Chương 16: Quan nhị phẩm
Hoàng thượng uống thuốc mà thần y kê bệnh tình đã dần thuyên giảm, đã có thể lâm triều được, điều này khiến cho vây cánh của Dụ quý phi cùng mẫu tộc bị áp chế.
Lúc trước thế lực gần như là song song kìm kẹp lẫn nhau nhưng từ khi Hạ gia trở về kinh, Hạ Uy Tuấn bắt đầu vào triều nhận chức thì mọi chuyện thay đổi hẳn.
Hoàng thượng vô cùng trọng người tài, Hạ Uy Tuấn vừa nhập triều đã giao ngay binh bộ cho Y quản lý được thăng hai cấp trở thành quan nhị phẩm.
Lúc đầu phe cánh của Dụ gia có phản đối nhưng tất cả đều bị hoàng thượng gạt đi.
Trải qua thời gian ai ai cũng bị thuần phục bởi sự giỏi giang của Hạ Uy Tuấn.
Từ khi giao binh bộ cho Y thì mọi thứ đều dần đi vào ổn định khiến không ai dám có ý kiến gì.
Còn về phần Hạ Uy Phong thì ông từ chối lên triều, ông lấy lý do tuổi tác đã cao nên giành hết trách nhiệm cho nhi tử.
Uy Tuấn hiểu sự sắp xếp của phụ thân nên không dám có ý kiến, dù gì thì Hạ gia cũng là thế gia từ trước đến giờ, có một người làm quan cũng đã làm cho Hạ gia đứng vững.
Nếu cả phụ thân cũng nhập triều e rằng kẻ địch sẽ gây khó dễ, đôi khi nhiều lúc nhún một bước vẫn có thể bảo đảm sau này.
Tuy Hạ Uy Phong không lâm triều hàng ngày nhưng hoàng thượng vẫn sắc phong cho ông làm quan giám sát trợ giúp cho lục bộ khi cần thiết.
Biết hoàng thượng ưu ái Hạ gia, muốn Hạ gia toàn lực trợ giúp cho thái tử nên Hạ Uy Phong vui vẻ nhận lời.
Dụ Thành Long là phụ thân của Dụ quý phi tuy tức giận nhưng không dám có ý kiến, vì vụ hoàng thượng trúng độc lần trước ông ta đã rút dây động rừng bị thiệt hại rất nhiều tai mắt rồi nên không dám lộ liễu nữa đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Thời gian này Vô Ưu cảm thấy phiền chán, nàng quen ở Giang Tây tự do tự tại bây giờ mới hồi kinh nhất thời không quen.
Lần nào muốn ra khỏi phủ dạo chơi đều bị mẫu thân ngăn lại hoặc nếu có cho đi thì cũng rất nhanh phải trở về, lúc nào đi đâu cũng phải đeo mạng che mặt.
Tình hình chiến tranh với Lưu Vũ Quốc vẫn đang vô cùng căng thẳng, hai bên giằng co chưa phân thắng bại, nhưng cũng may hoàng thượng đã lâm triều nên tình hình Nam Phong Quốc cũng đã thoát qua nguy nan.
Tròn một tháng Vô Ưu hồi kinh phủ Hạ gia mở yến tiệc để giới thiệu và làm quen với mọi người.
Lần này mọi sự vụ đều do Lâm Nhược Lan cùng Vô Ưu sắp xếp, do là tiệc đầu ra mắt nên mẫu thân nàng muốn làm cho chỉn chu một chút.
Từ ngày hồi kinh ngoại tổ mẫu nàng có phần yếu hơn khi trước, một phần do chưa hợp với khí hậu kinh thành, một phần lại bôn ba quãng đường dài nên chưa lấy lại được sức khỏe, tất cả sự vụ trong phủ đều do Lâm Nhược Lan phụ trách và quán xuyến.
Ngày hôm ấy yến tiệc được tổ chức vô cùng ấm cúng, do Hạ gia mới hồi kinh lại được hoàng thượng cất nhắc nên các quan đại thần ai cũng đến dự.
Ngay cả như Dụ Thành Phong cũng thế, bên trong không ưa gì Hạ gia nhưng ngoài mặt vẫn phải niềm nở.
Lần này theo ông đi cùng có thê tử, nhi tử và nữ nhi, Nhi tử của Dụ Thành Phong tên là Dụ Thành Nhi là một tên ăn chơi trác tác, phong hoa tuyết nguyệt, hắn cậy cô cô của mình là Quý phi trong cung, phụ thân lại là thừa tướng nên vô cùng hống hách.
Cả kinh thành ai ai đều biết đến tai tiếng của hắn, chưa lập thê tử mà hắn đã có biết bao nhiêu thê thiếp, nghe đâu ngay cả kỹ nữ lầu xanh cũng thu về.
Nhưng Du Thừa tướng lại có mỗi mình hắn là nhi tử nên vô cùng nuông chiều, những việc hắn làm đều nhắm một mắt mở một mắt.
Nữ nhi của Dụ Thành Phong cũng không khác huynh trưởng mình là mấy, tuy nhiên có phần thông minh hơn cũng được dạy bảo cẩn thận, có chút tài năng nên chính vì thế vô cùng hống hách.
Toàn bộ quý nữ nàng ta đều đắc tội gần hết, nàng ta lúc nào cũng dựa hơi vào biểu muội mình chính là tam công chúa nữ nhi duy nhất của cô cô mình là Dụ quý phi.
Tam công chúa xuất thân là công chúa hoàng gia nên chẳng coi ai ra gì, tuy nhiên do e ngại thân phận nên không một quý nữ nào dám công khai đối đầu.
Dụ quý phi cũng rất nuông chiều nữ nhi này cho nên nàng ta càng ngày càng hống hách, lại kết hợp cùng với Dụ Minh Châu là một đôi bất hảo.
Vô Ưu hôm nay trang điểm nhẹ nhàng đơn giản nhưng vẫn toát lên khí chất của nàng, nàng được mẫu thân giao cho trọng trách tiếp đãi các tiểu thư nhà quan.
Khi trước ở Giang Tây nàng cũng đã quen thuộc nên không mấy lạ lẫm.
Do Nam Phong quốc tư tưởng vẫn còn phong kiến nên bắt buộc phải chia ra hai bên, một bên nữ tử và một bên nam tử.
Nàng cùng mẫu thân phụ trách đón các phu nhân cùng nữ nhân còn phụ thân thì ngược lại.
Với tài ăn nói nhẹ nhàng của mẫu thân rất nhanh đã hào hợp được với các phu nhân quan lại.
Lúc trước thế lực gần như là song song kìm kẹp lẫn nhau nhưng từ khi Hạ gia trở về kinh, Hạ Uy Tuấn bắt đầu vào triều nhận chức thì mọi chuyện thay đổi hẳn.
Hoàng thượng vô cùng trọng người tài, Hạ Uy Tuấn vừa nhập triều đã giao ngay binh bộ cho Y quản lý được thăng hai cấp trở thành quan nhị phẩm.
Lúc đầu phe cánh của Dụ gia có phản đối nhưng tất cả đều bị hoàng thượng gạt đi.
Trải qua thời gian ai ai cũng bị thuần phục bởi sự giỏi giang của Hạ Uy Tuấn.
Từ khi giao binh bộ cho Y thì mọi thứ đều dần đi vào ổn định khiến không ai dám có ý kiến gì.
Còn về phần Hạ Uy Phong thì ông từ chối lên triều, ông lấy lý do tuổi tác đã cao nên giành hết trách nhiệm cho nhi tử.
Uy Tuấn hiểu sự sắp xếp của phụ thân nên không dám có ý kiến, dù gì thì Hạ gia cũng là thế gia từ trước đến giờ, có một người làm quan cũng đã làm cho Hạ gia đứng vững.
Nếu cả phụ thân cũng nhập triều e rằng kẻ địch sẽ gây khó dễ, đôi khi nhiều lúc nhún một bước vẫn có thể bảo đảm sau này.
Tuy Hạ Uy Phong không lâm triều hàng ngày nhưng hoàng thượng vẫn sắc phong cho ông làm quan giám sát trợ giúp cho lục bộ khi cần thiết.
Biết hoàng thượng ưu ái Hạ gia, muốn Hạ gia toàn lực trợ giúp cho thái tử nên Hạ Uy Phong vui vẻ nhận lời.
Dụ Thành Long là phụ thân của Dụ quý phi tuy tức giận nhưng không dám có ý kiến, vì vụ hoàng thượng trúng độc lần trước ông ta đã rút dây động rừng bị thiệt hại rất nhiều tai mắt rồi nên không dám lộ liễu nữa đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Thời gian này Vô Ưu cảm thấy phiền chán, nàng quen ở Giang Tây tự do tự tại bây giờ mới hồi kinh nhất thời không quen.
Lần nào muốn ra khỏi phủ dạo chơi đều bị mẫu thân ngăn lại hoặc nếu có cho đi thì cũng rất nhanh phải trở về, lúc nào đi đâu cũng phải đeo mạng che mặt.
Tình hình chiến tranh với Lưu Vũ Quốc vẫn đang vô cùng căng thẳng, hai bên giằng co chưa phân thắng bại, nhưng cũng may hoàng thượng đã lâm triều nên tình hình Nam Phong Quốc cũng đã thoát qua nguy nan.
Tròn một tháng Vô Ưu hồi kinh phủ Hạ gia mở yến tiệc để giới thiệu và làm quen với mọi người.
Lần này mọi sự vụ đều do Lâm Nhược Lan cùng Vô Ưu sắp xếp, do là tiệc đầu ra mắt nên mẫu thân nàng muốn làm cho chỉn chu một chút.
Từ ngày hồi kinh ngoại tổ mẫu nàng có phần yếu hơn khi trước, một phần do chưa hợp với khí hậu kinh thành, một phần lại bôn ba quãng đường dài nên chưa lấy lại được sức khỏe, tất cả sự vụ trong phủ đều do Lâm Nhược Lan phụ trách và quán xuyến.
Ngày hôm ấy yến tiệc được tổ chức vô cùng ấm cúng, do Hạ gia mới hồi kinh lại được hoàng thượng cất nhắc nên các quan đại thần ai cũng đến dự.
Ngay cả như Dụ Thành Phong cũng thế, bên trong không ưa gì Hạ gia nhưng ngoài mặt vẫn phải niềm nở.
Lần này theo ông đi cùng có thê tử, nhi tử và nữ nhi, Nhi tử của Dụ Thành Phong tên là Dụ Thành Nhi là một tên ăn chơi trác tác, phong hoa tuyết nguyệt, hắn cậy cô cô của mình là Quý phi trong cung, phụ thân lại là thừa tướng nên vô cùng hống hách.
Cả kinh thành ai ai đều biết đến tai tiếng của hắn, chưa lập thê tử mà hắn đã có biết bao nhiêu thê thiếp, nghe đâu ngay cả kỹ nữ lầu xanh cũng thu về.
Nhưng Du Thừa tướng lại có mỗi mình hắn là nhi tử nên vô cùng nuông chiều, những việc hắn làm đều nhắm một mắt mở một mắt.
Nữ nhi của Dụ Thành Phong cũng không khác huynh trưởng mình là mấy, tuy nhiên có phần thông minh hơn cũng được dạy bảo cẩn thận, có chút tài năng nên chính vì thế vô cùng hống hách.
Toàn bộ quý nữ nàng ta đều đắc tội gần hết, nàng ta lúc nào cũng dựa hơi vào biểu muội mình chính là tam công chúa nữ nhi duy nhất của cô cô mình là Dụ quý phi.
Tam công chúa xuất thân là công chúa hoàng gia nên chẳng coi ai ra gì, tuy nhiên do e ngại thân phận nên không một quý nữ nào dám công khai đối đầu.
Dụ quý phi cũng rất nuông chiều nữ nhi này cho nên nàng ta càng ngày càng hống hách, lại kết hợp cùng với Dụ Minh Châu là một đôi bất hảo.
Vô Ưu hôm nay trang điểm nhẹ nhàng đơn giản nhưng vẫn toát lên khí chất của nàng, nàng được mẫu thân giao cho trọng trách tiếp đãi các tiểu thư nhà quan.
Khi trước ở Giang Tây nàng cũng đã quen thuộc nên không mấy lạ lẫm.
Do Nam Phong quốc tư tưởng vẫn còn phong kiến nên bắt buộc phải chia ra hai bên, một bên nữ tử và một bên nam tử.
Nàng cùng mẫu thân phụ trách đón các phu nhân cùng nữ nhân còn phụ thân thì ngược lại.
Với tài ăn nói nhẹ nhàng của mẫu thân rất nhanh đã hào hợp được với các phu nhân quan lại.