Chương 22: Chu toàn
Ngày hôm sau
Hôm nay Châu Chấn Khiêm có cuộc họp quan trọng ở Khiêm Thế, từ sáng sớm anh đã căn dặn người hầu trong nhà chuẩn bị sẵn sàng bữa sáng cùng trái cây cho Châu Giản Dao rồi mới yên tâm rời đi, mọi thứ dù đã được chuẩn bị đầy đủ chu toàn theo ý anh nhưng Châu Chấn Khiêm vẫn không thấy yên lòng vì phải để cô ở nhà một mình, dù biết rõ chỉ cần cô luôn ở trong biệt phủ thì sẽ không ai có thể làm hại cô được như anh vẫn có gì đó lo lắng không yên về cô em gái nhỏ của mình.
Châu Giản Dao thức dậy không thấy anh đâu liền thấy có chút không quên thường ngày khi cô tỉnh lại không phải anh ngồi ngay bên giường thì cũng là ở dưới phòng khách chờ chực cô cùng nhau ăn sáng sau khi nghe người hầu nói lại anh phải đến công ty giải quyết công việc cũng ủ rũ đành ngồi ăn bữa sáng một mình.
Châu Giản Dao ngồi ăn sau lưng còn có hai nữ hầu đứng chờ chực, chỉ cần thấy ly nước của cô sắp cạn sẽ nhanh chóng rót thêm, buổi sáng Châu Giản Dao có sở thích như anh hai của mình đều phải uống hai ly nước ca trong lúc ăn sáng vậy nên trước đây bọn họ chỉ chuẩn bị đủ cho Châu Chấn Khiêm thì từ bây giờ còn phải thêm phần cho Châu Giản Dao.
Cô đang ăn thì chợt nhớ ra gì đó rồi quay ra sau hỏi đến bọn họ. truyen bjyx
“ Anh hai tôi đã ăn sáng chưa, anh ấy đi rất sớm nhỉ? “
Một nữ hầu hơi cúi đầu kính cẩn lên tiếng
“ Ông chủ vẫn chưa ăn, sau khi căn dặn chúng tôi chuẩn bị bữa sáng cho cô liền rời đi “
Châu Giản Dao nhíu mày, bất giác cũng buông đũa không muốn ăn nữa, anh hai cô lo cho cô mà bản thân thì lại không lo, Châu Giản Dao nhìn qua bàn ăn nhiều món như vậy còn đều rất hợp khẩu vị của cô trước đó cô còn đọc được một mẫu ghi chú anh để lại.
‘ Bé con, ngoan ngoãn ở nhà anh hai sẽ về sớm với em, không được tùy tiện ra ngoài một mình, bữa sáng chuẩn bị cho em rồi nhớ ăn nhiều vào ‘
Anh chỉ cần nghĩ đến cô mà quên mất bản thân mình, theo như tính cách của Châu Chấn Khiêm anh chắc chắn sẽ bỏ bữa, một người đàn ông rất nghiêm túc còn rất cuồng công việc như anh thì dù có đói chết cũng không nỡ bỏ lỡ công việc. Châu Giản Dao nhanh nhẹn quay người nhìn đến một nữ hầu, nói ra suy nghĩ thoáng chốc của mình.
“ Cô giúp tôi gói lại vài món tôi sẽ mang đến công ty cho anh hai “
Nữ hầu ậm ừ dường như đang lo sợ điều gì, trước khi đi Châu Chấn Khiêm cũng gay gắt dặn dò bọn họ phải trông chừng cô thật kỹ không để cô rời khỏi nhà càng không để ai được phép đưa cô ra ngoài, bọn họ có mười cái mạng cũng nào dám cãi lời anh, bây giờ cô lại có chủ ý này đúng là đã làm khó mấy nữ hầu này quá.
“ Không được đâu cô chủ, ông chủ sẽ giết chúng tôi mất, ông chủ không cho phép cô rời nhà nếu chúng tôi để cô đi thì sẽ có chuyện lớn đấy ạ “
Châu Giản Dao thở dài cô muốn nói gì đó nhưng lại đành nuốt lại vào trong, cô cũng hiểu cho bọn họ không thể vì sự cứng đầu của mình mà gây phiền cho bọn họ, mấy nữ hầu này cũng chỉ là làm theo lệnh của Châu Chấn Khiêm mà thôi nếu bây giờ cô nhất quyết một mình rời đi e là sẽ khiến Châu Chấn Khiêm phát điên lên mất.
Cô bất ngờ rời bàn ăn chạy nhanh lên phòng khách đến chỗ cái điện thoại để bàn vừa nhấc máy muốn gọi nhưng rồi lại nhớ ra mình không có số, cô lại quên mất không xin số điện thoại của các anh trai mình đến cả số của Châu Chấn Khiêm cô cũng không biết, Châu Giản Dao vẫn một mực muốn đến công ty tìm Châu Chấn Khiêm nhưng cô không biết phải làm thế nào để những nữ hầu kia không bị anh trừng phạt cũng không biết làm sao để anh không tức giận.
Cô là một người ương bướng chỉ cần quyết định làm gì là sẽ làm cho bằng được cô cũng là vì lo anh hai mình sẽ vì công việc mà không màng ăn uống cô làm sao có thể chịu được chuyện bản thân ở nhà an nhàn ăn ngủ còn anh hai mình thì lại vất vả lúc đói lúc no ngoài kia kiếm tiền, cô đã không giúp anh kiếm tiền được thì ít ra cũng phải chăm sóc anh thật tốt.
Châu Giản Dao ngồi ở phòng khách lâu thật lâu nữ hầu cũng đã cắt xong trái cây bày ra đĩa cho cô nhưng cô vẫn không ăn lấy một miếng, chỉ thấy nghĩ ngợi gì đó rất tập trung mấy nữ hầu sợ cô bất ngờ rời đi nên cũng âm thầm thanh phiên nhau trông chừng, Châu Giản Dao hoàn toàn không có một phút tự do nào đến cả việc đi vệ sinh cũng bị bọn họ đứng ngay ở cửa canh chừng.
Trong lúc không biết nên dùng cách gì để có thể thoát khỏi ánh mắt của mấy nữ hầu này thì mấy anh trai của cô tìm đến, Châu Giản Dao lúc này mới thật sự tránh được sự trông chừng của mấy nữ hầu kia, bọn họ cũng không dám làm phiền cô cùng những anh trai của mình nói chuyện nên chỉ chuẩn bị vài món vặt cùng nước uống liền tránh mặt đi hết.
“ Các anh trai mau giúp em “
Châu Thăng khẩn trương lên tiếng
“ Làm sao thế Dao nhi có ai làm khó gì em à, hay là mấy người hầu kia bắt nạt em rồi, nói anh tư biết anh tư sẽ xử lí bọn họ “
Cùng với đó cũng là những ánh mắt khó hiểu và nét mặt lo lắng của các anh trai khác.
Châu Giản Dao bĩu môi lắc lắc đầu, anh tư này của cô cũng vội vã quá rồi.
“ Không phải, không phải, là em muốn đến công ty của anh hai để mang đồ ăn sáng đến cho anh ấy nhưng mấy nữ hầu đó nói em không được phép rời khỏi nhà một mình, các anh đưa em đến công ty của anh hai nhé “
Mắt cô sáng trưng lên đầy sự mong đợi rất hy vọng bọn họ sẽ đồng ý nhưng cô cũng biết mấy anh trai này của cô cũng rất sợ Châu Chấn Khiêm nếu bọn họ đưa cô đi thì tất cả đều sẽ bị anh trách mắng nhưng cô muốn đi chỉ cần cô đến được đó thì có thể tự mình khiến Châu Chấn Khiêm không tức giận, cô biết anh rất yêu thương cô chỉ cần cô ăn năn một chút anh sẽ hả giận ngay thôi.
“ Đưa em đi đi mà, anh hai sẽ không mắng chúng ta đâu, đi nhé anh tư, anh năm, anh ba, anh bảy... đi đi mà “
Châu Giản Dao nài nỉ từng người một bọn họ rõ ràng không nỡ từ chối cô nhưng cũng rất sợ không dám làm trái ý của Châu Chấn Khiêm, anh hai bọn họ là người thế nào ai cũng biết chỉ cần anh nói một lời thì dù có vấn đề gì cũng chỉ được phép làm theo ý anh nếu có ai chống đối sẽ phải đối mặt với cơn cuồng phong của Châu Chấn Khiêm.
Người anh hai này bình thường đã rất nghiêm khắc với các em của mình nền bọn họ chưa từng làm sai ý anh dù là vấn đề nhỏ nhưng khi đối mặt với sự mong đợi của Châu Giản Dao bọn họ cũng không muốn làm cô thất vọng.
Cuối cùng Châu Thụy cũng lên tiếng.
“ Được rồi, bọn anh đưa em đến chỗ anh hai “
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.
Hôm nay Châu Chấn Khiêm có cuộc họp quan trọng ở Khiêm Thế, từ sáng sớm anh đã căn dặn người hầu trong nhà chuẩn bị sẵn sàng bữa sáng cùng trái cây cho Châu Giản Dao rồi mới yên tâm rời đi, mọi thứ dù đã được chuẩn bị đầy đủ chu toàn theo ý anh nhưng Châu Chấn Khiêm vẫn không thấy yên lòng vì phải để cô ở nhà một mình, dù biết rõ chỉ cần cô luôn ở trong biệt phủ thì sẽ không ai có thể làm hại cô được như anh vẫn có gì đó lo lắng không yên về cô em gái nhỏ của mình.
Châu Giản Dao thức dậy không thấy anh đâu liền thấy có chút không quên thường ngày khi cô tỉnh lại không phải anh ngồi ngay bên giường thì cũng là ở dưới phòng khách chờ chực cô cùng nhau ăn sáng sau khi nghe người hầu nói lại anh phải đến công ty giải quyết công việc cũng ủ rũ đành ngồi ăn bữa sáng một mình.
Châu Giản Dao ngồi ăn sau lưng còn có hai nữ hầu đứng chờ chực, chỉ cần thấy ly nước của cô sắp cạn sẽ nhanh chóng rót thêm, buổi sáng Châu Giản Dao có sở thích như anh hai của mình đều phải uống hai ly nước ca trong lúc ăn sáng vậy nên trước đây bọn họ chỉ chuẩn bị đủ cho Châu Chấn Khiêm thì từ bây giờ còn phải thêm phần cho Châu Giản Dao.
Cô đang ăn thì chợt nhớ ra gì đó rồi quay ra sau hỏi đến bọn họ. truyen bjyx
“ Anh hai tôi đã ăn sáng chưa, anh ấy đi rất sớm nhỉ? “
Một nữ hầu hơi cúi đầu kính cẩn lên tiếng
“ Ông chủ vẫn chưa ăn, sau khi căn dặn chúng tôi chuẩn bị bữa sáng cho cô liền rời đi “
Châu Giản Dao nhíu mày, bất giác cũng buông đũa không muốn ăn nữa, anh hai cô lo cho cô mà bản thân thì lại không lo, Châu Giản Dao nhìn qua bàn ăn nhiều món như vậy còn đều rất hợp khẩu vị của cô trước đó cô còn đọc được một mẫu ghi chú anh để lại.
‘ Bé con, ngoan ngoãn ở nhà anh hai sẽ về sớm với em, không được tùy tiện ra ngoài một mình, bữa sáng chuẩn bị cho em rồi nhớ ăn nhiều vào ‘
Anh chỉ cần nghĩ đến cô mà quên mất bản thân mình, theo như tính cách của Châu Chấn Khiêm anh chắc chắn sẽ bỏ bữa, một người đàn ông rất nghiêm túc còn rất cuồng công việc như anh thì dù có đói chết cũng không nỡ bỏ lỡ công việc. Châu Giản Dao nhanh nhẹn quay người nhìn đến một nữ hầu, nói ra suy nghĩ thoáng chốc của mình.
“ Cô giúp tôi gói lại vài món tôi sẽ mang đến công ty cho anh hai “
Nữ hầu ậm ừ dường như đang lo sợ điều gì, trước khi đi Châu Chấn Khiêm cũng gay gắt dặn dò bọn họ phải trông chừng cô thật kỹ không để cô rời khỏi nhà càng không để ai được phép đưa cô ra ngoài, bọn họ có mười cái mạng cũng nào dám cãi lời anh, bây giờ cô lại có chủ ý này đúng là đã làm khó mấy nữ hầu này quá.
“ Không được đâu cô chủ, ông chủ sẽ giết chúng tôi mất, ông chủ không cho phép cô rời nhà nếu chúng tôi để cô đi thì sẽ có chuyện lớn đấy ạ “
Châu Giản Dao thở dài cô muốn nói gì đó nhưng lại đành nuốt lại vào trong, cô cũng hiểu cho bọn họ không thể vì sự cứng đầu của mình mà gây phiền cho bọn họ, mấy nữ hầu này cũng chỉ là làm theo lệnh của Châu Chấn Khiêm mà thôi nếu bây giờ cô nhất quyết một mình rời đi e là sẽ khiến Châu Chấn Khiêm phát điên lên mất.
Cô bất ngờ rời bàn ăn chạy nhanh lên phòng khách đến chỗ cái điện thoại để bàn vừa nhấc máy muốn gọi nhưng rồi lại nhớ ra mình không có số, cô lại quên mất không xin số điện thoại của các anh trai mình đến cả số của Châu Chấn Khiêm cô cũng không biết, Châu Giản Dao vẫn một mực muốn đến công ty tìm Châu Chấn Khiêm nhưng cô không biết phải làm thế nào để những nữ hầu kia không bị anh trừng phạt cũng không biết làm sao để anh không tức giận.
Cô là một người ương bướng chỉ cần quyết định làm gì là sẽ làm cho bằng được cô cũng là vì lo anh hai mình sẽ vì công việc mà không màng ăn uống cô làm sao có thể chịu được chuyện bản thân ở nhà an nhàn ăn ngủ còn anh hai mình thì lại vất vả lúc đói lúc no ngoài kia kiếm tiền, cô đã không giúp anh kiếm tiền được thì ít ra cũng phải chăm sóc anh thật tốt.
Châu Giản Dao ngồi ở phòng khách lâu thật lâu nữ hầu cũng đã cắt xong trái cây bày ra đĩa cho cô nhưng cô vẫn không ăn lấy một miếng, chỉ thấy nghĩ ngợi gì đó rất tập trung mấy nữ hầu sợ cô bất ngờ rời đi nên cũng âm thầm thanh phiên nhau trông chừng, Châu Giản Dao hoàn toàn không có một phút tự do nào đến cả việc đi vệ sinh cũng bị bọn họ đứng ngay ở cửa canh chừng.
Trong lúc không biết nên dùng cách gì để có thể thoát khỏi ánh mắt của mấy nữ hầu này thì mấy anh trai của cô tìm đến, Châu Giản Dao lúc này mới thật sự tránh được sự trông chừng của mấy nữ hầu kia, bọn họ cũng không dám làm phiền cô cùng những anh trai của mình nói chuyện nên chỉ chuẩn bị vài món vặt cùng nước uống liền tránh mặt đi hết.
“ Các anh trai mau giúp em “
Châu Thăng khẩn trương lên tiếng
“ Làm sao thế Dao nhi có ai làm khó gì em à, hay là mấy người hầu kia bắt nạt em rồi, nói anh tư biết anh tư sẽ xử lí bọn họ “
Cùng với đó cũng là những ánh mắt khó hiểu và nét mặt lo lắng của các anh trai khác.
Châu Giản Dao bĩu môi lắc lắc đầu, anh tư này của cô cũng vội vã quá rồi.
“ Không phải, không phải, là em muốn đến công ty của anh hai để mang đồ ăn sáng đến cho anh ấy nhưng mấy nữ hầu đó nói em không được phép rời khỏi nhà một mình, các anh đưa em đến công ty của anh hai nhé “
Mắt cô sáng trưng lên đầy sự mong đợi rất hy vọng bọn họ sẽ đồng ý nhưng cô cũng biết mấy anh trai này của cô cũng rất sợ Châu Chấn Khiêm nếu bọn họ đưa cô đi thì tất cả đều sẽ bị anh trách mắng nhưng cô muốn đi chỉ cần cô đến được đó thì có thể tự mình khiến Châu Chấn Khiêm không tức giận, cô biết anh rất yêu thương cô chỉ cần cô ăn năn một chút anh sẽ hả giận ngay thôi.
“ Đưa em đi đi mà, anh hai sẽ không mắng chúng ta đâu, đi nhé anh tư, anh năm, anh ba, anh bảy... đi đi mà “
Châu Giản Dao nài nỉ từng người một bọn họ rõ ràng không nỡ từ chối cô nhưng cũng rất sợ không dám làm trái ý của Châu Chấn Khiêm, anh hai bọn họ là người thế nào ai cũng biết chỉ cần anh nói một lời thì dù có vấn đề gì cũng chỉ được phép làm theo ý anh nếu có ai chống đối sẽ phải đối mặt với cơn cuồng phong của Châu Chấn Khiêm.
Người anh hai này bình thường đã rất nghiêm khắc với các em của mình nền bọn họ chưa từng làm sai ý anh dù là vấn đề nhỏ nhưng khi đối mặt với sự mong đợi của Châu Giản Dao bọn họ cũng không muốn làm cô thất vọng.
Cuối cùng Châu Thụy cũng lên tiếng.
“ Được rồi, bọn anh đưa em đến chỗ anh hai “
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.