Chương : 7
“Tân Tân, ngươi bắn thật nhiều a, xem ra ngươi thực sự bị cấm dục quá lâu rồi, không sao, ta sẽ thỏa mãn ngươi mà.”
“Hỗn đản, ngươi đi chết đi. Ngươi mau buông, con mẹ nó mới không cần ngươi thỏa mãn.” Triệu Tân cuối cùng cũng gom lại đủ một ít khí lực, nạt nam nhân đang trêu mình.
“Tân Tân, ngươi luôn kích động như thế a, theo ta ngươi nên giảm âm lượng xuống đi, ta cũng không ngại mọi người tới xem đâu, dù sớm hay muộn ta cũng sẽ kết hôn với ngươi mà, nếu ngươi không ngại ngươi có thể nói lớn lên a.”
“Ngươi… con mẹ nó đừng có cử động nữa, mau buông ta ra, Hiên Viên Hàn, ngươi là một tên súc sinh.”
“Ngươi thật là ích kỷ Tân Tân, sao ngươi có thể chỉ lo thoả mãn bản thân mà không chú ý đến người khác thế?” Không đợi Triệu Tân phản bác, Hiên Viên Hàn ra sức trừu sáp bên dưới.
“A. . . Đừng. . . A. . .” Bị Hiên Viên Hàn đâm vào nơi mẫn cảm, Triệu Tân không thể nói thành câu chỉ có thể cầu xin Hiên Viên Hàn buông tha bản thân.
“Sẽ thả ngươi ra, chỉ cần dục vọng của ta thoả mãn, ta sẽ buông ngươi ra.”
Cố sức đâm mạnh vài lần nữa, cuối cùng Hiên Viên Hàn cũng phóng ra dục vọng bản thân nóng bỏng vào sâu bên trong người phía dưới, Triệu Tân vì kích thích của Hiên Viên Hàn mà bắn ra lần hai sau kiệt sức ngất đi.
Cốc…cốc…cốc
“Tiểu Tân a, ngươi ngủ dậy chưa? Đến giờ ăn sáng rồi, mọi người đang đợi ngươi ở dưới nhà, mau dậy đi.” Triệu Tân đang ngủ say vì tiếng gõ cửa mà giật mình thức giấc.
Rất muốn trả lời ba, thế nhưng khi Triệu Tân mở miệng nói trong cổ họng phát ra âm thanh khàn khàn, miễn cưỡng nói, yết hầu như muốn bốc cháy. Trên ngực có chút khó thở, mở mắt nhìn lại thấy có hai cánh tay đặt trên ngực, tự hỏi vì sao hai tay đều đặt bên trên như nhau, quay đầu lại liền thấy khuôn mặt đang ngủ của Hiên Viên Hàn bên cạnh mình.
Nhớ lại ngày hôm qua bị tên nam nhân này kê đơn, còn đặt hắn dưới thân, làm hắn rên rỉ, cao trào, Triệu Tân mặt biến sắc. Mà tên hỗn đản nam nhân này không để ý đến hắn mặc sức thao hắn đến độ ngất đi vẫn không buông tha tiếp tục tiến công hiệp hai.
Dùng hết sức bình sinh mà đả một quyền lên mặt nam nhân đang nằm ngủ say bên cạnh mà thoả mãn nghe tiếng nam nhân thét lên vì đau đớn, nhìn nam nhân khóe miệng lưu huyết, Triệu Tân lần đầu tiên thấy người khác lưu huyết mà trong lòng lại cảm thấy vô cùng hài lòng! . . .
Đúng lúc này, cửa phòng bị ba Triệu Tân một cước đá văng ra, do không kịp mặc đồ nên hai đương sự vẫn xích loã nằm trên giường còn ba Triệu Tân đứng ngây người ngay ở cửa.”Các ngươi…các ngươi…rốt cuộc chuyện này là sao? Hiện tại giải thích rõ ràng cho ta? Vì sao ngươi luôn phản đối kết hôn mà giờ lại ở cùng một chỗ với nhau vậy hả?”
“Ba, ba hiểu lầm rồi, sự tình không phải như ba nghĩ đâu.”
“Ta hiểu lầm ư, lẽ nào vết tích trên người ngươi không đủ để ta hiểu ư? Ngươi im đi để ta nói chuyện với tên tiểu tử thối này. Tiểu tử thối, ngươi mục đích tiếp theo của ngươi là gì?”
Triệu Tân hiện tại thực sự rất muốn tìm một cái lỗ để mà chui vào, vì sao những cảnh thường hay thấy trên tivi đều liên tiếp ứng dụng lên người hắn, kiếp trước hắn có đắc tội với lão thiên gia hay sao cư nhiên lại lâm vào hoàn cảnh như vầy. Hết chỗ nói rồi. . .
Lau vết máu trên khóe miệng, Hiên Viên Hàn nói: “Bá phụ, người yên tâm, con nhất định sẽ thú Tiểu Tân, hơn nữa do con rất thích Tiểu Tân nên mới dùng đến hạ sách này, con mong bá phụ hãy giao Tiểu Tân cho con.”
“Được rồi, thấy ngươi có thành ý như vậy, ta đồng ý đem Tiểu Tân giao cho ngươi đó.” Không ai hỏi đến ý kiến của Triệu Tân, hiện tại triệu ba ba đã nhận được năm phần của sính lễ, nửa cuộc đời sau của Triệu Tân cứ như thế mà được quyết định.
“Ba, ta không đồng ý, vì sao người lại có thể tự ý quyết định nửa đời sau này của ta như thế, ta sẽ không chấp nhận cuộc hôn nhân này đâu.” Nghe được chính ba mình cứ như vậy gả con cho Hiên Viên Hàn, Triệu Tân dùng chất giọng khàn khàn nói.
“Bá phụ, ngươi cũng thấy đấy, không phải ta không muốn thú Tiểu Tân mà sự thật là hắn đối ta có chút phiến diện, ta cũng không có biện pháp.” Nhìn Hiên Viên Hàn trưng ra khuôn mặt phiến tử đối với ba mình, Triệu Tân nắm tay lần thứ hai nhằm khuôn mặt nam nhân mà hỏi thăm.
“Dừng tay, Tiểu Tân, ngươi không cần phản bác nữa. Thực sự thì các ngươi sớm muộn gì sẽ kết hôn, nếu đã cùng ở một chỗ với nhau ngươi còn phản đối cái gì nữa, cuối tuần sau kết hôn, ai cũng không được phản đối.”
Biết lời ba nói đã không cho hắn cơ hội phản bác, Triệu Tân cũng không muốn nói nữa chỉ là nghĩ đến hắn sau này không có thê tử ngọt động lòng người, hoạt bát khả ái nhi tử, Triệu Tân chịu không nổi đả kích quá lớn này cứ như vậy trực tiếp té xỉu.
“Hỗn đản, ngươi đi chết đi. Ngươi mau buông, con mẹ nó mới không cần ngươi thỏa mãn.” Triệu Tân cuối cùng cũng gom lại đủ một ít khí lực, nạt nam nhân đang trêu mình.
“Tân Tân, ngươi luôn kích động như thế a, theo ta ngươi nên giảm âm lượng xuống đi, ta cũng không ngại mọi người tới xem đâu, dù sớm hay muộn ta cũng sẽ kết hôn với ngươi mà, nếu ngươi không ngại ngươi có thể nói lớn lên a.”
“Ngươi… con mẹ nó đừng có cử động nữa, mau buông ta ra, Hiên Viên Hàn, ngươi là một tên súc sinh.”
“Ngươi thật là ích kỷ Tân Tân, sao ngươi có thể chỉ lo thoả mãn bản thân mà không chú ý đến người khác thế?” Không đợi Triệu Tân phản bác, Hiên Viên Hàn ra sức trừu sáp bên dưới.
“A. . . Đừng. . . A. . .” Bị Hiên Viên Hàn đâm vào nơi mẫn cảm, Triệu Tân không thể nói thành câu chỉ có thể cầu xin Hiên Viên Hàn buông tha bản thân.
“Sẽ thả ngươi ra, chỉ cần dục vọng của ta thoả mãn, ta sẽ buông ngươi ra.”
Cố sức đâm mạnh vài lần nữa, cuối cùng Hiên Viên Hàn cũng phóng ra dục vọng bản thân nóng bỏng vào sâu bên trong người phía dưới, Triệu Tân vì kích thích của Hiên Viên Hàn mà bắn ra lần hai sau kiệt sức ngất đi.
Cốc…cốc…cốc
“Tiểu Tân a, ngươi ngủ dậy chưa? Đến giờ ăn sáng rồi, mọi người đang đợi ngươi ở dưới nhà, mau dậy đi.” Triệu Tân đang ngủ say vì tiếng gõ cửa mà giật mình thức giấc.
Rất muốn trả lời ba, thế nhưng khi Triệu Tân mở miệng nói trong cổ họng phát ra âm thanh khàn khàn, miễn cưỡng nói, yết hầu như muốn bốc cháy. Trên ngực có chút khó thở, mở mắt nhìn lại thấy có hai cánh tay đặt trên ngực, tự hỏi vì sao hai tay đều đặt bên trên như nhau, quay đầu lại liền thấy khuôn mặt đang ngủ của Hiên Viên Hàn bên cạnh mình.
Nhớ lại ngày hôm qua bị tên nam nhân này kê đơn, còn đặt hắn dưới thân, làm hắn rên rỉ, cao trào, Triệu Tân mặt biến sắc. Mà tên hỗn đản nam nhân này không để ý đến hắn mặc sức thao hắn đến độ ngất đi vẫn không buông tha tiếp tục tiến công hiệp hai.
Dùng hết sức bình sinh mà đả một quyền lên mặt nam nhân đang nằm ngủ say bên cạnh mà thoả mãn nghe tiếng nam nhân thét lên vì đau đớn, nhìn nam nhân khóe miệng lưu huyết, Triệu Tân lần đầu tiên thấy người khác lưu huyết mà trong lòng lại cảm thấy vô cùng hài lòng! . . .
Đúng lúc này, cửa phòng bị ba Triệu Tân một cước đá văng ra, do không kịp mặc đồ nên hai đương sự vẫn xích loã nằm trên giường còn ba Triệu Tân đứng ngây người ngay ở cửa.”Các ngươi…các ngươi…rốt cuộc chuyện này là sao? Hiện tại giải thích rõ ràng cho ta? Vì sao ngươi luôn phản đối kết hôn mà giờ lại ở cùng một chỗ với nhau vậy hả?”
“Ba, ba hiểu lầm rồi, sự tình không phải như ba nghĩ đâu.”
“Ta hiểu lầm ư, lẽ nào vết tích trên người ngươi không đủ để ta hiểu ư? Ngươi im đi để ta nói chuyện với tên tiểu tử thối này. Tiểu tử thối, ngươi mục đích tiếp theo của ngươi là gì?”
Triệu Tân hiện tại thực sự rất muốn tìm một cái lỗ để mà chui vào, vì sao những cảnh thường hay thấy trên tivi đều liên tiếp ứng dụng lên người hắn, kiếp trước hắn có đắc tội với lão thiên gia hay sao cư nhiên lại lâm vào hoàn cảnh như vầy. Hết chỗ nói rồi. . .
Lau vết máu trên khóe miệng, Hiên Viên Hàn nói: “Bá phụ, người yên tâm, con nhất định sẽ thú Tiểu Tân, hơn nữa do con rất thích Tiểu Tân nên mới dùng đến hạ sách này, con mong bá phụ hãy giao Tiểu Tân cho con.”
“Được rồi, thấy ngươi có thành ý như vậy, ta đồng ý đem Tiểu Tân giao cho ngươi đó.” Không ai hỏi đến ý kiến của Triệu Tân, hiện tại triệu ba ba đã nhận được năm phần của sính lễ, nửa cuộc đời sau của Triệu Tân cứ như thế mà được quyết định.
“Ba, ta không đồng ý, vì sao người lại có thể tự ý quyết định nửa đời sau này của ta như thế, ta sẽ không chấp nhận cuộc hôn nhân này đâu.” Nghe được chính ba mình cứ như vậy gả con cho Hiên Viên Hàn, Triệu Tân dùng chất giọng khàn khàn nói.
“Bá phụ, ngươi cũng thấy đấy, không phải ta không muốn thú Tiểu Tân mà sự thật là hắn đối ta có chút phiến diện, ta cũng không có biện pháp.” Nhìn Hiên Viên Hàn trưng ra khuôn mặt phiến tử đối với ba mình, Triệu Tân nắm tay lần thứ hai nhằm khuôn mặt nam nhân mà hỏi thăm.
“Dừng tay, Tiểu Tân, ngươi không cần phản bác nữa. Thực sự thì các ngươi sớm muộn gì sẽ kết hôn, nếu đã cùng ở một chỗ với nhau ngươi còn phản đối cái gì nữa, cuối tuần sau kết hôn, ai cũng không được phản đối.”
Biết lời ba nói đã không cho hắn cơ hội phản bác, Triệu Tân cũng không muốn nói nữa chỉ là nghĩ đến hắn sau này không có thê tử ngọt động lòng người, hoạt bát khả ái nhi tử, Triệu Tân chịu không nổi đả kích quá lớn này cứ như vậy trực tiếp té xỉu.