Chương 30
- Chắc chắn là em sẽ không làm tổn thương cô ấy, hay là chị giúp em đi? Dù j chị cũng là bạn thân cô ấy!
- Chính vì chị là bạn thân cô ấy nên chị không thể nào giúp người khác đào góc tường của nó được!
- Cái này là chị giúp em chinh phục vợ cơ mà! Đi mà chị…
- Từ bé tới giờ chưa thấy em làm nũng kiểu này đâu, giờ vì một cô gái mà biết học cách làm nũng rồi ha!
- Vậy là chị đồng ý giúp em rồi đấy nhé!
Lục Yên thở dài trong bất lực, gật nhẹ đầu.
“An An ơi nó là em mình, xem như phải đắc tội cậu rồi, mình cũng là bất đắc dĩ, có gì thì hãy tha thứ cho mình”
- Muốn theo đuổi thì phải hiểu được tính cách nó,còn lại cậu tự mà liệu, chị sẽ gửi những thứ cô ấy thích và ghét vào tin nhắn cho mày, làm được hay không là do năng lực của mày!
- Ok
Thấy mãi Lục Yên còn chưa vô An An liền chạy ra cầm tay Lục Yên nũng nịu
- Yên Yên, mình muốn ăn vặt rồi, cậu vô với mình đi đừng nói chuyện với tên này nữa~
- Được rồi, được rồi. Quản gia mang đồ lên phòng khách tầng trên chúng tôi sẽ ăn ở trên đó. An An, cậu lên đó đi, tớ dạy đuổi thằng này đi đã!
- Được, cậu lên nhanh nhé!
- Tin nhắn tý chị sẽ gửi, đi về làm việc đi!
- Vâng!
Lục Yên nói xong liền bước vào nhà, nhanh đã đuổi kịp An An đang lên lầu.
- Nào đi thôi, có rất nhiều bộ phim hay ho đó!
Cô kéo An An lên tới nơi, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng cho hai người,đồ ăn thức uống đã được bày ra.
- Ôi! Trông ngon quá đi, vì muốn giữ cho mình luôn đẹp trước mặt tên kia mà lâu lắm rồi mình chưa ăn những món này và đặc biệt là nhiều như vậy.
- Vậy thì bây giờ câu tranh thủ ăn đi nếu không sợ là cậu lại thích cậu ta và lại giữ dáng cho coi!
- Không có chuyện đó đâu,mình chắc chắn sẽ không thích anh ta nữa!
- Cậu nói câu này lần thứ mấy rồi, nhiều tới mức mình không nhớ nổi nữa!
- Tớ chắc chắn, lần này là lần cuối, tớ sẽ không thích anh ta nữa!
- Được rồi, tớ thấy dạo này cậu không cập nhật hình ảnh hay trạng thái trên thân phận kia nữa, An An à~ lâu rồi tớ chưa nghe cậu đàn …
- Ừm, quả thật là lâu lắm rồi, nhưng mà dạo này tớ không có tâm trạng sáng tác, cậu muốn thì chuyển cho tớ chiếc piano về đây đi, không thì để bên nhà cậu, tớ qua thu âm?
- Thật vậy sao, tớ có được vinh hạnh đó luôn á!
- Cậu nói gì vậy chứ, cậu vừa là bạn thân vừa là chị chồng mình đó!
- Thế thì tốt quá rồi, cậu biết không, Lục Nam, thằng bé là fan cậu đó!
- Oh? Vinh hạnh vậy sao?
- Tiết là thằng bé đã đối xử vậy với cậu…
- Cũng có thể nó sẽ sốc lắm khi biết cậu là thần tượng của nó.Nó từng kể cho mình về cậu…những bản nhạc du dương, cái cảm xúc trong từng nốt nhạc của cậu khiến nó không khỏi tò mò về tình yêu của cậu. Chỉ tiếc là nó không biết, tình yêu của cậu…là nó, tớ cũng tiếc cho cậu, tiếc cho những bản nhạc tình đó,tiếc cho nó vì bỏ qua thứ quan trọng của đời mình, hay là… Cậu thử… Sáng tác đi…Tớ có thể giúp cậu tìm nguồn cảm hứng?
- Không cần đâu, nếu cậu muốn thì coi như đàn cho cậu nghe một bản, nhưng tớ sẽ không đăng, đợi tớ sáng tác xong, chúng ta ở cạnh chiếc piano, tớ đàn cho cậu nghe, nghe trực tiếp là cách tốt nhất để cậu cảm nhận được cảm xúc.
- Tớ được ưu ái tới mức được ngồi ghế vip rồi sao, yêu cậu quá đi mất!
- Chính vì chị là bạn thân cô ấy nên chị không thể nào giúp người khác đào góc tường của nó được!
- Cái này là chị giúp em chinh phục vợ cơ mà! Đi mà chị…
- Từ bé tới giờ chưa thấy em làm nũng kiểu này đâu, giờ vì một cô gái mà biết học cách làm nũng rồi ha!
- Vậy là chị đồng ý giúp em rồi đấy nhé!
Lục Yên thở dài trong bất lực, gật nhẹ đầu.
“An An ơi nó là em mình, xem như phải đắc tội cậu rồi, mình cũng là bất đắc dĩ, có gì thì hãy tha thứ cho mình”
- Muốn theo đuổi thì phải hiểu được tính cách nó,còn lại cậu tự mà liệu, chị sẽ gửi những thứ cô ấy thích và ghét vào tin nhắn cho mày, làm được hay không là do năng lực của mày!
- Ok
Thấy mãi Lục Yên còn chưa vô An An liền chạy ra cầm tay Lục Yên nũng nịu
- Yên Yên, mình muốn ăn vặt rồi, cậu vô với mình đi đừng nói chuyện với tên này nữa~
- Được rồi, được rồi. Quản gia mang đồ lên phòng khách tầng trên chúng tôi sẽ ăn ở trên đó. An An, cậu lên đó đi, tớ dạy đuổi thằng này đi đã!
- Được, cậu lên nhanh nhé!
- Tin nhắn tý chị sẽ gửi, đi về làm việc đi!
- Vâng!
Lục Yên nói xong liền bước vào nhà, nhanh đã đuổi kịp An An đang lên lầu.
- Nào đi thôi, có rất nhiều bộ phim hay ho đó!
Cô kéo An An lên tới nơi, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng cho hai người,đồ ăn thức uống đã được bày ra.
- Ôi! Trông ngon quá đi, vì muốn giữ cho mình luôn đẹp trước mặt tên kia mà lâu lắm rồi mình chưa ăn những món này và đặc biệt là nhiều như vậy.
- Vậy thì bây giờ câu tranh thủ ăn đi nếu không sợ là cậu lại thích cậu ta và lại giữ dáng cho coi!
- Không có chuyện đó đâu,mình chắc chắn sẽ không thích anh ta nữa!
- Cậu nói câu này lần thứ mấy rồi, nhiều tới mức mình không nhớ nổi nữa!
- Tớ chắc chắn, lần này là lần cuối, tớ sẽ không thích anh ta nữa!
- Được rồi, tớ thấy dạo này cậu không cập nhật hình ảnh hay trạng thái trên thân phận kia nữa, An An à~ lâu rồi tớ chưa nghe cậu đàn …
- Ừm, quả thật là lâu lắm rồi, nhưng mà dạo này tớ không có tâm trạng sáng tác, cậu muốn thì chuyển cho tớ chiếc piano về đây đi, không thì để bên nhà cậu, tớ qua thu âm?
- Thật vậy sao, tớ có được vinh hạnh đó luôn á!
- Cậu nói gì vậy chứ, cậu vừa là bạn thân vừa là chị chồng mình đó!
- Thế thì tốt quá rồi, cậu biết không, Lục Nam, thằng bé là fan cậu đó!
- Oh? Vinh hạnh vậy sao?
- Tiết là thằng bé đã đối xử vậy với cậu…
- Cũng có thể nó sẽ sốc lắm khi biết cậu là thần tượng của nó.Nó từng kể cho mình về cậu…những bản nhạc du dương, cái cảm xúc trong từng nốt nhạc của cậu khiến nó không khỏi tò mò về tình yêu của cậu. Chỉ tiếc là nó không biết, tình yêu của cậu…là nó, tớ cũng tiếc cho cậu, tiếc cho những bản nhạc tình đó,tiếc cho nó vì bỏ qua thứ quan trọng của đời mình, hay là… Cậu thử… Sáng tác đi…Tớ có thể giúp cậu tìm nguồn cảm hứng?
- Không cần đâu, nếu cậu muốn thì coi như đàn cho cậu nghe một bản, nhưng tớ sẽ không đăng, đợi tớ sáng tác xong, chúng ta ở cạnh chiếc piano, tớ đàn cho cậu nghe, nghe trực tiếp là cách tốt nhất để cậu cảm nhận được cảm xúc.
- Tớ được ưu ái tới mức được ngồi ghế vip rồi sao, yêu cậu quá đi mất!