Chương : 19
- thằng ranh , ông tổ mày liệt nửa người à mà giám nói linh tinh mới tao – vừa nhìn thấy thằng bạn Dương đã nổi máu nóng lên , thật là tức chết mà , thằng này nó dám xoay Dương như chong chóng khiến cậu chẳng hiểu được gì cả .
- ông tổ tao liệt toàn thân rồi , muốn gặp hì tao tiễn mày đi – đôi mắt sắc lẹm được chiếu vào Dương .
- thôi , tao vẫn thấy ở đây mát mẻ chán, xuống chỗ ông tổ mày âm u lắm tao đếch thèm – Dương bữu môi dài rồi ngồi xuống quầy uống rượu .
một ly rượu có màu mận chín từ từ được nhâm nhi cho đến cạn .
- mà sao tự nhiên lại nói linh tinh thế , không lẽ mày bị bệnh gì à , liệt nửa người ,chẳng lẽ …chẳng lẽ này bị …bị liệt dương – áaaaaaaáaaaáa …..thằng khùng này sao đập đầu tao ,đau lắm đó – Dương hét lên , giật bắn người không đâu tự nhiên bị thằng bạn thân gõ đầu .
- ăn nói vớ vẩn , mày mới bị liệt dương ý , đầu óc mày đúng là chứa toàn cặn bã – Nguyên chằng thèm nhìn thằng bạn dở hơi , đem thẳng chai rượu nốc .
- này đường hoàng tao là Dương thiếu gia hào hoa phong độ nhá -
- có mà Dương thiếu gia đào ao cá độ ngu xi thì có – Nguyên khẽ nhếch khóe môi lộ rõ vẻ khinh bỉ .
- này tao nhịn mày đủ rùi nha , bạn thân tao cũng đấm đó –
Dương bị thằng bạn coi thường tức không xì ra được ,dù gì cũng phải nể cậu 3 ,4 phần chứ .
-mày nghĩ mày đánh thắng tao –
Dương nhìn cái mặt nghêng nghêng tự đắc của thằng bạn mà chỉ muốn xông lên làm vài quả vào cái mặt đẹp trai khối em mê kia đi , đâu cần khinh thường cậu xuống đến mức như vậy chứ ,tức không nuốt nổi mà .
- không thắng tao cũng đấm, chết vinh còn hơn sống nhục – trong người Dương dường như bao nhiêu sinh lực đẩy dồn lên não kích thích cậu làm một điều mà sau khi cậu bình tĩnh lại sẽ hối hận muộn màng .
- phong đọ cậu có thể có nhưng mặt đẹp tán gái thì không còn đâu đừng ngốc mà làm anh hùmg rơm nhá -
mặt Dương méo hẳn sang một bên , cái gì chứ sắc đẹp mà mất thì cậu biết dấu mặt vào đâu bây giờ , cậu còn giám nhìn ai bây giờ , lũ bạn gái ở nhà của cậu thì làm sao bây giờ ,nhìn thấy măjt mũi cậu bầm dập chắc mấy em xỉu cả tháng mất , không được cậu phải nhịn phải nhịn xuống , cậu sẽ tìm cách tính sổ từ từ vậy .
- tao đâu nể tình bạn bè không thèm chấp mày nhá , mày cứ liệu đấy –
Nguyện cười không ra cườimếu không ra mếu , đã không bằng người ta rồimà vẫn còn thích tỏ vẻ ta đây .
- ớ …đợi tao mới, lại chuồn đi ăn mảnh hả con – Dương vội vã lao theo hắn khi nhìn thấy hắn gần bước ra khỏi cửa .
- cả đêm qua chơi trong bar với mày rồi giờ tao về ngủ mà mày cũng muốn về ngủ chung với tao hả -
Đôi mắt Dương mở to chớp chớp vài cái rồi biết thân mà rút , cậu đâu phải trai bao đâu ..
——————————–
- rè……rè……rèzzzzzzzzzz……..-
đang ngủ ngon lành bỗng dưng bị gọi dậy bởi tiếng điện thoại khiến Nguyên vô cùng cáu kỉnh khó chịu ,cậu cố gắng phớt đi cái tiếng điện thoại đáng nguyền rủa đó nhưng dường như là không thể , cái tiếng đó cứ réo sâu tận vào trong óc cậu khiến cậu không để ý đến nó cũng được .
cậu **** thề một câu rồi vùng lên với cái điện thoại trên đầu giường , cậu nhăn mày , số của “ cáo già “.
tắt máy đi cậu ngủ tiếng .
rè …..rè…….
lại réo tiếp lần 2 , cậu biết nếu còn tắt máy nữa thì sẽ có lần 3 lần 4 , nếu mà khóa nữa chắc chắm nhà cậu sẽ bị cảnh sát sộc thẳng vào nhà bao vây mất .
- alô – cậu dường như là quá chán nản với cuộc điện thoại này .
- bé con , sao mẹ gọi mà không thèm nghe lại còn tắt máy hả , định làm kiêu à – cái giọng vô cùng nữ quyền của mẹ vang lên khiến cậu muốn đập nát cái điện thoại rồi , đúng là “ hiện đại tốn clo”
- con không nghe thì thừng nào đang nói chuyện với mẹ đây , không nhẽ là thằng hàng xóm –
- không lằng nhằng với mày nữa , hôm nay chủ nhật là ngày nghỉ đúng không , đi dạo phố với mẹ – cậu giờ chỉ muốn đập đầu vào tường , bảo cậu làm gì chứ cái việc đi dạo phố với mẹ thì cậu khiếp 8 đời .
- mẹ ơi con giờ 12 cuối cấp rồi rất bận ôn thi đâị học không có thời gian rảnh đâu , nếu muốn đi dạo phố mẹ nên đẻ một đứa em gái đi nhé , con bận ôn rồi chào mẹ nhé –
cậu cụp điện thoại một cách vội vã như tránh tà
- rè …..rè ….-
- còn gì nữa mẹ , con đang rất bận học mà –
- cái thằng này mẹ còn chưa nói chuyện xong mà , mà việc gì mày phải thi đại học chứ , cái công ty riêng của mày để làm mắm à , cứ thế mà quản lý công ty thôi , đi dạo phố với mẹ -
- từ cái giọng hách dịch bà đã chuyển thành chiêu “ mật ngọt chết ruồi
” nhưng rất tiếc anh Nguyên nhà ta không thịch đò ngọt vì sợ bị sâu rưng nên một mực từ chối thành ý của mẹ.
- mẹ à công ty con mới thành lập còn rất nhỏ , chỉ cần đi sai một bước là mất trắng sẽ bị công ty khác nuốt chọn , con thân là đứng đầu phải có khiến thức rộng mới điều hành tốt công ty chứ , mẹ kiếm người khác đi đi nhá , con rất bận học –
- mẹ thấy công ty con vẫn rất tốt, chưa đến mức phải nâng cao cả chủ nhật , nếu không thì con dẹp cái công ty đó đi , vào ngàng nghề của bố con là được rồi , ông ấy lo cho con từ a đến z –
Nguyên chau mày vô cùng khó chịu , cậu không thích dựa vào bố , không thích bị người khác chỉ trỏ mình là “ con ông cháu cha” cậy quyền bố mẹ mà leo được vào , cậu có hoài bão riêng có lý tưởng riêng .
- con có sự lựa chọn riêng , mẹ đừng ép con đi theo con đường đó , con không hợp –
- được được , mẹ đâu ép con đâu , nhưng giờ phải đi dạo với mẹ , không thì công ty con không sống yên với mẹ đâu , thử hỏi xem có nhà đầu tư nào lại rót vốn vào cái công ty vài ngày lại bị cảnh sát kiểm tra không –
đây chính là uy hiếp , cậu không thể có biện pháp gì với bà mẹ này , có ai lại đi phá hoại việc làm ăn ,sựh ngiệp củ con trai mình không .
- haizzzz…….- cậu vò đầu đến dối tung , vừa buồn ngủ vừa tức , cậu sắp phát điên đến nơi rồi .
- được rồi , mẹ đang ở đâu –
- thế mới là con trai ngoan của ta chứ , con đến khu thương mại Tú Anh đi -
bà tắt máy cái rụp .
đấy khi cần thì réo gọi con liên hồi , đến khi xong việc thì liền cúp cái rụp .
cậu trong tình trạng lờ đờ lim dim đi thay quần áo chuẩn bị phục vụ nữ hoàng .
———————————
- con ranh này , lôi tao đến đây làm gì , tao đi chán rồi , giờ chỉ muốn nghỉ ngơi thôi – nó vẻ mặt bơ phờ ,cả người như không có sức để mặc Dung kéo đi .
- đi , mày phải đi mới tao thì tao mới được giảm giá chứ , cái trung tâm thương mại này của nhà mày thì ai dám bán đắt cho mày chứ , sợ còn biếu không ý –
nó nhìn cô bajn mà lắc đầu , đúng là thời buổi kinh tế thị trường , ai cũng tính toán chi ly .
- oa cái dây truyền đẹp quá , lại đó nhanh đi –dung nhanh chóng kéo nó đi , nó nhìn thấy chiếc dây truyền đó thì dâu mắt lóe lên thích thú , đúng là vô cùng đẹp .
-cho tôi / cháu xem cái dây này – nó vô cùng bất ngờ khi cả nó cùng một người phụ nữ khác lớn tuổi cùng hỏi chiếc dây truyền này .
người bán hàng nhìn hai người mỉm cười , nhưng nụ cười lại không được tự nhiên lắm , không biết nên láy cho ai xem , ai cũng đều là khách vip
cô nhân viên lấy chiếc dây truyền lên chưa kịp đặt xuống đã lại bị hai người kia dạo cho trận nữa .
- tôi / cháu muốn mua chiếc dây truyền này –
cô nhân viên không biết làm thế nào đây , ai cũng không thể động , một người là cậu hai của ông chủ , một người là khách hàng quen khu vip .
tất cả là tại cái dây truyền chết tiệt .
chiếc dây được làm bằng vàng trắng theo kiểu cá tính xếp chéo , chiếc mặt dây là một hình tròn nhỏ được nạm đá tím nhạt , bên trong hình tròn là một viên ngọc màu xanh bích lấp lánh với hoa văn là một chiếc bùa cổ , đây là một viên ngọc vô cùng quý hiếm , ẩn sau viên ngọc là một câu truyện cổ xưa . đây là hàng vừa mới được lấy về từ nơi sản xuất ..
- chiếc dây truyền này chỉ có một chiếc duy nhấtở cửa hàng này thôi ạ – cô nhân viên giảu thích rõ dàng .
- thôi , cháu có thể nhường cô không ? cô muốn mua tặng con trai cô – cô cười hiền khién nó cũng bối dối .
nó rất thích chiếc vòng cổ đó , có một cái gì đó rất thu hút nó .
- thôi, hay cô để lại cho cháu , có rất nhiều thứ cô có thể tặng con trai mình mà –
-cô thích cái bùa đo , muốn cầu sự bình an cho nó , cháu nhường cô nhé –
Nó gãi đầu áy náy , chẳng biết tính sao chiếc dây truyền chỉ có một , quay lại nhìn Dung thì cô bạn cũng nhún vai , ý bảo tùy mày thôi .
Làm sao đây
- thế thì cô …-
- mẹ ….- nó đang định nói sẽ hường lại cho cô đó dù rất tiếc ,nhưng câu nói của nó bị một tiêsng gọi cắt đứt .
nó quay sang nhìn ,ồ cái thằng lúc trrước du nó đây nhỉ , cái thằng nó muốn tán đây nhỉ .
- đến đúng lúc lắm , nhìn đi rất đẹp đúng không ? – vừa nói bà vừa chỉ vào chiếc dây truyền .
hắn chẳng thích mấy thứ vớ vẩn đó nhưng khi nhìn chiếc dây truyền đó cậu lại thấy một cảm giác thật lạ .
-cháu chọn chiếc khác đi nhé ,để chiếc này cho cô nha – dù lòng rất ấm ức nhưng nhìn ánh mắt vui vẻ kia sao nó lỡ chứ , bà hẳn là rất yêu con trai , trên đười nàykhông bà mẹ nào là không thương con mình cả chỉ là cách thể hiện khác nhau mà thôi .
- vâng , cô lấy ạ – bà vui mừng vôi bảo người thanh toán .
- cảm ơn cháu –
- không có gì đâu ạ , chào cô ạ – nó cười đáp lại nụ cười thân thiện của cô .
hắn nhìn nó mà nổi da gà , cái người mà hắn đã từng có cảm tình là một thằng đàn ông hay sao , đàn ông không ra đàn ông , đànbà không ra đafn bà , les không ra les mà gay cũng chẳng giống gay và cuối cùng cậu kết luận nó là người ngòai hành tinh .
nó đứng ở đó nhìn hai người đi xa với vẻ nuối tiếc chiếc dây truyền .
khẽ thở dài nó định bước đi thì
- chị ơi , chiếc dây thứ hai của đôi ngọc này ,vừa làm xong – một cô nhân viên đưa ra một chiếc hộp y như hộp đựng chiếc dây truyền lúc nãy .
nó nhanh chóng tiến lại quan sát .
đúng là một chiếc y như chiếc dây truyền lúc nãy , nó không khỏi vi mừng .
chị nhân viên nhìn nó mà ái ngại liền giải thích luôn
- thực ra đây là hai miếng ngọc cổ được khai quật cách đây vài tháng miếng ngọc vô cùng quý giá vì hai miếng ngọc lại có hình chiếc bùa bên trong , trên đời này chỉ có hai miếng này , chiếc dây vừa nãy thì được làm trước cách đây vài ngày và hoàn thành ngày hôm qua , tôi nghĩ là chiếc thứ hai phải mất vài ngày nữa nhưng không ngờ lại nhanh như vậy –
- hai viên ngọc là một đôi và hai chiếc vòng cũng được thiết kế theo vòng đôi , chiếc bán rồi là vòng nam còn chiếc này là vòng nữ -
nó chẳng cần biết phân biệt gì cả , nam cùng được mà nữ cũng chẳng sao chỉ càn nó thích , hắn đeo của hắn nó đeo của nó có sao đâu , đôi điếc gì chứ nó không quan tâm .
nhanh nhảu mua chiếc vòng thứ hai nếu không nó sợ sẽ có người cướp mất
, nó hí ha hí hửng kéo Dung đi mà không biết hai chiếc vòng bên trong hai cái hộp đang léo sáng , sự việc lại kéo sang một trang khác mà người ta gọi là duyên phận.
- ông tổ tao liệt toàn thân rồi , muốn gặp hì tao tiễn mày đi – đôi mắt sắc lẹm được chiếu vào Dương .
- thôi , tao vẫn thấy ở đây mát mẻ chán, xuống chỗ ông tổ mày âm u lắm tao đếch thèm – Dương bữu môi dài rồi ngồi xuống quầy uống rượu .
một ly rượu có màu mận chín từ từ được nhâm nhi cho đến cạn .
- mà sao tự nhiên lại nói linh tinh thế , không lẽ mày bị bệnh gì à , liệt nửa người ,chẳng lẽ …chẳng lẽ này bị …bị liệt dương – áaaaaaaáaaaáa …..thằng khùng này sao đập đầu tao ,đau lắm đó – Dương hét lên , giật bắn người không đâu tự nhiên bị thằng bạn thân gõ đầu .
- ăn nói vớ vẩn , mày mới bị liệt dương ý , đầu óc mày đúng là chứa toàn cặn bã – Nguyên chằng thèm nhìn thằng bạn dở hơi , đem thẳng chai rượu nốc .
- này đường hoàng tao là Dương thiếu gia hào hoa phong độ nhá -
- có mà Dương thiếu gia đào ao cá độ ngu xi thì có – Nguyên khẽ nhếch khóe môi lộ rõ vẻ khinh bỉ .
- này tao nhịn mày đủ rùi nha , bạn thân tao cũng đấm đó –
Dương bị thằng bạn coi thường tức không xì ra được ,dù gì cũng phải nể cậu 3 ,4 phần chứ .
-mày nghĩ mày đánh thắng tao –
Dương nhìn cái mặt nghêng nghêng tự đắc của thằng bạn mà chỉ muốn xông lên làm vài quả vào cái mặt đẹp trai khối em mê kia đi , đâu cần khinh thường cậu xuống đến mức như vậy chứ ,tức không nuốt nổi mà .
- không thắng tao cũng đấm, chết vinh còn hơn sống nhục – trong người Dương dường như bao nhiêu sinh lực đẩy dồn lên não kích thích cậu làm một điều mà sau khi cậu bình tĩnh lại sẽ hối hận muộn màng .
- phong đọ cậu có thể có nhưng mặt đẹp tán gái thì không còn đâu đừng ngốc mà làm anh hùmg rơm nhá -
mặt Dương méo hẳn sang một bên , cái gì chứ sắc đẹp mà mất thì cậu biết dấu mặt vào đâu bây giờ , cậu còn giám nhìn ai bây giờ , lũ bạn gái ở nhà của cậu thì làm sao bây giờ ,nhìn thấy măjt mũi cậu bầm dập chắc mấy em xỉu cả tháng mất , không được cậu phải nhịn phải nhịn xuống , cậu sẽ tìm cách tính sổ từ từ vậy .
- tao đâu nể tình bạn bè không thèm chấp mày nhá , mày cứ liệu đấy –
Nguyện cười không ra cườimếu không ra mếu , đã không bằng người ta rồimà vẫn còn thích tỏ vẻ ta đây .
- ớ …đợi tao mới, lại chuồn đi ăn mảnh hả con – Dương vội vã lao theo hắn khi nhìn thấy hắn gần bước ra khỏi cửa .
- cả đêm qua chơi trong bar với mày rồi giờ tao về ngủ mà mày cũng muốn về ngủ chung với tao hả -
Đôi mắt Dương mở to chớp chớp vài cái rồi biết thân mà rút , cậu đâu phải trai bao đâu ..
——————————–
- rè……rè……rèzzzzzzzzzz……..-
đang ngủ ngon lành bỗng dưng bị gọi dậy bởi tiếng điện thoại khiến Nguyên vô cùng cáu kỉnh khó chịu ,cậu cố gắng phớt đi cái tiếng điện thoại đáng nguyền rủa đó nhưng dường như là không thể , cái tiếng đó cứ réo sâu tận vào trong óc cậu khiến cậu không để ý đến nó cũng được .
cậu **** thề một câu rồi vùng lên với cái điện thoại trên đầu giường , cậu nhăn mày , số của “ cáo già “.
tắt máy đi cậu ngủ tiếng .
rè …..rè…….
lại réo tiếp lần 2 , cậu biết nếu còn tắt máy nữa thì sẽ có lần 3 lần 4 , nếu mà khóa nữa chắc chắm nhà cậu sẽ bị cảnh sát sộc thẳng vào nhà bao vây mất .
- alô – cậu dường như là quá chán nản với cuộc điện thoại này .
- bé con , sao mẹ gọi mà không thèm nghe lại còn tắt máy hả , định làm kiêu à – cái giọng vô cùng nữ quyền của mẹ vang lên khiến cậu muốn đập nát cái điện thoại rồi , đúng là “ hiện đại tốn clo”
- con không nghe thì thừng nào đang nói chuyện với mẹ đây , không nhẽ là thằng hàng xóm –
- không lằng nhằng với mày nữa , hôm nay chủ nhật là ngày nghỉ đúng không , đi dạo phố với mẹ – cậu giờ chỉ muốn đập đầu vào tường , bảo cậu làm gì chứ cái việc đi dạo phố với mẹ thì cậu khiếp 8 đời .
- mẹ ơi con giờ 12 cuối cấp rồi rất bận ôn thi đâị học không có thời gian rảnh đâu , nếu muốn đi dạo phố mẹ nên đẻ một đứa em gái đi nhé , con bận ôn rồi chào mẹ nhé –
cậu cụp điện thoại một cách vội vã như tránh tà
- rè …..rè ….-
- còn gì nữa mẹ , con đang rất bận học mà –
- cái thằng này mẹ còn chưa nói chuyện xong mà , mà việc gì mày phải thi đại học chứ , cái công ty riêng của mày để làm mắm à , cứ thế mà quản lý công ty thôi , đi dạo phố với mẹ -
- từ cái giọng hách dịch bà đã chuyển thành chiêu “ mật ngọt chết ruồi
” nhưng rất tiếc anh Nguyên nhà ta không thịch đò ngọt vì sợ bị sâu rưng nên một mực từ chối thành ý của mẹ.
- mẹ à công ty con mới thành lập còn rất nhỏ , chỉ cần đi sai một bước là mất trắng sẽ bị công ty khác nuốt chọn , con thân là đứng đầu phải có khiến thức rộng mới điều hành tốt công ty chứ , mẹ kiếm người khác đi đi nhá , con rất bận học –
- mẹ thấy công ty con vẫn rất tốt, chưa đến mức phải nâng cao cả chủ nhật , nếu không thì con dẹp cái công ty đó đi , vào ngàng nghề của bố con là được rồi , ông ấy lo cho con từ a đến z –
Nguyên chau mày vô cùng khó chịu , cậu không thích dựa vào bố , không thích bị người khác chỉ trỏ mình là “ con ông cháu cha” cậy quyền bố mẹ mà leo được vào , cậu có hoài bão riêng có lý tưởng riêng .
- con có sự lựa chọn riêng , mẹ đừng ép con đi theo con đường đó , con không hợp –
- được được , mẹ đâu ép con đâu , nhưng giờ phải đi dạo với mẹ , không thì công ty con không sống yên với mẹ đâu , thử hỏi xem có nhà đầu tư nào lại rót vốn vào cái công ty vài ngày lại bị cảnh sát kiểm tra không –
đây chính là uy hiếp , cậu không thể có biện pháp gì với bà mẹ này , có ai lại đi phá hoại việc làm ăn ,sựh ngiệp củ con trai mình không .
- haizzzz…….- cậu vò đầu đến dối tung , vừa buồn ngủ vừa tức , cậu sắp phát điên đến nơi rồi .
- được rồi , mẹ đang ở đâu –
- thế mới là con trai ngoan của ta chứ , con đến khu thương mại Tú Anh đi -
bà tắt máy cái rụp .
đấy khi cần thì réo gọi con liên hồi , đến khi xong việc thì liền cúp cái rụp .
cậu trong tình trạng lờ đờ lim dim đi thay quần áo chuẩn bị phục vụ nữ hoàng .
———————————
- con ranh này , lôi tao đến đây làm gì , tao đi chán rồi , giờ chỉ muốn nghỉ ngơi thôi – nó vẻ mặt bơ phờ ,cả người như không có sức để mặc Dung kéo đi .
- đi , mày phải đi mới tao thì tao mới được giảm giá chứ , cái trung tâm thương mại này của nhà mày thì ai dám bán đắt cho mày chứ , sợ còn biếu không ý –
nó nhìn cô bajn mà lắc đầu , đúng là thời buổi kinh tế thị trường , ai cũng tính toán chi ly .
- oa cái dây truyền đẹp quá , lại đó nhanh đi –dung nhanh chóng kéo nó đi , nó nhìn thấy chiếc dây truyền đó thì dâu mắt lóe lên thích thú , đúng là vô cùng đẹp .
-cho tôi / cháu xem cái dây này – nó vô cùng bất ngờ khi cả nó cùng một người phụ nữ khác lớn tuổi cùng hỏi chiếc dây truyền này .
người bán hàng nhìn hai người mỉm cười , nhưng nụ cười lại không được tự nhiên lắm , không biết nên láy cho ai xem , ai cũng đều là khách vip
cô nhân viên lấy chiếc dây truyền lên chưa kịp đặt xuống đã lại bị hai người kia dạo cho trận nữa .
- tôi / cháu muốn mua chiếc dây truyền này –
cô nhân viên không biết làm thế nào đây , ai cũng không thể động , một người là cậu hai của ông chủ , một người là khách hàng quen khu vip .
tất cả là tại cái dây truyền chết tiệt .
chiếc dây được làm bằng vàng trắng theo kiểu cá tính xếp chéo , chiếc mặt dây là một hình tròn nhỏ được nạm đá tím nhạt , bên trong hình tròn là một viên ngọc màu xanh bích lấp lánh với hoa văn là một chiếc bùa cổ , đây là một viên ngọc vô cùng quý hiếm , ẩn sau viên ngọc là một câu truyện cổ xưa . đây là hàng vừa mới được lấy về từ nơi sản xuất ..
- chiếc dây truyền này chỉ có một chiếc duy nhấtở cửa hàng này thôi ạ – cô nhân viên giảu thích rõ dàng .
- thôi , cháu có thể nhường cô không ? cô muốn mua tặng con trai cô – cô cười hiền khién nó cũng bối dối .
nó rất thích chiếc vòng cổ đó , có một cái gì đó rất thu hút nó .
- thôi, hay cô để lại cho cháu , có rất nhiều thứ cô có thể tặng con trai mình mà –
-cô thích cái bùa đo , muốn cầu sự bình an cho nó , cháu nhường cô nhé –
Nó gãi đầu áy náy , chẳng biết tính sao chiếc dây truyền chỉ có một , quay lại nhìn Dung thì cô bạn cũng nhún vai , ý bảo tùy mày thôi .
Làm sao đây
- thế thì cô …-
- mẹ ….- nó đang định nói sẽ hường lại cho cô đó dù rất tiếc ,nhưng câu nói của nó bị một tiêsng gọi cắt đứt .
nó quay sang nhìn ,ồ cái thằng lúc trrước du nó đây nhỉ , cái thằng nó muốn tán đây nhỉ .
- đến đúng lúc lắm , nhìn đi rất đẹp đúng không ? – vừa nói bà vừa chỉ vào chiếc dây truyền .
hắn chẳng thích mấy thứ vớ vẩn đó nhưng khi nhìn chiếc dây truyền đó cậu lại thấy một cảm giác thật lạ .
-cháu chọn chiếc khác đi nhé ,để chiếc này cho cô nha – dù lòng rất ấm ức nhưng nhìn ánh mắt vui vẻ kia sao nó lỡ chứ , bà hẳn là rất yêu con trai , trên đười nàykhông bà mẹ nào là không thương con mình cả chỉ là cách thể hiện khác nhau mà thôi .
- vâng , cô lấy ạ – bà vui mừng vôi bảo người thanh toán .
- cảm ơn cháu –
- không có gì đâu ạ , chào cô ạ – nó cười đáp lại nụ cười thân thiện của cô .
hắn nhìn nó mà nổi da gà , cái người mà hắn đã từng có cảm tình là một thằng đàn ông hay sao , đàn ông không ra đàn ông , đànbà không ra đafn bà , les không ra les mà gay cũng chẳng giống gay và cuối cùng cậu kết luận nó là người ngòai hành tinh .
nó đứng ở đó nhìn hai người đi xa với vẻ nuối tiếc chiếc dây truyền .
khẽ thở dài nó định bước đi thì
- chị ơi , chiếc dây thứ hai của đôi ngọc này ,vừa làm xong – một cô nhân viên đưa ra một chiếc hộp y như hộp đựng chiếc dây truyền lúc nãy .
nó nhanh chóng tiến lại quan sát .
đúng là một chiếc y như chiếc dây truyền lúc nãy , nó không khỏi vi mừng .
chị nhân viên nhìn nó mà ái ngại liền giải thích luôn
- thực ra đây là hai miếng ngọc cổ được khai quật cách đây vài tháng miếng ngọc vô cùng quý giá vì hai miếng ngọc lại có hình chiếc bùa bên trong , trên đời này chỉ có hai miếng này , chiếc dây vừa nãy thì được làm trước cách đây vài ngày và hoàn thành ngày hôm qua , tôi nghĩ là chiếc thứ hai phải mất vài ngày nữa nhưng không ngờ lại nhanh như vậy –
- hai viên ngọc là một đôi và hai chiếc vòng cũng được thiết kế theo vòng đôi , chiếc bán rồi là vòng nam còn chiếc này là vòng nữ -
nó chẳng cần biết phân biệt gì cả , nam cùng được mà nữ cũng chẳng sao chỉ càn nó thích , hắn đeo của hắn nó đeo của nó có sao đâu , đôi điếc gì chứ nó không quan tâm .
nhanh nhảu mua chiếc vòng thứ hai nếu không nó sợ sẽ có người cướp mất
, nó hí ha hí hửng kéo Dung đi mà không biết hai chiếc vòng bên trong hai cái hộp đang léo sáng , sự việc lại kéo sang một trang khác mà người ta gọi là duyên phận.