Chương 7: Ác giả ác báo (P2)
‼️WARNING: Chương truyện này có nội dung, tình tiết máu me, kinh dị, cân nhắc trước khi đọc. Nếu ai không đọc được thì hãy bỏ qua
...*———————*...
Bỗng có một cơn gió cực mạnh ập tới, bầu trời lại chuyển sang màu đó, sầm chớp liên tục kêu lên những tiếng to lớn khiến mọi người hoảng sợ.
Tất cả các cánh cửa trong phủ đều tự mở ra đóng lại một cách kỳ lạ, bàn ghế cũng bị xê dịch rất nhiều, tất cả mọi thứ đều bị bay lơ lửng lên không rõ nguyên nhân rồi bắt đầu rơi xuống.
Điều này khiến mọi người hoảng sợ, chạy toán loạn đi tìm chỗ ẩn nấp, có người bị bình hoa lớn rơi vào đầu chết ngay tại chỗ, có ngượi bị cả cái bàn đè vào người hay là có những người bị những binh đao rơi xuống người, cắm thẳng từ trên đầu xuống, ghim thẳng xuống sàn nhà khiến người đó không thể nằm xuống được,...
Cảnh tượng rất chi là hỗn loạn, máu me văng tung tóe, tiếng la hét đầy ân oán vang lên, đồ vật thì không ngừng tấn công người của phủ Lạc gia một cách đầy tàn bạo.
Người người chết hàng loạt trước mắt gia chủ, hoảng sợ nhất là con gái út của phụ thân Lạc Anh, cô ta đang hoảng sợ chạy trốn những mũi đao lớn hướng về mình một cách kỳ lạ, dù có trốn như thế nào cũng không thể thoát được.
Một đao phủ khá lớn đâm thẳng vào chân cô em út khiến cô ta đau đớn gào lên, hoảng sợ đến mức tay chân run rẩy, không thể đứng dậy được nữa.
Tưởng rằng mình sẽ chết rồi nhưng may mắn có một người làm kịp cứu vào trong khi tất cả binh đao đâm xuống
- “Ai...Ai cứu ta với...Có ai không...Cứu...”
- “AAAAA!!”
- “Tiểu thư!!”_Gia nô nhanh chóng kéo ra chỗ khác
- “Hah Ha...M-Mau đi...Mau đi ngăn tất cả lại đi...Mau đi ngăn nó lại đi...NHANH LÊN!!”
Cô em út không những không cảm ơn mà đẩy tên gia nô đấy vào chỗ binh đao đang rơi xuống kia khiến tên đó chết không nhắm mắt, cả thay nát bấy, binh đao ghim thẳng vào tim, cổ họng và đầu.
Trước khi chết, tên gia nô còn nhìn một cách đầy căm phẫn. Cô em út bị cảnh tượng đó làm cho hoảng sợ, không nghĩ nhiều, cố chịu đựng cơn đau mà chạy đi.
Đúng lúc này, tất cả đã dừng lại, mọi người thở phào nhẽ nhõm, nhìn lại cả phủ, xác chết nằm la liệt dưới sân, bọn họ đều chết rất thảm, trong đó gia nô là nhiều, chỉ có một người con trai thứ của phủ Lạc gia chết mà thôi.
Phu nhân của lão trưởng bối thấy vậy liền chạy ra, ôm chầm lấy đứa con của mình mà khóc lớn, đau đớn kêu trời kêu đất
- “Ôi...Con trai của ta...Huhu...Nó đã làm gì nên tội chứ...Ôi thằng con trai đáng thương của ta...Nhi tử của ta...”
- “Chuyện này...Rốt cuộc là sao vậy? Chúng ta đã làm gì sai sao? Tại sao thần linh lại phạt chúng ta vậy?”
- “C-Chả nhẽ nào...Là do chúng ta lừa dối...AI DA!!!”
- “Im miệng cho ta!! Ăn nói vớ vẩn!! Chúng ta không làm gì sai cả, là cậu ta tự nguyện mà thôi!!”
- “Trả mạng lại cho ta...”
Con trai cả vừa nói dứt lời, thì từ đâu ra những tiếng rên rỉ vang vọng bên tai, quay sang nhìn xung quanh thì chẳng thấy ai nói cả, đó là những tiếng kêu ai oán, là những tiếng kêu nghe rất quen thuộc khiến mọi người lạnh gáy.
Đó đều là những gia nô đã chết dưới tay bọn họ vì bị hành hạ, bị đày cho đến chết, bị bọn họ dồn đến bước đường cùng,...
Tất cả đều thoắt ẩn thoắt hiện trước mắt bọn họ, những bóng ma áo trắng liên tục kêu lên những tiếng ghê rợn, những tiếng hét thất thanh ở ngay sát bên tai bọn họ.
Không những vậy, những con ma đó liên tục tiến tới cào cấu tất cả người của Lạc gia đến rách cả da, những móng tay sắc nhọn đâm sâu vào trong da trong thịt, bao nhiêu mạng sống đã bị người của Lạc gia hại chết oan chết uổng, bây giờ bọn họ sẽ trả lại từng chút một.
Cô em út bị đám oan hồn kia cào cho rách hết cả mặt, bọn chúng còn móc mắt ra khiến cô ta đau đớn gào thét lên, chân tay cũng bị bẻ gãy, tiếng răng rắc kêu lên giòn tan...
- “AAAA!! CÓ AI KHÔNG!! CỨU TA VỚI!!”
- “ĐAU QUÁ!! MẮT TA!! AAAAAAAAAA”
- “CỨU TA VỚI!!ĐAU QUÁ!! MẮT TAAAAAA”
Nhưng nào có ai có thể để mắt tới được nữa, chính bọn họ cũng bị những oan hồn cào cấu cho bẹo hình bẹo dạng, dường như tất cả đều hóa điên rồi.
...Bọn họ không biết tại sao lại bị như vậy?...
...Rõ ràng bọn họ có làm gì sai đâu?...
Cả phủ Lạc gia bây giờ chìm trong biển máu, không ai có thể thoát được cái chết đang cận kề ngay sát bên...
- “Giết bao nhiêu người, đền bấy nhiêu mạng...”
...Gieo nhân nào, gặp quả nấy...
Chỉ trong một buổi sáng, phủ Lạc gia be bét máu, không đâu là không có người chết nằm la liệt cả, tất cả đã chết không toàn thây trừ một người – đó chính là phụ thân Lạc Anh vẫn còn đang thoi thóp ở trên giường.
Bây giờ tất cả Lạc gia đã chết rồi, lòng ta có sống cũng không ai chăm sóc cả. Bức tường đen bí ẩn kia cũng biến mất, tất cả người dân trong làng đều vây kín vào xem, bọn họ kinh hãi trước cảnh tượng này.
Thấy phụ thân Lạc Anh đang nằm thoi thóp ở trên giường, vẫn còn dấu hiệu của sự sống nhưng không ai tới giúp cả, bọn họ sợ đại nạn sẽ đến với họ như nhà Lạc gia. Cứ như vậy, phụ thân Lạc Anh để ông ta thoi thóp, sống không bằng chết với các vết thương chằng chịu như vậy.....
...Đó là kết quả của việc lừa dối người âm....
...*———————*...
Bỗng có một cơn gió cực mạnh ập tới, bầu trời lại chuyển sang màu đó, sầm chớp liên tục kêu lên những tiếng to lớn khiến mọi người hoảng sợ.
Tất cả các cánh cửa trong phủ đều tự mở ra đóng lại một cách kỳ lạ, bàn ghế cũng bị xê dịch rất nhiều, tất cả mọi thứ đều bị bay lơ lửng lên không rõ nguyên nhân rồi bắt đầu rơi xuống.
Điều này khiến mọi người hoảng sợ, chạy toán loạn đi tìm chỗ ẩn nấp, có người bị bình hoa lớn rơi vào đầu chết ngay tại chỗ, có ngượi bị cả cái bàn đè vào người hay là có những người bị những binh đao rơi xuống người, cắm thẳng từ trên đầu xuống, ghim thẳng xuống sàn nhà khiến người đó không thể nằm xuống được,...
Cảnh tượng rất chi là hỗn loạn, máu me văng tung tóe, tiếng la hét đầy ân oán vang lên, đồ vật thì không ngừng tấn công người của phủ Lạc gia một cách đầy tàn bạo.
Người người chết hàng loạt trước mắt gia chủ, hoảng sợ nhất là con gái út của phụ thân Lạc Anh, cô ta đang hoảng sợ chạy trốn những mũi đao lớn hướng về mình một cách kỳ lạ, dù có trốn như thế nào cũng không thể thoát được.
Một đao phủ khá lớn đâm thẳng vào chân cô em út khiến cô ta đau đớn gào lên, hoảng sợ đến mức tay chân run rẩy, không thể đứng dậy được nữa.
Tưởng rằng mình sẽ chết rồi nhưng may mắn có một người làm kịp cứu vào trong khi tất cả binh đao đâm xuống
- “Ai...Ai cứu ta với...Có ai không...Cứu...”
- “AAAAA!!”
- “Tiểu thư!!”_Gia nô nhanh chóng kéo ra chỗ khác
- “Hah Ha...M-Mau đi...Mau đi ngăn tất cả lại đi...Mau đi ngăn nó lại đi...NHANH LÊN!!”
Cô em út không những không cảm ơn mà đẩy tên gia nô đấy vào chỗ binh đao đang rơi xuống kia khiến tên đó chết không nhắm mắt, cả thay nát bấy, binh đao ghim thẳng vào tim, cổ họng và đầu.
Trước khi chết, tên gia nô còn nhìn một cách đầy căm phẫn. Cô em út bị cảnh tượng đó làm cho hoảng sợ, không nghĩ nhiều, cố chịu đựng cơn đau mà chạy đi.
Đúng lúc này, tất cả đã dừng lại, mọi người thở phào nhẽ nhõm, nhìn lại cả phủ, xác chết nằm la liệt dưới sân, bọn họ đều chết rất thảm, trong đó gia nô là nhiều, chỉ có một người con trai thứ của phủ Lạc gia chết mà thôi.
Phu nhân của lão trưởng bối thấy vậy liền chạy ra, ôm chầm lấy đứa con của mình mà khóc lớn, đau đớn kêu trời kêu đất
- “Ôi...Con trai của ta...Huhu...Nó đã làm gì nên tội chứ...Ôi thằng con trai đáng thương của ta...Nhi tử của ta...”
- “Chuyện này...Rốt cuộc là sao vậy? Chúng ta đã làm gì sai sao? Tại sao thần linh lại phạt chúng ta vậy?”
- “C-Chả nhẽ nào...Là do chúng ta lừa dối...AI DA!!!”
- “Im miệng cho ta!! Ăn nói vớ vẩn!! Chúng ta không làm gì sai cả, là cậu ta tự nguyện mà thôi!!”
- “Trả mạng lại cho ta...”
Con trai cả vừa nói dứt lời, thì từ đâu ra những tiếng rên rỉ vang vọng bên tai, quay sang nhìn xung quanh thì chẳng thấy ai nói cả, đó là những tiếng kêu ai oán, là những tiếng kêu nghe rất quen thuộc khiến mọi người lạnh gáy.
Đó đều là những gia nô đã chết dưới tay bọn họ vì bị hành hạ, bị đày cho đến chết, bị bọn họ dồn đến bước đường cùng,...
Tất cả đều thoắt ẩn thoắt hiện trước mắt bọn họ, những bóng ma áo trắng liên tục kêu lên những tiếng ghê rợn, những tiếng hét thất thanh ở ngay sát bên tai bọn họ.
Không những vậy, những con ma đó liên tục tiến tới cào cấu tất cả người của Lạc gia đến rách cả da, những móng tay sắc nhọn đâm sâu vào trong da trong thịt, bao nhiêu mạng sống đã bị người của Lạc gia hại chết oan chết uổng, bây giờ bọn họ sẽ trả lại từng chút một.
Cô em út bị đám oan hồn kia cào cho rách hết cả mặt, bọn chúng còn móc mắt ra khiến cô ta đau đớn gào thét lên, chân tay cũng bị bẻ gãy, tiếng răng rắc kêu lên giòn tan...
- “AAAA!! CÓ AI KHÔNG!! CỨU TA VỚI!!”
- “ĐAU QUÁ!! MẮT TA!! AAAAAAAAAA”
- “CỨU TA VỚI!!ĐAU QUÁ!! MẮT TAAAAAA”
Nhưng nào có ai có thể để mắt tới được nữa, chính bọn họ cũng bị những oan hồn cào cấu cho bẹo hình bẹo dạng, dường như tất cả đều hóa điên rồi.
...Bọn họ không biết tại sao lại bị như vậy?...
...Rõ ràng bọn họ có làm gì sai đâu?...
Cả phủ Lạc gia bây giờ chìm trong biển máu, không ai có thể thoát được cái chết đang cận kề ngay sát bên...
- “Giết bao nhiêu người, đền bấy nhiêu mạng...”
...Gieo nhân nào, gặp quả nấy...
Chỉ trong một buổi sáng, phủ Lạc gia be bét máu, không đâu là không có người chết nằm la liệt cả, tất cả đã chết không toàn thây trừ một người – đó chính là phụ thân Lạc Anh vẫn còn đang thoi thóp ở trên giường.
Bây giờ tất cả Lạc gia đã chết rồi, lòng ta có sống cũng không ai chăm sóc cả. Bức tường đen bí ẩn kia cũng biến mất, tất cả người dân trong làng đều vây kín vào xem, bọn họ kinh hãi trước cảnh tượng này.
Thấy phụ thân Lạc Anh đang nằm thoi thóp ở trên giường, vẫn còn dấu hiệu của sự sống nhưng không ai tới giúp cả, bọn họ sợ đại nạn sẽ đến với họ như nhà Lạc gia. Cứ như vậy, phụ thân Lạc Anh để ông ta thoi thóp, sống không bằng chết với các vết thương chằng chịu như vậy.....
...Đó là kết quả của việc lừa dối người âm....