của Bá Cửu Lục chạy tới đánh ghen?
Gã có rất nhiều tình nhân, tính luôn Dụ Kiều Nga là có bốn người, mỗi người đều có một chút gì đó giống với bạch nguyệt quang Dung Bạch của gã. Tình nhân đầu tiên có nốt ruồi dưới mí mắt giống, tình nhân thứ hai có giọng nói giống, tình nhân thứ ba có góc nghiêng hệt như Dung Bạch. Và cậu, Dụ Kiều Nga, giống mối tình đầu của gã tới 6 phần, có khi còn đẹp hơn.
Bởi mới nói, bá đạo tổng tài đa phần là thứ gây hại, gieo nghiệp khắp nơi.
[…Trend bây giờ là rác rưởi công làm chuyện xấu bị vợ bỏ.]
“…”
Nữ tiếp tân nhìn thấy Dụ Kiều Nga, bây giờ không ai trong công ty là không biết mặt cậu, bảo mẫu của Bá tổng.
Cô ngoắc tay với cậu, tám chuyện: “Vị hôn phu vô phép của giám đốc lại đến làm phiền trợ lý Dung. Quá đáng lắm luôn!”
Vị hôn phu vô phép là đang nhắc đến Dung Hồng, thiên kim tiểu thư nhà họ Dung, nhà hai bên đã hứa hôn, nhưng vẫn chưa làm lễ hỏi chính thức.
Cậu vểnh tai lên nghe hai cô tiếp tân ngươi một câu ta một ngữ xì xào bàn tán.
Vậy người bị vả mặt là Dung Chanh?
Cậu có cần ra đó làm anh hùng cứu mỹ nhân lần nữa không đây-
Ting!
“Làm cái gì vậy hả?! Ai cô làm loạn ở công ty!”
Giọng nói rõ to của Bá Cửu Lục vang lên, người chưa bước ra khỏi thang máy mà giọng đã ra trước rồi.
Một màn anh bênh cậu ta làm cô ta nổi giận ra tay đánh cậu ta lần nữa, anh ta thấy vậy rất tức giận, mắng cô ta, cô ta uất ức làm ầm ĩ lên.
Rất đặc sắc.
Lam Dực khoanh tay bước ra khỏi thang máy, muốn về nhà. Hắn sẽ không nhúng tay vào chuyện tình cảm cá nhân của em trai, chỉ cần gã quản tốt công ty là được.
Dụ Kiều Nga thấy vậy khẽ meo meo đi theo đằng sau, vứt cơm hộp của Bá Cửu Lục cho nữ tiếp tân, chạy theo Lam Dực.
Chuyện tình của bá đạo tổng tài và thế thân nhỏ tuy rất hấp dẫn nhưng cậu vẫn có hứng thú với Lam đại gia hơn.
Bãi đỗ xe.
Trợ lý riêng của Lam tổng một tháng lương một trăm triệu, tất nhiên là phải theo hầu ông chủ.
Anh ta thấy Lam Dực đi đến, lập tức mở ra cửa xe, cung kính thỉnh cơm cha áo mẹ vào trong: “Chủ tịch, hiện tại muốn đi đâu?”
Lam Dực ngồi xuống ghế phó lái, bắt chéo chân: “Đi…”
“Đi về ngủ.” Một giọng nam uyển chuyển mềm ấm tiếp lời.
Lam Dực ngẩn ngơ, quay đầu nhìn hàng ghế phía sau: “Hoàng Yến?..Làm sao mà?” Đi theo hắn lúc nào thế? Chẳng lẽ dạo này mệt mỏi quá nên hắn mất cảnh giác?
[…] Bàn tay vàng gọi tên hệ thống.
Trợ lý đóng cửa xe, ngồi vào ghế lái, đương nhiên nói: “Thấy hai người đi chung nên tôi mới mời cậu Dụ lên xe…” Chẳng lẽ anh ta đoán sai?
Dụ Kiều Nga cười rất ngọt: “Lam tổng, chào buổi tối.”
Lam Dực: “…” Cậu như vậy, sao hắn nỡ hung được?
Trợ lý khẩn trương: “Chủ tịch, hiện tại về nhà ạ?” Lam tổng đã được thăng chức thành chủ tịch Lam lâu rồi, cậu bảo mẫu này cập nhật tin tức mới giùm đi.
Dụ Kiều Nga liến thoắng đáp: “Trước đừng về gấp, ghé siêu thị. Tối nay tôi ghé nhà anh chơi với Kitty nha, sẵn tiện làm bữa tối luôn. Chạy đi anh tài xế ơi.” Cậu không biết nấu ăn nhưng hệ thống có thể.
Kitty là con mèo, giống lai Ashera, Lam Dực nuôi, hắn chăm rất khá, béo như heo.
Trợ lý: “…” Bộ nhìn anh ta giống tài xế lắm à?
Lam Dực nhìn trợ lý cứ liếc mắt nhìn mình, anh ta chỉ nghe theo chỉ thị của chủ tịch, nếu hắn không đồng ý thì đừng mong có tiền lương tháng này. Hắn nhẹ gật đầu, tùy theo yêu cầu của Dụ Kiều Nga: “Lái xe đi, dừng ở siêu thị.”
Trợ lý lúc này mới dám lái xe ra khỏi gara.
Dụ Kiều Nga hệt như con chim sẻ thường đậu bên ngoài bệ cửa sổ nhà hắn, ngày nào cũng líu ríu, líu rít, nhưng hắn không thấy phiền. Hắn đâu phải thẳng nam cái gì cũng không biết, ý đồ của con Hoàng Yến này rất rõ ràng, là thèm hắn.
Hắn có nhờ người điều tra sơ bộ về cậu, làm MB nhưng lại hét giá trên trời nên không ai muốn, không bệnh cũng không nghiện, được Bá Cửu Lục bao nuôi mới bỏ nghề.
*MB: Money Boy
Không thể không nói, Dụ Kiều Nga khá ưa nhìn, cũng không ẻo lả dùng nước hoa hay trát phấn lên mặt. Ngoại hình không tệ, tính cách cũng không tệ, da mặt dày như tường thành, cách nói chuyện đôi khi cũng khiếm nhã tức chết người không đền mạng. Đặc biệt nhất là, giả ngu rất giỏi.
Nhân tài trong nhân tài.
Lam Dực cảm thấy cũng được: “Dụ Kiều Nga, chúng ta làm thỏa thuận đi.”
Dụ Kiều Nga đang xem thực đơn dành cho bữa tối: “??”