Chương 45
Tuy là thiếu anh nhưng mà mọi người đều vui vì hôm nay đã giải quyết được vấn đề của công ty. Trong bữa ăn ba Lục không ngớt lời khen ngợi đứa con dâu này với vợ của ông.- Bà không biết đâu con bé thấy lão già kia bắt nạt tôi liền đuổi ông ta ra khỏi công ty, bà không biết lúc đó mát mặt như thế nào đầu.Mẹ Lục nhìn ông mỉm cười:- Vậy sao, mà sao con bé lại giải quyết được chứ.Hỏi đến đây ông lại càng hãnh diện hơn:- Bà không biết sao con bé là chủ tịch của tập đoàn TN Fashion bên Mỹ đó, có rất nhiều chi nhánh, tính tới hiện tại có thể nói là vượt qua cả Lục thị.Bà trố mắt ngạc nhiên quay sang hỏi cô:- Tiểu Nhu là thật sao, có phải là tập đoàn tháng trước được lên báo khi ra mắt ở bên Pháp đúng không.Cô mỉm cười trả lời mẹ Lục:- Dạ đúng rồi ạ.- Con giỏi quá, đúng là con dâu của ta.Ba Lục lại chen thêm một câu vào:- Đúng là tiểu Dương có phước khi yêu được con đó.Cô chỉ mỉm cười với ba mẹ tôi chồng vì cứ ngồi tâng bốc cô như thế này cô sẽ nổ mũi mất.- Ba,mẹ,chúng ta mau ăn rồi buổi chiều còn vào thăm anh ấy đi ạ, hai người khen con nhiều như vậy mũi con sẽ nổ mất.- Đúng, đúng, tiểu Nhu nói phải ba con ông ấy cứ kể nhiều quá làm mẹ cũng quên mất.Sau khi tin tức tập đoàn TN Fashion đầu tư vào Lục thị và Từ thị, thì cả hai công ty đều nhận về rất nhiều hợp đồng béo bở, giá cổ phiếu đang tăng cao ngất ngưởng, khiến các nhân viên đi làm thôi cũng cảm thấy tháng lương này của họ sẽ thưởng thơm lắm a.Tới chiều cô cùng ba mẹ Lục vào bệnh viện, cô cho Trần Niên về nhà nghỉ ngơi. Anh vẫn nằm bất động trên giường, khuôn mặt anh đã gầy đi có những chiếc râu cũng đang mọc lưa thưa, vậy mà anh vẫn chưa tỉnh lại lòng cô bỗng chốc trùng xuống. Hai ông bà đang nói chuyện thấy vẻ mặt cô khá buồn nên cũng im lặng không nói nữa.Cô ra ngoài cửa lấy điện thoại gọi cho Lãnh Phong:- Alo anh hả.- Anh đã tra ra được người gây ra tai nạn, là Đỗ Thư đã thuê người của bang Giang Hải để ám sát em, mục tiêu của chúng là muốn bắn em nhưng không ngờ lại xảy ra tai nạn.- Hoá ra là vậy.- Em không cần nhúng tay vào anh sẽ giải quyết cô ta ổn thỏa.- Được, anh nhớ cho cổ phiếu Đỗ Thị lung lay một chút để làm cảnh cáo, em muốn từ từ chơi cô ta phải sống trong nghèo khổ.- Được rồi anh sẽ làm theo lời em, em nhớ chăm sóc bản thân, hôm nào rảnh sẽ ghé thăm em.- Dạ, em cúp đây.- Ok.Cô vừa nghe điện thoại xong thì bác sĩ, y tá chạy xồng xộc vào thẳng phòng của anh. Cô cũng nhanh chân chạy vào xem thế nào. Bước vào cô thấy anh đang co giật tất cả bác sĩ phải chuyển anh vào phòng cấp cứu.Ba người lại nóng lòng đi qua đi lại trước cửa phòng cấp cứu, trong lòng ai cũng thầm mong rằng anh sẽ không sao.Tại Đỗ thị.Cả công ty đang náo loạn cả lên bởi vì máy tính cả công ty bị xâm nhập, làm lộ biết bao nhiêu hợp đồng, dự án, làm cổ phiếu tụt rất nhiều.Trong phòng giám đốc.Đỗ Thư ngồi trên ghế mà như ngồi trên đống lửa, cha cô ta vừa gọi điện thoại cho cô:- Con xem vì thằng đó mà công ty nhà ta xảy ra chuyện như vậy, con mau tìm công ty nào đó hợp tác để có vốn lấp vào đi, chứ không e rằng sẽ phá sản đó.- Dạ, con sẽ cố gắng.- Nghe nói công ty Lãnh thị khá tốt đó, chủ tịch là một tên trẻ tuổi đẹp trai,công ty đó làm ăn nghe nói rất tốt, ba thấy đó cũng là lựa chọn không tồi.- Dạ, con sẽ tìm hiểu xem sao.Tại Lãnh thị.Thư ký đứng trước cửa phòng gõ.Cốc …cốc- Vào đi.Anh ta bước vào trong đem những tệp hồ sơ cần ký cho người trong phòng.- Lãnh tổng chúng ta nhận được dự án Đỗ Thị muốn hợp tác.- Được hẹn bên đó sáng mai tới đây bàn.- Dạ, vậy không còn gì tôi xin phép.- Ừ, ngày mai bên đó tới cứ bắt cô ta chờ 1 tiếng nói là tôi đang họp gấp rồi hẵng cho cô ta lên.- Dạ.Thư ký bước ra khỏi phòng, người đàn ông trong phòng đó nhếch môi nhẹ, anh sẽ chơi với cô ta để cô ta biết thế nào là đụng vào người thân của anh. Tố Nhu đối với anh như một người em gái, tuy bề ngoài anh không tỏ ra nhưng bên trong lại yêu thương cô vô cùng. Đã cùng cô trải qua bao nhiêu lần sống chết cũng là cô đã cứu anh, cô có ơn rất lớn đối anh cả đời này của anh cũng không bù đắp được.Trở lại bệnh viện.Sau một tiếng cấp cứu, bác sĩ trong phòng cũng đã bước ra. Tất cả bác sĩ đều lắc đầu:- Xin chia buồn cùng với gia đình, chúng tôi đã cố gắng hết sức.Tai của ba người vừa nghe xong đều cảm thấy ong ong lỗ tai. Mẹ Lục ngồi thụp xuống khóc nức nở, ba Lục thấy vậy thì an ủi bà. Còn cô nghe xong thì chạy vào phòng cấp cứu, nhìn thấy anh gương mặt đó làm cô rất đau lòng, cô oà khóc nức nở vừa khóc,vừa lay tay của anh để anh tỉnh lại:- Anh mau tỉnh dậy cho em, sao anh lại bỏ em đi hả, anh tỉnh dậy mở mắt ra nhìn em đi mà, tên khốn này anh mà không dậy em sẽ lập tức đi lấy chồng khác.