Chương 21: Tiếng lòng
Châu Giản Dao ngủ một giấc đến tận bảy giờ sáng hôm sau, ngủ ngon như vậy cơ thể cô cảm thấy cũng rất sảng khoái, Châu Giản Dao vươn mình vô tình phát hiện Châu Chấn Khiêm đang nằm ngay bên cạnh mình, anh dường như đang ngủ rất say. Châu Giản Dao nheo mắt khó hiểu sao anh lại ngủ ở phòng của cô, trên người Châu Chấn Khiêm thậm chí còn chưa cởi bộ bộ vest rườm rà của mình.
Châu Giản Dao bất giác quay người đối diện với anh, những ngón tay nhỏ bé thon thả lướt trên gương mặt đẹp trai của người đàn ông, cô thích thú đụng chạm anh miệng cười khúc khích, anh hai cô cả lúc ngủ cũng rất hút người, đúng là đẹp trai không tì vết bên ngoài đó chắc chắn là có rất nhiều phụ nữ muốn có được anh.
“ Bé con đừng nghịch “
Châu Giản Dao giật mình rụt tay lại, cô xấu hổ đến đỏ cả mặt nhưng vẫn không thể nào rời mắt khỏi dáng vẻ mê người trước mắt. Hai người bốn mắt có chút thâm tình nhìn nhau đến lúc tự thấy bối rối Châu Giản Dao mới dè dặt nằm ngửa ra, nhìn chăm chăm lên trần nhà, giọng khe khẽ.
“ Anh hai, sao anh lại ngủ ở phòng của em “
Châu Chấn Khiêm có chút lười biếng chống tay từ từ ngồi dậy tựa lưng vào giường, anh cười khẽ nhìn cô em gái nhỏ của mình đang xấu hổ rồi đưa tay vuốt qua làn da mịn màng của Châu Giản Dao còn cố tình lưu luyến không rời.
“Anh hai trông em ngủ không ngờ lại ngủ quên “
Thật ra là anh cố tình muốn ngủ cùng với cô, Châu Giản Dao đã có phòng ngủ của riêng mình anh cũng biết bây giờ bọn họ đều đã trưởng thành có những chuyện nam nữ không thể quá gần gũi, thân mật với nhau, Châu Chấn Khiêm cũng không muốn làm cô thấy khó chịu anh biết cô vẫn luôn muốn được có không gian của riêng mình tuy bình thường cô bám riết lấy anh nhưng không có nghĩa lúc ngủ cũng muốn ngủ với anh nhưng có nghĩ thế nào đi nữa Châu Chấn Khiêm vẫn không thể rời khỏi cô được, anh hoàn toàn đã quen với chuyện bị cô dính lấy ngày đêm nếu có thể anh thật sự muốn cùng cô ở chung một phòng.
Châu Giản Dao không hề nghĩ ngợi gì nhiều, mỗi đêm anh hai cô đều ở bên cạnh dỗ dành cho đến khi cô ngủ say mới rời đi cô đã quen với việc này rồi, thậm chí trong lòng cô còn muốn mỗi đêm đều được anh nằm bên cạnh như bây giờ nhưng cô gái lại đang lo lắng không biết anh hai có còn muốn ngủ cùng với cô như lúc nhỏ hay không, dù anh hai cô rất yêu thương cô nhưng anh cũng lớn hơn cô suy nghĩ cũng chững chạc hơn rất nhiều có lẽ có những chuyện anh không muốn làm cùng cô nữa, Châu Giản Dao rất muốn nói rõ lòng mình rằng mỗi giây phút cô đều muốn ở cùng anh hai mình, muốn bám riết lấy anh như ký sinh trùng bám lên vật chủ nhưng cô sợ sẽ làm anh không vui thậm chí còn tức giận với cô thì sao.
Trong lòng cả hai đều muốn được gần gũi với đối phương nhưng lại sợ làm đối phương khó chịu cuối cùng lại không ai chịu mở miệng nói với ai.
Châu Giản Dao ậm ừ rồi đổi sang một chủ đề khác.
“ Anh hai, các anh trai không ở cùng chúng ta sao? “
Châu Chấn Khiêm gật đầu, âu yếm vuốt mái tóc cô
“ Họ có nhà của riêng mình, sao phải ở đây làm gì, ở đây có anh hai và bé con là đủ rồi “
Châu Giản Dao dường như có gì tiếc nuối, cô đã từng tưởng tượng nếu tất cả anh trai và cô cùng ở chung một nhà mỗi ngày đều cùng nhau thức dậy cùng nhua ăn uống cùng nhau cười đùa, mỗi giây phút đều nhìn thấy nhau như vậy sẽ vui biết bao nhưng bây giờ không giống như trước nữa, ai cũng có công việc có những chuyện riêng của bản thân, lớn lên rồi lối sống cũng thay đổi không ai giống ai làm sao có thể sống cùng nhau dưới một mái nhà được.
Cô hiểu chuyện nhìn anh gật đầu.
Châu Chấn Khiêm lại không muốn điều đó, anh chỉ muốn sống cùng cô những người khác anh không muốn liên quan gì đến cuộc sống của mình, đối với anh mỗi ngày đều cùng với Châu Giản Dao là điều khiến anh mãn nguyện nhất, nếu để các em trai ở lại đây chỉ khiến anh cảm thấy phiền hà hơn mà thôi.
Châu Chấn Khiêm chỉ muốn có khoảng không gian riêng tư cùng với Châu Giản Dao.
“ Anh hai, vậy chúng ta gọi các anh cùng đến đây ăn sáng được không? “
Châu Chấn Khiêm chỉ im lặng gật đầu nếu chuyện này có thể làm cô vui thì anh sẽ đồng ý.
...
Ngoài anh ba và anh năm của cô thì những người khác vì có việc riêng phải giải quyết nên không đến được, Châu Giản Dao có chút không vui nhưng cô cũng không làm không khí bị tuột xuống, anh ba và anh năm của cô đến còn không quên mua thêm vào món đồ cùng nhãn hiệu kẹo socola mà cô thích, Châu Giản Dao từ bé đã rất thích ăn socola, lúc nhỏ cô thường xuyên trốn Châu Chấn Khiêm cùng các anh trai của mình ăn socola trước giờ ngủ, Châu Chấn Khiêm luôn dặn dò thật kỹ anh biết ăn nhiều đồ ngọt sẽ không tốt cho sức khỏe càng không nên ăn kẹo trước khi ngủ để tránh có hại đến răng nhưng Châu Giản Dao có ngày nào nghe lọt được lời căn dặn của anh, mỗi đêm cô sẽ lấy cớ đến phòng các anh trai khác của mình chơi thật ra là để lén lút ăn thỏa thích đồ ngọt.
Châu Tấn Đình còn mang đến một món quà giá trị là một cây đàn violon thời cổ mà anh đấu giá được lúc còn ở nước ngoài, biết em gái mình chính là nghệ sĩ violon đứng đầu cả nước những năm qua anh cũng từng nghe thoáng qua về những cuộc thi mà cô giành chiến thắng, chủ tiếc là không thể tận mắt thấy cảnh tượng ấy, hôm nay mang đến cây đàn này đúng là có mục đích.
“ Dao nhi, em đánh một bài cho anh nghe đi, anh muốn được trực tiếp nhìn thấy em chơi đàn “
Châu Giản Dao nhìn thấy cây đàn ấy liền không làm chủ được cảm xúc cô thật sự vui đến mức xém khóc lên, ôm lấy cây đàn vào lòng mình xem nó còn hơn xả báu vật nghe anh ba nói cây đàn này anh đấu giá vài trăm tỷ mới có được nên khi đụng tay vào rồi cô lại thấy sợ, sợ sẽ vô tình làm nó trầy xước nhưng làm sao có thể ngăn được đam mê trong lòng, cô ôm lấy cây đàn như ôm con của mình.
“ Anh ba, Dao nhi cảm ơn anh, Dao nhi vui lắm, bây giờ em sẽ đánh cho các anh nghe một bài được không? “
Ba người đàn ông cùng nhau gật đầu
Tiếng đàn cũng dần vang lên, một giai điệu ru mê lòng người cùng với thần thái say sưa của Châu Giản Dao khiến bọn họ không nỡ chớp mắt, lúc cô chơi đàn thật sự là điểm cùng cực của cái đẹp, cô em gái này sao có thể xinh đẹp đến mức khiến người ta muốn phạm tội thế này.
Châu Chấn Khiêm hơi nheo mắt như muốn nhìn rõ hơn vẻ đẹp này, anh hoàn toàn bị cô nhấn chìm cùng với âm thanh đó nhấc anh lên tận chín tầng mây.
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.
Châu Giản Dao bất giác quay người đối diện với anh, những ngón tay nhỏ bé thon thả lướt trên gương mặt đẹp trai của người đàn ông, cô thích thú đụng chạm anh miệng cười khúc khích, anh hai cô cả lúc ngủ cũng rất hút người, đúng là đẹp trai không tì vết bên ngoài đó chắc chắn là có rất nhiều phụ nữ muốn có được anh.
“ Bé con đừng nghịch “
Châu Giản Dao giật mình rụt tay lại, cô xấu hổ đến đỏ cả mặt nhưng vẫn không thể nào rời mắt khỏi dáng vẻ mê người trước mắt. Hai người bốn mắt có chút thâm tình nhìn nhau đến lúc tự thấy bối rối Châu Giản Dao mới dè dặt nằm ngửa ra, nhìn chăm chăm lên trần nhà, giọng khe khẽ.
“ Anh hai, sao anh lại ngủ ở phòng của em “
Châu Chấn Khiêm có chút lười biếng chống tay từ từ ngồi dậy tựa lưng vào giường, anh cười khẽ nhìn cô em gái nhỏ của mình đang xấu hổ rồi đưa tay vuốt qua làn da mịn màng của Châu Giản Dao còn cố tình lưu luyến không rời.
“Anh hai trông em ngủ không ngờ lại ngủ quên “
Thật ra là anh cố tình muốn ngủ cùng với cô, Châu Giản Dao đã có phòng ngủ của riêng mình anh cũng biết bây giờ bọn họ đều đã trưởng thành có những chuyện nam nữ không thể quá gần gũi, thân mật với nhau, Châu Chấn Khiêm cũng không muốn làm cô thấy khó chịu anh biết cô vẫn luôn muốn được có không gian của riêng mình tuy bình thường cô bám riết lấy anh nhưng không có nghĩa lúc ngủ cũng muốn ngủ với anh nhưng có nghĩ thế nào đi nữa Châu Chấn Khiêm vẫn không thể rời khỏi cô được, anh hoàn toàn đã quen với chuyện bị cô dính lấy ngày đêm nếu có thể anh thật sự muốn cùng cô ở chung một phòng.
Châu Giản Dao không hề nghĩ ngợi gì nhiều, mỗi đêm anh hai cô đều ở bên cạnh dỗ dành cho đến khi cô ngủ say mới rời đi cô đã quen với việc này rồi, thậm chí trong lòng cô còn muốn mỗi đêm đều được anh nằm bên cạnh như bây giờ nhưng cô gái lại đang lo lắng không biết anh hai có còn muốn ngủ cùng với cô như lúc nhỏ hay không, dù anh hai cô rất yêu thương cô nhưng anh cũng lớn hơn cô suy nghĩ cũng chững chạc hơn rất nhiều có lẽ có những chuyện anh không muốn làm cùng cô nữa, Châu Giản Dao rất muốn nói rõ lòng mình rằng mỗi giây phút cô đều muốn ở cùng anh hai mình, muốn bám riết lấy anh như ký sinh trùng bám lên vật chủ nhưng cô sợ sẽ làm anh không vui thậm chí còn tức giận với cô thì sao.
Trong lòng cả hai đều muốn được gần gũi với đối phương nhưng lại sợ làm đối phương khó chịu cuối cùng lại không ai chịu mở miệng nói với ai.
Châu Giản Dao ậm ừ rồi đổi sang một chủ đề khác.
“ Anh hai, các anh trai không ở cùng chúng ta sao? “
Châu Chấn Khiêm gật đầu, âu yếm vuốt mái tóc cô
“ Họ có nhà của riêng mình, sao phải ở đây làm gì, ở đây có anh hai và bé con là đủ rồi “
Châu Giản Dao dường như có gì tiếc nuối, cô đã từng tưởng tượng nếu tất cả anh trai và cô cùng ở chung một nhà mỗi ngày đều cùng nhau thức dậy cùng nhua ăn uống cùng nhau cười đùa, mỗi giây phút đều nhìn thấy nhau như vậy sẽ vui biết bao nhưng bây giờ không giống như trước nữa, ai cũng có công việc có những chuyện riêng của bản thân, lớn lên rồi lối sống cũng thay đổi không ai giống ai làm sao có thể sống cùng nhau dưới một mái nhà được.
Cô hiểu chuyện nhìn anh gật đầu.
Châu Chấn Khiêm lại không muốn điều đó, anh chỉ muốn sống cùng cô những người khác anh không muốn liên quan gì đến cuộc sống của mình, đối với anh mỗi ngày đều cùng với Châu Giản Dao là điều khiến anh mãn nguyện nhất, nếu để các em trai ở lại đây chỉ khiến anh cảm thấy phiền hà hơn mà thôi.
Châu Chấn Khiêm chỉ muốn có khoảng không gian riêng tư cùng với Châu Giản Dao.
“ Anh hai, vậy chúng ta gọi các anh cùng đến đây ăn sáng được không? “
Châu Chấn Khiêm chỉ im lặng gật đầu nếu chuyện này có thể làm cô vui thì anh sẽ đồng ý.
...
Ngoài anh ba và anh năm của cô thì những người khác vì có việc riêng phải giải quyết nên không đến được, Châu Giản Dao có chút không vui nhưng cô cũng không làm không khí bị tuột xuống, anh ba và anh năm của cô đến còn không quên mua thêm vào món đồ cùng nhãn hiệu kẹo socola mà cô thích, Châu Giản Dao từ bé đã rất thích ăn socola, lúc nhỏ cô thường xuyên trốn Châu Chấn Khiêm cùng các anh trai của mình ăn socola trước giờ ngủ, Châu Chấn Khiêm luôn dặn dò thật kỹ anh biết ăn nhiều đồ ngọt sẽ không tốt cho sức khỏe càng không nên ăn kẹo trước khi ngủ để tránh có hại đến răng nhưng Châu Giản Dao có ngày nào nghe lọt được lời căn dặn của anh, mỗi đêm cô sẽ lấy cớ đến phòng các anh trai khác của mình chơi thật ra là để lén lút ăn thỏa thích đồ ngọt.
Châu Tấn Đình còn mang đến một món quà giá trị là một cây đàn violon thời cổ mà anh đấu giá được lúc còn ở nước ngoài, biết em gái mình chính là nghệ sĩ violon đứng đầu cả nước những năm qua anh cũng từng nghe thoáng qua về những cuộc thi mà cô giành chiến thắng, chủ tiếc là không thể tận mắt thấy cảnh tượng ấy, hôm nay mang đến cây đàn này đúng là có mục đích.
“ Dao nhi, em đánh một bài cho anh nghe đi, anh muốn được trực tiếp nhìn thấy em chơi đàn “
Châu Giản Dao nhìn thấy cây đàn ấy liền không làm chủ được cảm xúc cô thật sự vui đến mức xém khóc lên, ôm lấy cây đàn vào lòng mình xem nó còn hơn xả báu vật nghe anh ba nói cây đàn này anh đấu giá vài trăm tỷ mới có được nên khi đụng tay vào rồi cô lại thấy sợ, sợ sẽ vô tình làm nó trầy xước nhưng làm sao có thể ngăn được đam mê trong lòng, cô ôm lấy cây đàn như ôm con của mình.
“ Anh ba, Dao nhi cảm ơn anh, Dao nhi vui lắm, bây giờ em sẽ đánh cho các anh nghe một bài được không? “
Ba người đàn ông cùng nhau gật đầu
Tiếng đàn cũng dần vang lên, một giai điệu ru mê lòng người cùng với thần thái say sưa của Châu Giản Dao khiến bọn họ không nỡ chớp mắt, lúc cô chơi đàn thật sự là điểm cùng cực của cái đẹp, cô em gái này sao có thể xinh đẹp đến mức khiến người ta muốn phạm tội thế này.
Châu Chấn Khiêm hơi nheo mắt như muốn nhìn rõ hơn vẻ đẹp này, anh hoàn toàn bị cô nhấn chìm cùng với âm thanh đó nhấc anh lên tận chín tầng mây.
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.