Chương 11: Bà mai đến cửa
Trong phòng bếp mọi thứ đã được sắp xếp gọn gàng, đại tỷ nhóm lửa nấu cơm, nàng thì rửa thịt sườn để hầm cùng khoai tây, lòng heo đem đi rửa bỏ chút rượu và rừng khi nãy lấy trong không gian, để loại bỏ mùi hôi, sau rửa thật sạch, cắt miếng vừa ăn đem xào cùng với dưa chuột giòn giòn bao ngon, mở heo cũng làm tương tự, bỏ mở heo vào nước rửa sạch, thái miếng nhỏ đều nhau rồi để vào nồi chần sơ qua rồi để ra, tiếp đến cho mở heo vào chảo chung với ít nước để lửa to, mỡ từ từ sẽ tiết ra, khi đó ta cắt ít hành và rừng cắt lát vào chủ yếu là để mỡ có mùi thơm hơn, khi mỡ đã tiết ra hết chỉ còn lại tép mỡ vàng óng, giòn rụm nổi ở trên thì chúng ta vớt ra, nước mỡ chỉ cần để nguội thì cho vào chậu như vậy khi xào nấu sẽ làm món ăn thơm ngon hơn, cũng tiết kiệm được một khoảng tiền dầu, đối với tép mỡ ta cho một ít đường vào trộn đều như vậy lại có một món ăn chơi mới lạ.
Làm xong tất cả, nàng múc đồ ăn ra đĩa và bát, đại tỷ lấy chén đũa cau mày, chỉ chỉ tay đĩa lòng heo xào dưa chuột trong mắt có chút kinh ngạc:“Cái này cũng ăn được sao?”
“Vâng. Lúc trước đi bán dùm mấy tẩu tử trong thôn thì gặp một bà cụ cho quyển sách dạy làm món lòng heo xào dưa chuột này ăn cũng được nên hôm nay ta làm cho cả nhà thưởng thức”nàng nhấp miệng gật đầu giải thích.
Đại tỷ lại lại chỉ chỉ tiếp các củ quả nói:"Khoai tây thì ở thôn chúng ta trồng rất nhiều, còn quả xanh xanh, dài dài với quả tròn đỏ kia là lần đầu tiên ta thấy"
"Đại tỷ, quả tròn tròn gọi là cà chua, quả xanh xanh là dưa chuột, hai loại có thể ăn sống hoặc chế biến với thịt trứng ăn vẫn được"
"Nhưng sao tỷ chưa bao giờ thấy ai trồng hay bán chúng"
"À, muội cũng chỉ nhìn thấy chúng trong sách bà cụ cho thôi, không ngờ lúc trên trấn gặp người bán nên mua một ít về".
"Cuốn sách đó thật tốt, sau này muội nhớ chỉ tỷ mấy món này với nha, để tỷ cũng nấu ăn ngon cho phụ mẫu"
"Vâng" nàng vui vẻ đáp lời đại tỷ.
Đồ ăn rất nhanh liền được bưng lên bàn, người một nhà ngồi vào bàn ăn cơm.
Phụ thân, đại tỷ và tiểu đệ đều bảo đồ ăn hôm nay rất ngon, nói tài nấu ăn của nàng rất tốt. Bọn họ nói đã từng ăn lòng heo nhưng chưa có ai nấu ngon như nàng.
Mẫu thân ngồi một bên nghe vậy, nhanh tay gắp miếng lòng heo cho vào miệng, hài lòng nói:“Con nấu ăn ngày càng giỏi, lòng heo mọi người ăn đều chê hôi nhưng con xử lý lại rất ngon còn không có hôi".
Nàng thấy phụ mẫu khen liền cảm thấy rất vui.
Mọi người ăn cơm với lòng heo xào dưa chuột, lại uống canh xương hàm khoai tây, đều cảm thấy ở nông thôn mà có thể ăn những món ngon như thế này quả thật là phúc khí.
Nàng hỗ trợ đại tỷ thu thập bát đũa xong xuôi, lôi kéo đại tỷ đi vào trong nhà chính ngồi xuống, phụ mẫu cùng tiểu đệ đã ngồi chờ một lúc.
Khi thấy cả nhà đã đông đủ mẫu thân lên tiếng:"Lúc trưa khi ta làm ở nhà Lý lão gia, có gặp qua Liễu bà mai, bà ấy có đề cập đến hôn sự của Tiểu Hoa, bà nói con trai thứ Phùng gia là Phùng Chí để ý Tiểu Hoa nhà chúng ta nhờ bà ấy qua làm mối, hỏi ta có đồng ý gả không?"
Đây là chuyện của người lớn nên nàng cùng tiểu đệ không được xen vào chỉ ngồi im nghe phụ mẫu quyết định. Tiểu Hoa nghe Phùng Chí kêu người hỏi cưới mình thì trong lòng rất vui.
Năm Tiểu Hoa mười hai Phùng Chí đã thích nàng, nên mỏi khi nàng đi đâu hắn cũng lẽo đẽo theo sau, các anh em chơi chung với hắn đều biết hắn thích nàng nên khi gặp nàng đều chọc nàng đỏ mặt chạy đi, tới khi nàng mười ba, hắn đứng trước mặt nàng tuyên bố khi nàng đủ tuổi thành thân hắn sẽ kêu bà mai đến cưới nàng về, nàng lúc đó chỉ nghĩ lời trẻ con sẽ mau quên, không ngờ hắn còn nhớ mà kêu bà mai đến.
Nhưng có một điều hắn từ trước đến nay không biết được là nàng cũng thật sự thích hắn, chỉ nguyện gả cho hắn.
Mẫu thân nhìn về phía đại nhi nữ hỏi:"Tiểu Hoa, ta và phụ thân ngươi cũng không muốn quản chuyện hôn sự của ngươi, ta cho ngươi tự chọn để một mai dù ra sao ngươi cũng sẽ không oán trách chúng ta ép buộc hôn sự của ngươi, ngươi chọn đi".
Lưu Đại Sơn nghe nương tử nói cũng thuận theo.
Tiểu Hoa đỏ mặt nhìn phía phụ mẫu gật đầu
Mẫu thân thấy đại tỷ đồng ý, thì xoay qua tướng công mình bảo:"Chàng ngày mai lên cửa hàng đặt một cái tủ, một bàn trang điểm để Tiểu Hoa làm của hồi môn khi cưới"
Lưu Đại Sơn:"Được để ta"
Mẫu thân đứng lên đi vào phòng cầm ra một hộp gỗ nhỏ nói:"Nhà ta làm được tiền đều mua gạo muối, còn phải mua mấy than thuốc cho cha ngươi điều trị bệnh cũ nên cũng không dư dả là bao, trong hộp gỗ này là toàn bộ số tiền ta và cha các ngươi dành dụm lâu nay mới được, hiện tại đại tỷ phải lấy chồng rất cần tiền, các ngươi không được ganh tị có biết không?"
Nàng:" Mẫu thân ta và tiểu đệ đâu phải người như thế, người biết mà, đại tỷ lấy chồng cần bạc chúng ta đều hiểu". Tiểu Phúc cười tươi gật đầu.
Mẫu thân:"Vậy thì tốt"
Tiểu Hoa nhìn người thân mình đều thương yêu, ủng hộ mình thì kích động khóc nói cảm ơn phụ mẫu và muội muội cùng tiểu đệ.
Nàng lấy khăn tay lau nước mắt cho đại tỷ, rồi cũng đi vào phòng lấy 48 lượng 985 văn đem ra đặt lên bàn
Phụ mẫu thấy nhị nhi nữ cầm bạc để trước mặt thì bất ngờ.
Nàng thấy phụ mẫu thì cười cười:"Đây là số bạc con buôn bán kiếm được, hiện tại nhà chúng ta lại đang cần, mẫu thân người lấy mà dùng.
Phụ thân:"Tiểu Mạn số bạc này đều do con kiếm được"
Nàng:"Vâng"
Tích thị biết nhị nhi nữ thương gia đình nhưng cũng không thể nào lấy hết của con được:"Tiểu Mạn số bạc này do con kiếm được con cứ giữ, còn nếu muốn cho đại tỷ bao nhiêu thì tùy ý con, ta sẽ không lấy".
Nàng:"Mẫu thân người cứ cầm lấy, trước hết trả 2 lượng cho Trần thúc, rồi lấy mấy lượng đem đi lo hôn sự cho đại tỷ, còn dư lại người có thể nào nhờ phụ thân đi hỏi mua dùm con vài miếng đất, tới lúc đó gia đình chúng ta có thể giúp cùng chăm sóc, người và phụ thân cũng không cần đi lên trấn làm vất vả nữa ".
Tích thị thấy nhị nhi nữ hiểu chuyện thì rất hài lòng, con gái đã lớn biết kiếm bạc, còn biết suy nghĩ cho phụ mẫu và đại tỷ, bà thật sự rất vui.
Tiểu Hoa:"Nhị muội ngươi thật giỏi, kiếm được bạc nhiều như vậy, nhà chúng ta sau này phải nhờ người chăm nôm, đại tỷ không giúp được gì thấy rất hổ thẹn
Nàng:" Đại tỷ người không cần cảm thấy hổ thẹn, lúc trước do một tay người chăm lo nhà cửa, bây giờ muội kiếm được bạc liền cho phụ mẫu cùng đại tỷ và tiểu đệ tiêu "
Tiểu Hoa:"Được được, muội muội rất tốt"
Tiểu Phúc:"Còn đệ nữa, đệ mai sau cũng kiếm thật nhiều bạc cho phụ mẫu cùng hai tỷ tỷ tiêu".
Tích thị thấy ba đứa con mình thương yêu nhau lòng cũng an tâm, xoay qua nắm tay tướng công bảo:"Chàng có thấy không, con cái nhà ta bây giờ đều lớn hết rồi, thiếp thật sự rất vui".
Lưu Đại Sơn:"Ta cũng giống nàng, chỉ hi vọng tụi nhỏ sẽ yêu thương nhau như lúc này mãi mãi".
Buổi tối tất cả mọi người đều đi ngủ sớm, bổ sung lại tinh thần, chuẩn bị cho ngày tiếp theo.
Làm xong tất cả, nàng múc đồ ăn ra đĩa và bát, đại tỷ lấy chén đũa cau mày, chỉ chỉ tay đĩa lòng heo xào dưa chuột trong mắt có chút kinh ngạc:“Cái này cũng ăn được sao?”
“Vâng. Lúc trước đi bán dùm mấy tẩu tử trong thôn thì gặp một bà cụ cho quyển sách dạy làm món lòng heo xào dưa chuột này ăn cũng được nên hôm nay ta làm cho cả nhà thưởng thức”nàng nhấp miệng gật đầu giải thích.
Đại tỷ lại lại chỉ chỉ tiếp các củ quả nói:"Khoai tây thì ở thôn chúng ta trồng rất nhiều, còn quả xanh xanh, dài dài với quả tròn đỏ kia là lần đầu tiên ta thấy"
"Đại tỷ, quả tròn tròn gọi là cà chua, quả xanh xanh là dưa chuột, hai loại có thể ăn sống hoặc chế biến với thịt trứng ăn vẫn được"
"Nhưng sao tỷ chưa bao giờ thấy ai trồng hay bán chúng"
"À, muội cũng chỉ nhìn thấy chúng trong sách bà cụ cho thôi, không ngờ lúc trên trấn gặp người bán nên mua một ít về".
"Cuốn sách đó thật tốt, sau này muội nhớ chỉ tỷ mấy món này với nha, để tỷ cũng nấu ăn ngon cho phụ mẫu"
"Vâng" nàng vui vẻ đáp lời đại tỷ.
Đồ ăn rất nhanh liền được bưng lên bàn, người một nhà ngồi vào bàn ăn cơm.
Phụ thân, đại tỷ và tiểu đệ đều bảo đồ ăn hôm nay rất ngon, nói tài nấu ăn của nàng rất tốt. Bọn họ nói đã từng ăn lòng heo nhưng chưa có ai nấu ngon như nàng.
Mẫu thân ngồi một bên nghe vậy, nhanh tay gắp miếng lòng heo cho vào miệng, hài lòng nói:“Con nấu ăn ngày càng giỏi, lòng heo mọi người ăn đều chê hôi nhưng con xử lý lại rất ngon còn không có hôi".
Nàng thấy phụ mẫu khen liền cảm thấy rất vui.
Mọi người ăn cơm với lòng heo xào dưa chuột, lại uống canh xương hàm khoai tây, đều cảm thấy ở nông thôn mà có thể ăn những món ngon như thế này quả thật là phúc khí.
Nàng hỗ trợ đại tỷ thu thập bát đũa xong xuôi, lôi kéo đại tỷ đi vào trong nhà chính ngồi xuống, phụ mẫu cùng tiểu đệ đã ngồi chờ một lúc.
Khi thấy cả nhà đã đông đủ mẫu thân lên tiếng:"Lúc trưa khi ta làm ở nhà Lý lão gia, có gặp qua Liễu bà mai, bà ấy có đề cập đến hôn sự của Tiểu Hoa, bà nói con trai thứ Phùng gia là Phùng Chí để ý Tiểu Hoa nhà chúng ta nhờ bà ấy qua làm mối, hỏi ta có đồng ý gả không?"
Đây là chuyện của người lớn nên nàng cùng tiểu đệ không được xen vào chỉ ngồi im nghe phụ mẫu quyết định. Tiểu Hoa nghe Phùng Chí kêu người hỏi cưới mình thì trong lòng rất vui.
Năm Tiểu Hoa mười hai Phùng Chí đã thích nàng, nên mỏi khi nàng đi đâu hắn cũng lẽo đẽo theo sau, các anh em chơi chung với hắn đều biết hắn thích nàng nên khi gặp nàng đều chọc nàng đỏ mặt chạy đi, tới khi nàng mười ba, hắn đứng trước mặt nàng tuyên bố khi nàng đủ tuổi thành thân hắn sẽ kêu bà mai đến cưới nàng về, nàng lúc đó chỉ nghĩ lời trẻ con sẽ mau quên, không ngờ hắn còn nhớ mà kêu bà mai đến.
Nhưng có một điều hắn từ trước đến nay không biết được là nàng cũng thật sự thích hắn, chỉ nguyện gả cho hắn.
Mẫu thân nhìn về phía đại nhi nữ hỏi:"Tiểu Hoa, ta và phụ thân ngươi cũng không muốn quản chuyện hôn sự của ngươi, ta cho ngươi tự chọn để một mai dù ra sao ngươi cũng sẽ không oán trách chúng ta ép buộc hôn sự của ngươi, ngươi chọn đi".
Lưu Đại Sơn nghe nương tử nói cũng thuận theo.
Tiểu Hoa đỏ mặt nhìn phía phụ mẫu gật đầu
Mẫu thân thấy đại tỷ đồng ý, thì xoay qua tướng công mình bảo:"Chàng ngày mai lên cửa hàng đặt một cái tủ, một bàn trang điểm để Tiểu Hoa làm của hồi môn khi cưới"
Lưu Đại Sơn:"Được để ta"
Mẫu thân đứng lên đi vào phòng cầm ra một hộp gỗ nhỏ nói:"Nhà ta làm được tiền đều mua gạo muối, còn phải mua mấy than thuốc cho cha ngươi điều trị bệnh cũ nên cũng không dư dả là bao, trong hộp gỗ này là toàn bộ số tiền ta và cha các ngươi dành dụm lâu nay mới được, hiện tại đại tỷ phải lấy chồng rất cần tiền, các ngươi không được ganh tị có biết không?"
Nàng:" Mẫu thân ta và tiểu đệ đâu phải người như thế, người biết mà, đại tỷ lấy chồng cần bạc chúng ta đều hiểu". Tiểu Phúc cười tươi gật đầu.
Mẫu thân:"Vậy thì tốt"
Tiểu Hoa nhìn người thân mình đều thương yêu, ủng hộ mình thì kích động khóc nói cảm ơn phụ mẫu và muội muội cùng tiểu đệ.
Nàng lấy khăn tay lau nước mắt cho đại tỷ, rồi cũng đi vào phòng lấy 48 lượng 985 văn đem ra đặt lên bàn
Phụ mẫu thấy nhị nhi nữ cầm bạc để trước mặt thì bất ngờ.
Nàng thấy phụ mẫu thì cười cười:"Đây là số bạc con buôn bán kiếm được, hiện tại nhà chúng ta lại đang cần, mẫu thân người lấy mà dùng.
Phụ thân:"Tiểu Mạn số bạc này đều do con kiếm được"
Nàng:"Vâng"
Tích thị biết nhị nhi nữ thương gia đình nhưng cũng không thể nào lấy hết của con được:"Tiểu Mạn số bạc này do con kiếm được con cứ giữ, còn nếu muốn cho đại tỷ bao nhiêu thì tùy ý con, ta sẽ không lấy".
Nàng:"Mẫu thân người cứ cầm lấy, trước hết trả 2 lượng cho Trần thúc, rồi lấy mấy lượng đem đi lo hôn sự cho đại tỷ, còn dư lại người có thể nào nhờ phụ thân đi hỏi mua dùm con vài miếng đất, tới lúc đó gia đình chúng ta có thể giúp cùng chăm sóc, người và phụ thân cũng không cần đi lên trấn làm vất vả nữa ".
Tích thị thấy nhị nhi nữ hiểu chuyện thì rất hài lòng, con gái đã lớn biết kiếm bạc, còn biết suy nghĩ cho phụ mẫu và đại tỷ, bà thật sự rất vui.
Tiểu Hoa:"Nhị muội ngươi thật giỏi, kiếm được bạc nhiều như vậy, nhà chúng ta sau này phải nhờ người chăm nôm, đại tỷ không giúp được gì thấy rất hổ thẹn
Nàng:" Đại tỷ người không cần cảm thấy hổ thẹn, lúc trước do một tay người chăm lo nhà cửa, bây giờ muội kiếm được bạc liền cho phụ mẫu cùng đại tỷ và tiểu đệ tiêu "
Tiểu Hoa:"Được được, muội muội rất tốt"
Tiểu Phúc:"Còn đệ nữa, đệ mai sau cũng kiếm thật nhiều bạc cho phụ mẫu cùng hai tỷ tỷ tiêu".
Tích thị thấy ba đứa con mình thương yêu nhau lòng cũng an tâm, xoay qua nắm tay tướng công bảo:"Chàng có thấy không, con cái nhà ta bây giờ đều lớn hết rồi, thiếp thật sự rất vui".
Lưu Đại Sơn:"Ta cũng giống nàng, chỉ hi vọng tụi nhỏ sẽ yêu thương nhau như lúc này mãi mãi".
Buổi tối tất cả mọi người đều đi ngủ sớm, bổ sung lại tinh thần, chuẩn bị cho ngày tiếp theo.