Chương : 34
Cha Thái Sinh và mẹ Thái Sinh cho tới bây giờ không nghĩ tới ngày đó Thái Sinh thay thế Thái Liên còn có thể trở về.
Khi thân ảnh Thái Sinh và Bạch Tấn Vân xuất hiện ở cửa y quán, khiến cho náo động nho nhỏ, lại có lão hàng xóm ghé tai nghị luận ,“Ngươi nói xem dáng vẻ của Thái Sinh và Thái Liên giống nhau, nhìn người đang đứng xem ngoại trừ cách ăn mặc không giống thôi,chứ nhìn thì giống như một người.”
Nghe được lão hàng xóm nhóm nghị luận, Thái Sinh vội vàng cúi đầu thấp xuống chỉ sợ có ai nhận ra.
Thái Sinh thấy cha đang xem người bệnh,mẹ đang bốc thuốc, bận túi bụi.
Mới vừa vào hậu viện, mẹ Thái Sinh phù phù một tiếng liền quỳ xuống trước mắt Bạch Tấn Vân , than thở khóc lóc Thái gia thực xin lỗi đại thiếu gia Bạch gia, nói ngài đại nhân đại lượng hãy bỏ cho nhà họ Thái qua chúng ta đi, nói nha đầu Thái Liên kia vào ngày thành than không biết trốn đi đâu .
Thái Sinh nhìn mẹ mình quỳ trên mặt đất khóc lóc kể lể cầu xin tha thứ , trong lòng rất không là vui, muốn đưa tay đẩy mẹ đứng dậy lại sợ Bạch Tấn Vân trách tội, nội tâm trong lòng Thái Sinh đang kịch liệt giãy dụa, chỉ thấy Bạch Tấn Vân đi lên phía trước, đưa tay đỡ mẹ Thái Sinh đứng lên, mặt mang chút ý cười nói một câu:“Mẹ, mau đứng lên đi.”
Một câu, làm cho Thái Sinh và mẹ Thái Sinh ngây ngẩn cả người.
Bạch Tấn Vân thấy mẹ Thái Sinh dùng loại ánh mắt không hiểu nhìn chính mình, cười nói:“Thái lão phu nhân muốn con viết thư hưu Thái Sinh, sau đó công khai với bên ngoài nhà họ Bạch và họ Thái Sinh đi nghịch nhau, đưa nam thân đếnthành thân sao?”
“Không đúng không đúng……” Mẹ Thái Sinh nghe xong vội vàng xua tay,“Tuyệt đối không có ý này, chẳng qua là cảm thấy áy náy Bạch gia, thực áy náy đại thiếu gia…… Là chúng ta thực xin lỗi con……”
“Nếu không phải thì để nói sau,hiện tại cpn thực thích tiểu tử Thái Sinh này.” Nói xong Bạch Tấn Vân một tay kéo Thái Sinh kéo hắn qua, ôm đầu vai hắn, cười hì hì nói.
Thái Sinh có chút ngượng ngùng cúi đầu.
“Đại thiếu gia, không biết các con hôm nay đến, để mẹ vào thu thập phòng ở nha.” Mẹ Thái Sinh lau nước mắt, vội vàng nói.
“Không cần phiền Thái lão phu nhân, con ở chung phòng Thái Sinh cũng được.” Bạch Tấn Cân dung nụ cười như ánh mặt trời không cho mẹ Thái Sinh cự tuyệt.
“Mẹ, mẹ không cần lo , đại thiếu gia…… Đối với con tốt lắm ……” Thái Sinh kéo tay mẹ,lúc nói Bạch Tấn Vân đối với hắn lại có chút ngượng ngùng .
Mẹ Thái Sinh nở nụ cười vui mừng, vỗ vỗ tay Thái Sinh nénnước mắt nói:“Con a, khổ cho con rồi .” Nói xong lại lau nước mắt, cười nói,“Thái Sinh và đại thiếu gia đi dạo trong sân đi, mẹ còn phải giúp cha một chút việc.”
Nói xong mẹ Thái Sinh xoay người đi về phía y quán, trong long bà kiên định rất nhiều, nghe đồn Bạch Tấn Vân là đứa trẻ hư lại giống như ác ma, hôm nay thấy mới biết được lời đồn đãi này không thể tin a.
A, nghĩ vậy, mẹ Thái Sinh không khỏi thở dài, nha đầu Thái Liên đúng là không có phúc khí a, tướng công tốt như vậy không cần lại chạy theo tên tiểu tử gần nhà kia……