Chương 9: Thế giới thứ nhất: Thật giả thiếu gia 8
" Hồi hộp sao?!! " Đường Gia Vĩ cúi đầu nhìn thiếu niên bên cạnh. Ngày hôm nay, đối với Lâm An thật sự là một ngày trọng đại. Hắn khoác trên mình bộ lễ phục được may cắt cẩn thận, là do Đường Gia Vĩ đích thân chọn lựa cho hắn.
Suốt ba tháng không ngừng chăm chỉ luyện tập, cũng đã đến ngày gạt hái thành công. Giống với Bạch Trần Tinh, rất nhiều thiếu niên thiếu nữ tham gia, trên khuôn mặt là phấn khích, lo lắng cùng vui sướng, vô số cảm xúc đan xen. Chỉ khác, bọn họ có người thân cha mẹ đi theo cùng cỗ vũ, thiếu niên lại không có ai. Đường Gia Vĩ không cấm được đau lòng. Nhưng mà, số lượng thí sinh tham gia có phải hơi ít hay không?!
Sân khấu lớn thứ năm thế giới, được giới chuyên gia đánh giá là nơi hội tụ các mầm non sáng giá nhất. Cũng bởi vậy, cuộc thi này rất được chú trọng, được vô số những tên tuổi lớn ghé thăm cũng như đánh giá. Được cả nước ưu ái và được chiếu lên các nền tảng mạng trực tiếp, được toàn nước theo giỏi.
" Nhiệm vụ chính thứ hai: tham gia quốc thi quốc tế thiếu niên dương cầm, hoàn toàn. Khen thưởng 100 điểm sinh mệnh. "
" Có một chút. " Nói không lo lắng là giả. Dù sao thì, hắn lần đầu tiên đối diện với nhiều người như vậy, còn là phát sóng trực tiếp, đây là cảm xúc của nguyên chủ. Nhưng hắn có mười phần nắm chắc, bản thân sẽ thể hiện một cách xuất sắc nhất. Trái tim không ngừng nảy lên liên hồi. Hắn đã chờ đợi, ngày này thật lâu.
" Nếu ngươi thắng, muốn món quà gì ta đều đáp ứng ngươi. " Bạch Trần Tinh cười phì nhìn nam nhân. Hắn đây là lấy quà làm khích lệ tinh thần cho hắn sao?! Thật là đáng yêu mà. Đường Gia Vĩ thấy thiếu niên nở một nụ cười đầy thoải mái, cũng mĩm cười theo.
Hạ Tiểu Mỹ nhìn Bạch Trần Tinh bằng đôi mắt sáng quắc. Bạch Trần Tinh hắn rất giỏi, như là hắn sinh ra đã dành cho đánh đàn dương cầm vậy. Tuy nhiên, cô sẽ thể hiện hết mình, cho mọi người nhìn thấy, công chúa violon Hạ Tiểu Mỹ là ai!
" Lâm Hà, lần này ta kỳ vọng rất nhiều. Đừng làm cho ta thất vọng. " Lưu sư phụ vài lần liếc mắt đến Đường Gia Vĩ, ánh mắt chán ghét rõ ràng không hề dấu diếm. Hai người đã từng là đối thủ, hắn vậy mà thua, thảm bại trước một tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch. Cỡ nào xấu hỗ, cỡ nào nhục nhã, ngày hôm nay, hắn sẽ phục thù. Làm Lâm Hà đánh bại Bạch Trần Tinh.
Đường Gia Vĩ điềm nhiên, đón nhận ánh mắt xấu xí từ Lưu Mạnh. Thua là thua, thắng là thắng. Kết quả sẽ không thay đổi cho dù có làm lại bao nhiêu lần đi chăng nữa.
" Sư phụ, ta sẽ không để ngài thất vọng đâu. " Lâm Hà nở một nụ cười của kẻ chiến thắng. Hắn lấy đâu ra nhiều sự tự tin như vậy?! Hay vẫn là, Lưu Mạnh chỉ dạy cho hắn loại tuyệt chiêu gì sao?!! Không sai, Lưu Mạnh truyền đạt rất nhiều thứ cho Lâm Hà, kể cả thủ đoạn làm cách nào để dành chiến thắng cuối cùng.
" Không sao, có ta ở bên cạnh ngươi. " Ngày tháng ở chung, Đường Gia Vĩ càng thấy càng thích thiếu niên, không phải là thầy trò thân thiết mà là một thứ khác. Hắn bị thu hút, càng đắm chìm vào trong thứ tình cảm chưa từng xuất hiện. Hắn từng hỏi, cái gì là thích, cái gì là yêu?!! Hắn cuối cùng, cũng hiểu ra. Nhìn thấy thiếu niên, hắn ôn nhu dịu dàng, thấy hắn cười lòng hắn vui vẻ, nhộn nhạo. Thấy hắn buồn, hắn sẽ khổ sở.
Bàn tay to lớn không ngừng di động lên mái tóc mềm mại. Nhanh chóng, bàn tay bị đập rớt. Rước về ánh mắt không vui của thiếu niên. " Đường lão sư, ta đã tốn rất nhiều thời gian làm kiểu tóc a. " Đường Gia Vĩ người này rất thích nhu loạn mái tóc của hắn thành ổ gà, ngày thường hắn sẽ không chấp nhất. Nhưng hôm nay không phải.
" Xin lỗi, là ta sơ ý. " Bàn tay thiếu niên chạm vào vẫn còn lưu lại độ ấm, một chút cũng không đau. Nam nhân cười để ý, sau này còn có rất nhiều cơ hội.
Lâm Hà nhìn sân khấu trống không, ánh mắt tối tối. MC gọi vài lần một cái tên, không có người tiến lên sân khấu, chỉ đành gọi người tiếp theo. Vẫn là xấu hổ xin lỗi các vị khán giả. Đường Gia Vĩ khoanh tay đứng nhìn, liếc mắt về phía Lưu Mạnh. Thầm hiểu ra mọi chuyện.
Số người tham gia không nhiều không ít, chỉ mười người mà thôi. Lại không biết vì lý do gì, đã có ít người không thể tham gia thi đấu. Một bị táo bón, hai bị tai nạn, ba là gãy tay. Thật đúng là trùng hợp, không biết ba người bọn họ rước phải hoạ gì.
Lâm Hà muốn tìm cách làm Bạch Trần Tinh không thể tham gia thi đấu. Nề hà không có cơ hội động thủ, những người ở đây, ngoài Bạch Trần Tinh ra không ai có khả năng đánh bại được hắn. Đường Gia Vĩ bảo hộ hắn quá tốt, một phút cũng không rời, luôn nhìn chằm chằm.
Bạch Trần Tinh mỉm cười đáp lại ánh mắt của Lâm Hà. Lâm Hà làm cái gì, hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay, nhờ 001 theo giỏi nhất cữ nhất động của Lâm Hà. Bạch Trần Tinh hắn chỉ muốn an ổn thi đấu, ngươi không chạm ta ta sẽ không phạm ngươi. Chỉ tiếc Lâm Hà không sử dụng cho tốt cơ hội. Cũng đừng trách, hắn làm sao độc ác. Nợ mới thù cũ, Lâm Hà ngươi sẵn sàng chịu cơn thịnh nộ của ta sao?!
Hạ Tiểu Mỹ mỹ miều dung nhan, e thẹn cúi chào khán giả. Phía dưới là gia đình của nàng, Hạ Tiểu Mỹ nhoẻn miệng cười tươi.
Tiếp theo sau là Lâm Hà, chuẩn xác uyển chuyển đệm từng thanh nhạc. Lâm Hà liếc mắt có thể thấy, những ánh mắt đang không ngừng thưởng thức, kinh ngạc trước phần trình diễn của hắn. Cũng phải thôi, hắn chính là muốn bọn họ như vậy. Kết thúc phần trình diễn là pháo tay vang dội từ khán giả, Lâm Hà ánh mắt chưa từng hết khiêu khích nhìn Lâm An.
Bạch Trần Tinh lắc đầu, lòng háo thắng của Lâm Hà quá lớn. Che mờ đôi mắt của hắn, không từ thủ đoạn để dành chiến thắng. Lưu Mạnh chả phải người tốt đẹp gì, giáo ra đệ đệ cũng chẳng làm sao.
" Chủ nhân, đèn sân khấu có vấn đề. " 001 nhìn chăm chăm Lâm Hà, biết được không ít chuyện xấu hắn làm trong khoảng thời gian gần đây. Giám làm tổn thương chủ nhân, nó sẽ không để yên đâu. " Chủ nhân, ta sẽ loại bỏ nguy hiểm. "
" Không cần. " Bạch Trần Tinh nhàn nhạt đáp ngăn cản 001. Nếu làm như vậy, không phải làm tốn công sức Lâm Hà Lưu Mạnh bố trí sao?!! Hắn muốn, vậy Bạch Trần Tinh này sẽ thành toàn.
( Ủng hộ tác giả bằng một lượt like hoặc một lời bình luận, xin cảm ơn.)
Suốt ba tháng không ngừng chăm chỉ luyện tập, cũng đã đến ngày gạt hái thành công. Giống với Bạch Trần Tinh, rất nhiều thiếu niên thiếu nữ tham gia, trên khuôn mặt là phấn khích, lo lắng cùng vui sướng, vô số cảm xúc đan xen. Chỉ khác, bọn họ có người thân cha mẹ đi theo cùng cỗ vũ, thiếu niên lại không có ai. Đường Gia Vĩ không cấm được đau lòng. Nhưng mà, số lượng thí sinh tham gia có phải hơi ít hay không?!
Sân khấu lớn thứ năm thế giới, được giới chuyên gia đánh giá là nơi hội tụ các mầm non sáng giá nhất. Cũng bởi vậy, cuộc thi này rất được chú trọng, được vô số những tên tuổi lớn ghé thăm cũng như đánh giá. Được cả nước ưu ái và được chiếu lên các nền tảng mạng trực tiếp, được toàn nước theo giỏi.
" Nhiệm vụ chính thứ hai: tham gia quốc thi quốc tế thiếu niên dương cầm, hoàn toàn. Khen thưởng 100 điểm sinh mệnh. "
" Có một chút. " Nói không lo lắng là giả. Dù sao thì, hắn lần đầu tiên đối diện với nhiều người như vậy, còn là phát sóng trực tiếp, đây là cảm xúc của nguyên chủ. Nhưng hắn có mười phần nắm chắc, bản thân sẽ thể hiện một cách xuất sắc nhất. Trái tim không ngừng nảy lên liên hồi. Hắn đã chờ đợi, ngày này thật lâu.
" Nếu ngươi thắng, muốn món quà gì ta đều đáp ứng ngươi. " Bạch Trần Tinh cười phì nhìn nam nhân. Hắn đây là lấy quà làm khích lệ tinh thần cho hắn sao?! Thật là đáng yêu mà. Đường Gia Vĩ thấy thiếu niên nở một nụ cười đầy thoải mái, cũng mĩm cười theo.
Hạ Tiểu Mỹ nhìn Bạch Trần Tinh bằng đôi mắt sáng quắc. Bạch Trần Tinh hắn rất giỏi, như là hắn sinh ra đã dành cho đánh đàn dương cầm vậy. Tuy nhiên, cô sẽ thể hiện hết mình, cho mọi người nhìn thấy, công chúa violon Hạ Tiểu Mỹ là ai!
" Lâm Hà, lần này ta kỳ vọng rất nhiều. Đừng làm cho ta thất vọng. " Lưu sư phụ vài lần liếc mắt đến Đường Gia Vĩ, ánh mắt chán ghét rõ ràng không hề dấu diếm. Hai người đã từng là đối thủ, hắn vậy mà thua, thảm bại trước một tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch. Cỡ nào xấu hỗ, cỡ nào nhục nhã, ngày hôm nay, hắn sẽ phục thù. Làm Lâm Hà đánh bại Bạch Trần Tinh.
Đường Gia Vĩ điềm nhiên, đón nhận ánh mắt xấu xí từ Lưu Mạnh. Thua là thua, thắng là thắng. Kết quả sẽ không thay đổi cho dù có làm lại bao nhiêu lần đi chăng nữa.
" Sư phụ, ta sẽ không để ngài thất vọng đâu. " Lâm Hà nở một nụ cười của kẻ chiến thắng. Hắn lấy đâu ra nhiều sự tự tin như vậy?! Hay vẫn là, Lưu Mạnh chỉ dạy cho hắn loại tuyệt chiêu gì sao?!! Không sai, Lưu Mạnh truyền đạt rất nhiều thứ cho Lâm Hà, kể cả thủ đoạn làm cách nào để dành chiến thắng cuối cùng.
" Không sao, có ta ở bên cạnh ngươi. " Ngày tháng ở chung, Đường Gia Vĩ càng thấy càng thích thiếu niên, không phải là thầy trò thân thiết mà là một thứ khác. Hắn bị thu hút, càng đắm chìm vào trong thứ tình cảm chưa từng xuất hiện. Hắn từng hỏi, cái gì là thích, cái gì là yêu?!! Hắn cuối cùng, cũng hiểu ra. Nhìn thấy thiếu niên, hắn ôn nhu dịu dàng, thấy hắn cười lòng hắn vui vẻ, nhộn nhạo. Thấy hắn buồn, hắn sẽ khổ sở.
Bàn tay to lớn không ngừng di động lên mái tóc mềm mại. Nhanh chóng, bàn tay bị đập rớt. Rước về ánh mắt không vui của thiếu niên. " Đường lão sư, ta đã tốn rất nhiều thời gian làm kiểu tóc a. " Đường Gia Vĩ người này rất thích nhu loạn mái tóc của hắn thành ổ gà, ngày thường hắn sẽ không chấp nhất. Nhưng hôm nay không phải.
" Xin lỗi, là ta sơ ý. " Bàn tay thiếu niên chạm vào vẫn còn lưu lại độ ấm, một chút cũng không đau. Nam nhân cười để ý, sau này còn có rất nhiều cơ hội.
Lâm Hà nhìn sân khấu trống không, ánh mắt tối tối. MC gọi vài lần một cái tên, không có người tiến lên sân khấu, chỉ đành gọi người tiếp theo. Vẫn là xấu hổ xin lỗi các vị khán giả. Đường Gia Vĩ khoanh tay đứng nhìn, liếc mắt về phía Lưu Mạnh. Thầm hiểu ra mọi chuyện.
Số người tham gia không nhiều không ít, chỉ mười người mà thôi. Lại không biết vì lý do gì, đã có ít người không thể tham gia thi đấu. Một bị táo bón, hai bị tai nạn, ba là gãy tay. Thật đúng là trùng hợp, không biết ba người bọn họ rước phải hoạ gì.
Lâm Hà muốn tìm cách làm Bạch Trần Tinh không thể tham gia thi đấu. Nề hà không có cơ hội động thủ, những người ở đây, ngoài Bạch Trần Tinh ra không ai có khả năng đánh bại được hắn. Đường Gia Vĩ bảo hộ hắn quá tốt, một phút cũng không rời, luôn nhìn chằm chằm.
Bạch Trần Tinh mỉm cười đáp lại ánh mắt của Lâm Hà. Lâm Hà làm cái gì, hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay, nhờ 001 theo giỏi nhất cữ nhất động của Lâm Hà. Bạch Trần Tinh hắn chỉ muốn an ổn thi đấu, ngươi không chạm ta ta sẽ không phạm ngươi. Chỉ tiếc Lâm Hà không sử dụng cho tốt cơ hội. Cũng đừng trách, hắn làm sao độc ác. Nợ mới thù cũ, Lâm Hà ngươi sẵn sàng chịu cơn thịnh nộ của ta sao?!
Hạ Tiểu Mỹ mỹ miều dung nhan, e thẹn cúi chào khán giả. Phía dưới là gia đình của nàng, Hạ Tiểu Mỹ nhoẻn miệng cười tươi.
Tiếp theo sau là Lâm Hà, chuẩn xác uyển chuyển đệm từng thanh nhạc. Lâm Hà liếc mắt có thể thấy, những ánh mắt đang không ngừng thưởng thức, kinh ngạc trước phần trình diễn của hắn. Cũng phải thôi, hắn chính là muốn bọn họ như vậy. Kết thúc phần trình diễn là pháo tay vang dội từ khán giả, Lâm Hà ánh mắt chưa từng hết khiêu khích nhìn Lâm An.
Bạch Trần Tinh lắc đầu, lòng háo thắng của Lâm Hà quá lớn. Che mờ đôi mắt của hắn, không từ thủ đoạn để dành chiến thắng. Lưu Mạnh chả phải người tốt đẹp gì, giáo ra đệ đệ cũng chẳng làm sao.
" Chủ nhân, đèn sân khấu có vấn đề. " 001 nhìn chăm chăm Lâm Hà, biết được không ít chuyện xấu hắn làm trong khoảng thời gian gần đây. Giám làm tổn thương chủ nhân, nó sẽ không để yên đâu. " Chủ nhân, ta sẽ loại bỏ nguy hiểm. "
" Không cần. " Bạch Trần Tinh nhàn nhạt đáp ngăn cản 001. Nếu làm như vậy, không phải làm tốn công sức Lâm Hà Lưu Mạnh bố trí sao?!! Hắn muốn, vậy Bạch Trần Tinh này sẽ thành toàn.
( Ủng hộ tác giả bằng một lượt like hoặc một lời bình luận, xin cảm ơn.)