Chương : 66
CHƯƠNG 66
Mạnh Lương Thần đã lâu không xuất hiện, sau một năm đột nhiên hiện thân, này so với kết quả《 Nhạc động toàn cầu 》còn oanh động hơn.
Khi Lạc Khâu Bạch mở TV, phóng viên đã bắt đầu một lúc rồi.
Mạnh Lương Thần như trước anh tuấn bức người, ánh mắt sắc bén ôn nhu, thân hình cao ngất, đáng tiếc hắn ta thoạt nhìn tiều tụy rất nhiều, so ra kém hơn anh khí bừng bừng phấn chấn trước kia.
“Hôm nay mời họp báo lần này, chỉ là để sáng tỏ chuyện năm đó, về tôi, Thanh Lưu còn có Khâu Bạch.”
Hắn ta nhắc tới Lạc Khâu Bạch, nhưng không có xưng hô Tô Thanh Lưu, một chữ mang theo khoảng cách, lập tứclỗ tai các phóng viên dựng đứng lên, trong lúc nhất thời đèn flash chớp liên tục.
Phóng viên không chịu nổi, đi lên hỏi:
“Anh mời họp báo, có phải liên quan tới việc Lạc Khâu Bạch tham gia 《 Nhạc động toàn cầu 》?”
“Anh và Lạc Khâu Bạch đồng thời trở về, có phải muốn mượn cơ hội buộc chặt quan hệ?”
“Mạnh tiên sinh…”
“Mạnh tiên sinh…”
… . . .
Hỏi tới tấp, không khí thực nổi loạn, MC không thể không đứng ra duy trì trật tự, nhưng hiệu quả quá nhỏ, Mạnh Lương Thần xua tay, nói, “Từ một năm trước lúc lời đồn truyền ra, tôi với Lạc Khâu Bạch đã hơn một năm không có liên hệ gì, lần này mời họp báo cũng chỉ bởi vì lời đồn ngày đó làm tôi không thể nhịn được nữa.”
Hai chữ “Lời đồn” tương đương phủ định tam giác luyến năm đó, các phóng viên nháy mắt im lặng, ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Mạnh Lương Thần.
“Tôi đích thật là đồng tính luyến ái.”
Mạnh Lương Thần trầm mặc một hồi, nói ra một câu như vậy, khiến cho toàn trường ồ lên.
Đèn flash chói mắt, sắc mặt của hắn ta dị thường khó coi, “Nhưng tôi và Lạc Khâu Bạch cũng không có bất cứ quan hệ nào, một năm này bị vũ nhục cùng phỉ báng, không chỉ tôi màThanh Lưu đã qua đời rất đau khổ, càng thương tổn lớn với Lạc Khâu Bạch, vì thế tôi muốn xin lỗi sâu sắc, cũng sẽ khởi tố pháp luật chuyện bịa đặt kia.”
Hắn ta gọi mình và Tô Thanh Lưu là “Chúng tôi”, thái độ như vậy lập tức làm phóng viên dưới đài xôn xao lên.
“Mạnh tiên sinh, ý của anh tôi cũng không thể lý giải, anh và Tô Thanh Lưu thật sự giống người ngoài đồn đãi là quan hệ người yêu?”
“Đúng, Thanh Lưu đã từng là người yêu của tôi, bất quá sau khi chúng tôi chia tay, không có bất cứ quan hệ nào với Lạc Khâu Bạch, bởi vì lúc chia tay, tôi còn không thích cậu ấy, từ đầu đến cuối cậu ấy chỉ xem tôi như huynh đệ, căn bản không biết tâm tư của tôi.”
Một câu ngắn ngủn bao hàm tin tức quá lớn, trong nháy mắt tất cả mọi người trợn tròn mắt, vài giây sau hiện trường mới xôn xao.
Lời này của Mạnh Lương Thần tương đương với việc nói cho mọi người, đại ảnh đế sẽ thầm mến một diễn viên nhỏ, Lạc Khâu Bạch lập tức từ một tiểu tam chen chân vào tình cảm của người khác, biến thành người bị hại vô tội trúng đạn.
Quân tử vô tội hoài bích có tội, làm bất kỳ ai, nếu như được người khác thầm mến, mình không phát giác được lại bịnói là tiểu tam, cũng rất oan uổng.
Nhưng… Lời này có thể xem là thật sao?
“Dựa theo ý của anh, chuyện anh và Tô Thanh Lưu lúc trước chia tay nguyên nhân là gì?”
“Nếu thật giống ngài nói, Lạc Khâu Bạch không chen chân, Tô Thanh Lưu vì cái gì sẽ hậm hực tự sát?”
“Nếu hai người từ đầu đến cuối không cùng một chỗ, những ảnh chụp kia giải thích làm sao?”
…
Vấn đề lần thứ hai được đánh úp lại, sắc mặt của Mạnh Lương Thần thực tệ, làm một tư thế”Dừng”, nói, “Tôi chia tay Thanh Lưu nguyên nhân gì là chuyện riêng của chúng tôi, không đề cập đến vấn đề lần này, tôi không muốn nói với bất kỳai, tiếp theo, người đã chết rồi, thỉnh không cần đem mấy chuyện ác ý này liên hệ với với Thanh Lưu đã chết, đây là không tôn trọng với cậu ấy.”
Nói tới đây, hắn ta dừng một chút, “Cuối cùng, về những ảnh chụp trên mạng, tôi chỉ có thể nói, hai nam nhân cùng một chỗ, cùng đi dạo phố ăn cơm sẽ là quan hệ không chính đáng? Tôi đích xác thích Lạc Khâu Bạch, nhưng là chuyện trước đây, tôivà cậu ấy vẫn là bạn bè bình thường.”
Phóng viên trong lúc nhất thời không nói gì.
Lúc trước tuôn ra ảnh chụp, Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần chuyện tối thân mật nhất cũng bất quá là đút kem cho nhau, chứng cứ khác một cái cũng không có, nếu nghiêm khắc mà nói, này nhiều nhất là ái muội, cũng không thể chứng minh hai người là người yêu.
“Kia vai diễn trong《 Tà dương ca 》thì sao? Nếu không phải anh, Lạc Khâu Bạch một diễn viên vô danh có thể diễn nam chính?”
Sắc mặt của Mạnh Lương Thần lạnh xuống dưới, “《 Tà dương ca 》 tuyển vai là đạo diễn Sâm Xuyên, tôi cũng không có tham dự, hiện trường thử vai đều có băng ghi hình, không tin có thể đi tìm.”
“Nếu Lạc Khâu Bạch thật sự có quan hệ không chính đáng với tôi, các người cảm thấy cậu ấy sẽ nguyện ý diễn phimcó Thanh Lưu diễn sao? Huống chi, đoàn phim muốn thực lực, ai có thực lực tự nhiên sẽ có cơ hội, sự thật chứng minh lựa chọn của Sâm Xuyên một chút cũng không sai.”
“Nhưnganh và Lạc Khâu Bạch vì cái gì tại 《Ngu nhạc tối tiền tuyến 》lại nói dối, ảnh chụp ôm hôn trong quán cà phê, giải thích như thế nào?”
Một phóng viên đột nhiên mở miệng, ngôn ngữ dị thường cay nghiệt sắc bén, trong mắt Mạnh Lương Thần hiện lên một tia cười khổ, “Nếu đổi là anh, đối mặt với những ảnh chụp giả thì anh sẽ làm sao? Ảnh chụp là giả, quan hệ của chúng tôi cũng là giả, tại sao dùng từ nói dối? Vẫn nói, không thể thỏa mãn bát quái sao lại gọi là nói dối?”
Phóng viên kia vừa nghe lời này, cũng không cam lòng, gây sự nói, “Nếu anhvà Lạc Khâu Bạch là bạn bè bình thường, vậy tại sao một năm trước không đứng ra sáng tỏ, nhất định phải chờ đến hiện tại Lạc Khâu Bạch trở về mới lộ diện?”
Mạnh Lương Thần hít một hơi, như là hạ quyết định lớn, gắt gao nắm chặt tay gằn từng tiếng mà nói, “Bởi vì tôi là một người nhát gan, tôi coi trọng sự nghiệp. Ngay từ đầu mới vừa tuôn ra những tin tức giả, tôi cũng không thèm để ý, thẳng đến sau khi chuyện củatôi với Thanh Lưu bị lộ ra…”
“Tôi biết rõ, những yêu sách nói về Lạc Khâu Bạch tất cả đều là nói xấu, nhưng một khi tôi đứng ra chẳng khác nào xuất quỹ, tôi… Lúc ấy do dự, nghĩ thầm thật hay giả, tôi cùng với Lạc Khâu Bạch nếu không có quan hệ gì, sớm muộn gì cũng có một ngày tra ra manh mối, huống chi Thanh Lưu cậu ấy đã chết, sau khicậu ấy chết tôi còn bị truyền thông quấy rầy, nênmuốn đi nước ngoài.”
“Nhưngchuyện nói xấu cùng lời đồn càng ngày càng thái quá, Lạc Khâu Bạch bởi vì chuyện này, sự nghiệp bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, hiện tại thật vất vả mới một lần nữa lộ diện, tôi có nghĩa vụ cùng trách nhiệm đem chuyện năm đó nói rõ ràng, hy vọng công chúng cho cậu ấy một cơ hội. Tôi hôm nay chỉ nói như vậy thôi, cám ơn.”
Nói xong lời này, hắn ta đứng dậy bước đi, toàn trường sửng sốt vài giây đồng hồ, đèn flash chớp chớp, phóng viên đều náo nhiệt, giơ di động, ghi âm sôi nổi.
Mà lúc này, MC vội vàng cầm lấy microphastory, không chờ bọn họ mở miệng đã nói thẳng, “Hôm nay chấm dứt ở đây, Mạnh tiên sinh còn có việc, thỉnh các vị rời khỏi trong trật tự, phi thường cảm tạ!”
Hiện trường mọi người đều nghẹn một bụng, nhưng mắt mở trừng trừng nhìn Mạnh Lương Thần rời đi, một chút biện pháp cũng không có, chỉ có thể đứng ở tại chỗ giương mắt nhìn.
Thẳng đến khi trên màn ảnh bắt đầu phát quảng cáo, Lạc Khâu Bạch mới hồi phục tinh thần lại, hắn nhìn thân ảnh Mạnh Lương Thần trên màn ảnh, gắt gao cau mày, vẻ mặt kinh ngạc.
Hắn một chút cũng không có bởi vì Mạnh Lương Thần đột nhiên đứng ra vì hắn nói chuyện có bất luận cái gì kinh hỉ, ngược lại càng thêm mặt co mày cáu.
Vốn hắn muốn sáng sớm hôm sau mở họp báo, đem chuyện năm đó nhất ngũ nhất thập nói rõ ràng, mặc kệ có thể được mọi người tán thành không, hắn cũng không muốn giấu diếm, nhưng hiện tại Mạnh Lương Thần lại phá hỏng toàn bộ kế hoạch.
Tuy rằng thoạt nhìn, Mạnh Lương Thần đích thật giúp hắn, dù sao những lời hắn ta nói cũng không hẳn là sự thật, chuyện năm đó hai người bọn họ cùng một chỗ vô luận như thế nào đều không gạt bỏ được.
Năm đó Kỳ lão gia không lấy ra ảnh chụp thân thiết hơn, đã dễ dàng làm hắn vạn kiếp bất phục (muôn đời muôn kiếp không trở lại được), hiện giờ thật vất vả một lần nữa trở về, thẳng thắn nói ra chân tướng tuy rằng không phải biện pháp tốt nhất, ít nhất có thể vĩnh tuyệt hậu hoạn, so với Mạnh Lương Thần hiện tại một mặt phủ nhận quan hệ của hai người tốt hơn nhiều, cho dù trước mắt giúp hắn, ai cũng khó bảo toàn, phóng viên có thể đào ra nhiều bằng chứng hơn hay không, đến lúc đó bọn họ lừa gạt công chúng, càng thêm khó nói rõ ràng chuyện này.
Lạc Khâu Bạch càng nghĩ càng đau đầu, tâm tình thấp thỏm khẩn trương trước trận đấu cũng trở nên nôn nóng, lúc này Trịnh Hoài Giang gọi điện thoại.
“Họp báo xem xong rồi?”
“Ân.”
Trịnh Hoài Giang hoàn toàn không muốn cùng hắn ôn chuyện, đi thẳng vào vấn đề hỏi, “Cậu định làm như thế nào?”
Lạc Khâu Bạch lâu lắm không có nghe được giọng điệu nghiêm túc của anh ta, nhịn không được trêu đùa một câu, “Trịnh lão sư, ngài vẫn giống như trước kia, một chút nhân tình cũng không có, không gặp mặt lâu như vậy, vừa gặp đã nói công sự cũng quá vô tình đi? Tốt xấu tôi cũng nhớ thương ngài đã hơn một năm. Lại nói tiếp, ngài làm sao biết tôi đã trở về?”
Trịnh Hoài Giang hừ lạnh một tiếng, “Chuyện này cậu không cần phải xen vào, nếu không phải bởi vì hợp đồng của cậuvà Tinh Huy còn chưa giải trừ, tôi vẫn là người đại diện của cậu, tôi mới lười chuyện của cậu. Năm đó cậu rời đi mà không nói tiếng nào, bây giờ còn có mặt mũi cợt nhả với tôi?”
Mặc dù là bị anh ta mắng cẩu huyết lâm đầu, Lạc Khâu Bạch cũng hiểu được nên đặc biệt cao hứng, như lão bằng hữu, làm tâm tình của hắn khá hơn nhiều, “Chuyện năm đó là tôi không đúng, bất quá tôi hiện tại không phải đã trở lại sao, ngài đại nhân nhớ tiểu nhân, còn đuổi theo nhận tôi làm đồ đệ, đồ nhi thật sự vô cùng cảm kích.”
“Ít nói nhảm đi, chờ gặp mặt rồi nhìn cậu, hiện tại nói cho tôi biết, cậu rốt cuộc định làm như thế nào?”
Lạc Khâu Bạch liễm khởi tươi cười, nhếch môi nghiêm mặt nói, “Tôi vốn muốn mở họp báo, đem chuyện năm đó nhất ngũ nhất thập nói rõ ràng, nhưng hiện tại Mạnh Lương Thần đột nhiên đoạt trước, tôi nếu mở họp báo sẽ phản ngược lại tác dụng.”
Trịnh Hoài Giang có kinh nghiệm lão đạo, trầm mặc một hồi nói, “Cái này cậu nói cái gì cũng không thể thông suốt đâu.”
“Xuất quỹ đối với nghệ sĩ mà nói là một lựa chọn tồi tệ, nếu khôngbất đắc dĩ không nên đi bước này, hiện tại Mạnh Lương Thần giúp cậucởi bỏ cái mũ đồng tính luyến ái, cậu phải thuận theo tự nhiên, đi một bước tính một bước, xem trên mạng những người đó đối với những lời Mạnh Lương Thần nói có phản ứng gì, nếu có gì thì tái chủ động cũng không muộn.”
Lạc Khâu Bạch gật đầu đáp ứng, cúp điện thoại xong nhu nhu thái dương, thuận tay mở ra máy tính, trên mạng bởi vì Mạnh Lương Thần đột nhiên xuất hiện, nháo càng thêm ồn ào huyên náo.
Có người thảo luận kịch liệt kết quả trận đấu, có người kinh ngạc Mạnh Lương Thần là gay, càng nhiều người hoài nghi quan hệ củaba người là thật hay giả.
“Có cảm giác Mạnh Lương Thần nói nửa thật nửa giả, xem những ảnh chụp đó của anh ấy và Lạc Khâu Bạch, ánh mắt như vậy không giống pbạn bè bình thường.”
“Mạnh Lương Thần không phải nói thầm mến Lạc Khâu Bạch sao? Nhìn người mình thích, ánh mắt đương nhiên không giống. Lại nói tiếp Lạc Khâu Bạch cũng đủ xui xẻo, đeo mũ tiểu tam đã hơn một năm, nếu là tôi đã sớm điên rồi.”
“Chỉ nghe Mạnh Lương Thần nói một bên có ích lợi gì, Tô Thanh Lưu đã chết, chết không thể đối chứng sự tình, anh ấy nói như thế nào thì như thế ấy.”
“LS+1, một cây làm chẳng nên non, trên đời này nào có tin đồn vô căn cứ, trừ phi Tô Thanh Lưu sống lại, nếu không tôi thật không tin Lạc Khâu Bạch với chuyện anh ta tự sát một chút quan hệ cũng không có. Nếu tôi yêu cậu, sau khi chia tay với tôi lại thầm mến một người nơi chốn cũng không bằng tôi, không phải tiểu tam, tôi nhìn thấy hắn cũng sẽ không thoải mái.”
…
Quả nhiên, cho dù Mạnh Lương Thần làm như vậy giúp hắn hái tháo ra cái mũ tiểu tam, hắn bời vì Tô Thanh Lưu chết cũng thể xóa được quan hệ không rõ.
Lạc Khâu Bạch thở dài, nhu nhu thái dương.
Lúc này, Kỳ Phong từ trong phòng tắm đi ra, lặng lẽ nhìn Lạc Khâu Bạch từ phía sau, nhìn Ipad trong tay của hắn mặt trên còn truyền tin Mạnh Lương Thần mời họp báo, vươn tay cướp đi ném sang một bên.
“Họp báo cũng xong rồi, em còn muốn nghĩ đến anh ta bao lâu nữa?”
“Em nghĩ tới anh ta làm gì.” Lạc Khâu Bạch bĩu môi, không nguyện ý để Kỳ Phong vì mình lo lắng, cười tủm tỉm ngồi xuống lau tóc cho y, “Em không phải tò mò anh ta như thế nào sẽ đột nhiên vì em mà nói chuyện. Anh cũng biết anh ta thanh danh cùng sự nghiệp cao hơn người khác, lúc trước cùng chung một chỗ với Tô Thanh Lưu đều che che lấp lấp, hiện tại đột nhiên xuất quỹ, nhưng lại hảo tâm nói chuyện của em, nghĩ như thế nào đều cảm thấy rất kỳ quái.”
Sắc mặt của Kỳ Phong hơi dịu đi chút, mặt không đổi sắc nhíu lông mày, nhẹ nhàng nói, “Không đúng anh tachỉcắn rứt lương tâm thôi.”
“Nếu cắn rớt sớm đã cắn rứt, còn chờ đến hiện tại? Em hiểu rất rõ người này, anh tanếu thật sự muốn xuất quỹ cũng sẽ kéo em làm đệm lưng, tuyên dương cái gì chân ái tối thượng linh tinh, nếu không lúc trước cũng sẽ không gửi tin nhắn cho em.”
Kỳ Phong đã sớm biết chuyện này, bất quá vẫn không vui nhướng mày, “Anh ta nhắn tin cho em?”
Lạc Khâu Bạch cứng đờ, nhanh chóng dùng khăn mặt che khuất mắt đại điểu quái, “Ai nha, này đó cũng không phải trọng điểm, nói sai nói sai. Anh nghĩ anh ta tâm cao khí ngạo sĩ diện, như thế nào sẽ đột nhiên giúp em, chẳng lẽ là có quý nhân ở sau lưng chỉ điểm, làm anh ta hiểu ra, cảm thấy chịu không nổi nên mới làm như vậy?”
Hắn lau tóc cho Kỳ Phong, một bên nói nhỏ, Đoàn Đoàn bên cạnh nằm ở trên bụng Phong Phong, đi theo động tác của hắn lắc đầu.
Kỳ Phong bởi vì một câu “Quý nhân”, khóe miệng gợi lên độ cung, nắm lấy cánh tay Lạc Khâu Bạch nói, “Như vậy không tốt sao? Em mới thi xong, trên mạng hỗn loạn, anh ta giúp em nói chuyện, tương đương giúp em dời đi tầm mắt.”
Lạc Khâu Bạch đầu tiên là nhíu lông mày, trong lòng có chút kinh ngạc, đại điểu quái lại vì Mạnh Lương Thần nói chuyện, có chút cổ quái a…
Hắn nhìn y một hồi lâu, trong ánh mắt có cái gì chợt lóe, tiếp lộ ra một ý cười ý vị sâu sa, cố ý xụ mặt mà nói, “Đương nhiên không tốt, quý nhân này cũng ngốc nghếch, biết rõ em một năm đã không lộ mặt, thật vất vả tham gia trận đấu, muốn lên đầu đề gì đó, còn cố ý xúi giục Mạnh Lương Thần quấy phá, kết quả đoạt đi hơn phân nửa trang báo của em, em có thể cam tâm sao?”
Mặt của Kỳ Phong lúc này liền đen, phù dung câu không biết tốt xấu này!
Một phen xốc lên khăn mặt, y nhíu mày nói, “Lên báo có gì tốt, còn không phải mắng vào lỗ mũi của em, nếu không em hiện tại nói với phóng viên, nói cho người khác biết em cùng dã nam nhân kia rốt cuộc là quan hệ như thế nào! Đến lúc đó cam đoan truyền thông cũng không quan tâm em tham gia trận đấu, trực tiếp cho em lên đầu trang!”
“Uy, em còn chưa nói anh, anh kích động như vậy làm gì? Chẳng lẽ nói…” Lạc Khâu Bạch lướt qua bả vai Kỳ Phong ôm lấy nhi tử, cầm chân bé vỗ vỗ mặt đại điểu quái, cười hỏi, “Qúy nhân châm ngòi anh ta chính là anh?”
Sắc mặt Kỳ Phong cứng đờ, tiếp hiểu được mình bị đùa giỡn, hừ lạnh một tiếng, “Đừng tự mình đa tình, anh vì cái gì hơn nửa đêm đi tìm dã nam nhân kia?”
Nói xong y đứng dậy đi nhanh lên lầu, Lạc Khâu Bạch ôm tiểu tử kia theo sau, tiểu móng vuốt hướng vào mông Kỳ Phong, “Việc này, anh không phải không đi tìm anh ta sao, như thế nào mà hơn nửa đêm?”
Kỳ Phong bị nghẹn, sắc mặt không xong, không nói được một lời xoay người bước đi, thần thái lại mang theo mất thể diện cùng biệt nữu.
Lạc Khâu Bạch ha ha mỉm cười, nhanh chóng ở sau lưng giữ chặt y, cười tủm tỉm mà gọi y, “Phong Phong.”
Kỳ Phong không phản ứng hắn, tiếp tục đi lên lầu.
Lạc Khâu Bạch đi theo y, tiếp tục gọi y, “Phong Phong, Phong Phong?”
Kỳ Phong mãnh liệt dừng lại, Lạc Khâu Bạch thiếu chút nữa đánh vào trên người y, Đoàn Đoàn trong ***g ngực của hắn cũng hoảng sợ, “Ngô a ngô a” hai tiếng, vẻ mặt ngạc nhiên mà trừng lớn mắt, hít hít cái mũi.
“Làm gì?” Kỳ Phong cả tiếng hỏi.
Lạc Khâu Bạch từ phía sau lưng ôm lấy y, đây là cái ôm đầu tiên của hai người sau khi trận đấu chấm dứt đến nay.
Đứng ở trên đài lưng đeo bêu danh cùng áp lực, đã sớm dự đoán được những lời nói xấu nhưng vẫn khó chịu với những lời đồn nhảm, còn có kiên trì cả ngày thân thể hư thoát… Tất cả đều vào giờ khắc này mai danh ẩn tích, chỉ còn lại có bả vai rộng lớn của người nam nhân trước mắt này.
“Kỳ Phong, cám ơn anh.”
Hắn không biết Kỳ Phong đến tột cùng ở sau lưng hắn làm bao nhiêu chuyện, mặc kệ là người xem chỉ chỉ trỏ trỏ, hay là Mạnh Lương Thần mình ghét nhất… Thậm chí còn có những thứ hắn nhìn đến, tóm lại, hắn cũng không có khủng hoảng vì gièm pha một năm trước, bởi vì mặc kệ thế nào, hắn cũng không phải một mình.
Lỗ tai Kỳ Phong toàn đỏ, y bình thường tuy rằng biệt nữu, lỗ tai thành thực hơn so với miệng của y, nhưng lỗ tai rất ít khi hồng như hiện tại, quả thực giống như thoa một tầng sốt cà chua.
“Thôi… Câm miệng, ai muốn nghe cái này.”
Cơ bắp rắn chắc phía sau lưng cứng ngắc lại, từ đầu đến cuối không quay đầu lại nhìn Lạc Khâu Bạch.
Hai người một trước một sau ôm chầm, ở giữa còn mang theo một khối thịt Đoàn Đoàn, Lạc Khâu Bạch không buông tay, Kỳ Phong cũng không nhúc nhích, tiểu tử kia bị kẹp ở giữa cảm giác “Thiết bản”phía trước cứng quá, bé không thoải mái, nhịn không được há mồm cắn.
Tiểu tiểu nộn nộn, còn chưa có răng, cắn như gãi ngứa, biểu tình của Kỳ Phong nhu hòa xuống dưới, tim đập bùm bùm, xách Đoàn Đoàn, dắt tay Lạc Khâu Bạch đi lên lầu, miệng cứng rắn bài trừ hai chữ: “Đi ngủ” .
Phiên dịch lại, đại khái là hôm nay em vất vả thi đấu, cho phép xuẩn nhi tử ngủ với em, anh miễn cưỡng sẽ không làm gì em, bất quá cũng chỉ có đêm nay, không cần không biết tốt xấu.
Lạc Khâu Bạch nhìn mặt y biết y đang suy nghĩ gì, nhịn cười bị y dắt đi lên lầu.
Quản trận đấu cái gì, gièm pha còn có loạn thất bát tao, giờ khắc này chỉ cầnbà xã và hài tử ởcùnglà quan trọng.
*****
4 giờ rưỡi, trời còn chưa sáng, nhà báo phát hành bản thảo, đầu đề không thể nghi ngờ làmột đêm trước Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần ồn ào huyên náo.
Nhưng bản thảo còn chưa viết xong, võng trạm cùng diễn đàn đột nhiên tuôn ra một tin tức kinh người.
Gièm pha”Tam giác luyến đồng tính”một năm trước, địa chỉ IP giống y như đúc địa chỉ IP của Lý Thiên Kỳ, nói cách khác năm đó người nói Lạc Khâu Bạch là tiểu tam, đúng là người luôn luôn như nước với lửa với hắn Lý Thiên Kỳ!
Cùng thời gian này, mấy nhà võng trung có ảnh hưởng với truyền thông, chủ biên cùng trăm vạn fan hâm mộ thêm phóng viên V đột nhiên đăng lên Weibo.
“Cố ý đem bưu kiện năm đó tòa soạn báo chúng ta thu thập được truyền ra ngoài, thật đúng là vị minh tinh họ Lý kia địa chỉ IP giống nhau như đúc mà.”
“Tuôn ra để thổi phồng chính mình, làm thấp đi danh dự của người khác, tôi phỏng chừng cả đời cũng không nghĩ tới là đó là cậu ta”
“Hỏi vài công ty, phát hiện bưu kiện này quả thực là của một nhân viên, Tập Tề Thất có thể gọi cái gì long ấy? Bưu kiện như vậy, thật sự là vừa thấy đã giật mình.”
Mấy nhà truyền thông lớn cùng nhau nghiệm chứng tin tức này, phóng viên võng hữu tuôn ra bưu kiện của Lý Thiên Kỳ, càng thêm xác định tin tức là thật.
Trong lúc nhất thời internet lần thứ hai sóng to gió lớn, Lý Thiên Kỳ có mâu thuẫn với Lạc Khâu Bạch mọi người đều biết, lúc trước bởi vì Lạc Khâu Bạch đoạt vai của anh ta tại 《 Tà dương ca 》, anh ta tạo ra khổ nhục kế, cuối cùng lại bị cảnh sát bắt rõ ràng ngay trước mắt.
Lúc trước phóng viên sở dĩ nhận định Lạc Khâu Bạch chen chân vào tình cảm của người khác, chính là bởi vì cùng một ngày đólúc tối nhận được một bưu kiện, hơn nữa lúc trước Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần tại 《Ngu nhạc tối tiền tuyến tuyến 》bị phát tán cảnh hôn môi, lúc này mới có một loạt phỏng đoán cùng chửi rủa.
Sau đósự thật đã chứng thức, 《Ngu nhạc tối tiền tuyến 》 chủ bá Vương Thần cùng toàn bộ tổ chế tác làm vậy vì lợi ích, nhưng lại có thuỷ quân phụ trách, rõ ràng là có người ở phía sau màn hạ độc thủ, hiện giờ lại tuôn ra Lý Thiên Kỳ chính là người nặc danh năm đó, muốn tìm ra chứng cứ chân thực thật sự rất khó nói.
Cách một năm, không chỉ đương sự đồng thời xuất hiện, nhưng sự thật như vậy lại được tìm ra, cơ hồ dọc theo đường đi đều có thể nghe được có người thảo luận chuyện này.
Đương nhiên các phóng viên cũng sẽ không bỏ qua Lạc Khâu Bạch.
Biết tin tức này, Lạc Khâu Bạch đã ngồi ở trên xe, đang muốn đi tham gia họp báo của《 Nhạc động toàn cầu 》.
Sáng sớm hôm nay, Kỳ Phong không thấy bóng dáng, cũng không để lại cho hắn tin nhắn gì, Lạc Khâu Bạch cân nhắc chắc y có việc, cố ý không đánh thức mình đi làm trước, cho nên không quấy rầy y, đem Đoàn Đoàn giao cho dì Trương, rồi lên xe.
Lái xe là Trịnh Hoài Giang, anh ta quay đầu lại nhìn Lạc Khâu Bạch vẻ mặt khiếp sợ, nhịn không được hỏi, “Như thế nào, sợ choáng váng?”
“Không phải, tôi chỉ là có chút kinh ngạc, không nghĩ tới chuyện này sẽ liên lụy với Lý Thiên Kỳ.”
Hắn vẫn luôn cho rằng chuyện này là Kỳ lão gia tự mình động thủ, nhưng hiện tại mới biết được nguyên lai Lý Thiên Kỳ ở bên trong còn sắm vai không nhỏ.
Lúc này đây, nếu không phải bị người ta phát hiện địa chỉ IP, chuyện này có phải vĩnh viễn không có khả năng bị phát hiện?
Nhưng, những phóng viên luôn chỉ trích hắn, như thế nào sẽ đột nhiên đổi hướng gió, đem địa chỉ IP trên bưu kiện chủ động tuôn ra?
Chẳng lẽ lần này cũng là lão thiên mở mắt, âm thầm giúp hắn?
Xe còn chưa dừng, phóng viên canh giữ ở hiện trường đã ùn ùn kéo đến, nhìn thấy Lạc Khâu Bạch, đãvây quanh xe của hắn.
Microphastory, di động, máy quay, thanh âm mồm năm miệng mười vang lên.
“Lạc Khâu Bạch, xin hỏi đối với chuyện ngày hôm qua Mạnh Lương Thần mở họp báo, anh có gì muốn nói không?”
“Mạnh Lương Thần nói hai người là bạn bè bình thường, nhưng anh ấy lại thầm mến anh, chuyện này anh không cảm kích sao? Nếu anh biết, có cho mình là bên thứ ba?”
“Anh rốt cuộc có phải đồng tính luyến ái không?”
“Trên mạng Lý Thiên Kỳ là người phía sau có âm mưu, chuyện này anh biết không? Nếu bị oan uổng, anh có lời gì nói với anh ta?”
…
Âm thanh bén nhọn lại cay nghiệt vang lên bên tai, Lạc Khâu Bạch nghe được lỗ tai đều đau, khoát tay áo nói, “Xin lỗi, hiện tại không phải thời gian phỏng vấn, tôi không thể trả lời.”
“Nói như vậy anh muốn trốn tránh vấn đề?”
Vấn đề càng ngày càng sắc bén, phóng viên bất quá chỉ bịa chuyện, dù sao không câu nào có thể trạc đến minh tinh, làm cho hắn không nói ra chân tướng, đây là chuyện tất cả mọi người đều nguyện ý thấy.
Việc này Lạc Khâu Bạch đều hiểu được, cho nên hắn vẫn luôn ngậm miệng không nói, khóe miệng vẫn luôn mang theo tươi cười, bình tĩnh vào bên trong.
Phóng viên ùa lên, Trịnh Hoài Giang giúp hắn ngăn lại, “Thỉnh các vị tự trọng, có vấn đề gì mời vào trong, Khâu Bạch sẽ không tiếp nhận hình thức phỏng vấn nào, cám ơn đã hợp tác!”
Thật vất vả vào trong, đã là hơn một giờ sau.
Trước họp báo các thí sinh đã được phỏng vấn, cũng không có gì nghiêm trọng, hiện trường có chút lạnh lùng, Lạc Khâu Bạch vừa đi vào, rất nhiều phóng viên cũng đi theo, nháy mắt nhồi nhét toàn bộ hiện trường, khiến cho toàn bộ tựa như phóng viên cá nhân của Lạc Khâu Bạch.
Lạc Khâu Bạch đau đầu, thật sự không nguyện ý mới vừa cùng thí sinh khác gặp mặt, liền gây ra cừu hận lớn như vậy, nhưng những phóng viên đó thực hiển nhiên không chuẩn bị buông tha hắn, chờ hắn mới vừa ngồi xuống liền không thể chờ đợi được bắt đầu vấn đề.
Bọn họ lặp đi lặp lại mấy vấn đề, Lạc Khâu Bạch cũng đã sớm có biện pháp đối ứng, phải kết hợp hư và thật.
“Tôi và Mạnh Lương Thần đích xác không có quan hệ gì.” Cho dù có, đó cũng là trước kia, hiện tại đều không có quan hệ gì hết.
“Quan hệ gì mà gọi là bên thứ ba? Một năm trước những lời đồn kia làm tôi rất suy sụp, nhưng tôi chưa bao giờ chen chân vào giữa tình cảm của người khác, hiện tại một lần nữa đứng ở chỗ này không thẹn với lương tâm.”
“Hôm nay là họp báo《 Nhạc động toàn cầu 》, có thể không nên ở chỗ này hỏi vấn đề không liên quan không?”
“Anh nói những gièm pha nói xấu cùng trọng thương, ý là Lý Thiên Kỳ hãm hại anh sao?”
Vấn đề bén nhọn lại nghênh diện, Lạc Khâu Bạch cười cười, “Tôi không biết là ai ở phía sau nhúng tay vào, chỉ có thể nói giả dối vĩnh viễn sẽ không thành sự thật.”
“Nhưng anh căn bản nói mình năm đó không chen chân, chứng cứ đâu, chỉ bằng lời nói của một bên, làm sao tin tưởng lời anh nói là sự thật?
“Cho dù là Lý Thiên Kỳ hại anh, làm sao chứng minh lời anh ta nói là giả?”
Trong mắt Lạc Khâu Bạch hiện lên một tia bất đắc dĩ cùng phiền chán, đúng vậy, hiện tại liền tính địa chỉ IP của Lý Thiên Kỳcùng người nặc danh năm đó là một, cũng không có thể chứng tỏ vấn đề gì, trong mắt người khác, thứ anh ta lấy ra càng thật, càng có thể làm hại Lạc Khâu Bạch thân bại danh liệt.
Huống hồ những ảnh chụp đó đều là thật, còn có ai có thể chứng minh Lạc Khâu Bạch không phải tiểu tam?
Hai đương sự nói sao?
Phóng viên kia vừa muốn nói, các người giấu diếm, ai biết là thật hay giả.
Đúng vậy, hiện tại trừ bỏ Tô Thanh Lưu một lần nữa sống lại, nếu không hắn cùng Mạnh Lương Thần có giải thích một vạn lần, người không tin vẫn sẽ không tin.
Phóng viên nhìn Lạc Khâu Bạch đột nhiên trầm mặc, càng thêm khí thế ồ ạt, dùng một bộ dáng hận không thể cạy mở đầu hắn để đào ra chân tướng, gây sự nói, “Tô Thanh Lưu là bởi vì hậm hực mà tự sát, một đoạn thời gian đó vừa lúc là Mạnh Lương Thần chia tay anh ấy, lúc này anh lấy quan hệ bạn bè bình thường ở chung với anh ta, có nghĩ tới sẽ kích thích anh ấy nhảy lầu tự sát?”
Những lời này nghe giống câu nghi vấn, nhưng khẩu khí lại vô cùng chắc chắn, giống như đã nhận định nguyên nhân thật sự Lạc Khâu Bạch hại chết Tô Thanh Lưu.
Lúc này hắn có nói như thế nào cũng là sai.
Nếu nói, tôi không nghĩ anh ấy sẽ tự sát, tương đương gián tiếp châm chọc Tô Thanh Lưu đầu óc nhỏ bé, nếu nói, tôi nghĩanh ấy sẽ tự sát, tương đương thừa nhận hắn bức Tô Thanh Lưu chết, đều là ngõ cụt, vấn đề này quả thực rất âm độc!
Lạc Khâu Bạch nheo lại ánh mắt, gắt gao nắm chặt tay, hiện trường nhất thời một mảnh tĩnh mịch, Trịnh Hoài Giang cũng nghe đó là một cái bẫy, cầm lấy microphastory vừa muốn chấm dứt vấn đáp.
Lúc này, không biết di động ai đột nhiên vang lên, di động kêu lên liên tiếp, ở đây phóng viên hai mặt nhìn nhau, vội vàng lấy ra điện thoại di động của mình, lúc này hơn phân nửa người sắc mặt đều thay đổi.
Ngay lúc họp báo《 Nhạc động toàn cầu 》 đang diễn ra, chuyện Lý Thiên Kỳ hãm hại Lạc Khâu Bạch lại có diễn biến mới.
Máy tính Lý Thiên Kỳ bị hack, bên trong phát tán một loạt”Ảnh giường chiếu”,tất cả đều là hình ảnh khó coi của nhà sản xuất, đạo diễn, đủ lớn, đầy đủ dùng kỹ thuật che chắn.
Càng đáng sợ chính là, ảnh giường chiếu bịtuôn ra, những thứ khác trong máy tính cũng bị đưa ra ánh sáng, tìm kiếm lịch sử, trong đó vừa lúc có bưu kiện anh ta đưa cho các nhà báo năm đó, còn có ghi chép giao dịch anh ta thuê thuỷ quân.
Nếu địa chỉ IP giống nhau còn có thể tìm lý do tẩy thoát hiềm nghi, hiện tại ảnh chụp cùng ghi chép được tuôn ra căn bản không cách nào trốn tránh.
Mà cùng thời gian này, tài khoản ngân hàng trên mạng cũng được tìm thấy, vừa vặn ngày xuất hiệngièm pha một năm trước, tài khoản anh ta đột nhiên được chuyểntới 100 vạn lai lịch không rõ, khi đó anh ta mới ra khỏi trại tạm giam, lại bị Tinh Huy phong sát, sao đột nhiên làm ra nhiều tiền như vậy?
Địa chỉ IP, ký lục bưu kiện, thình lình xảy ra 100 vạn… Đã là bằng chứng Lý Thiên Kỳ hãm hại Lạc Khâu Bạch!
Hơn nữa lại có những hình ảnh”Giừờng chiếu”, Lý Thiên Kỳ nhất định chết không có chỗ trốn trong giới giải trí!
Chẳng lẽ đây hết thảy thật là một hồi hãm hại của Lý Thiên Kỳ vì ghen tị?
Phóng viên, người xem trên TV, võng hữu trên mạng… Trong lúc nhất thời trợn tròn mắt, ngay sau đó trong lòng lại trào ra nỗi băn khoăn lớn:
Liền tính Lạc Khâu Bạch thật sự bị oan uổng, nhưng chính miệng Mạnh Lương Thần nói anh ta thích Lạc Khâu Bạch, ai có thể chứng minh Tô Thanh Lưu chết không có quan hệ với hắn?
Hiện trường một mảnh hỗn loạn, phóng viêncó lời nói cay nghiệt kia nhịn không được thúc giục, “Lạc tiên sinh, xin hỏi vấn đề vừa rồi tôi hỏi ngài? Ngài cho rằng anh ấy nhảy lầu không có quan hệ với ngài?”
“Cái chết của anh ấy không có quan hệ gì với tôi.”
“Ai có thể chứng minh?”
Lạc Khâu Bạch vào giờ khắc này cơ hồ hết đường chối cãi, trừ phi Tô Thanh Lưu sống lại, nếu không còn có thể chứng minh như thế nào!?
Ngay lúcthời khắc đang ngưng trệ, cửa đột nhiên “Răng rắc” một tiếng mở ra.
Một nam nhân cao lớn tinh tráng bỏ tay vào túi đi tới, y một thân hắc y, cường thế lại lạnh như băng, ánh mắt sắc bén đảo qua người ở đây, khí thế quan sát, cuối cùng rơi xuống trên mặt Lạc Khâu Bạch ngồi ở trung gian.
Kỳ Phong!
Lạc Khâu Bạch vào giờ khắc này kinh hoàng một chút.
Y sao lại đột nhiên xuất hiện?
Ánh mắt của mọi người đều đặt ở cửa, lúc va chạm đến ánh mắt lạnh như băng của Kỳ Phong, không kìm lòng nổi toát ra mồ hôi lạnh, lúc này liền nhìn thấy Kỳ Phong nghiêng đi thân mình, làm tư thế”Thỉnh”, tiếp một lão phu nhân mặc vày màu đen, tóc bạc trắng từ từ tiến vào.
Bà liếc mắt một cái, cười nói một câu, “Tôi có thể chứng minh.”
*****
Tô Lệ Mân ——!?
Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng, hiện trường một mảnh tĩnh mịch, hơn mười giây sau mới ồ lên, tất cả đều khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.
Tô Lệ Mân như thế nào sẽ xuất hiện?
Bà tới nơi này làm gì?
Tô Lệ Mân cùng Lạc Khâu Bạch rốt cuộc là quan hệ như thế nào?
Bà muốn chứng minh như thế nào?
…
Vấn đề liên tiếp tràn ngập đại não, Lạc Khâu Bạch càng kinh ngạc đứng lên, nhịn không được đi lên phía trước một bước, “Dì… Dì Tô?!”
Trong óc hắn ông ông tác hưởng, biểu tình khiếp sợ tuyệt không kém hơn những người khác.
Hắn nâng lên mí mắt tìm ánh mắt Kỳ Phong, ánh mắt củahai người trên không trung chạm vào nhau, Kỳ Phong hiếm thấy, cơ hồ là phá lệ cười nhạt với hắn, phảng phất hòa tan băng tuyết, tựa như biển rộng, mang theo cảm giác an toàn không gì sánh kịp.
Ánh mắt mang theo trấn an, yếu hầu của Lạc Khâu Bạch phát khô, đưa ánh mắt nhìn sang lão thái thái, lúc này Tô Lệ Mân cười vỗ vỗ tay hắn, còn trêu ghẹo nói một câu “Hài tử ngốc”.
Tô Lệ Mân xuất hiện làm hiện trường thêm cao trào.
Trường thương đoản pháo nhắm ngay vào bà, trong lúc nhất thời cũng không biết làm sao, lão thái thái này có thân phận gì, biên kịch đoạt giải Oscar, vài thập niên này trong giới giải trí cũng không có mấy người, huống chi bà vừa mới tái nhậm chức không lâu, quảng cáo kia làm cảm động vô số người, ở đây rất nhiều phụ huynhđều là fan của bà.
“Tô lão tiền bối, ngài đột nhiên giá lâm sở vi làm gì?”
“Ngài rốt cuộc cùng Lạc Khâu Bạch là quan hệ như thế nào? Liền tính ngài thích anh ấy, gièm pha của Lạc Khâu Bạch cũng không phải chuyện ngài có thể… Can thiệp.”
Vài phóng viên uyển chuyển mở miệng, Lạc Khâu Bạch cũng nghi hoặc nhìn bà, vừa lúc này Kỳ Phong đang ngồi trên ghế, nhịn không được nhíu mày:
【 Đại điểu quái, anh đem lão nhân gia tới đây rốt cuộc là đang làm gì? Chuyện gièm pha cũng mặc kệ ai có địa vị cao sao】
【… 】 Kỳ Phong liếc hắn một cái, yên lặng đem đầu chuyển sang một bên, hoàn toàn che chắn thê tử.
Tô Lệ Mân nở nụ cười một tiếng, chậm rãi nói, “Nếu người làm mẹ là tôicũng không tư cách đứng ra vì nhi tử đã chết mà nói một câu, kia xin hỏi còn có người nào có tư cách?”
Một câu giống như tiếng sấm ở trong phòng hạ xuống, tất cả mọi người sợ run cả người.
Tô Lệ Mân là… Là mẹ của Tô Thanh Lưu!?
Lão thiên… Đây là thật sự! ?
Lạc Khâu Bạch hít sâu một hơi, đôi mắt cơ hồ muốn rơi ra, hắn không dám tin quay đầu lại, liền nhìn thấy lão thái thái bình tĩnh gật đầu, ôn nhu tươi cười.
Lạc Khâu Bạch càng thêm khô cổ, Kỳ Phong lại như là đã sớm biết chuyện này, có chút ghét bỏ liếc mắt nhìn hắn, khóe miệng lại tươi cười.
“Tôi đích thật là mẹ của Thanh Lưu, chẳng qua chuyện này cơ hồ không có ai biết, bất quá hiện tại nó đã… Chuyện này không còn quan trọng nữa.” Lão thái thái lộ ra một tia cười khổ thực đạm.
Phóng viên ngây ra như phỗng phục hồi lại tinh thần, đèn flash chớp không ngừng, trường thương đoản pháo đệ lên, mồm năm miệng mười hỏi:
“Nếu ngài là mẫu thân của Tô Thanh Lưu, vì cái gì khi anh ấy tồn tại trong giới giải trí, lại một chút liên lụy cũng không có?”
“Ngài nói là ngài là mẹ của anh ấy, nhưng vì sao các người đều họ Tô? Cha của Tô Thanh Lưu đâu?”
… . . .
Thủy triều vọt tới, lão thái thái bao nhiêu năm chưa thấy qua tình thế như vậy, nhiều ít có chút không thích ứng, Lạc Khâu Bạch theo bản năng dùng tay giúp bà ngăn trở ánh mắt, lão thái thái từ ái tươi cười.
Chờ đến khi tất cả mọi người hỏi xong, bà mới không nhanh không chậm chậm rãi mở miệng, “Thanh Lưu mồ côi cha từ trong bụng mẹ, về phụ thân của nó là ai, đây là chuyện gia đình tôi, không tiện nói ra, bởi vì là nguyên nhân cá nhân củatôi,tôi và chồng cũng không có kết hôn, cho nên nó vẫn lấy họ của tôi.”
“Đại khái là chưa từng thấy qua cha mình, đứa nhỏ này từ nhỏ đã rất mạnh mẽ, có lẽ là bởi vì là con của tôi, phương pháp diễn dịch của nó rất có thiên phú, điểm này tôi đã phát hiện từ lâu, vốn tôi muốn nó theo tôi học viết kịch bản, nhưng nó không đồng ý.”
“Nó càng thích diễn xuất, đem câu chuyện mình thích diễn cho người khác, nhưng người làm mẹ như tôi dù sao tại vòng luẩn quẩn này cũng xem như có chút nhũ danh, nó không muốn bị tôi ảnh hưởng, cũng không nguyện ý để người khác nhắc tới nó là nghĩ tới tôi, mà không phải bản thân của nó. Cho nên tôi thối lui, đem sân khấu giao cho nó.”
Chỉ với mấy câu này đã đem nghi hoặc của mọi người đều cởi bỏ, uy tín của lão thái thái rất cao, loại chuyện này cũng không cần phải nói dối, tất cả mọi người đã chấp nhận quan hệ của bà với Tô Thanh Lưu.
Trong lòng nhịn không được cảm khái, nếu lúc trước dính uy danh của mẫu thân, có lẽ sẽ không có Tô Thanh Lưu hiện tại.
Bất quá… Tô Lệ Mân nếu là mẹ của Tô Thanh Lưu, biết nhi tử bị người khác gián tiếp hại chết, còn nguyện ý giúp “Hung thủ” nói chuyện là có ý gì?
Người ở đây cũng nhịn không được nghi hoặc, có người mở miệng, “Ngài nói có thể chứng minh Tô Thanh Lưu chết bởi vì không có quan hệ gì với Lạc Khâu Bạch, chẳng lẽ cái chết của anh ấy còn có nội tình khác?”
Đây đúng là vấn đề Lạc Khâu Bạch muốn hỏi.
Đến nay hắn còn chưa phục hồi lại tinh thần, hắn như thế nào đều không có biện pháp đem lão thái thái quen thuộc này liên hệ với Tô Thanh Lưu, vừa nghĩ tới lão thái thái trước kia nhắc tới nhi tử chết đi của mình, trong lòng liền đau xót.
Chỉ bằng công kích cùng nói xấu của người ngoài với hắn, lão thái thái cũng không có khả năng đối xử tốt với hắn như vậy, nếu hắn là người thân của Tô Thanh Lưu, nếu biết nhi tử bị “Tiểu tam”bức chết , sẽ nghĩ đến tất cả biện pháp giết chết đối phương, như thế nào sẽ quên hận thù giúp mình?
Mặc dù Kỳ Phong mặt không đổi sắc, lúc này nhìn thấy nét mặt cổ quái của thê tử cũng muốn cười.
Thê tử của y thật đúng là ngốc, chó ngáp phải ruồi.
Lão thái thái trầm mặc một hồi, chậm rãi lấy ra một gói to, một tầng lại một tầng mở ra, bàrất quý trọng vật phẩm này.
Ánh mắt mọi người tất cả đều bị đồ vật trong tay bà hấp dẫn, ngừng thở nhìn.
Cuối cùng một tầng bị dỡ xuống, bên trong lẳng lặng nằm một quyển nhật kí, trên bìa là chữ ký tiêu sái tuấn dật, đúng là ba chữ”Tô Thanh Lưu”.
Phóng viên ở đây thấy qua chữ kí của Tô Thanh Lưu, nhịn không được thở nhẹ một tiếng, “Không sai! Đây là chữ viết của Tô Thanh Lưu!”
Tim Lạc Khâu Bạch đập thình thịch, hắn cũng không biết Tô Thanh Lưu sẽ lưu lại vật như vậy.
Lão thái thái chậm rãi mở ra, Kỳ Phong giúp bà mở máy chiếu, bà đặt nhật kí lên trên, bàn tay lúc đó có chút run rẩy.
Chữ viết rõ ràng có thể thấy được, từ khi Tô Thanh Lưu rời đi S thị, đi Châu Âu, mỗi một ngày đều kỹ càng tỉ mỉ viết vào.
【Ngày 23 tháng 4, Thứ hai, tôi là đồng tính luyến ái tôi có tội, nhưng tôi đã học sẽ không yêu kẻ nào cả, chỉ lắng nghe thanh âm của mình lựa chọn chia tay, để đối phương tìm kiếm tự do, lựa chọn làm ngườitheo đạo chúa, vì cái gì vẫn đau khổ như vậy? 】
【Ngày 7 tháng 8, Thứ tư, tôi về nước, thấy được Lương Thần sống tốt, tôi chân thành chúc phúc cho anh ấy, anh ấy có thể hạnh phúc ít nhất cũng có thể giảm bớt tội nghiệt của tôi. Mẹ lại mang tôi đi khám bệnh, bác sĩ nói chứng uất ức của tôi lại nặng thêm, đại khái tôi sắp điên rồi 】
【Ngày 11 tháng 11, Chủ nhật, hôm nay Paris mưa thật lớn, tôi nghĩ có lẽ tôi phải đi, tôi dơ bẩn như vậy, tìm không thấy tín ngưỡng cũng không thể yêu ai, chúa, con có tội, mẹ yêu quý, con rất nhớ mẹ, con yêu mẹ —— Tuyệt bút của Tô Thanh Lưu】
Nhật kí dừng ở ngày cuối cùng trước khi Tô Thanh Lưu tự sát, ngày 11 tháng 11, vĩnh viễn độc thân.
Hiện trường trong lúc nhất thời yên tĩnh đến nỗi kim rơi còn có thể nghe, nhật kí, từ đầu tới đuôi không có nói một câu anh ta oán hận Lạc Khâu Bạch, thậm chí người này đều không xuất hiện, chỉ có thể nhìn thấy một người bệnh mắc chứng trầm uất nghiêm trọng đem mình bức điên, giống như so sánh với tín ngưỡng, ái tình căn bản chỉ là thứ có cũng được mà không có cũng được, cả bản thân anh ta đều không coi ái tình ra gì, không đau khổ vì ái tình thì làm sao có thể đem anh ta bức đến tuyệt lộ?
Tô Lệ Mân chảy nước mắt, “Thanh Lưu có chứng bệnh uất ức rất nghiêm trọng, tôi làm mẹ rất rõ ràng. Nó luôn muốn diễn một bộ phim có đạo Thiên Chúa, nhưng tiếc là nó tự mình thể nghiệm, kết quả lại tẩu hỏa nhập ma, sớm biết như vậy tôi sẽ khuyên can nó, nhưng tôi cho rằng nó chỉ say mê nghệ thuật, cũng không có quan tâm nhiều tới nó, chờ đến khi phát hiện đã không còn kịp rồi.”
“Cái chết của nó tôi làm mẫu thân thật thất trách, người bị bệnh lâu ngày thật hung ác, tôi không thể bởi vì con mình chết mà làm hại người khác.”
Tô Lệ Mân xoa xoa nước mắt, nhìn Lạc Khâu Bạch “Lạc Khâu Bạch cùng việc Thanh Lưu chết không có quan hệ gì, điểm này không có ai rõ ràng hơn so với người mẹ sinh nó ra vẫn luôn làm bạn với nó đến khi nó chết.”
“Cho nên, nhìn thấy cậu ấy bởi vì nhi tử của tôi bị người ta nói xấu, sự nghiệp bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, tôi rất áy náy, phải bồi thường cho cậu ấy, nếu không… Đây sẽ là nghiệp chướng của nhi tử tôi, cũng xin các vị giơ cao đánh khẽ, nể tình con tôi đã qua đời, vì nó mà tích một chút âm đức, không cần quấy rầy nó an nghỉ.”
Nói xong lời này, hốc mắt Lạc Khâu Bạch có chút nóng lên, lão thái thái cười cầm tay hắn, Kỳ Phong ở bên cạnh không không làm gì, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiêu ngạo cùng nhu hòa.
Tô Lệ Mân nói năng có khí phách, phóng viên dại ra gần tới một phút đồng hồ, đèn flash chớp chớp.
Không có chứng cớ nào có lực hơn việc Tô Lệ Mân thừa nhận.
Ngày hôm nay, qua một năm chờ đợi, rốt cục trầm oan đã giài, giới giải trí mưa rền gió dữ, internet tất cả đều náo loạn, trên mạng càng náo nhiệt hơn, đầu đề tất cả đều là tên của Lạc Khâu Bạch.
Từ khi giờ khắc này bắt đầu, tin tức bịa đặt không còn ai đề cập tới, gièm pha hãm sâu của Lý Thiên Kỳ, xú danh rõ ràng, hai ngày, Lạc Khâu Bạch từ một “Nam tiểu tam” ác độ bị nghìn người chỉ trỏ, biến thành tiêu điểm truy đuổi của truyền thông, hàm ngư phiên thân, hắn, Lạc Khâu Bạch rốt cục đường đường chính chính trở lại!
Lời của editor: Oan ức hóa giải!
Mạnh Lương Thần đã lâu không xuất hiện, sau một năm đột nhiên hiện thân, này so với kết quả《 Nhạc động toàn cầu 》còn oanh động hơn.
Khi Lạc Khâu Bạch mở TV, phóng viên đã bắt đầu một lúc rồi.
Mạnh Lương Thần như trước anh tuấn bức người, ánh mắt sắc bén ôn nhu, thân hình cao ngất, đáng tiếc hắn ta thoạt nhìn tiều tụy rất nhiều, so ra kém hơn anh khí bừng bừng phấn chấn trước kia.
“Hôm nay mời họp báo lần này, chỉ là để sáng tỏ chuyện năm đó, về tôi, Thanh Lưu còn có Khâu Bạch.”
Hắn ta nhắc tới Lạc Khâu Bạch, nhưng không có xưng hô Tô Thanh Lưu, một chữ mang theo khoảng cách, lập tứclỗ tai các phóng viên dựng đứng lên, trong lúc nhất thời đèn flash chớp liên tục.
Phóng viên không chịu nổi, đi lên hỏi:
“Anh mời họp báo, có phải liên quan tới việc Lạc Khâu Bạch tham gia 《 Nhạc động toàn cầu 》?”
“Anh và Lạc Khâu Bạch đồng thời trở về, có phải muốn mượn cơ hội buộc chặt quan hệ?”
“Mạnh tiên sinh…”
“Mạnh tiên sinh…”
… . . .
Hỏi tới tấp, không khí thực nổi loạn, MC không thể không đứng ra duy trì trật tự, nhưng hiệu quả quá nhỏ, Mạnh Lương Thần xua tay, nói, “Từ một năm trước lúc lời đồn truyền ra, tôi với Lạc Khâu Bạch đã hơn một năm không có liên hệ gì, lần này mời họp báo cũng chỉ bởi vì lời đồn ngày đó làm tôi không thể nhịn được nữa.”
Hai chữ “Lời đồn” tương đương phủ định tam giác luyến năm đó, các phóng viên nháy mắt im lặng, ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Mạnh Lương Thần.
“Tôi đích thật là đồng tính luyến ái.”
Mạnh Lương Thần trầm mặc một hồi, nói ra một câu như vậy, khiến cho toàn trường ồ lên.
Đèn flash chói mắt, sắc mặt của hắn ta dị thường khó coi, “Nhưng tôi và Lạc Khâu Bạch cũng không có bất cứ quan hệ nào, một năm này bị vũ nhục cùng phỉ báng, không chỉ tôi màThanh Lưu đã qua đời rất đau khổ, càng thương tổn lớn với Lạc Khâu Bạch, vì thế tôi muốn xin lỗi sâu sắc, cũng sẽ khởi tố pháp luật chuyện bịa đặt kia.”
Hắn ta gọi mình và Tô Thanh Lưu là “Chúng tôi”, thái độ như vậy lập tức làm phóng viên dưới đài xôn xao lên.
“Mạnh tiên sinh, ý của anh tôi cũng không thể lý giải, anh và Tô Thanh Lưu thật sự giống người ngoài đồn đãi là quan hệ người yêu?”
“Đúng, Thanh Lưu đã từng là người yêu của tôi, bất quá sau khi chúng tôi chia tay, không có bất cứ quan hệ nào với Lạc Khâu Bạch, bởi vì lúc chia tay, tôi còn không thích cậu ấy, từ đầu đến cuối cậu ấy chỉ xem tôi như huynh đệ, căn bản không biết tâm tư của tôi.”
Một câu ngắn ngủn bao hàm tin tức quá lớn, trong nháy mắt tất cả mọi người trợn tròn mắt, vài giây sau hiện trường mới xôn xao.
Lời này của Mạnh Lương Thần tương đương với việc nói cho mọi người, đại ảnh đế sẽ thầm mến một diễn viên nhỏ, Lạc Khâu Bạch lập tức từ một tiểu tam chen chân vào tình cảm của người khác, biến thành người bị hại vô tội trúng đạn.
Quân tử vô tội hoài bích có tội, làm bất kỳ ai, nếu như được người khác thầm mến, mình không phát giác được lại bịnói là tiểu tam, cũng rất oan uổng.
Nhưng… Lời này có thể xem là thật sao?
“Dựa theo ý của anh, chuyện anh và Tô Thanh Lưu lúc trước chia tay nguyên nhân là gì?”
“Nếu thật giống ngài nói, Lạc Khâu Bạch không chen chân, Tô Thanh Lưu vì cái gì sẽ hậm hực tự sát?”
“Nếu hai người từ đầu đến cuối không cùng một chỗ, những ảnh chụp kia giải thích làm sao?”
…
Vấn đề lần thứ hai được đánh úp lại, sắc mặt của Mạnh Lương Thần thực tệ, làm một tư thế”Dừng”, nói, “Tôi chia tay Thanh Lưu nguyên nhân gì là chuyện riêng của chúng tôi, không đề cập đến vấn đề lần này, tôi không muốn nói với bất kỳai, tiếp theo, người đã chết rồi, thỉnh không cần đem mấy chuyện ác ý này liên hệ với với Thanh Lưu đã chết, đây là không tôn trọng với cậu ấy.”
Nói tới đây, hắn ta dừng một chút, “Cuối cùng, về những ảnh chụp trên mạng, tôi chỉ có thể nói, hai nam nhân cùng một chỗ, cùng đi dạo phố ăn cơm sẽ là quan hệ không chính đáng? Tôi đích xác thích Lạc Khâu Bạch, nhưng là chuyện trước đây, tôivà cậu ấy vẫn là bạn bè bình thường.”
Phóng viên trong lúc nhất thời không nói gì.
Lúc trước tuôn ra ảnh chụp, Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần chuyện tối thân mật nhất cũng bất quá là đút kem cho nhau, chứng cứ khác một cái cũng không có, nếu nghiêm khắc mà nói, này nhiều nhất là ái muội, cũng không thể chứng minh hai người là người yêu.
“Kia vai diễn trong《 Tà dương ca 》thì sao? Nếu không phải anh, Lạc Khâu Bạch một diễn viên vô danh có thể diễn nam chính?”
Sắc mặt của Mạnh Lương Thần lạnh xuống dưới, “《 Tà dương ca 》 tuyển vai là đạo diễn Sâm Xuyên, tôi cũng không có tham dự, hiện trường thử vai đều có băng ghi hình, không tin có thể đi tìm.”
“Nếu Lạc Khâu Bạch thật sự có quan hệ không chính đáng với tôi, các người cảm thấy cậu ấy sẽ nguyện ý diễn phimcó Thanh Lưu diễn sao? Huống chi, đoàn phim muốn thực lực, ai có thực lực tự nhiên sẽ có cơ hội, sự thật chứng minh lựa chọn của Sâm Xuyên một chút cũng không sai.”
“Nhưnganh và Lạc Khâu Bạch vì cái gì tại 《Ngu nhạc tối tiền tuyến 》lại nói dối, ảnh chụp ôm hôn trong quán cà phê, giải thích như thế nào?”
Một phóng viên đột nhiên mở miệng, ngôn ngữ dị thường cay nghiệt sắc bén, trong mắt Mạnh Lương Thần hiện lên một tia cười khổ, “Nếu đổi là anh, đối mặt với những ảnh chụp giả thì anh sẽ làm sao? Ảnh chụp là giả, quan hệ của chúng tôi cũng là giả, tại sao dùng từ nói dối? Vẫn nói, không thể thỏa mãn bát quái sao lại gọi là nói dối?”
Phóng viên kia vừa nghe lời này, cũng không cam lòng, gây sự nói, “Nếu anhvà Lạc Khâu Bạch là bạn bè bình thường, vậy tại sao một năm trước không đứng ra sáng tỏ, nhất định phải chờ đến hiện tại Lạc Khâu Bạch trở về mới lộ diện?”
Mạnh Lương Thần hít một hơi, như là hạ quyết định lớn, gắt gao nắm chặt tay gằn từng tiếng mà nói, “Bởi vì tôi là một người nhát gan, tôi coi trọng sự nghiệp. Ngay từ đầu mới vừa tuôn ra những tin tức giả, tôi cũng không thèm để ý, thẳng đến sau khi chuyện củatôi với Thanh Lưu bị lộ ra…”
“Tôi biết rõ, những yêu sách nói về Lạc Khâu Bạch tất cả đều là nói xấu, nhưng một khi tôi đứng ra chẳng khác nào xuất quỹ, tôi… Lúc ấy do dự, nghĩ thầm thật hay giả, tôi cùng với Lạc Khâu Bạch nếu không có quan hệ gì, sớm muộn gì cũng có một ngày tra ra manh mối, huống chi Thanh Lưu cậu ấy đã chết, sau khicậu ấy chết tôi còn bị truyền thông quấy rầy, nênmuốn đi nước ngoài.”
“Nhưngchuyện nói xấu cùng lời đồn càng ngày càng thái quá, Lạc Khâu Bạch bởi vì chuyện này, sự nghiệp bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, hiện tại thật vất vả mới một lần nữa lộ diện, tôi có nghĩa vụ cùng trách nhiệm đem chuyện năm đó nói rõ ràng, hy vọng công chúng cho cậu ấy một cơ hội. Tôi hôm nay chỉ nói như vậy thôi, cám ơn.”
Nói xong lời này, hắn ta đứng dậy bước đi, toàn trường sửng sốt vài giây đồng hồ, đèn flash chớp chớp, phóng viên đều náo nhiệt, giơ di động, ghi âm sôi nổi.
Mà lúc này, MC vội vàng cầm lấy microphastory, không chờ bọn họ mở miệng đã nói thẳng, “Hôm nay chấm dứt ở đây, Mạnh tiên sinh còn có việc, thỉnh các vị rời khỏi trong trật tự, phi thường cảm tạ!”
Hiện trường mọi người đều nghẹn một bụng, nhưng mắt mở trừng trừng nhìn Mạnh Lương Thần rời đi, một chút biện pháp cũng không có, chỉ có thể đứng ở tại chỗ giương mắt nhìn.
Thẳng đến khi trên màn ảnh bắt đầu phát quảng cáo, Lạc Khâu Bạch mới hồi phục tinh thần lại, hắn nhìn thân ảnh Mạnh Lương Thần trên màn ảnh, gắt gao cau mày, vẻ mặt kinh ngạc.
Hắn một chút cũng không có bởi vì Mạnh Lương Thần đột nhiên đứng ra vì hắn nói chuyện có bất luận cái gì kinh hỉ, ngược lại càng thêm mặt co mày cáu.
Vốn hắn muốn sáng sớm hôm sau mở họp báo, đem chuyện năm đó nhất ngũ nhất thập nói rõ ràng, mặc kệ có thể được mọi người tán thành không, hắn cũng không muốn giấu diếm, nhưng hiện tại Mạnh Lương Thần lại phá hỏng toàn bộ kế hoạch.
Tuy rằng thoạt nhìn, Mạnh Lương Thần đích thật giúp hắn, dù sao những lời hắn ta nói cũng không hẳn là sự thật, chuyện năm đó hai người bọn họ cùng một chỗ vô luận như thế nào đều không gạt bỏ được.
Năm đó Kỳ lão gia không lấy ra ảnh chụp thân thiết hơn, đã dễ dàng làm hắn vạn kiếp bất phục (muôn đời muôn kiếp không trở lại được), hiện giờ thật vất vả một lần nữa trở về, thẳng thắn nói ra chân tướng tuy rằng không phải biện pháp tốt nhất, ít nhất có thể vĩnh tuyệt hậu hoạn, so với Mạnh Lương Thần hiện tại một mặt phủ nhận quan hệ của hai người tốt hơn nhiều, cho dù trước mắt giúp hắn, ai cũng khó bảo toàn, phóng viên có thể đào ra nhiều bằng chứng hơn hay không, đến lúc đó bọn họ lừa gạt công chúng, càng thêm khó nói rõ ràng chuyện này.
Lạc Khâu Bạch càng nghĩ càng đau đầu, tâm tình thấp thỏm khẩn trương trước trận đấu cũng trở nên nôn nóng, lúc này Trịnh Hoài Giang gọi điện thoại.
“Họp báo xem xong rồi?”
“Ân.”
Trịnh Hoài Giang hoàn toàn không muốn cùng hắn ôn chuyện, đi thẳng vào vấn đề hỏi, “Cậu định làm như thế nào?”
Lạc Khâu Bạch lâu lắm không có nghe được giọng điệu nghiêm túc của anh ta, nhịn không được trêu đùa một câu, “Trịnh lão sư, ngài vẫn giống như trước kia, một chút nhân tình cũng không có, không gặp mặt lâu như vậy, vừa gặp đã nói công sự cũng quá vô tình đi? Tốt xấu tôi cũng nhớ thương ngài đã hơn một năm. Lại nói tiếp, ngài làm sao biết tôi đã trở về?”
Trịnh Hoài Giang hừ lạnh một tiếng, “Chuyện này cậu không cần phải xen vào, nếu không phải bởi vì hợp đồng của cậuvà Tinh Huy còn chưa giải trừ, tôi vẫn là người đại diện của cậu, tôi mới lười chuyện của cậu. Năm đó cậu rời đi mà không nói tiếng nào, bây giờ còn có mặt mũi cợt nhả với tôi?”
Mặc dù là bị anh ta mắng cẩu huyết lâm đầu, Lạc Khâu Bạch cũng hiểu được nên đặc biệt cao hứng, như lão bằng hữu, làm tâm tình của hắn khá hơn nhiều, “Chuyện năm đó là tôi không đúng, bất quá tôi hiện tại không phải đã trở lại sao, ngài đại nhân nhớ tiểu nhân, còn đuổi theo nhận tôi làm đồ đệ, đồ nhi thật sự vô cùng cảm kích.”
“Ít nói nhảm đi, chờ gặp mặt rồi nhìn cậu, hiện tại nói cho tôi biết, cậu rốt cuộc định làm như thế nào?”
Lạc Khâu Bạch liễm khởi tươi cười, nhếch môi nghiêm mặt nói, “Tôi vốn muốn mở họp báo, đem chuyện năm đó nhất ngũ nhất thập nói rõ ràng, nhưng hiện tại Mạnh Lương Thần đột nhiên đoạt trước, tôi nếu mở họp báo sẽ phản ngược lại tác dụng.”
Trịnh Hoài Giang có kinh nghiệm lão đạo, trầm mặc một hồi nói, “Cái này cậu nói cái gì cũng không thể thông suốt đâu.”
“Xuất quỹ đối với nghệ sĩ mà nói là một lựa chọn tồi tệ, nếu khôngbất đắc dĩ không nên đi bước này, hiện tại Mạnh Lương Thần giúp cậucởi bỏ cái mũ đồng tính luyến ái, cậu phải thuận theo tự nhiên, đi một bước tính một bước, xem trên mạng những người đó đối với những lời Mạnh Lương Thần nói có phản ứng gì, nếu có gì thì tái chủ động cũng không muộn.”
Lạc Khâu Bạch gật đầu đáp ứng, cúp điện thoại xong nhu nhu thái dương, thuận tay mở ra máy tính, trên mạng bởi vì Mạnh Lương Thần đột nhiên xuất hiện, nháo càng thêm ồn ào huyên náo.
Có người thảo luận kịch liệt kết quả trận đấu, có người kinh ngạc Mạnh Lương Thần là gay, càng nhiều người hoài nghi quan hệ củaba người là thật hay giả.
“Có cảm giác Mạnh Lương Thần nói nửa thật nửa giả, xem những ảnh chụp đó của anh ấy và Lạc Khâu Bạch, ánh mắt như vậy không giống pbạn bè bình thường.”
“Mạnh Lương Thần không phải nói thầm mến Lạc Khâu Bạch sao? Nhìn người mình thích, ánh mắt đương nhiên không giống. Lại nói tiếp Lạc Khâu Bạch cũng đủ xui xẻo, đeo mũ tiểu tam đã hơn một năm, nếu là tôi đã sớm điên rồi.”
“Chỉ nghe Mạnh Lương Thần nói một bên có ích lợi gì, Tô Thanh Lưu đã chết, chết không thể đối chứng sự tình, anh ấy nói như thế nào thì như thế ấy.”
“LS+1, một cây làm chẳng nên non, trên đời này nào có tin đồn vô căn cứ, trừ phi Tô Thanh Lưu sống lại, nếu không tôi thật không tin Lạc Khâu Bạch với chuyện anh ta tự sát một chút quan hệ cũng không có. Nếu tôi yêu cậu, sau khi chia tay với tôi lại thầm mến một người nơi chốn cũng không bằng tôi, không phải tiểu tam, tôi nhìn thấy hắn cũng sẽ không thoải mái.”
…
Quả nhiên, cho dù Mạnh Lương Thần làm như vậy giúp hắn hái tháo ra cái mũ tiểu tam, hắn bời vì Tô Thanh Lưu chết cũng thể xóa được quan hệ không rõ.
Lạc Khâu Bạch thở dài, nhu nhu thái dương.
Lúc này, Kỳ Phong từ trong phòng tắm đi ra, lặng lẽ nhìn Lạc Khâu Bạch từ phía sau, nhìn Ipad trong tay của hắn mặt trên còn truyền tin Mạnh Lương Thần mời họp báo, vươn tay cướp đi ném sang một bên.
“Họp báo cũng xong rồi, em còn muốn nghĩ đến anh ta bao lâu nữa?”
“Em nghĩ tới anh ta làm gì.” Lạc Khâu Bạch bĩu môi, không nguyện ý để Kỳ Phong vì mình lo lắng, cười tủm tỉm ngồi xuống lau tóc cho y, “Em không phải tò mò anh ta như thế nào sẽ đột nhiên vì em mà nói chuyện. Anh cũng biết anh ta thanh danh cùng sự nghiệp cao hơn người khác, lúc trước cùng chung một chỗ với Tô Thanh Lưu đều che che lấp lấp, hiện tại đột nhiên xuất quỹ, nhưng lại hảo tâm nói chuyện của em, nghĩ như thế nào đều cảm thấy rất kỳ quái.”
Sắc mặt của Kỳ Phong hơi dịu đi chút, mặt không đổi sắc nhíu lông mày, nhẹ nhàng nói, “Không đúng anh tachỉcắn rứt lương tâm thôi.”
“Nếu cắn rớt sớm đã cắn rứt, còn chờ đến hiện tại? Em hiểu rất rõ người này, anh tanếu thật sự muốn xuất quỹ cũng sẽ kéo em làm đệm lưng, tuyên dương cái gì chân ái tối thượng linh tinh, nếu không lúc trước cũng sẽ không gửi tin nhắn cho em.”
Kỳ Phong đã sớm biết chuyện này, bất quá vẫn không vui nhướng mày, “Anh ta nhắn tin cho em?”
Lạc Khâu Bạch cứng đờ, nhanh chóng dùng khăn mặt che khuất mắt đại điểu quái, “Ai nha, này đó cũng không phải trọng điểm, nói sai nói sai. Anh nghĩ anh ta tâm cao khí ngạo sĩ diện, như thế nào sẽ đột nhiên giúp em, chẳng lẽ là có quý nhân ở sau lưng chỉ điểm, làm anh ta hiểu ra, cảm thấy chịu không nổi nên mới làm như vậy?”
Hắn lau tóc cho Kỳ Phong, một bên nói nhỏ, Đoàn Đoàn bên cạnh nằm ở trên bụng Phong Phong, đi theo động tác của hắn lắc đầu.
Kỳ Phong bởi vì một câu “Quý nhân”, khóe miệng gợi lên độ cung, nắm lấy cánh tay Lạc Khâu Bạch nói, “Như vậy không tốt sao? Em mới thi xong, trên mạng hỗn loạn, anh ta giúp em nói chuyện, tương đương giúp em dời đi tầm mắt.”
Lạc Khâu Bạch đầu tiên là nhíu lông mày, trong lòng có chút kinh ngạc, đại điểu quái lại vì Mạnh Lương Thần nói chuyện, có chút cổ quái a…
Hắn nhìn y một hồi lâu, trong ánh mắt có cái gì chợt lóe, tiếp lộ ra một ý cười ý vị sâu sa, cố ý xụ mặt mà nói, “Đương nhiên không tốt, quý nhân này cũng ngốc nghếch, biết rõ em một năm đã không lộ mặt, thật vất vả tham gia trận đấu, muốn lên đầu đề gì đó, còn cố ý xúi giục Mạnh Lương Thần quấy phá, kết quả đoạt đi hơn phân nửa trang báo của em, em có thể cam tâm sao?”
Mặt của Kỳ Phong lúc này liền đen, phù dung câu không biết tốt xấu này!
Một phen xốc lên khăn mặt, y nhíu mày nói, “Lên báo có gì tốt, còn không phải mắng vào lỗ mũi của em, nếu không em hiện tại nói với phóng viên, nói cho người khác biết em cùng dã nam nhân kia rốt cuộc là quan hệ như thế nào! Đến lúc đó cam đoan truyền thông cũng không quan tâm em tham gia trận đấu, trực tiếp cho em lên đầu trang!”
“Uy, em còn chưa nói anh, anh kích động như vậy làm gì? Chẳng lẽ nói…” Lạc Khâu Bạch lướt qua bả vai Kỳ Phong ôm lấy nhi tử, cầm chân bé vỗ vỗ mặt đại điểu quái, cười hỏi, “Qúy nhân châm ngòi anh ta chính là anh?”
Sắc mặt Kỳ Phong cứng đờ, tiếp hiểu được mình bị đùa giỡn, hừ lạnh một tiếng, “Đừng tự mình đa tình, anh vì cái gì hơn nửa đêm đi tìm dã nam nhân kia?”
Nói xong y đứng dậy đi nhanh lên lầu, Lạc Khâu Bạch ôm tiểu tử kia theo sau, tiểu móng vuốt hướng vào mông Kỳ Phong, “Việc này, anh không phải không đi tìm anh ta sao, như thế nào mà hơn nửa đêm?”
Kỳ Phong bị nghẹn, sắc mặt không xong, không nói được một lời xoay người bước đi, thần thái lại mang theo mất thể diện cùng biệt nữu.
Lạc Khâu Bạch ha ha mỉm cười, nhanh chóng ở sau lưng giữ chặt y, cười tủm tỉm mà gọi y, “Phong Phong.”
Kỳ Phong không phản ứng hắn, tiếp tục đi lên lầu.
Lạc Khâu Bạch đi theo y, tiếp tục gọi y, “Phong Phong, Phong Phong?”
Kỳ Phong mãnh liệt dừng lại, Lạc Khâu Bạch thiếu chút nữa đánh vào trên người y, Đoàn Đoàn trong ***g ngực của hắn cũng hoảng sợ, “Ngô a ngô a” hai tiếng, vẻ mặt ngạc nhiên mà trừng lớn mắt, hít hít cái mũi.
“Làm gì?” Kỳ Phong cả tiếng hỏi.
Lạc Khâu Bạch từ phía sau lưng ôm lấy y, đây là cái ôm đầu tiên của hai người sau khi trận đấu chấm dứt đến nay.
Đứng ở trên đài lưng đeo bêu danh cùng áp lực, đã sớm dự đoán được những lời nói xấu nhưng vẫn khó chịu với những lời đồn nhảm, còn có kiên trì cả ngày thân thể hư thoát… Tất cả đều vào giờ khắc này mai danh ẩn tích, chỉ còn lại có bả vai rộng lớn của người nam nhân trước mắt này.
“Kỳ Phong, cám ơn anh.”
Hắn không biết Kỳ Phong đến tột cùng ở sau lưng hắn làm bao nhiêu chuyện, mặc kệ là người xem chỉ chỉ trỏ trỏ, hay là Mạnh Lương Thần mình ghét nhất… Thậm chí còn có những thứ hắn nhìn đến, tóm lại, hắn cũng không có khủng hoảng vì gièm pha một năm trước, bởi vì mặc kệ thế nào, hắn cũng không phải một mình.
Lỗ tai Kỳ Phong toàn đỏ, y bình thường tuy rằng biệt nữu, lỗ tai thành thực hơn so với miệng của y, nhưng lỗ tai rất ít khi hồng như hiện tại, quả thực giống như thoa một tầng sốt cà chua.
“Thôi… Câm miệng, ai muốn nghe cái này.”
Cơ bắp rắn chắc phía sau lưng cứng ngắc lại, từ đầu đến cuối không quay đầu lại nhìn Lạc Khâu Bạch.
Hai người một trước một sau ôm chầm, ở giữa còn mang theo một khối thịt Đoàn Đoàn, Lạc Khâu Bạch không buông tay, Kỳ Phong cũng không nhúc nhích, tiểu tử kia bị kẹp ở giữa cảm giác “Thiết bản”phía trước cứng quá, bé không thoải mái, nhịn không được há mồm cắn.
Tiểu tiểu nộn nộn, còn chưa có răng, cắn như gãi ngứa, biểu tình của Kỳ Phong nhu hòa xuống dưới, tim đập bùm bùm, xách Đoàn Đoàn, dắt tay Lạc Khâu Bạch đi lên lầu, miệng cứng rắn bài trừ hai chữ: “Đi ngủ” .
Phiên dịch lại, đại khái là hôm nay em vất vả thi đấu, cho phép xuẩn nhi tử ngủ với em, anh miễn cưỡng sẽ không làm gì em, bất quá cũng chỉ có đêm nay, không cần không biết tốt xấu.
Lạc Khâu Bạch nhìn mặt y biết y đang suy nghĩ gì, nhịn cười bị y dắt đi lên lầu.
Quản trận đấu cái gì, gièm pha còn có loạn thất bát tao, giờ khắc này chỉ cầnbà xã và hài tử ởcùnglà quan trọng.
*****
4 giờ rưỡi, trời còn chưa sáng, nhà báo phát hành bản thảo, đầu đề không thể nghi ngờ làmột đêm trước Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần ồn ào huyên náo.
Nhưng bản thảo còn chưa viết xong, võng trạm cùng diễn đàn đột nhiên tuôn ra một tin tức kinh người.
Gièm pha”Tam giác luyến đồng tính”một năm trước, địa chỉ IP giống y như đúc địa chỉ IP của Lý Thiên Kỳ, nói cách khác năm đó người nói Lạc Khâu Bạch là tiểu tam, đúng là người luôn luôn như nước với lửa với hắn Lý Thiên Kỳ!
Cùng thời gian này, mấy nhà võng trung có ảnh hưởng với truyền thông, chủ biên cùng trăm vạn fan hâm mộ thêm phóng viên V đột nhiên đăng lên Weibo.
“Cố ý đem bưu kiện năm đó tòa soạn báo chúng ta thu thập được truyền ra ngoài, thật đúng là vị minh tinh họ Lý kia địa chỉ IP giống nhau như đúc mà.”
“Tuôn ra để thổi phồng chính mình, làm thấp đi danh dự của người khác, tôi phỏng chừng cả đời cũng không nghĩ tới là đó là cậu ta”
“Hỏi vài công ty, phát hiện bưu kiện này quả thực là của một nhân viên, Tập Tề Thất có thể gọi cái gì long ấy? Bưu kiện như vậy, thật sự là vừa thấy đã giật mình.”
Mấy nhà truyền thông lớn cùng nhau nghiệm chứng tin tức này, phóng viên võng hữu tuôn ra bưu kiện của Lý Thiên Kỳ, càng thêm xác định tin tức là thật.
Trong lúc nhất thời internet lần thứ hai sóng to gió lớn, Lý Thiên Kỳ có mâu thuẫn với Lạc Khâu Bạch mọi người đều biết, lúc trước bởi vì Lạc Khâu Bạch đoạt vai của anh ta tại 《 Tà dương ca 》, anh ta tạo ra khổ nhục kế, cuối cùng lại bị cảnh sát bắt rõ ràng ngay trước mắt.
Lúc trước phóng viên sở dĩ nhận định Lạc Khâu Bạch chen chân vào tình cảm của người khác, chính là bởi vì cùng một ngày đólúc tối nhận được một bưu kiện, hơn nữa lúc trước Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần tại 《Ngu nhạc tối tiền tuyến tuyến 》bị phát tán cảnh hôn môi, lúc này mới có một loạt phỏng đoán cùng chửi rủa.
Sau đósự thật đã chứng thức, 《Ngu nhạc tối tiền tuyến 》 chủ bá Vương Thần cùng toàn bộ tổ chế tác làm vậy vì lợi ích, nhưng lại có thuỷ quân phụ trách, rõ ràng là có người ở phía sau màn hạ độc thủ, hiện giờ lại tuôn ra Lý Thiên Kỳ chính là người nặc danh năm đó, muốn tìm ra chứng cứ chân thực thật sự rất khó nói.
Cách một năm, không chỉ đương sự đồng thời xuất hiện, nhưng sự thật như vậy lại được tìm ra, cơ hồ dọc theo đường đi đều có thể nghe được có người thảo luận chuyện này.
Đương nhiên các phóng viên cũng sẽ không bỏ qua Lạc Khâu Bạch.
Biết tin tức này, Lạc Khâu Bạch đã ngồi ở trên xe, đang muốn đi tham gia họp báo của《 Nhạc động toàn cầu 》.
Sáng sớm hôm nay, Kỳ Phong không thấy bóng dáng, cũng không để lại cho hắn tin nhắn gì, Lạc Khâu Bạch cân nhắc chắc y có việc, cố ý không đánh thức mình đi làm trước, cho nên không quấy rầy y, đem Đoàn Đoàn giao cho dì Trương, rồi lên xe.
Lái xe là Trịnh Hoài Giang, anh ta quay đầu lại nhìn Lạc Khâu Bạch vẻ mặt khiếp sợ, nhịn không được hỏi, “Như thế nào, sợ choáng váng?”
“Không phải, tôi chỉ là có chút kinh ngạc, không nghĩ tới chuyện này sẽ liên lụy với Lý Thiên Kỳ.”
Hắn vẫn luôn cho rằng chuyện này là Kỳ lão gia tự mình động thủ, nhưng hiện tại mới biết được nguyên lai Lý Thiên Kỳ ở bên trong còn sắm vai không nhỏ.
Lúc này đây, nếu không phải bị người ta phát hiện địa chỉ IP, chuyện này có phải vĩnh viễn không có khả năng bị phát hiện?
Nhưng, những phóng viên luôn chỉ trích hắn, như thế nào sẽ đột nhiên đổi hướng gió, đem địa chỉ IP trên bưu kiện chủ động tuôn ra?
Chẳng lẽ lần này cũng là lão thiên mở mắt, âm thầm giúp hắn?
Xe còn chưa dừng, phóng viên canh giữ ở hiện trường đã ùn ùn kéo đến, nhìn thấy Lạc Khâu Bạch, đãvây quanh xe của hắn.
Microphastory, di động, máy quay, thanh âm mồm năm miệng mười vang lên.
“Lạc Khâu Bạch, xin hỏi đối với chuyện ngày hôm qua Mạnh Lương Thần mở họp báo, anh có gì muốn nói không?”
“Mạnh Lương Thần nói hai người là bạn bè bình thường, nhưng anh ấy lại thầm mến anh, chuyện này anh không cảm kích sao? Nếu anh biết, có cho mình là bên thứ ba?”
“Anh rốt cuộc có phải đồng tính luyến ái không?”
“Trên mạng Lý Thiên Kỳ là người phía sau có âm mưu, chuyện này anh biết không? Nếu bị oan uổng, anh có lời gì nói với anh ta?”
…
Âm thanh bén nhọn lại cay nghiệt vang lên bên tai, Lạc Khâu Bạch nghe được lỗ tai đều đau, khoát tay áo nói, “Xin lỗi, hiện tại không phải thời gian phỏng vấn, tôi không thể trả lời.”
“Nói như vậy anh muốn trốn tránh vấn đề?”
Vấn đề càng ngày càng sắc bén, phóng viên bất quá chỉ bịa chuyện, dù sao không câu nào có thể trạc đến minh tinh, làm cho hắn không nói ra chân tướng, đây là chuyện tất cả mọi người đều nguyện ý thấy.
Việc này Lạc Khâu Bạch đều hiểu được, cho nên hắn vẫn luôn ngậm miệng không nói, khóe miệng vẫn luôn mang theo tươi cười, bình tĩnh vào bên trong.
Phóng viên ùa lên, Trịnh Hoài Giang giúp hắn ngăn lại, “Thỉnh các vị tự trọng, có vấn đề gì mời vào trong, Khâu Bạch sẽ không tiếp nhận hình thức phỏng vấn nào, cám ơn đã hợp tác!”
Thật vất vả vào trong, đã là hơn một giờ sau.
Trước họp báo các thí sinh đã được phỏng vấn, cũng không có gì nghiêm trọng, hiện trường có chút lạnh lùng, Lạc Khâu Bạch vừa đi vào, rất nhiều phóng viên cũng đi theo, nháy mắt nhồi nhét toàn bộ hiện trường, khiến cho toàn bộ tựa như phóng viên cá nhân của Lạc Khâu Bạch.
Lạc Khâu Bạch đau đầu, thật sự không nguyện ý mới vừa cùng thí sinh khác gặp mặt, liền gây ra cừu hận lớn như vậy, nhưng những phóng viên đó thực hiển nhiên không chuẩn bị buông tha hắn, chờ hắn mới vừa ngồi xuống liền không thể chờ đợi được bắt đầu vấn đề.
Bọn họ lặp đi lặp lại mấy vấn đề, Lạc Khâu Bạch cũng đã sớm có biện pháp đối ứng, phải kết hợp hư và thật.
“Tôi và Mạnh Lương Thần đích xác không có quan hệ gì.” Cho dù có, đó cũng là trước kia, hiện tại đều không có quan hệ gì hết.
“Quan hệ gì mà gọi là bên thứ ba? Một năm trước những lời đồn kia làm tôi rất suy sụp, nhưng tôi chưa bao giờ chen chân vào giữa tình cảm của người khác, hiện tại một lần nữa đứng ở chỗ này không thẹn với lương tâm.”
“Hôm nay là họp báo《 Nhạc động toàn cầu 》, có thể không nên ở chỗ này hỏi vấn đề không liên quan không?”
“Anh nói những gièm pha nói xấu cùng trọng thương, ý là Lý Thiên Kỳ hãm hại anh sao?”
Vấn đề bén nhọn lại nghênh diện, Lạc Khâu Bạch cười cười, “Tôi không biết là ai ở phía sau nhúng tay vào, chỉ có thể nói giả dối vĩnh viễn sẽ không thành sự thật.”
“Nhưng anh căn bản nói mình năm đó không chen chân, chứng cứ đâu, chỉ bằng lời nói của một bên, làm sao tin tưởng lời anh nói là sự thật?
“Cho dù là Lý Thiên Kỳ hại anh, làm sao chứng minh lời anh ta nói là giả?”
Trong mắt Lạc Khâu Bạch hiện lên một tia bất đắc dĩ cùng phiền chán, đúng vậy, hiện tại liền tính địa chỉ IP của Lý Thiên Kỳcùng người nặc danh năm đó là một, cũng không có thể chứng tỏ vấn đề gì, trong mắt người khác, thứ anh ta lấy ra càng thật, càng có thể làm hại Lạc Khâu Bạch thân bại danh liệt.
Huống hồ những ảnh chụp đó đều là thật, còn có ai có thể chứng minh Lạc Khâu Bạch không phải tiểu tam?
Hai đương sự nói sao?
Phóng viên kia vừa muốn nói, các người giấu diếm, ai biết là thật hay giả.
Đúng vậy, hiện tại trừ bỏ Tô Thanh Lưu một lần nữa sống lại, nếu không hắn cùng Mạnh Lương Thần có giải thích một vạn lần, người không tin vẫn sẽ không tin.
Phóng viên nhìn Lạc Khâu Bạch đột nhiên trầm mặc, càng thêm khí thế ồ ạt, dùng một bộ dáng hận không thể cạy mở đầu hắn để đào ra chân tướng, gây sự nói, “Tô Thanh Lưu là bởi vì hậm hực mà tự sát, một đoạn thời gian đó vừa lúc là Mạnh Lương Thần chia tay anh ấy, lúc này anh lấy quan hệ bạn bè bình thường ở chung với anh ta, có nghĩ tới sẽ kích thích anh ấy nhảy lầu tự sát?”
Những lời này nghe giống câu nghi vấn, nhưng khẩu khí lại vô cùng chắc chắn, giống như đã nhận định nguyên nhân thật sự Lạc Khâu Bạch hại chết Tô Thanh Lưu.
Lúc này hắn có nói như thế nào cũng là sai.
Nếu nói, tôi không nghĩ anh ấy sẽ tự sát, tương đương gián tiếp châm chọc Tô Thanh Lưu đầu óc nhỏ bé, nếu nói, tôi nghĩanh ấy sẽ tự sát, tương đương thừa nhận hắn bức Tô Thanh Lưu chết, đều là ngõ cụt, vấn đề này quả thực rất âm độc!
Lạc Khâu Bạch nheo lại ánh mắt, gắt gao nắm chặt tay, hiện trường nhất thời một mảnh tĩnh mịch, Trịnh Hoài Giang cũng nghe đó là một cái bẫy, cầm lấy microphastory vừa muốn chấm dứt vấn đáp.
Lúc này, không biết di động ai đột nhiên vang lên, di động kêu lên liên tiếp, ở đây phóng viên hai mặt nhìn nhau, vội vàng lấy ra điện thoại di động của mình, lúc này hơn phân nửa người sắc mặt đều thay đổi.
Ngay lúc họp báo《 Nhạc động toàn cầu 》 đang diễn ra, chuyện Lý Thiên Kỳ hãm hại Lạc Khâu Bạch lại có diễn biến mới.
Máy tính Lý Thiên Kỳ bị hack, bên trong phát tán một loạt”Ảnh giường chiếu”,tất cả đều là hình ảnh khó coi của nhà sản xuất, đạo diễn, đủ lớn, đầy đủ dùng kỹ thuật che chắn.
Càng đáng sợ chính là, ảnh giường chiếu bịtuôn ra, những thứ khác trong máy tính cũng bị đưa ra ánh sáng, tìm kiếm lịch sử, trong đó vừa lúc có bưu kiện anh ta đưa cho các nhà báo năm đó, còn có ghi chép giao dịch anh ta thuê thuỷ quân.
Nếu địa chỉ IP giống nhau còn có thể tìm lý do tẩy thoát hiềm nghi, hiện tại ảnh chụp cùng ghi chép được tuôn ra căn bản không cách nào trốn tránh.
Mà cùng thời gian này, tài khoản ngân hàng trên mạng cũng được tìm thấy, vừa vặn ngày xuất hiệngièm pha một năm trước, tài khoản anh ta đột nhiên được chuyểntới 100 vạn lai lịch không rõ, khi đó anh ta mới ra khỏi trại tạm giam, lại bị Tinh Huy phong sát, sao đột nhiên làm ra nhiều tiền như vậy?
Địa chỉ IP, ký lục bưu kiện, thình lình xảy ra 100 vạn… Đã là bằng chứng Lý Thiên Kỳ hãm hại Lạc Khâu Bạch!
Hơn nữa lại có những hình ảnh”Giừờng chiếu”, Lý Thiên Kỳ nhất định chết không có chỗ trốn trong giới giải trí!
Chẳng lẽ đây hết thảy thật là một hồi hãm hại của Lý Thiên Kỳ vì ghen tị?
Phóng viên, người xem trên TV, võng hữu trên mạng… Trong lúc nhất thời trợn tròn mắt, ngay sau đó trong lòng lại trào ra nỗi băn khoăn lớn:
Liền tính Lạc Khâu Bạch thật sự bị oan uổng, nhưng chính miệng Mạnh Lương Thần nói anh ta thích Lạc Khâu Bạch, ai có thể chứng minh Tô Thanh Lưu chết không có quan hệ với hắn?
Hiện trường một mảnh hỗn loạn, phóng viêncó lời nói cay nghiệt kia nhịn không được thúc giục, “Lạc tiên sinh, xin hỏi vấn đề vừa rồi tôi hỏi ngài? Ngài cho rằng anh ấy nhảy lầu không có quan hệ với ngài?”
“Cái chết của anh ấy không có quan hệ gì với tôi.”
“Ai có thể chứng minh?”
Lạc Khâu Bạch vào giờ khắc này cơ hồ hết đường chối cãi, trừ phi Tô Thanh Lưu sống lại, nếu không còn có thể chứng minh như thế nào!?
Ngay lúcthời khắc đang ngưng trệ, cửa đột nhiên “Răng rắc” một tiếng mở ra.
Một nam nhân cao lớn tinh tráng bỏ tay vào túi đi tới, y một thân hắc y, cường thế lại lạnh như băng, ánh mắt sắc bén đảo qua người ở đây, khí thế quan sát, cuối cùng rơi xuống trên mặt Lạc Khâu Bạch ngồi ở trung gian.
Kỳ Phong!
Lạc Khâu Bạch vào giờ khắc này kinh hoàng một chút.
Y sao lại đột nhiên xuất hiện?
Ánh mắt của mọi người đều đặt ở cửa, lúc va chạm đến ánh mắt lạnh như băng của Kỳ Phong, không kìm lòng nổi toát ra mồ hôi lạnh, lúc này liền nhìn thấy Kỳ Phong nghiêng đi thân mình, làm tư thế”Thỉnh”, tiếp một lão phu nhân mặc vày màu đen, tóc bạc trắng từ từ tiến vào.
Bà liếc mắt một cái, cười nói một câu, “Tôi có thể chứng minh.”
*****
Tô Lệ Mân ——!?
Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng, hiện trường một mảnh tĩnh mịch, hơn mười giây sau mới ồ lên, tất cả đều khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.
Tô Lệ Mân như thế nào sẽ xuất hiện?
Bà tới nơi này làm gì?
Tô Lệ Mân cùng Lạc Khâu Bạch rốt cuộc là quan hệ như thế nào?
Bà muốn chứng minh như thế nào?
…
Vấn đề liên tiếp tràn ngập đại não, Lạc Khâu Bạch càng kinh ngạc đứng lên, nhịn không được đi lên phía trước một bước, “Dì… Dì Tô?!”
Trong óc hắn ông ông tác hưởng, biểu tình khiếp sợ tuyệt không kém hơn những người khác.
Hắn nâng lên mí mắt tìm ánh mắt Kỳ Phong, ánh mắt củahai người trên không trung chạm vào nhau, Kỳ Phong hiếm thấy, cơ hồ là phá lệ cười nhạt với hắn, phảng phất hòa tan băng tuyết, tựa như biển rộng, mang theo cảm giác an toàn không gì sánh kịp.
Ánh mắt mang theo trấn an, yếu hầu của Lạc Khâu Bạch phát khô, đưa ánh mắt nhìn sang lão thái thái, lúc này Tô Lệ Mân cười vỗ vỗ tay hắn, còn trêu ghẹo nói một câu “Hài tử ngốc”.
Tô Lệ Mân xuất hiện làm hiện trường thêm cao trào.
Trường thương đoản pháo nhắm ngay vào bà, trong lúc nhất thời cũng không biết làm sao, lão thái thái này có thân phận gì, biên kịch đoạt giải Oscar, vài thập niên này trong giới giải trí cũng không có mấy người, huống chi bà vừa mới tái nhậm chức không lâu, quảng cáo kia làm cảm động vô số người, ở đây rất nhiều phụ huynhđều là fan của bà.
“Tô lão tiền bối, ngài đột nhiên giá lâm sở vi làm gì?”
“Ngài rốt cuộc cùng Lạc Khâu Bạch là quan hệ như thế nào? Liền tính ngài thích anh ấy, gièm pha của Lạc Khâu Bạch cũng không phải chuyện ngài có thể… Can thiệp.”
Vài phóng viên uyển chuyển mở miệng, Lạc Khâu Bạch cũng nghi hoặc nhìn bà, vừa lúc này Kỳ Phong đang ngồi trên ghế, nhịn không được nhíu mày:
【 Đại điểu quái, anh đem lão nhân gia tới đây rốt cuộc là đang làm gì? Chuyện gièm pha cũng mặc kệ ai có địa vị cao sao】
【… 】 Kỳ Phong liếc hắn một cái, yên lặng đem đầu chuyển sang một bên, hoàn toàn che chắn thê tử.
Tô Lệ Mân nở nụ cười một tiếng, chậm rãi nói, “Nếu người làm mẹ là tôicũng không tư cách đứng ra vì nhi tử đã chết mà nói một câu, kia xin hỏi còn có người nào có tư cách?”
Một câu giống như tiếng sấm ở trong phòng hạ xuống, tất cả mọi người sợ run cả người.
Tô Lệ Mân là… Là mẹ của Tô Thanh Lưu!?
Lão thiên… Đây là thật sự! ?
Lạc Khâu Bạch hít sâu một hơi, đôi mắt cơ hồ muốn rơi ra, hắn không dám tin quay đầu lại, liền nhìn thấy lão thái thái bình tĩnh gật đầu, ôn nhu tươi cười.
Lạc Khâu Bạch càng thêm khô cổ, Kỳ Phong lại như là đã sớm biết chuyện này, có chút ghét bỏ liếc mắt nhìn hắn, khóe miệng lại tươi cười.
“Tôi đích thật là mẹ của Thanh Lưu, chẳng qua chuyện này cơ hồ không có ai biết, bất quá hiện tại nó đã… Chuyện này không còn quan trọng nữa.” Lão thái thái lộ ra một tia cười khổ thực đạm.
Phóng viên ngây ra như phỗng phục hồi lại tinh thần, đèn flash chớp không ngừng, trường thương đoản pháo đệ lên, mồm năm miệng mười hỏi:
“Nếu ngài là mẫu thân của Tô Thanh Lưu, vì cái gì khi anh ấy tồn tại trong giới giải trí, lại một chút liên lụy cũng không có?”
“Ngài nói là ngài là mẹ của anh ấy, nhưng vì sao các người đều họ Tô? Cha của Tô Thanh Lưu đâu?”
… . . .
Thủy triều vọt tới, lão thái thái bao nhiêu năm chưa thấy qua tình thế như vậy, nhiều ít có chút không thích ứng, Lạc Khâu Bạch theo bản năng dùng tay giúp bà ngăn trở ánh mắt, lão thái thái từ ái tươi cười.
Chờ đến khi tất cả mọi người hỏi xong, bà mới không nhanh không chậm chậm rãi mở miệng, “Thanh Lưu mồ côi cha từ trong bụng mẹ, về phụ thân của nó là ai, đây là chuyện gia đình tôi, không tiện nói ra, bởi vì là nguyên nhân cá nhân củatôi,tôi và chồng cũng không có kết hôn, cho nên nó vẫn lấy họ của tôi.”
“Đại khái là chưa từng thấy qua cha mình, đứa nhỏ này từ nhỏ đã rất mạnh mẽ, có lẽ là bởi vì là con của tôi, phương pháp diễn dịch của nó rất có thiên phú, điểm này tôi đã phát hiện từ lâu, vốn tôi muốn nó theo tôi học viết kịch bản, nhưng nó không đồng ý.”
“Nó càng thích diễn xuất, đem câu chuyện mình thích diễn cho người khác, nhưng người làm mẹ như tôi dù sao tại vòng luẩn quẩn này cũng xem như có chút nhũ danh, nó không muốn bị tôi ảnh hưởng, cũng không nguyện ý để người khác nhắc tới nó là nghĩ tới tôi, mà không phải bản thân của nó. Cho nên tôi thối lui, đem sân khấu giao cho nó.”
Chỉ với mấy câu này đã đem nghi hoặc của mọi người đều cởi bỏ, uy tín của lão thái thái rất cao, loại chuyện này cũng không cần phải nói dối, tất cả mọi người đã chấp nhận quan hệ của bà với Tô Thanh Lưu.
Trong lòng nhịn không được cảm khái, nếu lúc trước dính uy danh của mẫu thân, có lẽ sẽ không có Tô Thanh Lưu hiện tại.
Bất quá… Tô Lệ Mân nếu là mẹ của Tô Thanh Lưu, biết nhi tử bị người khác gián tiếp hại chết, còn nguyện ý giúp “Hung thủ” nói chuyện là có ý gì?
Người ở đây cũng nhịn không được nghi hoặc, có người mở miệng, “Ngài nói có thể chứng minh Tô Thanh Lưu chết bởi vì không có quan hệ gì với Lạc Khâu Bạch, chẳng lẽ cái chết của anh ấy còn có nội tình khác?”
Đây đúng là vấn đề Lạc Khâu Bạch muốn hỏi.
Đến nay hắn còn chưa phục hồi lại tinh thần, hắn như thế nào đều không có biện pháp đem lão thái thái quen thuộc này liên hệ với Tô Thanh Lưu, vừa nghĩ tới lão thái thái trước kia nhắc tới nhi tử chết đi của mình, trong lòng liền đau xót.
Chỉ bằng công kích cùng nói xấu của người ngoài với hắn, lão thái thái cũng không có khả năng đối xử tốt với hắn như vậy, nếu hắn là người thân của Tô Thanh Lưu, nếu biết nhi tử bị “Tiểu tam”bức chết , sẽ nghĩ đến tất cả biện pháp giết chết đối phương, như thế nào sẽ quên hận thù giúp mình?
Mặc dù Kỳ Phong mặt không đổi sắc, lúc này nhìn thấy nét mặt cổ quái của thê tử cũng muốn cười.
Thê tử của y thật đúng là ngốc, chó ngáp phải ruồi.
Lão thái thái trầm mặc một hồi, chậm rãi lấy ra một gói to, một tầng lại một tầng mở ra, bàrất quý trọng vật phẩm này.
Ánh mắt mọi người tất cả đều bị đồ vật trong tay bà hấp dẫn, ngừng thở nhìn.
Cuối cùng một tầng bị dỡ xuống, bên trong lẳng lặng nằm một quyển nhật kí, trên bìa là chữ ký tiêu sái tuấn dật, đúng là ba chữ”Tô Thanh Lưu”.
Phóng viên ở đây thấy qua chữ kí của Tô Thanh Lưu, nhịn không được thở nhẹ một tiếng, “Không sai! Đây là chữ viết của Tô Thanh Lưu!”
Tim Lạc Khâu Bạch đập thình thịch, hắn cũng không biết Tô Thanh Lưu sẽ lưu lại vật như vậy.
Lão thái thái chậm rãi mở ra, Kỳ Phong giúp bà mở máy chiếu, bà đặt nhật kí lên trên, bàn tay lúc đó có chút run rẩy.
Chữ viết rõ ràng có thể thấy được, từ khi Tô Thanh Lưu rời đi S thị, đi Châu Âu, mỗi một ngày đều kỹ càng tỉ mỉ viết vào.
【Ngày 23 tháng 4, Thứ hai, tôi là đồng tính luyến ái tôi có tội, nhưng tôi đã học sẽ không yêu kẻ nào cả, chỉ lắng nghe thanh âm của mình lựa chọn chia tay, để đối phương tìm kiếm tự do, lựa chọn làm ngườitheo đạo chúa, vì cái gì vẫn đau khổ như vậy? 】
【Ngày 7 tháng 8, Thứ tư, tôi về nước, thấy được Lương Thần sống tốt, tôi chân thành chúc phúc cho anh ấy, anh ấy có thể hạnh phúc ít nhất cũng có thể giảm bớt tội nghiệt của tôi. Mẹ lại mang tôi đi khám bệnh, bác sĩ nói chứng uất ức của tôi lại nặng thêm, đại khái tôi sắp điên rồi 】
【Ngày 11 tháng 11, Chủ nhật, hôm nay Paris mưa thật lớn, tôi nghĩ có lẽ tôi phải đi, tôi dơ bẩn như vậy, tìm không thấy tín ngưỡng cũng không thể yêu ai, chúa, con có tội, mẹ yêu quý, con rất nhớ mẹ, con yêu mẹ —— Tuyệt bút của Tô Thanh Lưu】
Nhật kí dừng ở ngày cuối cùng trước khi Tô Thanh Lưu tự sát, ngày 11 tháng 11, vĩnh viễn độc thân.
Hiện trường trong lúc nhất thời yên tĩnh đến nỗi kim rơi còn có thể nghe, nhật kí, từ đầu tới đuôi không có nói một câu anh ta oán hận Lạc Khâu Bạch, thậm chí người này đều không xuất hiện, chỉ có thể nhìn thấy một người bệnh mắc chứng trầm uất nghiêm trọng đem mình bức điên, giống như so sánh với tín ngưỡng, ái tình căn bản chỉ là thứ có cũng được mà không có cũng được, cả bản thân anh ta đều không coi ái tình ra gì, không đau khổ vì ái tình thì làm sao có thể đem anh ta bức đến tuyệt lộ?
Tô Lệ Mân chảy nước mắt, “Thanh Lưu có chứng bệnh uất ức rất nghiêm trọng, tôi làm mẹ rất rõ ràng. Nó luôn muốn diễn một bộ phim có đạo Thiên Chúa, nhưng tiếc là nó tự mình thể nghiệm, kết quả lại tẩu hỏa nhập ma, sớm biết như vậy tôi sẽ khuyên can nó, nhưng tôi cho rằng nó chỉ say mê nghệ thuật, cũng không có quan tâm nhiều tới nó, chờ đến khi phát hiện đã không còn kịp rồi.”
“Cái chết của nó tôi làm mẫu thân thật thất trách, người bị bệnh lâu ngày thật hung ác, tôi không thể bởi vì con mình chết mà làm hại người khác.”
Tô Lệ Mân xoa xoa nước mắt, nhìn Lạc Khâu Bạch “Lạc Khâu Bạch cùng việc Thanh Lưu chết không có quan hệ gì, điểm này không có ai rõ ràng hơn so với người mẹ sinh nó ra vẫn luôn làm bạn với nó đến khi nó chết.”
“Cho nên, nhìn thấy cậu ấy bởi vì nhi tử của tôi bị người ta nói xấu, sự nghiệp bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, tôi rất áy náy, phải bồi thường cho cậu ấy, nếu không… Đây sẽ là nghiệp chướng của nhi tử tôi, cũng xin các vị giơ cao đánh khẽ, nể tình con tôi đã qua đời, vì nó mà tích một chút âm đức, không cần quấy rầy nó an nghỉ.”
Nói xong lời này, hốc mắt Lạc Khâu Bạch có chút nóng lên, lão thái thái cười cầm tay hắn, Kỳ Phong ở bên cạnh không không làm gì, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiêu ngạo cùng nhu hòa.
Tô Lệ Mân nói năng có khí phách, phóng viên dại ra gần tới một phút đồng hồ, đèn flash chớp chớp.
Không có chứng cớ nào có lực hơn việc Tô Lệ Mân thừa nhận.
Ngày hôm nay, qua một năm chờ đợi, rốt cục trầm oan đã giài, giới giải trí mưa rền gió dữ, internet tất cả đều náo loạn, trên mạng càng náo nhiệt hơn, đầu đề tất cả đều là tên của Lạc Khâu Bạch.
Từ khi giờ khắc này bắt đầu, tin tức bịa đặt không còn ai đề cập tới, gièm pha hãm sâu của Lý Thiên Kỳ, xú danh rõ ràng, hai ngày, Lạc Khâu Bạch từ một “Nam tiểu tam” ác độ bị nghìn người chỉ trỏ, biến thành tiêu điểm truy đuổi của truyền thông, hàm ngư phiên thân, hắn, Lạc Khâu Bạch rốt cục đường đường chính chính trở lại!
Lời của editor: Oan ức hóa giải!