Chương : 289
"Chủ nhân, Faltima vốn chỉ là một mảnh tàn hồn, sao ngài lại hồi sinh hắn, chẳng phải như vậy sẽ gây khó khăn rất nhiều cho Tử Phong sao??" Hư không vô định, một giọng nói vang lên trong vũ trụ tinh không, không hề quan tâm đến việc âm thanh không thể truyền trong môi trường chân không.
Chúa Tể Hư Không ngả người ra, cơ thể trôi lơ lửng giữa những vì sao trong vũ trụ, hắn chép miệng nói: "Tử Phong là một đối tượng thú vị, nhưng mà mọi thứ đều quá thuận lợi đối với hắn, ta luôn thưởng phạt phân minh, nhưng đối với riêng hắn ta thì ta buộc phải tạo ra một chút thử thách."
Bóng người bí ẩn ở bên cạnh vẫn duy trì tư thế quỳ gối, đôi lông mày hơi nhíu lại: "Nhưng mà lấy linh hồn lực của Faltima sau khi được ngài hồi sinh, Tử Phong rất có thể sẽ bị dễ dàng giết chết rồi đánh mất cơ thể a, thậm chí cả Hắc Bạch Tử Phong cũng không phải đối thủ, hơn nữa chẳng phải Tiểu Linh là ** của ngài sao, cô ta bị như vậy ngài có thấy ổn không??"
"Tiểu Linh ư, không sao, con bé trông như vậy nhưng không có nguy hiểm gì đâu, hơn nữa, ngươi đánh giá quá thấp Hắc Tử Phong với Bạch Tử Phong rồi, hai người bọn hắn bị cái tên phế vật Faltima kia giết mới là lạ đấy, còn nếu Tử Phong hắn bị giết thì....trông ta có quan tâm không?? Với cả, dù ta đã hồi sinh Faltima, nhưng ta không có thay đổi vận mệnh của hắn, vận mệnh của hắn vẫn không hề thay đổi, chỉ là dùng một phương thức khác để đạt tới vận mệnh chân chính mà thôi." Chúa Tể Hư Không cười cười, trong lòng bàn tay là hai vật thể nho nhỏ không ngừng nhảy múa, nhìn kĩ lại thì đó chính là hai tinh hệ bị thu nhỏ lại chỉ còn bằng viên bi ve.
"Ngài nói vậy là sao thưa chủ nhân, Hắc Bạch Tử Phong chẳng phải là tâm ma của Tử Phong sao, kể cả được hệ thống của ngài trợ giúp nhưng không thể thay đổi việc hắn chỉ là một sinh vật cấp thấp, sao có thể chống lại được Faltima??"
Chúa Tể Hư Không cầm hai tinh hệ trong tay giơ lên, miệng khẽ thổi một cái, lập tức tinh hệ xảy ra biến đổi long trời lở đất, vô số ngôi sao từ hư không sinh ra, cùng lúc đó là rất nhiều ngôi sao cũng bị chôn vùi, trong nháy mắt cả tinh hệ liền bành trướng, hàng ngàn hàng vạn tinh hệ thành hình, tinh hệ trong tay hắn trở thành một dải ngân hà chân chính với hàng tỉ ngôi sao lớn nhỏ, tất cả vẫn gói gọn trong lòng bàn tay của hắn.
"Ta đã từng thắc mắc tại sao mình lại không thể dự đoán vấn mệnh của Tử Phong, không ai mà ta không thể nhìn thấy những sợi chỉ vận mệnh của họ, nhưng với tên này thì khác, những gì ta thấy chỉ là một mảng hư vô mờ mịt, cuối cùng bây giờ ta đã biết được lí do rồi. Ngươi biết tại sao không??" Chúa Tể Hư Không cầm hai dải ngân hà trong tay, vung lên một cái liền ném bọn chúng vào một cái hắc động, miệng nhàn nhạt nói.
"Thuộc hạ có thể được biết lí do là gì không??" bóng người bí ẩn cung kính nói.
"Mấu chốt nằm ở hai tâm ma đó, bọn chúng là......"
- ----------------------
Tử Phong nghe Faltima nói, hai con mắt liền trừng lên, miệng thiếu chút nữa thì văng tục: "Ta fu....ta kháo, thật đấy à??"
Hắn vẫn còn nhớ cách đây không lâu hắn chém gió thành bão, nói với Diệu Yên rằng hắn là Tam hoàng tử của Thiên Ma Nhất Tộc, giờ thì hay rồi, chính chủ đã xuất hiện, hơn nữa lại còn xuất hiện ở trong không gian hệ thống, nơi nội bất xuất ngoại bất nhập đối với ngoại nhân, ờ mà từ từ đã, làm thế quái nào mà hắn ta có thể xuất hiện ở trong này.
"Ngươi làm thế nào có thể xuất hiện ở trong này??" không biết thì phải hỏi, đạo lí đó đến trẻ em năm tuổi cũng biết, Tử Phong cũng không có làm ra vẻ gì cả, hắn trực tiếp hỏi Faltima.
"Thực tế thì, ta không biết, kí ức của ta dừng lại tại cuộc chiến vạn năm trước, ta chỉ nhớ rằng mình đã bị giết, tàn hồn của ta được một vị trưởng bối sử dụng bí pháp phong ấn vào trong một vật thể. Cho đến khoảng hơn một tháng trước, một giọng nói vang lên trong đầu ta khi mà tàn hồn của ta vẫn còn suy yếu đến cực điểm." Faltima ngừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp
"Cơ hội thứ hai dành cho ngươi, để xem ngươi sẽ đón nhận cơ hội này như thế nào!! Đó là những gì mà giọng nói đó nói với ta, sau đó ta chỉ cảm thấy linh hồn của mình được một nguồn lực lượng to lớn bao bọc lấy, không ngừng chữa trị tàn hồn của ta, đồng thời khiến nó trở nên mạnh mẽ khôn cùng, đủ để có thể tồn tại trên thế giới này."
Tử Phong nghe vậy liền nhíu mày, cái vụ hồi sinh này hắn không có quan tâm lắm, hắn chỉ quan tâm tới một việc, đó là tại sao tên quỷ sứ âm binh này lại có thể xuất hiện được ở trong không gian hệ thống, hắn ta nói rằng tàn hồn của mình bị phong ấn vào một vật...đợi đã, hắn ta cũng là Thiên Ma Tộc.
"Ngươi là tàn hồn ở trong Thiên Ma Kiếm??!!" Tử Phong bật thốt.
"Chính xác, ta cũng không biết làm thế nào một tàn hồn sắp sửa tan biến như hắn lại có thể phục sinh, nhưng nhờ đó mà ta có thêm được một đồng minh đáng tin cậy, đủ để đánh bại Hắc Tử Phong và Tiểu Linh cùng một lúc." Bạch Tử Phong nhanh chóng tiếp lời, ánh mắt hắn nhìn Faltima xẹt qua một tia quỷ dị khó đoán.
"Ngươi có một cỗ thân thể thật là tốt, ta trước kia là một Thiên Ma Đế, nhưng cũng không dám khẳng định rằng huyết mạch của ta có thể đạt được đến độ tinh thuần như của ngươi, ngươi sẽ là một vật chủ tuyệt vời để cho ta đoạt xá." Faltima cười lạnh.
Tử Phong không khỏi giật mình, hắn vốn dĩ luôn yếu hơn so với Bạch Tử Phong, hơn nữa lúc này hắn lại đang vô cùng suy yếu, không có Tiểu Linh kiềm chế, hắn căn bản không có năng lực phản kháng a.
"Bạch Tử Phong, chẳng phải ngươi muốn trở thành chủ nhân của thân thể này ư, ngươi đồng ý để Faltima hắn đoạt xá ta ư??" Tử Phong vô cùng nhanh trí nói, ý đồ muốn chia rẽ hai tên thần kinh trước mắt, đó cũng là hi vọng duy nhất của hắn lúc này.
Faltima lắc lắc đầu, miệng nở một nụ cười: "Muốn chia rẽ hai chúng ta ư?? Không có cái chuyện đó đâu, bọn ta đã đồng ý với nhau rồi, sau khi ta đoạt xá ngươi, ta sẽ sử dụng chính năng lực của ngươi để tạo ra một phân thân sau đó giải trừ kết nối với phân thân, Bạch Tử Phong hắn sẽ chiếm lấy phân thân đó, vì hắn ta cũng là chính ngươi, nên một khi ngươi bị đoạt xá tức là đã tử vong, hắn có thể danh chính ngôn thuận mà phục sinh vào trong một phân thân, trong khi đó thì ta sẽ có được bản thể của ngươi, bọn ta sẽ cùng nhau thống trị Huyền Linh đại lục, không gì có thể ngăn cản chúng ta hahaha."
"Thực ra thì, ta chưa từng nói rằng mình đồng ý với kế hoạch đó a." Bạch Tử Phong vốn yên lặng đứng ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng, sau đó bàn tay hắn khẽ động, trực tiếp nắm lấy cổ của Faltima vốn không phòng bị ở bên cạnh nhấc bổng lên, vô số sợi xích xuất hiện từ hư không, nhanh chóng lao tới trói lấy hắn.
"Trực Tử Ma Nhãn!!" Faltima tâm thần đại động, đôi mắt của hắn trong nháy mắt biến thành màu tím yêu dị, hai tay vung lên hóa thành vô số đạo tàn ảnh, trực tiếp chặt đứt cánh tay của Bạch Tử Phong cũng như rất nhiều xiềng xích đang phóng tới, sau đó vội vàng nhảy lui về phía sau.
Bạch Tử Phong bị chặt đứt cánh tay cũng không có hoảng loạn, hắn cười lạnh một tiếng, cánh tay còn lại giơ lên, miệng lẩm bẩm: "Vô ích thôi, Trực Tử Ma Nhãn của ngươi rất mạnh, nhưng không thể nào mạnh được bằng nó."
Faltima đang trên đà lui ra đằng sau, bỗng nhiên mặt đất dưới chân hắn nứt ra thành một vết rách lớn, vô số sợi xích từ bên dưới lao lên giống như vòi bạch tuộc, chỉ trong chớp mắt liền quấn quanh người hắn mấy trăm vòng, biến hắn thành một cây cột đứng bọc trong dây xích. Từ trên thân Faltima tuôn ra hắc khí cuồn cuộn, những sợi dây xích bọc quanh người hắn nhanh chóng bị mục ruỗng sau đó vỡ nát. Những tưởng đám dây xích đó sẽ bị thiêu hủy hoàn toàn, cơ mà khi lớp vỏ bên ngoài của xích bị mục ruỗng sau đó rơi xuống, để lộ ra lớp xích màu đỏ ở bên trong, không hề bị ảnh hưởng bởi hắc khí.
"Tử Phong thân mến, ta rất cảm tạ ngươi, nhờ vào việc ngươi bị giết ở bên ngoài mà cái tên ngu xuẩn này mới tiêu tốn rất nhiều lực lượng để có thể hồi sinh cơ thể ngươi, nhờ đó mà ta mới có thể xử lí được hắn. Tuy tiêu tốn rất nhiều nguyên lực nhưng có thể thôn phệ hắn thì cũng không tệ chút nào, thật là một ngày vui vẻ a, khậc khậc." Bạch Tử Phong nhếch mép, nhẹ nhàng nói với Tử Phong, cơ mà lời nói thì sặc mùi sát khí, không hề có chút nhẹ nhàng nào.
"Thứ này...pháp tắc ư?? Không phải, đây là uy năng, làm thế nào một phàm nhân như ngươi lại sở hữu uy năng." Faltima sắc mặt biến đổi, vẻ ung dung biến mất thay vào đó là một khuôn mặt kinh hãi đến cùng cực, hắn liên tục vùng vẫy, vô số chiêu trò được tung ra nhưng không thể thoát ra được khỏi trói buộc của những sợi xích, ngược lại lại càng khiến chúng thắt chặt hơn.
"Ta tuy rất muốn thôn phệ ngươi ngay tại đây, nhưng mà so với ngươi, Faltima có vẻ như là một bữa ăn no nê và ngon hơn hẳn, vậy thì ta sẽ để ngươi lại cho bữa tráng miệng vậy."
Tử Phong bỗng cảm thấy cơ thể của mình khôi phục lại năng lực hành động, sau đó tầm nhìn của hắn dần dần trở nên mờ mịt, thứ cuối cùng hắn có thể nhìn thấy trước khi bị cưỡng ép đá khỏi không gian hệ thống đó là cảnh Bạch Tử Phong dùng một sợi xích đâm vào ngực Faltima, năng lượng cuồn cuộn bị rút ra khỏi cơ thể của hắn mà tiến vào trong tay Bạch Tử Phong, tiếng gào thét thê thảm của Faltima vang vọng khắp không gian.
Bật người ngồi dậy, Tử Phong chỉ cảm thấy đằng sau lưng là một đống lớn mồ hôi lạnh, toàn thân nhức mỏi vô cùng giống như vừa trải qua vận động kịch liệt, thương thế trong người đã không còn nhưng lúc này hắn có một mối lo hơn cơ thể của mình rất nhiều. Lí do Bạch Tử Phong cướng ép hắn thoát ra khỏi không gian hệ thống chỉ có thể là bởi vì hắn cần phải có thời gian để mà "tiêu hóa" Faltima. Bạch Tử Phong trong một khoảng thời gian ngắn có lẽ sẽ không có dị động gì, nhưng điều đó chỉ biến hắn trở thành một quả bom nổ chậm, bất kì lúc nào cũng có thể phát nổ chôn vùi tính mạng của Tử Phong.
Đang lúc Tử Phong lo lắng cho tương lai mờ mịt của mình, giọng nói của Bạch Tử Phong vang lên trong đầu hắn: "Ta và ngươi, Tử Phong, chúng ta vốn là một thể, ta không muốn phải làm kẻ thù của chính mình, vậy nên nếu ngươi không muốn biến mất, vậy thì hãy vứt bỏ nhân tinh và dung hợp với ta, cùng nhau, chúng ta sẽ trở thành tồn tại bất diệt đứng trên mọi thứ."
"Không đời nào!!" Tử Phong gầm lên trong đầu, bảo hắn vứt đi nhân tính ư, không bao giờ, Tử Phong là Tử Phong, hắn có nguyên tắc riêng của mình, Bạch Tử Phong là tâm ma của hắn, hắn không tin một tâm ma cỏn con mà mình lại không thể làm gì được.
"Ta biết ngươi sẽ không đồng ý mà, vậy thì ta không còn lựa chọn nào khác ngoài xóa sổ ngươi, hãy tận hưởng những ngày tháng cuối cùng của mình đi, hahahaha!!" Tiếng cười của Bạch Tử Phong dần biến mất.
Chúa Tể Hư Không ngả người ra, cơ thể trôi lơ lửng giữa những vì sao trong vũ trụ, hắn chép miệng nói: "Tử Phong là một đối tượng thú vị, nhưng mà mọi thứ đều quá thuận lợi đối với hắn, ta luôn thưởng phạt phân minh, nhưng đối với riêng hắn ta thì ta buộc phải tạo ra một chút thử thách."
Bóng người bí ẩn ở bên cạnh vẫn duy trì tư thế quỳ gối, đôi lông mày hơi nhíu lại: "Nhưng mà lấy linh hồn lực của Faltima sau khi được ngài hồi sinh, Tử Phong rất có thể sẽ bị dễ dàng giết chết rồi đánh mất cơ thể a, thậm chí cả Hắc Bạch Tử Phong cũng không phải đối thủ, hơn nữa chẳng phải Tiểu Linh là ** của ngài sao, cô ta bị như vậy ngài có thấy ổn không??"
"Tiểu Linh ư, không sao, con bé trông như vậy nhưng không có nguy hiểm gì đâu, hơn nữa, ngươi đánh giá quá thấp Hắc Tử Phong với Bạch Tử Phong rồi, hai người bọn hắn bị cái tên phế vật Faltima kia giết mới là lạ đấy, còn nếu Tử Phong hắn bị giết thì....trông ta có quan tâm không?? Với cả, dù ta đã hồi sinh Faltima, nhưng ta không có thay đổi vận mệnh của hắn, vận mệnh của hắn vẫn không hề thay đổi, chỉ là dùng một phương thức khác để đạt tới vận mệnh chân chính mà thôi." Chúa Tể Hư Không cười cười, trong lòng bàn tay là hai vật thể nho nhỏ không ngừng nhảy múa, nhìn kĩ lại thì đó chính là hai tinh hệ bị thu nhỏ lại chỉ còn bằng viên bi ve.
"Ngài nói vậy là sao thưa chủ nhân, Hắc Bạch Tử Phong chẳng phải là tâm ma của Tử Phong sao, kể cả được hệ thống của ngài trợ giúp nhưng không thể thay đổi việc hắn chỉ là một sinh vật cấp thấp, sao có thể chống lại được Faltima??"
Chúa Tể Hư Không cầm hai tinh hệ trong tay giơ lên, miệng khẽ thổi một cái, lập tức tinh hệ xảy ra biến đổi long trời lở đất, vô số ngôi sao từ hư không sinh ra, cùng lúc đó là rất nhiều ngôi sao cũng bị chôn vùi, trong nháy mắt cả tinh hệ liền bành trướng, hàng ngàn hàng vạn tinh hệ thành hình, tinh hệ trong tay hắn trở thành một dải ngân hà chân chính với hàng tỉ ngôi sao lớn nhỏ, tất cả vẫn gói gọn trong lòng bàn tay của hắn.
"Ta đã từng thắc mắc tại sao mình lại không thể dự đoán vấn mệnh của Tử Phong, không ai mà ta không thể nhìn thấy những sợi chỉ vận mệnh của họ, nhưng với tên này thì khác, những gì ta thấy chỉ là một mảng hư vô mờ mịt, cuối cùng bây giờ ta đã biết được lí do rồi. Ngươi biết tại sao không??" Chúa Tể Hư Không cầm hai dải ngân hà trong tay, vung lên một cái liền ném bọn chúng vào một cái hắc động, miệng nhàn nhạt nói.
"Thuộc hạ có thể được biết lí do là gì không??" bóng người bí ẩn cung kính nói.
"Mấu chốt nằm ở hai tâm ma đó, bọn chúng là......"
- ----------------------
Tử Phong nghe Faltima nói, hai con mắt liền trừng lên, miệng thiếu chút nữa thì văng tục: "Ta fu....ta kháo, thật đấy à??"
Hắn vẫn còn nhớ cách đây không lâu hắn chém gió thành bão, nói với Diệu Yên rằng hắn là Tam hoàng tử của Thiên Ma Nhất Tộc, giờ thì hay rồi, chính chủ đã xuất hiện, hơn nữa lại còn xuất hiện ở trong không gian hệ thống, nơi nội bất xuất ngoại bất nhập đối với ngoại nhân, ờ mà từ từ đã, làm thế quái nào mà hắn ta có thể xuất hiện ở trong này.
"Ngươi làm thế nào có thể xuất hiện ở trong này??" không biết thì phải hỏi, đạo lí đó đến trẻ em năm tuổi cũng biết, Tử Phong cũng không có làm ra vẻ gì cả, hắn trực tiếp hỏi Faltima.
"Thực tế thì, ta không biết, kí ức của ta dừng lại tại cuộc chiến vạn năm trước, ta chỉ nhớ rằng mình đã bị giết, tàn hồn của ta được một vị trưởng bối sử dụng bí pháp phong ấn vào trong một vật thể. Cho đến khoảng hơn một tháng trước, một giọng nói vang lên trong đầu ta khi mà tàn hồn của ta vẫn còn suy yếu đến cực điểm." Faltima ngừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp
"Cơ hội thứ hai dành cho ngươi, để xem ngươi sẽ đón nhận cơ hội này như thế nào!! Đó là những gì mà giọng nói đó nói với ta, sau đó ta chỉ cảm thấy linh hồn của mình được một nguồn lực lượng to lớn bao bọc lấy, không ngừng chữa trị tàn hồn của ta, đồng thời khiến nó trở nên mạnh mẽ khôn cùng, đủ để có thể tồn tại trên thế giới này."
Tử Phong nghe vậy liền nhíu mày, cái vụ hồi sinh này hắn không có quan tâm lắm, hắn chỉ quan tâm tới một việc, đó là tại sao tên quỷ sứ âm binh này lại có thể xuất hiện được ở trong không gian hệ thống, hắn ta nói rằng tàn hồn của mình bị phong ấn vào một vật...đợi đã, hắn ta cũng là Thiên Ma Tộc.
"Ngươi là tàn hồn ở trong Thiên Ma Kiếm??!!" Tử Phong bật thốt.
"Chính xác, ta cũng không biết làm thế nào một tàn hồn sắp sửa tan biến như hắn lại có thể phục sinh, nhưng nhờ đó mà ta có thêm được một đồng minh đáng tin cậy, đủ để đánh bại Hắc Tử Phong và Tiểu Linh cùng một lúc." Bạch Tử Phong nhanh chóng tiếp lời, ánh mắt hắn nhìn Faltima xẹt qua một tia quỷ dị khó đoán.
"Ngươi có một cỗ thân thể thật là tốt, ta trước kia là một Thiên Ma Đế, nhưng cũng không dám khẳng định rằng huyết mạch của ta có thể đạt được đến độ tinh thuần như của ngươi, ngươi sẽ là một vật chủ tuyệt vời để cho ta đoạt xá." Faltima cười lạnh.
Tử Phong không khỏi giật mình, hắn vốn dĩ luôn yếu hơn so với Bạch Tử Phong, hơn nữa lúc này hắn lại đang vô cùng suy yếu, không có Tiểu Linh kiềm chế, hắn căn bản không có năng lực phản kháng a.
"Bạch Tử Phong, chẳng phải ngươi muốn trở thành chủ nhân của thân thể này ư, ngươi đồng ý để Faltima hắn đoạt xá ta ư??" Tử Phong vô cùng nhanh trí nói, ý đồ muốn chia rẽ hai tên thần kinh trước mắt, đó cũng là hi vọng duy nhất của hắn lúc này.
Faltima lắc lắc đầu, miệng nở một nụ cười: "Muốn chia rẽ hai chúng ta ư?? Không có cái chuyện đó đâu, bọn ta đã đồng ý với nhau rồi, sau khi ta đoạt xá ngươi, ta sẽ sử dụng chính năng lực của ngươi để tạo ra một phân thân sau đó giải trừ kết nối với phân thân, Bạch Tử Phong hắn sẽ chiếm lấy phân thân đó, vì hắn ta cũng là chính ngươi, nên một khi ngươi bị đoạt xá tức là đã tử vong, hắn có thể danh chính ngôn thuận mà phục sinh vào trong một phân thân, trong khi đó thì ta sẽ có được bản thể của ngươi, bọn ta sẽ cùng nhau thống trị Huyền Linh đại lục, không gì có thể ngăn cản chúng ta hahaha."
"Thực ra thì, ta chưa từng nói rằng mình đồng ý với kế hoạch đó a." Bạch Tử Phong vốn yên lặng đứng ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng, sau đó bàn tay hắn khẽ động, trực tiếp nắm lấy cổ của Faltima vốn không phòng bị ở bên cạnh nhấc bổng lên, vô số sợi xích xuất hiện từ hư không, nhanh chóng lao tới trói lấy hắn.
"Trực Tử Ma Nhãn!!" Faltima tâm thần đại động, đôi mắt của hắn trong nháy mắt biến thành màu tím yêu dị, hai tay vung lên hóa thành vô số đạo tàn ảnh, trực tiếp chặt đứt cánh tay của Bạch Tử Phong cũng như rất nhiều xiềng xích đang phóng tới, sau đó vội vàng nhảy lui về phía sau.
Bạch Tử Phong bị chặt đứt cánh tay cũng không có hoảng loạn, hắn cười lạnh một tiếng, cánh tay còn lại giơ lên, miệng lẩm bẩm: "Vô ích thôi, Trực Tử Ma Nhãn của ngươi rất mạnh, nhưng không thể nào mạnh được bằng nó."
Faltima đang trên đà lui ra đằng sau, bỗng nhiên mặt đất dưới chân hắn nứt ra thành một vết rách lớn, vô số sợi xích từ bên dưới lao lên giống như vòi bạch tuộc, chỉ trong chớp mắt liền quấn quanh người hắn mấy trăm vòng, biến hắn thành một cây cột đứng bọc trong dây xích. Từ trên thân Faltima tuôn ra hắc khí cuồn cuộn, những sợi dây xích bọc quanh người hắn nhanh chóng bị mục ruỗng sau đó vỡ nát. Những tưởng đám dây xích đó sẽ bị thiêu hủy hoàn toàn, cơ mà khi lớp vỏ bên ngoài của xích bị mục ruỗng sau đó rơi xuống, để lộ ra lớp xích màu đỏ ở bên trong, không hề bị ảnh hưởng bởi hắc khí.
"Tử Phong thân mến, ta rất cảm tạ ngươi, nhờ vào việc ngươi bị giết ở bên ngoài mà cái tên ngu xuẩn này mới tiêu tốn rất nhiều lực lượng để có thể hồi sinh cơ thể ngươi, nhờ đó mà ta mới có thể xử lí được hắn. Tuy tiêu tốn rất nhiều nguyên lực nhưng có thể thôn phệ hắn thì cũng không tệ chút nào, thật là một ngày vui vẻ a, khậc khậc." Bạch Tử Phong nhếch mép, nhẹ nhàng nói với Tử Phong, cơ mà lời nói thì sặc mùi sát khí, không hề có chút nhẹ nhàng nào.
"Thứ này...pháp tắc ư?? Không phải, đây là uy năng, làm thế nào một phàm nhân như ngươi lại sở hữu uy năng." Faltima sắc mặt biến đổi, vẻ ung dung biến mất thay vào đó là một khuôn mặt kinh hãi đến cùng cực, hắn liên tục vùng vẫy, vô số chiêu trò được tung ra nhưng không thể thoát ra được khỏi trói buộc của những sợi xích, ngược lại lại càng khiến chúng thắt chặt hơn.
"Ta tuy rất muốn thôn phệ ngươi ngay tại đây, nhưng mà so với ngươi, Faltima có vẻ như là một bữa ăn no nê và ngon hơn hẳn, vậy thì ta sẽ để ngươi lại cho bữa tráng miệng vậy."
Tử Phong bỗng cảm thấy cơ thể của mình khôi phục lại năng lực hành động, sau đó tầm nhìn của hắn dần dần trở nên mờ mịt, thứ cuối cùng hắn có thể nhìn thấy trước khi bị cưỡng ép đá khỏi không gian hệ thống đó là cảnh Bạch Tử Phong dùng một sợi xích đâm vào ngực Faltima, năng lượng cuồn cuộn bị rút ra khỏi cơ thể của hắn mà tiến vào trong tay Bạch Tử Phong, tiếng gào thét thê thảm của Faltima vang vọng khắp không gian.
Bật người ngồi dậy, Tử Phong chỉ cảm thấy đằng sau lưng là một đống lớn mồ hôi lạnh, toàn thân nhức mỏi vô cùng giống như vừa trải qua vận động kịch liệt, thương thế trong người đã không còn nhưng lúc này hắn có một mối lo hơn cơ thể của mình rất nhiều. Lí do Bạch Tử Phong cướng ép hắn thoát ra khỏi không gian hệ thống chỉ có thể là bởi vì hắn cần phải có thời gian để mà "tiêu hóa" Faltima. Bạch Tử Phong trong một khoảng thời gian ngắn có lẽ sẽ không có dị động gì, nhưng điều đó chỉ biến hắn trở thành một quả bom nổ chậm, bất kì lúc nào cũng có thể phát nổ chôn vùi tính mạng của Tử Phong.
Đang lúc Tử Phong lo lắng cho tương lai mờ mịt của mình, giọng nói của Bạch Tử Phong vang lên trong đầu hắn: "Ta và ngươi, Tử Phong, chúng ta vốn là một thể, ta không muốn phải làm kẻ thù của chính mình, vậy nên nếu ngươi không muốn biến mất, vậy thì hãy vứt bỏ nhân tinh và dung hợp với ta, cùng nhau, chúng ta sẽ trở thành tồn tại bất diệt đứng trên mọi thứ."
"Không đời nào!!" Tử Phong gầm lên trong đầu, bảo hắn vứt đi nhân tính ư, không bao giờ, Tử Phong là Tử Phong, hắn có nguyên tắc riêng của mình, Bạch Tử Phong là tâm ma của hắn, hắn không tin một tâm ma cỏn con mà mình lại không thể làm gì được.
"Ta biết ngươi sẽ không đồng ý mà, vậy thì ta không còn lựa chọn nào khác ngoài xóa sổ ngươi, hãy tận hưởng những ngày tháng cuối cùng của mình đi, hahahaha!!" Tiếng cười của Bạch Tử Phong dần biến mất.