Chương 13: Đây chỉ là cảnh cáo
Hạ Như Ân ngồi xuống trước mặt cô ta, nâng cằm cô ta lên..
"Đừng bao giờ lôi bố mẹ tôi vào, nếu mà nói người không có ăn có học không được dậy là cô, chứ không phải tôi
Quản Gia Lâm chạy vào, thấy cảnh đó liền muốn chạy lại ngăn..
Hạ Như Ân liền giơ tay lên ra hiệu không cho ông lại, Quản Gia Lâm liền khựng chân lại chỉ dám đứng nhìn chứ không dám nói..
"Mày, mày chỉ là còn đàn bà anh ấy cần nhất thời, hết thời rồi thì anh ấy cũng chỉ vứt mày sang một bên để tìm thú vui mới thôi, lỡ sau này người anh ấy chọn là tao đấy..
"Vẫn còn to mồm..
"Mày cũng chỉ là loại gái đàn ông ăn rồi bốc bánh trả tiền thôi..
Hạ Như Ân không nhịn được, liền tát cho cô ta thêm một cái
"Đây chỉ là cảnh cáo, nếu còn một lần nữa thì không chỉ là 3 cái tát này đâu, chuyện gì tôi cũng dám làm, nếu mà nói thì cái xác này của cô cũng chả là cái thá gì cũng chỉ là một túi rách rưởi cần phân hủy thôi..
Hạ Như Ân bất mạnh mặt cô ta sang một bên phủi tay đứng dậy.
"Đúng là bẩn thỉu" Cô liền cười nhảy và nói bằng giọng khinh Bỉ.
"Đem tất cả các túi đồ lên phòng cho tôi" Các cô hầu gái đã bị Hạ Như Ân dọa đến sợ
"Vâng thưa Phu Nhân.." Quản Gia Lâm liền trả lời, đã ra hiệu cho các cô hầu gái đem đồ lên phòng..
"Đúng rồi, lấy cho tôi một cử thuốc sốt đi, anh ấy sốt rồi..
"Hả…" Quản Gia Lâm liền bất ngờ, vì từ trước giờ kể ra có bệnh nặng đến đâu Phòng Thần Vũ cũng không đụng tới dù chỉ một viên thuốc cảm
"Có gì lạ à..
"Dạ không, tôi chuẩn bị ngay..
Các túi đồ hiệu đã được mang lên phòng, thuốc cũng đã được Quản Gia Lâm để ngay trên tủ đầu giường, Quản Gia có chuẩn bị thêm tô cháo cho anh,cô vừa đi tắm ra tóc vẫn còn ướt, cô chỉ khoác lên mình một chiếc áo choàng tắm
"Tay đau thật, mặt cô ta làm bằng đá hay gì, mình tát cô ta mà tay mình đau vậy "
"Vẫn còn ấm ấm nhỉ" Hạ Như Ân chạm vào trán anh, sau đó lại chạm vào trán mình..
Cô lấy chiếc khăn đi xả nước, đắp lên trán cho anh
Cô vừa đứng dậy, anh đã kéo tay cô ngồi xuống, Phong Thần Vũ ngồi dậy..
"Sao lại gội đầu vào buổi tối..
"Thì nóng nực nên gội thôi..
"Tôi sấy tóc cho..
"Thôi đi ông tướng, bệnh thì nằm nghĩ ngơi đi, à đúng rồi, ăn cháo rồi uống thuốc đi, tôi đi sấy tóc đã..
Mặt của anh liền bí xị xuống, anh làm ra vẻ đáng thương, anh bĩu môi nhìn cô..
"Sao vậy, không khỏe chỗ nào à..
"Hong phải chỉ là bệnh nên mệt, tay hong có tự ăn cháo được..
"Ra đường thì người người cúi đầu chào, một tiếng lão đại, hai tiếng cũng lão đại, nắm trong tay biết bao nhiêu xòng bạc, quán bar, ông trùm khét tiếng, mà giờ làm nũng trước mặt tôi..
"Thì mệt thì tôi nói mệt chứ hong lẽ em muốn bỏ tôi đói đến chết..
"Được rồi được rồi, tôi sấy tóc xong tôi đút anh..
"Ừm, tôi đợi em..
Hạ Như Ân ngồi vào bàn trang điểm, sấy tóc
————————
15 phút sau
Hạ Như Ân đã sấy tóc xong, cô đi lại trèo lên giường ngồi đối diện anh
"Ăn cháo nào..
Phong Thần Vũ dịnh lấy eo cô, kéo sát lại gần anh, mặt anh cúi xuống nhìn thẳng vào mắt cô..
"Tôi không muốn ăn cháo, ăn cái khác được không.." đôi mắt biến thái anh liền lộ ra nhìn cô từ trên xuống dưới, đôi mắt anh đứng im nhìn ngay ngực cô
"Đồ lưu manh này" Cô liền lấy tay che lại ngực mình.:
"Tôi nói thật, tôi không thèm cháo, tôi thèm mùi vị trên cơ thể em..
"Anh đang bệnh, có thể nào ngoan ngoãn chút được không, hết bệnh đi muốn gì cũng được.." cô nói nhanh quá đã nói quá lời liền nhìn anh lấy tay che miệng lại
"Đây là em nói chứ tôi không ép"
Hạ Như Ân đút cháo cho anh ăn xong liền cho anh uống thuốc, cô định đứng dậy, cô đã bị hụt chân nên đã ngã vào lòng anh
"Em đang khiêu khích tôi à..
"Không có..
Phong Thần Vũ liền hôn vào đôi môi mật ngọt của cô, nụ hôn nồng cháy, anh hôn sâu vào đôi môi, chiếc lưỡi anh từ từ cạy mở hàm răng của cô.
Hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau, đến lúc cô sắp không thở được liền đấm vài cái vào lòng ngực anh.
"Tôi sắp không kiềm chế được rồi đó..
"Anh hôn như vậy lây bệnh tôi thì sao..
"Thì thôi..
"Mà này tôi có chuyện muốn nói..
"Em nói đi tôi nghe..
"Hồi nảy tôi đi xuống nhà, thì tôi nghe cô hầu gái kia nói xấu tôi bảo tôi là loại gái chỉ để đàn ông ăn bánh rồi trả tiền, loại gái đứng đường, bảo là ba mẹ tôi không biết dạy dỗ, vài ngày thôi là anh chán tôi đi tìm thú vui mới, còn tự ý lục lọi các túi đồ anh mua cho tôi nữa.." Phong Thần Vũ nghe cô kể rất tức giận liền cau mày lại, muốn xuống dưới dạy dỗ lại cô ta thêm một lần nữa
Hạ Như Ân kéo tay anh lại
"Tôi dạy dỗ cô ta rồi, anh ngồi xuống đi.
"Em làm gì cô ta
"Em chỉ cảnh cáo với đánh cô ta vài cái nhẹ à, không dám đánh mạnh..
"Được rồi, mai tôi tìm cô ta tính sổ..
"Anh hứa đi, đừng làm gì cô ta quá đáng, tôi nghĩ là cô ta cũng chừa rồi
"Được rồi, tôi không để em chịu thiệt và bị sỉ nhục đâu
"Đừng bao giờ lôi bố mẹ tôi vào, nếu mà nói người không có ăn có học không được dậy là cô, chứ không phải tôi
Quản Gia Lâm chạy vào, thấy cảnh đó liền muốn chạy lại ngăn..
Hạ Như Ân liền giơ tay lên ra hiệu không cho ông lại, Quản Gia Lâm liền khựng chân lại chỉ dám đứng nhìn chứ không dám nói..
"Mày, mày chỉ là còn đàn bà anh ấy cần nhất thời, hết thời rồi thì anh ấy cũng chỉ vứt mày sang một bên để tìm thú vui mới thôi, lỡ sau này người anh ấy chọn là tao đấy..
"Vẫn còn to mồm..
"Mày cũng chỉ là loại gái đàn ông ăn rồi bốc bánh trả tiền thôi..
Hạ Như Ân không nhịn được, liền tát cho cô ta thêm một cái
"Đây chỉ là cảnh cáo, nếu còn một lần nữa thì không chỉ là 3 cái tát này đâu, chuyện gì tôi cũng dám làm, nếu mà nói thì cái xác này của cô cũng chả là cái thá gì cũng chỉ là một túi rách rưởi cần phân hủy thôi..
Hạ Như Ân bất mạnh mặt cô ta sang một bên phủi tay đứng dậy.
"Đúng là bẩn thỉu" Cô liền cười nhảy và nói bằng giọng khinh Bỉ.
"Đem tất cả các túi đồ lên phòng cho tôi" Các cô hầu gái đã bị Hạ Như Ân dọa đến sợ
"Vâng thưa Phu Nhân.." Quản Gia Lâm liền trả lời, đã ra hiệu cho các cô hầu gái đem đồ lên phòng..
"Đúng rồi, lấy cho tôi một cử thuốc sốt đi, anh ấy sốt rồi..
"Hả…" Quản Gia Lâm liền bất ngờ, vì từ trước giờ kể ra có bệnh nặng đến đâu Phòng Thần Vũ cũng không đụng tới dù chỉ một viên thuốc cảm
"Có gì lạ à..
"Dạ không, tôi chuẩn bị ngay..
Các túi đồ hiệu đã được mang lên phòng, thuốc cũng đã được Quản Gia Lâm để ngay trên tủ đầu giường, Quản Gia có chuẩn bị thêm tô cháo cho anh,cô vừa đi tắm ra tóc vẫn còn ướt, cô chỉ khoác lên mình một chiếc áo choàng tắm
"Tay đau thật, mặt cô ta làm bằng đá hay gì, mình tát cô ta mà tay mình đau vậy "
"Vẫn còn ấm ấm nhỉ" Hạ Như Ân chạm vào trán anh, sau đó lại chạm vào trán mình..
Cô lấy chiếc khăn đi xả nước, đắp lên trán cho anh
Cô vừa đứng dậy, anh đã kéo tay cô ngồi xuống, Phong Thần Vũ ngồi dậy..
"Sao lại gội đầu vào buổi tối..
"Thì nóng nực nên gội thôi..
"Tôi sấy tóc cho..
"Thôi đi ông tướng, bệnh thì nằm nghĩ ngơi đi, à đúng rồi, ăn cháo rồi uống thuốc đi, tôi đi sấy tóc đã..
Mặt của anh liền bí xị xuống, anh làm ra vẻ đáng thương, anh bĩu môi nhìn cô..
"Sao vậy, không khỏe chỗ nào à..
"Hong phải chỉ là bệnh nên mệt, tay hong có tự ăn cháo được..
"Ra đường thì người người cúi đầu chào, một tiếng lão đại, hai tiếng cũng lão đại, nắm trong tay biết bao nhiêu xòng bạc, quán bar, ông trùm khét tiếng, mà giờ làm nũng trước mặt tôi..
"Thì mệt thì tôi nói mệt chứ hong lẽ em muốn bỏ tôi đói đến chết..
"Được rồi được rồi, tôi sấy tóc xong tôi đút anh..
"Ừm, tôi đợi em..
Hạ Như Ân ngồi vào bàn trang điểm, sấy tóc
————————
15 phút sau
Hạ Như Ân đã sấy tóc xong, cô đi lại trèo lên giường ngồi đối diện anh
"Ăn cháo nào..
Phong Thần Vũ dịnh lấy eo cô, kéo sát lại gần anh, mặt anh cúi xuống nhìn thẳng vào mắt cô..
"Tôi không muốn ăn cháo, ăn cái khác được không.." đôi mắt biến thái anh liền lộ ra nhìn cô từ trên xuống dưới, đôi mắt anh đứng im nhìn ngay ngực cô
"Đồ lưu manh này" Cô liền lấy tay che lại ngực mình.:
"Tôi nói thật, tôi không thèm cháo, tôi thèm mùi vị trên cơ thể em..
"Anh đang bệnh, có thể nào ngoan ngoãn chút được không, hết bệnh đi muốn gì cũng được.." cô nói nhanh quá đã nói quá lời liền nhìn anh lấy tay che miệng lại
"Đây là em nói chứ tôi không ép"
Hạ Như Ân đút cháo cho anh ăn xong liền cho anh uống thuốc, cô định đứng dậy, cô đã bị hụt chân nên đã ngã vào lòng anh
"Em đang khiêu khích tôi à..
"Không có..
Phong Thần Vũ liền hôn vào đôi môi mật ngọt của cô, nụ hôn nồng cháy, anh hôn sâu vào đôi môi, chiếc lưỡi anh từ từ cạy mở hàm răng của cô.
Hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau, đến lúc cô sắp không thở được liền đấm vài cái vào lòng ngực anh.
"Tôi sắp không kiềm chế được rồi đó..
"Anh hôn như vậy lây bệnh tôi thì sao..
"Thì thôi..
"Mà này tôi có chuyện muốn nói..
"Em nói đi tôi nghe..
"Hồi nảy tôi đi xuống nhà, thì tôi nghe cô hầu gái kia nói xấu tôi bảo tôi là loại gái chỉ để đàn ông ăn bánh rồi trả tiền, loại gái đứng đường, bảo là ba mẹ tôi không biết dạy dỗ, vài ngày thôi là anh chán tôi đi tìm thú vui mới, còn tự ý lục lọi các túi đồ anh mua cho tôi nữa.." Phong Thần Vũ nghe cô kể rất tức giận liền cau mày lại, muốn xuống dưới dạy dỗ lại cô ta thêm một lần nữa
Hạ Như Ân kéo tay anh lại
"Tôi dạy dỗ cô ta rồi, anh ngồi xuống đi.
"Em làm gì cô ta
"Em chỉ cảnh cáo với đánh cô ta vài cái nhẹ à, không dám đánh mạnh..
"Được rồi, mai tôi tìm cô ta tính sổ..
"Anh hứa đi, đừng làm gì cô ta quá đáng, tôi nghĩ là cô ta cũng chừa rồi
"Được rồi, tôi không để em chịu thiệt và bị sỉ nhục đâu