Chương : 20
Sau khi phân chia thành các nhóm, mục tiêu giờ đã không còn chỉ là tìm Itachi, mà nó được mở rộng ra là tìm Sasuke hay Akatsuki vì chó đánh hơi của thầy Kakashi đã ngửi thấy mùi hơi của Sasuke cùng thành viên của Akatsuki trong bán kính 5m.
Trong đó, Yumina, Tofu cùng Khuyển Yêu- một trong những chú chó biết nói của thầy Kakashi lập thành một đội chỉ chuyên bám theo mùi của Sasuke. Bởi, Yumina thực ra cũng là mục tiêu của Akatsuki nên cô chỉ cần tránh đi, và tìm Sasuke là được. Nhưng trên đường đi, có một Ninja tấn công, cô vô tình thất lạc Tofu và Khuyển Yêu. Ngay lập tức, Khuyển Yêu đã đánh hơi, và tìm được cô. Nhưng khi gặp lại, trông nét mặt cô thật hoang mang và hoảng hốt.
"Có chuyện gì vậy Yumina?" Tofu dịu dàng hỏi, đôi tay đặt trên hai vai cô, làm dịu đi nỗi bàng hoàng cô vừa gặp phải.
"Tớ...tớ không sao... Cảm ơn cậu!"
"Cậu cảm ơn tớ về cái gì?"Tofu định nói thế nhưng nhìn nét mặt đã chan hòa trở lại của Yumina, cậu bất giác nói khẽ "Không có gì!"
Yumina trìu mến cười và nhìn Tofu, thế nhưng đó là vẻ bề ngoài. Trong lòng cô vẫn canh cánh một chuyện cần phải giải đáp.
Itachi...anh...
Yumina nhớ lại cuộc gặp gỡ tình cờ với một tên Akatsuki- Deidara. Bình thường hắn đi cùng với Tobi- một thành viên khác của Akatsuki, nhưng lúc này hình như tên Tobi đó đang mua đồ ăn ở thành phố gần đây.
"Ha! Con mồi tự đến nạp mạng hả?" Deidara kinh ngạc nhếch môi cười.
"Cô đến đây tìm ai?"
Yumina:"Ta tìm ngươi!"
Deidara ngạc nhiên, ra vẻ thú vị:"Tìm ta? Có chuyện gì với cô thế?"
Yumina:"Chỉ là đến cảm ơn ngươi thôi!"
Tuy không rõ vì sao hắn lại cứu cô...
Deidara nheo mắt:"Cảm ơn? Cô đến cảm ơn ta cái gì?"
Yumina:"Ngươi giả vờ quên, hoặc thực sự không nhớ cũng được. Nhưng, đây sẽ là lần cuối cùng ta gặp ngươi..."
Giọng cô nhỏ dần, rồi đi mất.
Deidara:"Là sao...?"
Deidara nhìn Yumina đi khỏi, trong lòng không khỏi thấy tiếc nuối vì đã không níu kéo cô lại để nói chuyện lâu hơn.
"Đại ca! Em về rồi nè!" Tobi chợt xuất hiện, nhảy ra từ một lùm cây"Ủa, đại ca sao vậy?"
Tobi nhìn theo ánh mắt Deidara, nhưng ở đó chỉ còn là một khoảng tối giữa những bóng cây đổ xuống.
...
Sau gần 1 tiếng đồng hồ kể từ lúc Yumina gặp Deidara, ở trên bầu trời phía Đông, một cột sáng lớn chiếu rọi lên bầu trời âm u, phát ra tia sáng mạnh mẽ. Tất cả mọi người ở khu vực thành phố gần đó đều phát hiện ra cột sáng ấy, bao gồm cả các Ninja Làng Lá.
"Chuyện gì xảy ra thế này?" Sakura bàng hoàng.
"Cái quái gì thế?"Naruto cũng ngạc nhiên.
Chỉ có Yumina và Tofu là vẫn bình thản, bởi họ là những người duy nhất trong thế giới này biết được các sự kiện nào sẽ xảy ra.
Deidara đã chết. Trong trận đấu với Sasuke, hắn đã kiệt sức, và vì muốn giết cậu ta nên hắn đã đánh bom tự sát. Cột sáng lớn kia chính là hình dáng một vụ nổ cách đó 10 Km. Nhưng Yumina và Tofu biết, rất may Sasuke vẫn còn sống...
Mặt trời bỗng chốc sáng trở lại, mây mù âm u bỗng tan ra, trả lại ánh nắng ban trưa. Tất cả các ninja Làng Lá tập hợp lại một vị trí để ăn trưa, xong xuôi, thầy Kakashi lại quyết định gộp các nhóm lại, tập trung đi tìm Sasuke. Vì, các chú chó của thầy Kakashi đã đánh hơi được mùi của Sasuke là gần nhất.
Nhưng, mùi của Sasuke bị phân tán! Đó là do bên nhóm bốn người mới thành lập của Sasuke đã có người biết được đội Naruto đang truy tìm họ.
"Để tớ dùng ảnh phân thân!"Naruto nhanh trí nghĩ ra cách để tìm được đâu thực sự là hướng Sasuke đi, và đã thành công! Tuy nhiên, Sasuke đã đi mất, để lại tên Tobi vẫn chưa chết trong vụ nổ của Deidara ngáng đường.
...
Sau một hồi hắn cản đường, lại một gã mặc áo choàng hình mây đỏ xuất hiện bên Tobi.
"Cái tên âm dương quái khí kia!" Naruto chợt hét to.
"Hở? Hắn nói chúng ta sao?" Cái tên "âm dương quái khí" vừa mới xuất hiện đó gồm hai nửa đen trắng có suy nghĩ độc lập với nhau, giật mình quay ra.
"Hắn là một thành viên trong Akatsuki" Thầy Yamato lên tiếng.
"Itachi chết rồi, Sasuke đã giết hắn. Sau đó, cậu ta cũng gục theo, cậu ta xuống sức rất nhanh!" Tên "âm dương quái khí" kia thuật lại tình hình phía bên một khu rừng trước mặt toàn lửa đen, khiến nhóm Ninja Làng Lá sững sờ.
"Có vẻ như ta đã trêu đùa với các ngươi đủ rồi!" Sau một lúc bông đùa, Tobi ánh mắt bỗng trở nên lạnh lùng, tia sắc lạnh toát ra từ chiếc mặt nạ ánh lên một con mắt Sharingan.
Sharingan? Hắn...là ai? Đây là câu hỏi xuất hiện trong đầu mọi người lúc này.
Kakashi và Yamato thức tỉnh rất nhanh:
"Mau đến đưa Sasuke về ngay, phải tìm được thằng bé trước bọn chúng!"
...
"Chúng ta...muộn rồi...!"
Naruto bất lực nhìn xuống những vết máu vương lại trên khu vực mà chó Ninja của thầy Kakashi đánh hơi được, xác định là máu của Sasuke.
Mọi người nán lại một lúc. Đến khi thầy Kakashi nhìn lại quân số, bỗng ngẩn ra. Yumina và Tofu đâu mất rồi? Nhìn xuống đất, ông thấy chỗ hai đứa vừa đứng chỉ còn hai mảnh gỗ nhỏ thế thân...
***************************************
"Các ngươi là ai?"
Trên nền đất thấm lạnh, một chàng trai băng quấn quanh mắt và cơ thể, hỏi nhỏ.
Dù dường như thì thầm, nhưng Yumina vẫn nhận ra chàng trai đó nói gì. Cô nhìn Tofu phía bên cạnh đang trầm ngâm, rồi quyết định trả lời anh ta.
"Chúng tôi là những người cứu anh!"
"Cứu tôi? Tôi bị thương sao?"
Yumina và Tofu ngạc nhiên nhìn nhau.
"Itachi! Anh không nhớ gì hết sao?" Yumina hỏi lại.
"Itachi... Đó là tên tôi?"
"Xem ra anh ta mất trí nhớ rồi" Tofu cau mày ngồi khoanh tay.
Yumina sốt ruột:"Tại sao anh ấy lại mất trí nhớ??"
Tofu nhún nhún vai:"Cậu hỏi tớ tớ biết hỏi ai? Tớ đâu có biết".
Yumina trầm xuống:"Thật kì lạ, nhưng..."
Anh ấy đã mất toàn bộ kí ức về mình sao? Yumina ngẫm nghĩ.
"Vậy, các người có thể cho tôi biết, các người là ai, và tôi đang ở đâu?" Itachi cựa mình, anh bỗng thầm rên lên vì cơ thể đang đau nhức.
"Itachi! Đừng cử động! Cơ thể anh đang chịu ảnh hưởng từ đôi mắt. Tuy không biết vì sao nhưng, anh cứ bình tĩnh!" Yumina xót xa đỡ cơ thể của Itachi. Tofu nhìn vậy bỗng ngẩn ra. Có thể thấy Yumina rất quan tâm tới Itachi...
"Cô chưa trả lời tôi, cô là ai?" Itachi gắng gượng ngồi dậy, nhẹ gạt tay cô ra.
"Tôi tên là Yumina, còn cậu ấy là Tofu".
"Vậy tại sao, tôi lại ở đây? Ngoài cái tên Itachi, rốt cuộc tôi là ai? Vì sao tôi bị thương thế này?"
Yumina và Tofu nhìn nhau, không biết nên giải thích thế nào cho Itachi hiểu. Yumina đành lên tiếng trước:
"Họ tên đầy đủ của anh là Uchiha Itachi. Anh sinh ra và lớn lên trong gia tộc danh giá Uchiha. Là một thiên tài, nhưng anh rất khiêm tốn và yêu hòa bình. Nhưng biến cố trong đời đã khiến cuộc sống của anh thay đổi hoàn toàn..."
Đây là những gì cô đọc được trong Manga Naruto...
********************************************
"Không thấy xác của Itachi?" Tobi ném một cái nhìn sắc lạnh về phía Zetsu- tên "Âm dương quái khí" theo cách gọi của Naruto.
"Xin thứ lỗi! Tôi đã phải chạy hộc tốc tới chỗ ngài để báo cho ngài, rồi cùng ngài quay trở lại đây. Lúc này xác tên đó đã biến mất, rõ ràng hắn đã chết!"
"Vậy, rốt cuộc, có kẻ đã mang xác Itachi đi trước chúng ta" Tobi lạnh lùng hừ một cái, ánh mắt như sắp giết người "Hoặc là, cũng có thể hắn vẫn còn sống".
***************************************
Vài ngày sau, vết thương trên người Itachi đã lành lại đôi chút do thuốc của Yumina chế biến từ thảo dược Tofu hái đã phát huy tác dụng. Yumina thầm cảm ơn Sakura vì gần đây cô đã được cô ấy dạy về thuốc và cách trị liệu, để đề phòng lúc Sakura đi vắng còn có người chăm sóc cho mẹ Sumi và Yumi nếu họ ốm nữa. Tuy tay nghề không bằng cô ấy nhưng căn bản, cô vẫn chữa được một số bệnh, và làm dịu được ảnh hưởng của bệnh Phong hàn lên Itachi. Itachi trong trận đánh với Sasuke thổ huyết rất nhiều. Lại thêm đôi mắt chảy ra máu nữa, e rằng thời gian ở đây chăm sóc cho anh sẽ kéo dài hơn dự tính.
"Yumina?" Itachi lên tiếng.
"Ừ?"
"Cô...là Thư Anh?"
Itachi tiếp tục nói: "Còn Nguyên, chính là Tofu?"
Tại sao...anh ta biết tên thật của cô và Tofu?
Tofu và Yumina giật mình nhìn nhau! Trong thế giới này chẳng ai biết tên thật của Yumina và Tofu cả. Có chăng chỉ có những lần họ buột miệng gọi tên "cha sinh mẹ đẻ" của nhau nhưng không có ai để ý cả, Itachi lại càng không bao giờ nghe đến. Vậy tại sao...?
Itachi kìm nén cơn xúc động, anh trưng ra điệu bộ lạnh lùng thường thấy, nói:"Yumina, tôi đã nhớ ra tất cả, hơn nữa, còn biết được cả chân tướng chuyện cô và Tofu đến thế giới này".
Trong đó, Yumina, Tofu cùng Khuyển Yêu- một trong những chú chó biết nói của thầy Kakashi lập thành một đội chỉ chuyên bám theo mùi của Sasuke. Bởi, Yumina thực ra cũng là mục tiêu của Akatsuki nên cô chỉ cần tránh đi, và tìm Sasuke là được. Nhưng trên đường đi, có một Ninja tấn công, cô vô tình thất lạc Tofu và Khuyển Yêu. Ngay lập tức, Khuyển Yêu đã đánh hơi, và tìm được cô. Nhưng khi gặp lại, trông nét mặt cô thật hoang mang và hoảng hốt.
"Có chuyện gì vậy Yumina?" Tofu dịu dàng hỏi, đôi tay đặt trên hai vai cô, làm dịu đi nỗi bàng hoàng cô vừa gặp phải.
"Tớ...tớ không sao... Cảm ơn cậu!"
"Cậu cảm ơn tớ về cái gì?"Tofu định nói thế nhưng nhìn nét mặt đã chan hòa trở lại của Yumina, cậu bất giác nói khẽ "Không có gì!"
Yumina trìu mến cười và nhìn Tofu, thế nhưng đó là vẻ bề ngoài. Trong lòng cô vẫn canh cánh một chuyện cần phải giải đáp.
Itachi...anh...
Yumina nhớ lại cuộc gặp gỡ tình cờ với một tên Akatsuki- Deidara. Bình thường hắn đi cùng với Tobi- một thành viên khác của Akatsuki, nhưng lúc này hình như tên Tobi đó đang mua đồ ăn ở thành phố gần đây.
"Ha! Con mồi tự đến nạp mạng hả?" Deidara kinh ngạc nhếch môi cười.
"Cô đến đây tìm ai?"
Yumina:"Ta tìm ngươi!"
Deidara ngạc nhiên, ra vẻ thú vị:"Tìm ta? Có chuyện gì với cô thế?"
Yumina:"Chỉ là đến cảm ơn ngươi thôi!"
Tuy không rõ vì sao hắn lại cứu cô...
Deidara nheo mắt:"Cảm ơn? Cô đến cảm ơn ta cái gì?"
Yumina:"Ngươi giả vờ quên, hoặc thực sự không nhớ cũng được. Nhưng, đây sẽ là lần cuối cùng ta gặp ngươi..."
Giọng cô nhỏ dần, rồi đi mất.
Deidara:"Là sao...?"
Deidara nhìn Yumina đi khỏi, trong lòng không khỏi thấy tiếc nuối vì đã không níu kéo cô lại để nói chuyện lâu hơn.
"Đại ca! Em về rồi nè!" Tobi chợt xuất hiện, nhảy ra từ một lùm cây"Ủa, đại ca sao vậy?"
Tobi nhìn theo ánh mắt Deidara, nhưng ở đó chỉ còn là một khoảng tối giữa những bóng cây đổ xuống.
...
Sau gần 1 tiếng đồng hồ kể từ lúc Yumina gặp Deidara, ở trên bầu trời phía Đông, một cột sáng lớn chiếu rọi lên bầu trời âm u, phát ra tia sáng mạnh mẽ. Tất cả mọi người ở khu vực thành phố gần đó đều phát hiện ra cột sáng ấy, bao gồm cả các Ninja Làng Lá.
"Chuyện gì xảy ra thế này?" Sakura bàng hoàng.
"Cái quái gì thế?"Naruto cũng ngạc nhiên.
Chỉ có Yumina và Tofu là vẫn bình thản, bởi họ là những người duy nhất trong thế giới này biết được các sự kiện nào sẽ xảy ra.
Deidara đã chết. Trong trận đấu với Sasuke, hắn đã kiệt sức, và vì muốn giết cậu ta nên hắn đã đánh bom tự sát. Cột sáng lớn kia chính là hình dáng một vụ nổ cách đó 10 Km. Nhưng Yumina và Tofu biết, rất may Sasuke vẫn còn sống...
Mặt trời bỗng chốc sáng trở lại, mây mù âm u bỗng tan ra, trả lại ánh nắng ban trưa. Tất cả các ninja Làng Lá tập hợp lại một vị trí để ăn trưa, xong xuôi, thầy Kakashi lại quyết định gộp các nhóm lại, tập trung đi tìm Sasuke. Vì, các chú chó của thầy Kakashi đã đánh hơi được mùi của Sasuke là gần nhất.
Nhưng, mùi của Sasuke bị phân tán! Đó là do bên nhóm bốn người mới thành lập của Sasuke đã có người biết được đội Naruto đang truy tìm họ.
"Để tớ dùng ảnh phân thân!"Naruto nhanh trí nghĩ ra cách để tìm được đâu thực sự là hướng Sasuke đi, và đã thành công! Tuy nhiên, Sasuke đã đi mất, để lại tên Tobi vẫn chưa chết trong vụ nổ của Deidara ngáng đường.
...
Sau một hồi hắn cản đường, lại một gã mặc áo choàng hình mây đỏ xuất hiện bên Tobi.
"Cái tên âm dương quái khí kia!" Naruto chợt hét to.
"Hở? Hắn nói chúng ta sao?" Cái tên "âm dương quái khí" vừa mới xuất hiện đó gồm hai nửa đen trắng có suy nghĩ độc lập với nhau, giật mình quay ra.
"Hắn là một thành viên trong Akatsuki" Thầy Yamato lên tiếng.
"Itachi chết rồi, Sasuke đã giết hắn. Sau đó, cậu ta cũng gục theo, cậu ta xuống sức rất nhanh!" Tên "âm dương quái khí" kia thuật lại tình hình phía bên một khu rừng trước mặt toàn lửa đen, khiến nhóm Ninja Làng Lá sững sờ.
"Có vẻ như ta đã trêu đùa với các ngươi đủ rồi!" Sau một lúc bông đùa, Tobi ánh mắt bỗng trở nên lạnh lùng, tia sắc lạnh toát ra từ chiếc mặt nạ ánh lên một con mắt Sharingan.
Sharingan? Hắn...là ai? Đây là câu hỏi xuất hiện trong đầu mọi người lúc này.
Kakashi và Yamato thức tỉnh rất nhanh:
"Mau đến đưa Sasuke về ngay, phải tìm được thằng bé trước bọn chúng!"
...
"Chúng ta...muộn rồi...!"
Naruto bất lực nhìn xuống những vết máu vương lại trên khu vực mà chó Ninja của thầy Kakashi đánh hơi được, xác định là máu của Sasuke.
Mọi người nán lại một lúc. Đến khi thầy Kakashi nhìn lại quân số, bỗng ngẩn ra. Yumina và Tofu đâu mất rồi? Nhìn xuống đất, ông thấy chỗ hai đứa vừa đứng chỉ còn hai mảnh gỗ nhỏ thế thân...
***************************************
"Các ngươi là ai?"
Trên nền đất thấm lạnh, một chàng trai băng quấn quanh mắt và cơ thể, hỏi nhỏ.
Dù dường như thì thầm, nhưng Yumina vẫn nhận ra chàng trai đó nói gì. Cô nhìn Tofu phía bên cạnh đang trầm ngâm, rồi quyết định trả lời anh ta.
"Chúng tôi là những người cứu anh!"
"Cứu tôi? Tôi bị thương sao?"
Yumina và Tofu ngạc nhiên nhìn nhau.
"Itachi! Anh không nhớ gì hết sao?" Yumina hỏi lại.
"Itachi... Đó là tên tôi?"
"Xem ra anh ta mất trí nhớ rồi" Tofu cau mày ngồi khoanh tay.
Yumina sốt ruột:"Tại sao anh ấy lại mất trí nhớ??"
Tofu nhún nhún vai:"Cậu hỏi tớ tớ biết hỏi ai? Tớ đâu có biết".
Yumina trầm xuống:"Thật kì lạ, nhưng..."
Anh ấy đã mất toàn bộ kí ức về mình sao? Yumina ngẫm nghĩ.
"Vậy, các người có thể cho tôi biết, các người là ai, và tôi đang ở đâu?" Itachi cựa mình, anh bỗng thầm rên lên vì cơ thể đang đau nhức.
"Itachi! Đừng cử động! Cơ thể anh đang chịu ảnh hưởng từ đôi mắt. Tuy không biết vì sao nhưng, anh cứ bình tĩnh!" Yumina xót xa đỡ cơ thể của Itachi. Tofu nhìn vậy bỗng ngẩn ra. Có thể thấy Yumina rất quan tâm tới Itachi...
"Cô chưa trả lời tôi, cô là ai?" Itachi gắng gượng ngồi dậy, nhẹ gạt tay cô ra.
"Tôi tên là Yumina, còn cậu ấy là Tofu".
"Vậy tại sao, tôi lại ở đây? Ngoài cái tên Itachi, rốt cuộc tôi là ai? Vì sao tôi bị thương thế này?"
Yumina và Tofu nhìn nhau, không biết nên giải thích thế nào cho Itachi hiểu. Yumina đành lên tiếng trước:
"Họ tên đầy đủ của anh là Uchiha Itachi. Anh sinh ra và lớn lên trong gia tộc danh giá Uchiha. Là một thiên tài, nhưng anh rất khiêm tốn và yêu hòa bình. Nhưng biến cố trong đời đã khiến cuộc sống của anh thay đổi hoàn toàn..."
Đây là những gì cô đọc được trong Manga Naruto...
********************************************
"Không thấy xác của Itachi?" Tobi ném một cái nhìn sắc lạnh về phía Zetsu- tên "Âm dương quái khí" theo cách gọi của Naruto.
"Xin thứ lỗi! Tôi đã phải chạy hộc tốc tới chỗ ngài để báo cho ngài, rồi cùng ngài quay trở lại đây. Lúc này xác tên đó đã biến mất, rõ ràng hắn đã chết!"
"Vậy, rốt cuộc, có kẻ đã mang xác Itachi đi trước chúng ta" Tobi lạnh lùng hừ một cái, ánh mắt như sắp giết người "Hoặc là, cũng có thể hắn vẫn còn sống".
***************************************
Vài ngày sau, vết thương trên người Itachi đã lành lại đôi chút do thuốc của Yumina chế biến từ thảo dược Tofu hái đã phát huy tác dụng. Yumina thầm cảm ơn Sakura vì gần đây cô đã được cô ấy dạy về thuốc và cách trị liệu, để đề phòng lúc Sakura đi vắng còn có người chăm sóc cho mẹ Sumi và Yumi nếu họ ốm nữa. Tuy tay nghề không bằng cô ấy nhưng căn bản, cô vẫn chữa được một số bệnh, và làm dịu được ảnh hưởng của bệnh Phong hàn lên Itachi. Itachi trong trận đánh với Sasuke thổ huyết rất nhiều. Lại thêm đôi mắt chảy ra máu nữa, e rằng thời gian ở đây chăm sóc cho anh sẽ kéo dài hơn dự tính.
"Yumina?" Itachi lên tiếng.
"Ừ?"
"Cô...là Thư Anh?"
Itachi tiếp tục nói: "Còn Nguyên, chính là Tofu?"
Tại sao...anh ta biết tên thật của cô và Tofu?
Tofu và Yumina giật mình nhìn nhau! Trong thế giới này chẳng ai biết tên thật của Yumina và Tofu cả. Có chăng chỉ có những lần họ buột miệng gọi tên "cha sinh mẹ đẻ" của nhau nhưng không có ai để ý cả, Itachi lại càng không bao giờ nghe đến. Vậy tại sao...?
Itachi kìm nén cơn xúc động, anh trưng ra điệu bộ lạnh lùng thường thấy, nói:"Yumina, tôi đã nhớ ra tất cả, hơn nữa, còn biết được cả chân tướng chuyện cô và Tofu đến thế giới này".