Chương : 35
Bạch Tấn Vân và Thái Sinh đi dạo một vòng quanh sân,sân này cũng quá nhỏ, đi chưa được mấy bước đã xem như đi dạo xong,đây là Thái Sinh cảm thán,vốn là một nhà bốn miệng ăn vô cùng – náo nhiệt, hiện tại cũng chỉ còn lại cha và mẹ , nghĩ vậy Thái Sinh nói không nên lời sầu não.
“Đại thiếu gia…… Ở trong này như vậy, không tốt lắm……” Thái Sinh nhẹ nhàng giãy dụa , do bản tính nam nhi, hắn rất không hy vọng cha mẹ hắn nhìn thấy tình cảnh như hiện tại.
“Thái Sinh,huynh mới nhớ tới đến, hai chúng ta cứ như vậy đến đây, lễ vật gì cũng không mua cha mẹ đệ!” Bạch Tấn Vân căn bản là không có nghe Thái Sinh đang nói cái gì, tự nói với bản thân xong, ngược lại bả vai Thái Sinh càng lúc càng chặt.
“Cám ơn đại thiếu gia đã nghĩ chu toàn nhưng không cần mua……” Thái Sinh rất để ý bị Bạch Tấn Vân ôm như vậy, người khác không biết cũng thôi, dù sao cha mẹ chính mình biết hắn là thân nam nhi a.
“Làm sao có thể không mua nha, tuy rằng huynh lúc đầu định cho họ một chút ngân phiếu,nhưng nghĩ lại thì không tốt lắm,hay là để huynh đi mua chút bánh về.” Bạch Tấn Vân nói xong, buông lỏng bả vai Thái Sinh ra, tính đi ra khỏi sân.
“Đại thiếu gia……” Thái Sinh tiến lên vội vàng giữ chặt Bạch Tấn Vân,“Đại thiếu gia,huynh đến đây chính là khách, làm sao có thể làm cho huynh đi ra ngoài mua. Nếu như huynh muốn mua,để đệ di cho, dù sao nơi này đệ so với huynh còn quen thuộc hơn.”
Bạch Tấn Vân suy nghĩ một chút, vùng này hắn quả thật không quen, vì thế từ trong ngực hắn lấy ra một ít ngân lượng đếđưa đến trước Thái Sinh,“Mua điểm tâm tốt nhất, mua nhiều một chút.”
“Vâng.” Thái Sinh gật gật đầu, đưa Bạch Tấn Vân lui đến dưới góc cây, rót cho hắn ấm trà, sau đó hắn cầm bạc rời đi .
Vùng này một cửa hàng bán món bánh ngon nhất, rất nhiều quan lại quyền quý đều phái người tới nơi này mua bánh,lúc Thái Sinh đi đến trước cửa phát hiện, nơi này trước sau như một người xếp hàng rất nhiều.
Thái Sinh đi đến chỗ cuối cùng, đứng lại,định nhích một chút về phía trước.
“Thái Liên?” Một giọng không xác định, rồi lại có chút hưng phấn từ bên cạnh vang lên, Thái Sinh vội quay đầu lại, liền nhìn thấy một đôi ánh mắt lỗ mảng.
Thái Sinh đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo liền nhận ra,người này là đại biểu ca của Bạch Tấn Vân,gọi là Đường Hiền Nhạc.
Sau khi nhận ra hắn, Thái Sinh vội vàng cúi chào, thấp giọng nói:“Thái Liên chào đại biểu ca.”
“Ha ha, không nghĩ tới ở chỗ này gặp được em dâu.” Đường Hiền Nhạc vừa nó vừa đưa tay đỡ Thái Sinh,tay còn chưa đụng đến Thái Sinh,Thái Sinh liền tự mình đứng dậy, né tránh sang bên cạnh, làm cho tay của Đường Hiền Nhạc trượt hướng.
“Hôm nay về nhà mẹ đẻ, cho nên ta muốn mua chút điểm tâm.” Thái Sinh cúi đầu trả lời vấn đề cỉa Đường Hiền Nhạc, trong tim hắn không thích người này, nhất là cặp mắt cợt nhã kia, nhìn ánh mắt hắn giống như bị lột từng lớp y phục.
“A,thì ra là như vậy, bất quá huynh tại sao không thếy tiểu tử Tấn Vân kia?” Đường Hiền Nhạc nhìn xung quanh, không có phát hiện bóng dáng Bạch Tấn Vân.
“Hắn ở nhà chờ.”
Đội ngũ lại tiến về phía trước, còn mấy người nửa là Thái Sinh .Hắn nghĩ muốn mua nhanh nhanh,sau đó chạy nhanh về nhà. Lại không nghĩ đến, cổ tay hắn lại bị Đường Hiền Nhạc bắt lấy, không nói hai lời, kéo hắn liền chạy.
“Đại biểu ca…… Huynh đây là……” Thái Sinh vừa giãy giụa vừa hô, tiếc rằng khí lực không bằng Đường Hiền Nhạc, vẫn bị hắn kéo vào trong một ngỏ tắt nhỏ không người.
Đường Hiền Nhạc vung cánh tay, đem Thái Sinh té ở trên vách tường, ánh mắt lỗ mảng dần dần trở nên đục ngầu , theo sau, miệng hắn nhướng lên nở một nụ cười, đi một bước tới gần Thái Sinh.
Lưng của Thái Sinh đụng vào vách tường, rát đau, hơn nữa nhìn vẻ mặt của Đường Hiền Nhạc, trong long Thái Sinh rất rõ ràng hắn muốn làm cái gì,“Đại biểu ca,ta phải đi rồi, Tấn Vân còn ở trong nhà chờ ta……” Nói xong,Thái Sinh liền chạy đi.
Không chạy được hai bước đã bị Đường Hiền Nhạc túm trở về,giam ở trên vách tường, tiếp theo thân mình hắn trực tiếp dán lên,nghiêng người nhìn Thái Sinh cười:“Đệ muội, để cho Tấn Vân chờ một lát đi……”
Nói xong, liền cúi đầu, muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người kia.