Chương 19: Bà con xa
Ông Bà Nội Phong Thần Vũ đã đáp sân bay, hai ông bà bắt xe đi xuóing xóm của Mã Lâm và Mã Lan từng nói, sẽ ở đo khi vè già
Lúc đó trời đã sập tối, đường thì khá hẹp, xe chạy vào không được đành phải để ông bà đi xuống đi bộ vừa đẩy vali, đường thì khá là đá và dóc, ông bà đi một tí đã mệt, Bà Nội không may bị ngã xuống đất
Hạ Tử Sâm đang đi ra định đón chị hai, thì anh thấy bà ngã nên chạy lại đỡ
"Bà ơi, bà có sao không.." Hạ Tử Sâm đỡ Bà Nội dậy, anh cúi người xuống phải vết bụi trên quần áo bà
Ông Bà Nội nhìn anh chằm chằm, vì anh có nét rất giống Mã Lâm là bố của anh..
"Bà không sao, bà đang tìm số nhà của người thân lâu năm rồi ông bà không gặp, cũng không biết có ở đây không.
"Bà biết địa chỉ nhà không ạ
"Bà không biết, nhưng hai vợ chồng nó tên Mã Lâm và Mã Lan..
"À, đó là bố mẹ của con ạ, con đưa ông bà vào nhà bố mẹ con nha..
"Thế thì tốt quá, cảm ơn con..
Hạ Như Ân và Phong Thần Vũ cũng đang trên xe chayh vào xóm, xe không chạy vào được nên anh và cô đã xuống đứng đợi Hạ Tử Sâm, khá lâu vẫn chưa thấy anh ấy ra, nên cả hai quyết định đi từ từ vào
"Cái thằng nhóc này, sao lâu vậy..
"Thôi ngoan chịu khó một chút đi vào đi..
"Mà nhà tôi ở đoạn nào nhỉ …?" Hạ Như Ân xoay qua nhìn và hỏi anh một cách rất thản nhiên
"Hả, em hỏi tôi tôi biết hỏi ai bây giờ..
"Chết chết rồi, ở đoạn nào vậy, mấy năm rồi tôi không về nhà" cô ngồi xuống cằm chạm vào đầu gối tay ôm đầu suy nghĩ
Hạ Tử Sâm đã đưa ông bà vào nhà mình, bố mẹ Hạ Như Ân tưởng cô về đã liền đi từ trong bếp ra
"Áy chà, con gái rượu bố mẹ về rồi à" Mã Lâm liền chùi tay vào tập dề đi từ bếp, Mã Lâm bất ngờ khi nhìn thấy, Ông Bà Nội
"Bác Trai, Bác Gái" Mã Lan nghe thấy tiếng lạ, bà liền đi ra..
"Ai vậy ông..
Mã Lan cũng đứng hình ngay tại chỗ, Bà nội thấy bác ấy, liền đi lại ôm bác vào lòng.,
"Bác tìm vợ chồng con bấy lâu, trời phật thương mà" Mã Lan cũng ôm chặt lấy bà vào lòng
"Ấy chết, mọi ngừoi nói chuyện đi, con đi đón chị hai..
"Ừ con đi đi, không chị hai đợi
Mã Lâm và Mã Lan ôm chằm lấy hai ông bà vì vui vì mừng, bấy lâu nay không ai biết đến tung tích của ai, bố mẹ mời ông bà vào bàn để dùng chung buổi tối của gia đình
Gia đình dưới quê của Hạ Như Ân không phải gọi là nghèo nhưng vẫn đủ ăn đủ mặc và hơi khá giả
Hạ Như Ân ngồi ngoài đầu đường vặn nát cả óc cũng không nhớ nỗi nhà mình ở đoạn nào, Hạ Tử Sâm chạy ra thấy cô liền hô to
"Chị hai" cô nghe thấy giọng nói quen thuộc liền đứng dậy chạy lại phía em trai cô nhảy lên ôm lấy anh.
"Chị đợi em nảy giờ, nhớ rm chị quá, lớn hơn rồi nè.." Hạ Tử Sâm cũng bồng lấy cô trên tay anh ấy cười tít cả mắt
"Em biết ngay thế nào chị cũng quên nhà mình ở đoạn nào mà..
"Em trai vẫn là hiểu chị nhất" Phong Thần Vũ thấy Hạ Tử Sâm bồng cô, liền lên cơn ghen vô cớ, đi lại dành lấy cô để cô xuống
"Ơ, anh ta là ai vậy chị hai
"Giờ phải nói như nào nhỉ, bạn hay là sếp..
"Hả là sao
"Tôi là bạn trai của chị cậu..
"À, trong cũng được đấy, chào anh tôi là Hạ Tử Sâm " Hạ Tử Sâm đưa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay
"Chào cậu, anh là Phong Thần Vũ " Cả hai cùng bắt tay nhau
Cả ba cùng nhau đi vào nhà, trên đường đi, Hạ Như Ân chỉ mãi khoác tay Hạ Tử Sâm hoàn toàn ngó lơ anh, mặt anh liền cáu
"Mà nhà mình đang có khách đấy chị hai
"Có khách à, ai đấy
"Em hong biêt, nhưng mà ông bà nói là bà con xa gì của bố mẹ đấy
"Em có biết nhớ là ai không
"Em chưa gặp qua bao giờ
"Em chưa gặp vậy chắc chị cũng chưa gặp bao giờ
Mọi người cũng vào tới nhà.
"Bố mẹ ơi, con gái rượu bố mẹ về rồi đây. " Hạ Như Ân cởi giày ra, quăng qua một bên, liền chạy vào phòng ăn ôm lấy bố mẹ, cô không để ý đối diện còn có người.
Giày cô là Hạ Tử Sâm để lên kệ, anh lắc đầu mà cười "(đúng là tính nào tật nấy vẫn bừa bộn") Phong Thần Vũ cũng cởi giày để lên kệ, anh cũng vào phòng ăn theo co
"Con gái bố mẹ về rồi à, nhớ quá đi thôi" cô hôn lên má mẹ cô mấy cái, ông bà nội ngồi kế bên thấy cô dễ thương đã cừoi, cô bất giác quay sang nhìn thấy ông bà cô liền đứng thẳng người lại khoanh tay chào
"Con chào ông bà ạ, con tên là Hạ Như Ân..
"Chào con, đúng là giống mẹ nó y đút,.
"À mà có bạn còn về cùng nữa đúng khoing" Bố cô lên tiếng hỏi
"Vâng..
Phong Thần Vũ đi vào cũng giống như cô, chỉ để ts đến bố mẹ cô chứ không để ý phía đối diện
"Dạ chào cô chú, con tên Phong Thần Vũ bạn trai của em ấy ạ.." Hạ Như Ân đá vào chán anh một cái
"Chào chào con, đẹp trai quá.." anh ngại đỏ cả mặt, anh quay sang hướng đối diện.
Ông bà và anh liền bất ngờ mà nhìn nhau đồng thanh nói" Ông bà nội "
"Phong Thần Vũ."
Lúc đó trời đã sập tối, đường thì khá hẹp, xe chạy vào không được đành phải để ông bà đi xuống đi bộ vừa đẩy vali, đường thì khá là đá và dóc, ông bà đi một tí đã mệt, Bà Nội không may bị ngã xuống đất
Hạ Tử Sâm đang đi ra định đón chị hai, thì anh thấy bà ngã nên chạy lại đỡ
"Bà ơi, bà có sao không.." Hạ Tử Sâm đỡ Bà Nội dậy, anh cúi người xuống phải vết bụi trên quần áo bà
Ông Bà Nội nhìn anh chằm chằm, vì anh có nét rất giống Mã Lâm là bố của anh..
"Bà không sao, bà đang tìm số nhà của người thân lâu năm rồi ông bà không gặp, cũng không biết có ở đây không.
"Bà biết địa chỉ nhà không ạ
"Bà không biết, nhưng hai vợ chồng nó tên Mã Lâm và Mã Lan..
"À, đó là bố mẹ của con ạ, con đưa ông bà vào nhà bố mẹ con nha..
"Thế thì tốt quá, cảm ơn con..
Hạ Như Ân và Phong Thần Vũ cũng đang trên xe chayh vào xóm, xe không chạy vào được nên anh và cô đã xuống đứng đợi Hạ Tử Sâm, khá lâu vẫn chưa thấy anh ấy ra, nên cả hai quyết định đi từ từ vào
"Cái thằng nhóc này, sao lâu vậy..
"Thôi ngoan chịu khó một chút đi vào đi..
"Mà nhà tôi ở đoạn nào nhỉ …?" Hạ Như Ân xoay qua nhìn và hỏi anh một cách rất thản nhiên
"Hả, em hỏi tôi tôi biết hỏi ai bây giờ..
"Chết chết rồi, ở đoạn nào vậy, mấy năm rồi tôi không về nhà" cô ngồi xuống cằm chạm vào đầu gối tay ôm đầu suy nghĩ
Hạ Tử Sâm đã đưa ông bà vào nhà mình, bố mẹ Hạ Như Ân tưởng cô về đã liền đi từ trong bếp ra
"Áy chà, con gái rượu bố mẹ về rồi à" Mã Lâm liền chùi tay vào tập dề đi từ bếp, Mã Lâm bất ngờ khi nhìn thấy, Ông Bà Nội
"Bác Trai, Bác Gái" Mã Lan nghe thấy tiếng lạ, bà liền đi ra..
"Ai vậy ông..
Mã Lan cũng đứng hình ngay tại chỗ, Bà nội thấy bác ấy, liền đi lại ôm bác vào lòng.,
"Bác tìm vợ chồng con bấy lâu, trời phật thương mà" Mã Lan cũng ôm chặt lấy bà vào lòng
"Ấy chết, mọi ngừoi nói chuyện đi, con đi đón chị hai..
"Ừ con đi đi, không chị hai đợi
Mã Lâm và Mã Lan ôm chằm lấy hai ông bà vì vui vì mừng, bấy lâu nay không ai biết đến tung tích của ai, bố mẹ mời ông bà vào bàn để dùng chung buổi tối của gia đình
Gia đình dưới quê của Hạ Như Ân không phải gọi là nghèo nhưng vẫn đủ ăn đủ mặc và hơi khá giả
Hạ Như Ân ngồi ngoài đầu đường vặn nát cả óc cũng không nhớ nỗi nhà mình ở đoạn nào, Hạ Tử Sâm chạy ra thấy cô liền hô to
"Chị hai" cô nghe thấy giọng nói quen thuộc liền đứng dậy chạy lại phía em trai cô nhảy lên ôm lấy anh.
"Chị đợi em nảy giờ, nhớ rm chị quá, lớn hơn rồi nè.." Hạ Tử Sâm cũng bồng lấy cô trên tay anh ấy cười tít cả mắt
"Em biết ngay thế nào chị cũng quên nhà mình ở đoạn nào mà..
"Em trai vẫn là hiểu chị nhất" Phong Thần Vũ thấy Hạ Tử Sâm bồng cô, liền lên cơn ghen vô cớ, đi lại dành lấy cô để cô xuống
"Ơ, anh ta là ai vậy chị hai
"Giờ phải nói như nào nhỉ, bạn hay là sếp..
"Hả là sao
"Tôi là bạn trai của chị cậu..
"À, trong cũng được đấy, chào anh tôi là Hạ Tử Sâm " Hạ Tử Sâm đưa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay
"Chào cậu, anh là Phong Thần Vũ " Cả hai cùng bắt tay nhau
Cả ba cùng nhau đi vào nhà, trên đường đi, Hạ Như Ân chỉ mãi khoác tay Hạ Tử Sâm hoàn toàn ngó lơ anh, mặt anh liền cáu
"Mà nhà mình đang có khách đấy chị hai
"Có khách à, ai đấy
"Em hong biêt, nhưng mà ông bà nói là bà con xa gì của bố mẹ đấy
"Em có biết nhớ là ai không
"Em chưa gặp qua bao giờ
"Em chưa gặp vậy chắc chị cũng chưa gặp bao giờ
Mọi người cũng vào tới nhà.
"Bố mẹ ơi, con gái rượu bố mẹ về rồi đây. " Hạ Như Ân cởi giày ra, quăng qua một bên, liền chạy vào phòng ăn ôm lấy bố mẹ, cô không để ý đối diện còn có người.
Giày cô là Hạ Tử Sâm để lên kệ, anh lắc đầu mà cười "(đúng là tính nào tật nấy vẫn bừa bộn") Phong Thần Vũ cũng cởi giày để lên kệ, anh cũng vào phòng ăn theo co
"Con gái bố mẹ về rồi à, nhớ quá đi thôi" cô hôn lên má mẹ cô mấy cái, ông bà nội ngồi kế bên thấy cô dễ thương đã cừoi, cô bất giác quay sang nhìn thấy ông bà cô liền đứng thẳng người lại khoanh tay chào
"Con chào ông bà ạ, con tên là Hạ Như Ân..
"Chào con, đúng là giống mẹ nó y đút,.
"À mà có bạn còn về cùng nữa đúng khoing" Bố cô lên tiếng hỏi
"Vâng..
Phong Thần Vũ đi vào cũng giống như cô, chỉ để ts đến bố mẹ cô chứ không để ý phía đối diện
"Dạ chào cô chú, con tên Phong Thần Vũ bạn trai của em ấy ạ.." Hạ Như Ân đá vào chán anh một cái
"Chào chào con, đẹp trai quá.." anh ngại đỏ cả mặt, anh quay sang hướng đối diện.
Ông bà và anh liền bất ngờ mà nhìn nhau đồng thanh nói" Ông bà nội "
"Phong Thần Vũ."