Chương 44
Tiếng dép cao gót … Cóc …Cóc vang trên sàn nhà,xuất hiện trước mắt tất cả mọi người trong phòng họp là một cô gái trẻ chỉ mới 22 tuổi ai cũng trợn tròn mắt nhìn đây không phải bạn gái của Lục tổng sao. Ba Lục cũng trầm trồ nhìn cô, thật bất ngờ a, hôm nay tạo hình của cô đúng khí chất của một chủ tịch giàu có.Đỗ Thư trong lòng cô ta bắt đầu hoang mang, không thể nào lại như vậy được, cô ta vừa lắc đầu vừa thì thầm:- Không thể nào …Cô ta không muốn tin cũng phải tin bởi những thứ đắt đỏ trên người cô đã là câu trả lời cho cô ta.Cô quay sang gật đầu chào hỏi ba Lục, Cố Thành kéo ghế cho cô ngồi xuống. Trần Niên giới thiệu với tất cả mọi người trong phòng họp:- Giới thiệu mọi người đây là Tố tổng chủ tịch tập đoàn TN Fashion, còn đây là Cố Thành thư ký của cô ấy.Tất cả mọi người đều gật đầu như lời chào hỏi với cô.Cô mỉm cười nhẹ, những gì diễn ra khi nãy cô đã nghe Trần Niên kể lại hết rồi, dám lớn tiếng với ba chồng cô, cô sẽ cho out ngay lập tức:- Thật ra trước giờ các vị cũng biết tôi chưa từng xuất hiện lộ diện, nhưng vì Lục thị đang trong tình trạng nguy cấp một số người thấy lúc đang dầu sôi lửa bỏng thì lại muốn bỏ mặc Lục thị, tại sao lúc chồng tôi còn quản công ty các người ăn được bao nhiêu là tiền, chồng tôi vừa gặp chuyện các người dám bỏ mặc anh ấy.- Còn nữa tên già trong góc kia vừa nãy ông vừa đạp bàn lớn tiếng với ba chồng tôi đúng không, tôi nghe nói các ngươi muốn rút cổ phần lắm, được cho ông ta rút đi Trần Niên.Trần Niên bên cạnh gật đầu sau đó liền mời tên đó đi ra khỏi phòng họp.Tất cả mọi người đều không giám thở mạnh, trong lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi lạnh vì sợ cũng giống người đàn ông ban nãy.Hai cha con Đỗ Thư cũng ngồi im thin thít vì sợ cô sẽ đánh cho Đỗ thị nhà họ sập ngay lập tức.Riêng chỉ có ba Lục ông ấy đang ngồi hưởng thụ, cảm thấy mát lòng mát dạ vì có một đứa con dâu như vậy a.Cô quay sang nhìn hai cha con Đỗ Thư nhếch mép cười:- Đây là Đỗ tổng sao, thật mở mang tầm mắt đó, con gái nhà ông ế tới nỗi phải bỏ tiền ra mua chồng tôi sao, cũng phải thứ con gái đã không đẹp người lại chẳng đẹp nết như cô ta có cho tiền tôi cũng không thèm, dâng cả Đỗ thị cho tôi tôi cũng không thèm để mắt tới ý chứ … HahaaaCô cười một cách man rợ khiến cho tất cả mọi người đều lạnh hết cả sống lưng, đúng là người phụ nữ của Lục tổng anh ta cũng suốt ngày tỏ ra khí lạnh áp bức người khác, tới cô vợ của anh ta còn đáng sợ hơn nữa.Đỗ Thư cô ta sợ mất mặt nên cũng đáp trả lại cô:- Cô đừng tưởng anh ấy yêu cô, cô chỉ là có nét giống tôi, anh ấy chỉ xem cô là người thay thế.Ba Lục nghe cô ta nói vậy tính lên tiếng để Tố Nhu không hiểu lầm nhưng chưa kịp mở miệng thì cô đã tranh nói trước:- Cô không nhìn thấy sao, nhan sắc cô chả bằng một góc của tôi, độ giàu có của nhà cô cũng không bằng một góc của tôi, còn cái nết của cô còn phải dũa lại chừng ngàn năm nữa chắc cũng chưa bì kịp tôi, suy cho cùng thì cô không đáng được so sánh với tôi đó. Hai người không muốn Đỗ thị bay màu trong hôm nay thì mời hai vị lượn khỏi tầm mắt của tôi.Đỗ Thư nghẹn họng không nói nên lời:- Cô…Chưa kịp nói thì cha cô ta đã kéo cô ta đi ra ngoài vì sợ Tố Nhu sẽ làm Đỗ thị phá sản:- Đi về thôi nếu con không muốn công sức bao năm qua của nhà ta đổ sông đổ bể.Mặt Đỗ Thư tức tối, đen sì theo ba cô ta trở về trong hậm hực.Trần Niên được rửa mắt bởi màn kịch vừa rồi đúng là đã quá đi, đợi ông chủ của anh ta tỉnh lại chắc chắn anh ta sẽ kể chi tiết cho mà nghe, quá là hâm mộ phu nhân nhà anh ta. Khi anh ta nghe Cố Thành nói giới thiệu cô ấy là chủ tịch TN Fashion anh đã sốc lắm rồi, còn được xem một màn kịch hay như vậy đúng không hổ là phu nhân của nhà anh ta, làm anh ta cũng muốn nghỉ việc đi làm cho cô quá.Bây giờ vào vấn đề chính cô lên tiếng:- Còn vị nào muốn rút cổ phần thì cứ việc, cửa đang mở.Tất cả đều lắc đầu, được TN Fashion đầu tư họ sẽ thu được nhiều lợi hơn họ còn ngu ngốc gì mà muốn đi chứ.Cô quay sang hỏi ý kiến ba Lục:- Ba có muốn cho người nào ra khỏi vị trí cổ đông nữa không ạ.Ba Lục cười lắc đầu:- Không cần đâu cho họ một cơ hội, lão già vừa nãy coi như giết gà dọa khỉ.- Dạ, vậy con sẽ bàn về vấn đề chính.- Được.- Cố Thành, Trần Niên bắt đầu.Cố Thành đứng dậy thuyết trình về các dự án đầu tư vào Lục thị, Trần Niên phát các bản kế hoạch dự án cho mọi người coi. Sau 30 phút cũng xong, tất cả mọi người đều phải thán phục với cách làm việc của cô, quả là một người tài giỏi mà.Ba Lục rất tán thưởng cô trong lòng phải nói đầu óc kinh doanh của cô còn tốt hơn cả con trai ông.Trước khi buổi họp kết thúc cô còn nhấn mạnh với mọi người một câu:- Làm việc với tôi đảm bảo các vị không bao giờ lỗ, chỉ có sinh thêm nhiều tiền ra mà thôi, nhưng mà để tôi biết người nào có ý định xấu với công ty hay là lúc khó khăn muốn rút cổ phần nữa thì tôi đảm bảo sẽ cho các người tay trắng mà đi.Tất cả mọi người đều gật đầu lia lịa, hứa han rằng sẽ không bao giờ như vậy nữa.- Được, buổi họp đến đây thôi, đã chiếm quá nhiều thời gian của các vị.Nghe tới câu này các lão già kia thở nhẹ ra một hơi như vừa thoát khỏi địa ngục vậy.Mọi người ra ngoài hết ba Lục vỗ tay tán thưởng cô:- Quả là con dâu nhà họ Lục, rất tốt đó tiểu Nhu không ngờ thân phận của con còn lớn hơn cả nhà chúng ta rồi a.- Ba đừng trêu con mà.- Đi về nhà chúng ta ăn mừng, hôm nay ta kêu mẹ con về làm vài món, còn Trần Niên tới bệnh viện thay bà ấy để bà ấy về nhé.Trần Niên gật đầu lập tức đi tới bệnh viện để mẹ Lục về nhà ăn mừng.