Chương 51: Không cần
“Không được”, giọng thư ký Lý vang lên: “Cô ấy nói đó là bạn của cô ấy, chứ không phải chuyên gia trong ngành, trừ phi người đó đồng ý, nếu không cô ấy sẽ không tự ý đưa phương thức liên lạc cho chúng ta, có điều cô ấy bảo có thể giúp chúng ta hỏi ý của người đó”.
“Anh đi rót nước”, Trương Hùng lau đôi chân ngọc ngà của Lâm Thanh Hy, sau đó bưng chậu nước rời đi.
Đôi chân dài của Lâm Thanh Hy cuộn tròn trên ghế sofa, đôi lông mày lá liễu nhíu chặt: “Tân Nhu và tôi mặc dù không qua lại nhiều, nhưng trong ngành này, cô ấy vẫn nổi tiếng là người biết đối nhân xử thế, nếu như cô ấy đã bảo sẽ giúp chúng ta hỏi, thì chắc là không có vấn đề gì. Tôi thật sự muốn biết rốt cuộc là người nào có thể giúp cô ấy nghĩ ra phương án này, khiến cho công ty loại ba của cô ấy một phát trở thành công ty có tiềm lực lớn nhất Ngân Châu!”
Khi Trương Hùng rót nước xong đi đến, Lâm Thanh Hy cũng đã cúp máy rồi.
“Sếp Lâm, anh có thể giúp được em chuyện gì không? Thực ra anh cũng hiểu một chút về chuyện làm ăn đó, biết đâu anh có thể nghĩ ra được kế hoạch nào đó”, Trương Hùng vừa rót trà, vừa nói chuyện với Lâm Thanh Hy.
“Không cần”, Lâm Thanh Hy lắc đầu: “Có những chuyện anh không giúp được”.
“Ừm”, Trương Hùng bất lực đáp: “Vậy anh đi ngủ trước, em cố gắng nghỉ ngơi sớm nhé”.
Một đêm trôi qua, sáng ngày hôm sau, Trương Hùng đang ngồi xổm lau sàn chợt nhìn thấy Lâm Thanh Hy vội vàng lao ra khỏi phòng, sau đó tuỳ tiện tắm rửa, rồi ngồi lên xe phi ra ngoài.
“Có chuyện gì mà gấp vậy?”, Trương Hùng nghi ngờ, nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, anh lấy ra nhìn, là Tân Nhu gửi tin nhắn cho anh.
“Trương Hùng, dậy chưa?”, Tân Nhu hỏi.
“Rồi, sao vậy?”, Trương Hùng vừa lau sàn vừa hỏi.
“Có một đối tác làm ăn, công ty cô ấy có chút vấn đề, muốn nhờ tôi hỏi anh, giúp cô ấy vạch ra một kế hoạch kinh doanh, cô ấy sẽ trả thù lao cho anh”, Tân Nhu nói thẳng vào vấn đề chính.
“Không muốn”, Trương Hùng không thèm nghĩ, từ chối thẳng thừng.
Trên một toà chung cư bình thường, Tân Nhu mặc áo tắm màu trằng ngồi trước cửa sổ sát đất, hưởng thụ ánh năng bình minh, ánh sáng mặt trời chiếu trên người cô ấy, trông cô ấy như thiên sứ thánh khiết, khi cô ấy nghe thấy Trương Hùng không thèm nghĩ mà nói thẳng hai chữ không muốn, trong lòng cô ấy thầm cảm thấy mừng rỡ, cảm giác như anh chỉ làm chuyện ấy cho một mình cô ấy thôi vậy.
Suy nghĩ này khiến cho Tân Nhu hơi đỏ mặt, sắc đỏ mãi mà vẫn chưa rút đi được.
Trước cổng tập đoàn Lâm Thị có một chiếc Mercedes Benz GT đỗ trước cổng, Lâm Thanh Hy mở cửa xe đi thẳng vào trong công ty.
Thư ký Lý Na đã sớm đứng ở đây, sắc mặt lo lắng: “Sếp. Lâm, cô đến rồi”.
“Có tin tức rồi sao?”, Lâm Thanh Hy lo lắng đi lướt qua Lý Na, ấn số đi lên tầng cao nhất.
Lý Na vội vàng đi theo, lắc đầu nói: “Có tin tức bên phía tổng giám đốc Tân rồi, cô ấy nói người đó không muốn giúp chúng ta”.
“Haiz!", Lâm Thanh Hy thở dài một hơi: “Được rồi, nói về chủ tịch Phương đi, ý ông ấy thế nào?”
“Dựa theo tin tức đáng tin cậy, bây giờ ngoài chúng ta ra, có ít nhất sáu công ty muốn hợp tác với chủ tịch Phương, hơn nữa phương án họ đưa ra cũng được chủ tịch Phương chấp nhận, đến nay chủ tịch Phương vẫn chưa quyết định sẽ hợp tác với công ty nào”, Lý Na đóng văn kiện trong tay lại.
Thang máy đi lên tầng bảy, Lâm Thanh Hy ấn số tầng tám, thang máy dừng một chút rồi lại chạy, “Ding” một tiếng, cửa thang máy mở ra.
“Anh đi rót nước”, Trương Hùng lau đôi chân ngọc ngà của Lâm Thanh Hy, sau đó bưng chậu nước rời đi.
Đôi chân dài của Lâm Thanh Hy cuộn tròn trên ghế sofa, đôi lông mày lá liễu nhíu chặt: “Tân Nhu và tôi mặc dù không qua lại nhiều, nhưng trong ngành này, cô ấy vẫn nổi tiếng là người biết đối nhân xử thế, nếu như cô ấy đã bảo sẽ giúp chúng ta hỏi, thì chắc là không có vấn đề gì. Tôi thật sự muốn biết rốt cuộc là người nào có thể giúp cô ấy nghĩ ra phương án này, khiến cho công ty loại ba của cô ấy một phát trở thành công ty có tiềm lực lớn nhất Ngân Châu!”
Khi Trương Hùng rót nước xong đi đến, Lâm Thanh Hy cũng đã cúp máy rồi.
“Sếp Lâm, anh có thể giúp được em chuyện gì không? Thực ra anh cũng hiểu một chút về chuyện làm ăn đó, biết đâu anh có thể nghĩ ra được kế hoạch nào đó”, Trương Hùng vừa rót trà, vừa nói chuyện với Lâm Thanh Hy.
“Không cần”, Lâm Thanh Hy lắc đầu: “Có những chuyện anh không giúp được”.
“Ừm”, Trương Hùng bất lực đáp: “Vậy anh đi ngủ trước, em cố gắng nghỉ ngơi sớm nhé”.
Một đêm trôi qua, sáng ngày hôm sau, Trương Hùng đang ngồi xổm lau sàn chợt nhìn thấy Lâm Thanh Hy vội vàng lao ra khỏi phòng, sau đó tuỳ tiện tắm rửa, rồi ngồi lên xe phi ra ngoài.
“Có chuyện gì mà gấp vậy?”, Trương Hùng nghi ngờ, nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, anh lấy ra nhìn, là Tân Nhu gửi tin nhắn cho anh.
“Trương Hùng, dậy chưa?”, Tân Nhu hỏi.
“Rồi, sao vậy?”, Trương Hùng vừa lau sàn vừa hỏi.
“Có một đối tác làm ăn, công ty cô ấy có chút vấn đề, muốn nhờ tôi hỏi anh, giúp cô ấy vạch ra một kế hoạch kinh doanh, cô ấy sẽ trả thù lao cho anh”, Tân Nhu nói thẳng vào vấn đề chính.
“Không muốn”, Trương Hùng không thèm nghĩ, từ chối thẳng thừng.
Trên một toà chung cư bình thường, Tân Nhu mặc áo tắm màu trằng ngồi trước cửa sổ sát đất, hưởng thụ ánh năng bình minh, ánh sáng mặt trời chiếu trên người cô ấy, trông cô ấy như thiên sứ thánh khiết, khi cô ấy nghe thấy Trương Hùng không thèm nghĩ mà nói thẳng hai chữ không muốn, trong lòng cô ấy thầm cảm thấy mừng rỡ, cảm giác như anh chỉ làm chuyện ấy cho một mình cô ấy thôi vậy.
Suy nghĩ này khiến cho Tân Nhu hơi đỏ mặt, sắc đỏ mãi mà vẫn chưa rút đi được.
Trước cổng tập đoàn Lâm Thị có một chiếc Mercedes Benz GT đỗ trước cổng, Lâm Thanh Hy mở cửa xe đi thẳng vào trong công ty.
Thư ký Lý Na đã sớm đứng ở đây, sắc mặt lo lắng: “Sếp. Lâm, cô đến rồi”.
“Có tin tức rồi sao?”, Lâm Thanh Hy lo lắng đi lướt qua Lý Na, ấn số đi lên tầng cao nhất.
Lý Na vội vàng đi theo, lắc đầu nói: “Có tin tức bên phía tổng giám đốc Tân rồi, cô ấy nói người đó không muốn giúp chúng ta”.
“Haiz!", Lâm Thanh Hy thở dài một hơi: “Được rồi, nói về chủ tịch Phương đi, ý ông ấy thế nào?”
“Dựa theo tin tức đáng tin cậy, bây giờ ngoài chúng ta ra, có ít nhất sáu công ty muốn hợp tác với chủ tịch Phương, hơn nữa phương án họ đưa ra cũng được chủ tịch Phương chấp nhận, đến nay chủ tịch Phương vẫn chưa quyết định sẽ hợp tác với công ty nào”, Lý Na đóng văn kiện trong tay lại.
Thang máy đi lên tầng bảy, Lâm Thanh Hy ấn số tầng tám, thang máy dừng một chút rồi lại chạy, “Ding” một tiếng, cửa thang máy mở ra.