Chương 8: Thế giới thứ nhất: Thật giả thiếu gia 7
" Ngươi lần này tận tình giúp đỡ tiểu Hà, ngươi vẫn sẽ tiếp tục được ở lại Lâm gia. " Bạch Trần Tinh nheo mắt nhìn thái độ kiêu ngạo, ra lệnh giọng nói của Lâm Đình, cùng với một bộ mặt khiêu khích ra mặt của Lâm Hà. Lâm Hà không ít lần mượn Lâm Đình, ra sức bắt nạt nguyên chủ. Hắn cũng chỉ có chút mánh khóe như vậy. Thật hảo buồn cười.
" Tiếp tục ở lại Lâm gia sao?!! " Lâm Đình cho rằng, Lâm An còn lưu luyến Lâm gia. Cũng phải thôi, Lâm gia hào phú giàu có, thoát ly Lâm gia Lâm An có thể sống sót được sao?!! Chẳng qua chỉ cần hắn trước mặt Đường Gia Vĩ nói tốt vài câu mà thôi, rất đơn giản không phải sau. Nhưng nghe đến câu sau của Bạch Trần Tinh, Lâm Đình cùng Lâm Hà mặt mày biến sắc, đẹp không nỡ nhìn thẳng. " Chính là, ta không muốn tiếp tục ở lại Lâm gia a. Không phải, đã nói trước với các ngươi rồi sao?! "
" Muốn được Đường gia khen ngợi, sao không nỗ lực nhiều hơn một chút?!! Tài năng không có đã đành, lại không bỏ chút siêng năng?!! " Ha hả, đâu chỉ đơn giản tận tình giúp đỡ Lâm Hà trước mặt Đường Gia Vĩ. Lâm Hà chính là muốn luôn cướp đi vị trí này của hắn. Bạch Trần Tinh cười lạnh, Lâm Hà ngươi tưởng bỡ.
" Ngươi nói ai đó!!! " Lâm Hà tức giận đạp bàn, bàn trà theo đó mà rung lên. Hắn sắc mặt vừa đỏ lại xen trắng. Hắn nghe ra được ẩn ý bên trong. Nếu lúc đó Bạch Trần Tinh vì hắn nói gì đó, hắn cũng không đến nỗi mất mặt trước Đường Gia Vĩ như vậy. Là Bạch Trần Tinh hại hắn, chính là hắn!
" Nếu đã như vậy, ngươi bây giờ lập tức cút đi Lâm gia!!! " Hắn hết lần này đến lần khác cho Bạch Trần Tinh không ít cơ hội, chỉ có kẻ không biết tận dụng mà thôi. Lâm Hà sắc mặt cổ quái độc ác. " Ngươi cũng không cần ra bên ngoài, nói ngươi quen biết Lâm gia chúng ta. Đồ của Lâm gia, không cần mang theo đi!! Ngươi không xứng!! " Hắn chờ, Bạch Trần Tinh không có Lâm gia trợ cấp như thế nào sống.
" Được, ta cầu còn không được đâu. " Bạch Trần Tinh thoải mái thong dong, hắn còn muốn vài ngày nữa rời đi nơi này. Rời sớm một chút, cũng càng tốt thôi. Bạch Trần Tinh tay trắng rời đi.
" Ta chờ xem, hắn như thế nào sống sót. Một thời gian nữa không phải quay trở về cầu xin chúng ta?!! Đến lúc đó, ta làm hắn quỳ xuống, liếm chân ta như cẩu. " So về độ độc ác, Lâm Đình không kém hơn Lâm Hà. Quả là cùng cha cùng mẹ mà ra. Nguyên chủ tính tình quá nhu nhược, trước sau không lấy được sự yêu thích của bọn họ, tiếc nguyên chủ đối Lâm Đình kính trọng. Bây giờ, cũng không cần thứ tình cảm không đáng một xu đó.
" Nhiệm vụ chính thứ nhất: Thoát ly Lâm gia hoàn thành. Khen thưởng 100 điểm sinh mệnh. " 001 giọng nói vang lên. Bạch Trần Tinh nhìn nó mỉm cười.
" Đường lão sư, ta tứ cố vô thân. Ngài có thể hay không rộng lượng, cưu mang ta?!!" Đường Gia Vĩ nheo mắt nghe điện thoại, nghe được thiếu niên ủy khuất. Giọng nói vẫn băng lãnh như ngày nào, nhưng nhiều ra một ít ấm áp vị. Đường Gia Vĩ cho người điều tra lai lịch của Lâm An, biết thiếu niên sống ở Lâm gia không tốt. Hắn muốn vì thiếu niên làm chút gì đó.
" Ở nơi nào, ta đến tiếp ngươi. " Bạch Trần Tinh mỉm cười, gửi địa chỉ cho nam nhân. Chính hắn tìm một góc bên đường nghỉ ngơi. Nói thật, trong tay hắn cũng không có bao nhiêu tiền. Vẫn là do nguyên chủ làm công có được. Bất thình lình muốn thuê cái nhà trọ, thật sự không được không bằng trước nhờ người quen. Cuối cùng chỉ đành nhờ vã Đường Gia Vĩ.
Bạch Trần Tinh thở dài, không có tiền thật sự khó a. Nhớ đến cuộc sống kiếp trước, giàu đến chảy mỡ, mong có một ngày trở thành người nghèo. Giờ đúng như ý nguyện, cảm giác thật sự khổ a.
" Ngươi bị đuổi?!! " Đường Gia Vĩ nhìn nhìn Bạch Trần Tinh, không giống một người mới bị người đuổi ra khỏi nhà. Ngược lại nhìn thấy biểu tình thoải mái, dương dương của hắn.
" Ừm, ta mệt mỏi. Khi nào đến làm phiền gọi ta nha, cảm ơn." Đường Gia Vĩ không quen với thái độ lạnh nhạt này của hắn. Chính là cũng không có tức giận, mà nghĩ nên là như vậy. Nhìn thiếu niên sườn mặt, thanh tú tinh sảo nhưng lại gầy gầy.
Đến nhà riêng, Đường Gia Vĩ cũng không có đánh thức người. Mà cực kỳ thuần thục, như đã làm qua vô số lần ôm người tiến vào trong nhà. Chiếc giường duy nhất trong phòng, trước nay chỉ có một mình hắn nằm lên, xuất hiện thêm một người. Nam nhân cũng không rõ, hắn chưa từng tiếp xúc thân mật với ai. Nhưng khi ở gần thiếu niên, hắn có cảm giác thân thuộc đến lạ. Muốn sủng ái hắn, yêu thương hắn, sủng nịch hắn, cho hắn những thứ tốt đẹp nhất.
" Tiểu An, ta hẹn ngươi đi uống Cafe, địa chỉ ta gửi ngươi. Đúng giờ nhớ đến, ta đợi. " Bạch Trần Tinh nhận được tin nhắn của Hạ Tiểu Mỹ, mỉm cười đáp ứng rồi.
" Tiểu An, ngươi biết gì không?!! Lưu sư phụ nhận Lâm Hà làm đồ đệ đó. Tin tức chính xác 99%." Gặp được Bạch Trần Tinh, Hà Tiểu Mỹ nhịn không được nữa mà bát quái lên. Lâm Hà gặp phải vận cứt chó gì, lại được Lưu sư phụ nhận làm đệ tử?! Nhưng đổi lại là Bạch Trần Tinh, nàng không hi vọng hắn là đồ đệ của Lưu sư phụ.
" A, là vậy sao. Lâm Hà cũng không tồi đi. " Lưu sư phụ rất nổi tiếng, cực được trong giới người ngưỡng mộ. Cũng có người mơ ước muốn được làm đệ tử của Lưu sư phụ, cực kỳ nhiều người. Lâm Hà, cũng thật may mắn. Không có Đường Gia Vĩ nhận Lâm Hà vì đệ tử, sẽ có người khác xuất hiện, vai chính quang hoàn không thể dập tắt.
" Cái gì không tồi?!! Ngươi không ghen tị?!! " Bạch Trần Tinh phản ứng này không giống như nàng tưởng tượng a. Sẽ phải là chế nhạo vài câu, giống nàng khó chịu chứ?! Lâm Hà rất giỏi sao?! So ra kém với Bạch Trần Tinh rất nhiều có được không.
" Có gì phải ghen tị?!! Biểu ca ngươi lợi hại hơn. " Hạ Tiểu Mỹ gật đầu, kiêu ngạo hếch cằm. Không sao, biểu ca nàng chính là siêu siêu cấp giỏi. Lưu sư phụ thì đã sao?! Trong nhà của nàng điểm ra một cái tên cũng giỏi hơn Lưu sư phụ. Ghen tị thứ đồ vật này, không đáng.
( Ủng hộ tác giả bằng một lượt like hoặc một lời bình luận, xin cảm ơn.)
" Tiếp tục ở lại Lâm gia sao?!! " Lâm Đình cho rằng, Lâm An còn lưu luyến Lâm gia. Cũng phải thôi, Lâm gia hào phú giàu có, thoát ly Lâm gia Lâm An có thể sống sót được sao?!! Chẳng qua chỉ cần hắn trước mặt Đường Gia Vĩ nói tốt vài câu mà thôi, rất đơn giản không phải sau. Nhưng nghe đến câu sau của Bạch Trần Tinh, Lâm Đình cùng Lâm Hà mặt mày biến sắc, đẹp không nỡ nhìn thẳng. " Chính là, ta không muốn tiếp tục ở lại Lâm gia a. Không phải, đã nói trước với các ngươi rồi sao?! "
" Muốn được Đường gia khen ngợi, sao không nỗ lực nhiều hơn một chút?!! Tài năng không có đã đành, lại không bỏ chút siêng năng?!! " Ha hả, đâu chỉ đơn giản tận tình giúp đỡ Lâm Hà trước mặt Đường Gia Vĩ. Lâm Hà chính là muốn luôn cướp đi vị trí này của hắn. Bạch Trần Tinh cười lạnh, Lâm Hà ngươi tưởng bỡ.
" Ngươi nói ai đó!!! " Lâm Hà tức giận đạp bàn, bàn trà theo đó mà rung lên. Hắn sắc mặt vừa đỏ lại xen trắng. Hắn nghe ra được ẩn ý bên trong. Nếu lúc đó Bạch Trần Tinh vì hắn nói gì đó, hắn cũng không đến nỗi mất mặt trước Đường Gia Vĩ như vậy. Là Bạch Trần Tinh hại hắn, chính là hắn!
" Nếu đã như vậy, ngươi bây giờ lập tức cút đi Lâm gia!!! " Hắn hết lần này đến lần khác cho Bạch Trần Tinh không ít cơ hội, chỉ có kẻ không biết tận dụng mà thôi. Lâm Hà sắc mặt cổ quái độc ác. " Ngươi cũng không cần ra bên ngoài, nói ngươi quen biết Lâm gia chúng ta. Đồ của Lâm gia, không cần mang theo đi!! Ngươi không xứng!! " Hắn chờ, Bạch Trần Tinh không có Lâm gia trợ cấp như thế nào sống.
" Được, ta cầu còn không được đâu. " Bạch Trần Tinh thoải mái thong dong, hắn còn muốn vài ngày nữa rời đi nơi này. Rời sớm một chút, cũng càng tốt thôi. Bạch Trần Tinh tay trắng rời đi.
" Ta chờ xem, hắn như thế nào sống sót. Một thời gian nữa không phải quay trở về cầu xin chúng ta?!! Đến lúc đó, ta làm hắn quỳ xuống, liếm chân ta như cẩu. " So về độ độc ác, Lâm Đình không kém hơn Lâm Hà. Quả là cùng cha cùng mẹ mà ra. Nguyên chủ tính tình quá nhu nhược, trước sau không lấy được sự yêu thích của bọn họ, tiếc nguyên chủ đối Lâm Đình kính trọng. Bây giờ, cũng không cần thứ tình cảm không đáng một xu đó.
" Nhiệm vụ chính thứ nhất: Thoát ly Lâm gia hoàn thành. Khen thưởng 100 điểm sinh mệnh. " 001 giọng nói vang lên. Bạch Trần Tinh nhìn nó mỉm cười.
" Đường lão sư, ta tứ cố vô thân. Ngài có thể hay không rộng lượng, cưu mang ta?!!" Đường Gia Vĩ nheo mắt nghe điện thoại, nghe được thiếu niên ủy khuất. Giọng nói vẫn băng lãnh như ngày nào, nhưng nhiều ra một ít ấm áp vị. Đường Gia Vĩ cho người điều tra lai lịch của Lâm An, biết thiếu niên sống ở Lâm gia không tốt. Hắn muốn vì thiếu niên làm chút gì đó.
" Ở nơi nào, ta đến tiếp ngươi. " Bạch Trần Tinh mỉm cười, gửi địa chỉ cho nam nhân. Chính hắn tìm một góc bên đường nghỉ ngơi. Nói thật, trong tay hắn cũng không có bao nhiêu tiền. Vẫn là do nguyên chủ làm công có được. Bất thình lình muốn thuê cái nhà trọ, thật sự không được không bằng trước nhờ người quen. Cuối cùng chỉ đành nhờ vã Đường Gia Vĩ.
Bạch Trần Tinh thở dài, không có tiền thật sự khó a. Nhớ đến cuộc sống kiếp trước, giàu đến chảy mỡ, mong có một ngày trở thành người nghèo. Giờ đúng như ý nguyện, cảm giác thật sự khổ a.
" Ngươi bị đuổi?!! " Đường Gia Vĩ nhìn nhìn Bạch Trần Tinh, không giống một người mới bị người đuổi ra khỏi nhà. Ngược lại nhìn thấy biểu tình thoải mái, dương dương của hắn.
" Ừm, ta mệt mỏi. Khi nào đến làm phiền gọi ta nha, cảm ơn." Đường Gia Vĩ không quen với thái độ lạnh nhạt này của hắn. Chính là cũng không có tức giận, mà nghĩ nên là như vậy. Nhìn thiếu niên sườn mặt, thanh tú tinh sảo nhưng lại gầy gầy.
Đến nhà riêng, Đường Gia Vĩ cũng không có đánh thức người. Mà cực kỳ thuần thục, như đã làm qua vô số lần ôm người tiến vào trong nhà. Chiếc giường duy nhất trong phòng, trước nay chỉ có một mình hắn nằm lên, xuất hiện thêm một người. Nam nhân cũng không rõ, hắn chưa từng tiếp xúc thân mật với ai. Nhưng khi ở gần thiếu niên, hắn có cảm giác thân thuộc đến lạ. Muốn sủng ái hắn, yêu thương hắn, sủng nịch hắn, cho hắn những thứ tốt đẹp nhất.
" Tiểu An, ta hẹn ngươi đi uống Cafe, địa chỉ ta gửi ngươi. Đúng giờ nhớ đến, ta đợi. " Bạch Trần Tinh nhận được tin nhắn của Hạ Tiểu Mỹ, mỉm cười đáp ứng rồi.
" Tiểu An, ngươi biết gì không?!! Lưu sư phụ nhận Lâm Hà làm đồ đệ đó. Tin tức chính xác 99%." Gặp được Bạch Trần Tinh, Hà Tiểu Mỹ nhịn không được nữa mà bát quái lên. Lâm Hà gặp phải vận cứt chó gì, lại được Lưu sư phụ nhận làm đệ tử?! Nhưng đổi lại là Bạch Trần Tinh, nàng không hi vọng hắn là đồ đệ của Lưu sư phụ.
" A, là vậy sao. Lâm Hà cũng không tồi đi. " Lưu sư phụ rất nổi tiếng, cực được trong giới người ngưỡng mộ. Cũng có người mơ ước muốn được làm đệ tử của Lưu sư phụ, cực kỳ nhiều người. Lâm Hà, cũng thật may mắn. Không có Đường Gia Vĩ nhận Lâm Hà vì đệ tử, sẽ có người khác xuất hiện, vai chính quang hoàn không thể dập tắt.
" Cái gì không tồi?!! Ngươi không ghen tị?!! " Bạch Trần Tinh phản ứng này không giống như nàng tưởng tượng a. Sẽ phải là chế nhạo vài câu, giống nàng khó chịu chứ?! Lâm Hà rất giỏi sao?! So ra kém với Bạch Trần Tinh rất nhiều có được không.
" Có gì phải ghen tị?!! Biểu ca ngươi lợi hại hơn. " Hạ Tiểu Mỹ gật đầu, kiêu ngạo hếch cằm. Không sao, biểu ca nàng chính là siêu siêu cấp giỏi. Lưu sư phụ thì đã sao?! Trong nhà của nàng điểm ra một cái tên cũng giỏi hơn Lưu sư phụ. Ghen tị thứ đồ vật này, không đáng.
( Ủng hộ tác giả bằng một lượt like hoặc một lời bình luận, xin cảm ơn.)