Chương : 15
Họ mới ở cùng nhau được vài tháng, nhưng Schuyler đã thuộc tiếng bước chân của Jack và cô thấy tiếng bước chân đang tiến về chỗ mình có cái gì đó hơi khác - như thể ai đó đang cố gắng bước giống Jack vậy. Ngay lập tức cô thủ thế, canh giác đề phòng. Cô rút thanh gươm của mẹ ra khỏi vỏ, nắm chắc cán cầm được khảm ngọc của nó rồi nấp ở bên cửa chờ đợi. Tiếng bước chân đột ngột dừng lại và không gian trở lên yên lặng. Cô cảm thấy người đang bên ngoài cửa kia đã biết là cô nhận ra sự xâm phạm của họ. Cô thở chầm chậm và cố trấn tĩnh lại.
Lúc cánh cửa mở ra, khung bản lề cũ từ hàng thế kỉ trước của nó xoay chuyển mà không hề gây ra tiếng động nào. Schuyler nhận ra rằng vị khách không mời của mình đã dùng đến bùa chú im lặng quanh căn phòng. Sẽ chẳng ai nghe được tiếng cô kêu cứu cả. Cô cũng không cần phải làm thế. Cô có thể tự bảo vệ mình. Lúc mũi kiếm xuất hiện trước cửa cô liền nín thở, nắm chắc tay kiếm, sẵn sàng tấn công.
Một Thợ Săn mặc áo choàng đen bước vào phòng, tiến thẳng về phía cô với những bước chân không hề có tiếng động trên sàn nhà bằng gỗ mộc. Biểu tượng thánh giá màu đen và bạc trên chiếc áo cho biết hắn ta là người của Bá Tước. Schuyler cảm thấy nhẹ người đôi chút vì đó không phải là một người tới từ Hội Kín New York.
Cô nâng vũ khí lên. Hành động săn đuổi không ngừng của các Thợ Săn đã làm cho cuộc sống của cô thêm khốn khổ. Cô không còn thấy an toàn ở bất kỳ đâu nữa. Thế nên khi cơ hội đối mặt với nỗi sợ hãi và chiến đấu với kẻ thù giấu mặt đến, cô thấy đó là một sự giải thoát.
Người đàn ông trong bộ đồ đen vung kiếm lên, cô cố gắng để đỡ cú chém ngay cả khi hắn ta còn cách cô hơn ba mươi phân. Một trận đấu kiếm đơn thuần sẽ không thể giúp cô có kết thúc như ý. Schuyler đi vòng quanh căn phòng trong một lát, cố tìm đường để tránh tầm tấn công của hắn. Nếu cô chỉ biết tấn công trong phạm vi đường kiếm của hắn thì cô sẽ nhanh chóng bị hắn bắt giữ.
Thợ Săn tấn công lần nữa; nhưng thay vì đỡ đòn của hắn, Schuyler lại nhảy lên thanh kèo bằng gỗ bắc ngang trần nhà cao của nhà thờ. Cô được an toàn một lát để nhìn xuống bên dưới kẻ thù. Hắn thu người chuẩn bị nhảy lên, nhưng trước khi hắn kịp bay lên thì Schuyler đã chém một nhát sắc lịm vào những kèo gỗ đang giúp cô thăng bằng phía trên. Tấm gỗ nặng giờ thành những thanh củi nhẹ rơi ào xuống phía người gã Thợ Săn. Cô nhảy từ thanh xà này sang thanh xà khác, làm gẫy những cột kèo khiến những mảnh gỗ rơi xuống nền nhà như mưa trút, bắn tung tóe về khắp mọi hướng. Việc tàn phá ấy chắc chắn sẽ gây ra tiếng động lớn làm huvên náo toàn thành phố nếu như căn phòng không đang trong trạng thái tĩnh lặng do bùa chú silentio. Mái nhà như bị nhấc lên, nhưng vẫn giữ được tình trạng ban đầu. Trong khi đó gã Thợ Săn cố gắng trèo lên đống gỗ và tiếp cận cô rất nhanh. Schuyler nhanh chóng quay lại và chặt đứt phần nối giữa hai khung kèo, hất bay nó về phía đối thủ.
Tên Thợ Săn ngước lên nhìn, vừa kịp lúc những mảnh gỗ đầu tiên lao vào vai hắn. Với tốc độ phi thường, hắn ta ngăn chúng đâm vào người mình bằng cách xoay thanh gươm về phía tấm gỗ nặng. Cơ hội của cô đã đến. Schuyler nhảy tới phía tên Thợ Săn, giẫm chân trái lên hai tay đang đan vào nhau của hắn, ấn mạnh chúng vào cán kiếm theo hướng ngược lại cho đến khi thanh kiếm bị gãy làm đôi. Schuyler vung gươm của mình lên, kề vào cổ hắn.
- Đầu hàng đi! - Cô ra lệnh. Tiếng của cô vang vọng khắp căn phòng. Cô đã phá được câu thần chú khi làm gãy thanh kiếm của hắn.
Tên Thợ Săn chỉ nhìn cô với vẻ coi thường.
- Cô có thể giết tôi, nhưng làm thế chỉ khiến bạn cô gặp bất hạnh thôi.
Hắn đưa tay lên và xoay lòng bàn tay để lộ ra viên đá Thợ Săn được treo trên một sợi dây - bên trong viên đá có một hình ảnh.
Viên đá cho thấy Oliver Haxard-Perry đanh bị trói và bị bịt mắt.
Schuyler kinh ngạc.
- Đây là trò lừa đảo. Oliver đang ở New York... - cô nói và tiếp tục giữ gươm trên cổ hắn.
- Cậu ta đã tới Italy nửa giờ trước. Bọn ta đã bắt nó ở sân bay.
- Nhưng tại sao cậu ấy lại ở Italy chứ? Trừ khi... - Lúc đó Schuyler chợt nhận ra: những việc bí ẩn của Jack. Đêm trước lúc anh hỏi cô xem cô muốn gì nhất vào ngày đính hôn, cô đã bảo với anh rằng cô chỉ ước gì có các bạn ở bên vào ngày quan trọng nhất trong cuộc đời cô. Cô cũng đã bảo anh rằng cô biết đó là điều không thể và cô thật ngớ ngẩn khi ước một điều không thể như thế. Oliver đang làm việc cho Kho Lưu Trữ mãi ở New York còn Bliss thì ai mà biết cậu ấy đã đi đâu. Nhưng Jack đã làm được chuyện ấy. Người yêu của cô đã mời bạn bè của cô tới lễ đính hôn của họ.
Tim cô như tan ra, nhưng niềm hạnh phúc vì đã khám phá ra bí mật của Jack phải chờ đấy đã. Oliver đã bị bắt làm con tin. Người bạn yêu quý của cô - Cô cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại khi nghĩ tới tấm lòng cao thượng của cậu. Cậu ấy đã tới để chúc mừng ngày đính ước của cô. Cậu ấy đã tới trong vai trò khách mời để rồi lại trở thành một nạn nhân.
Schuyler vẫn giữ nguyên thanh gươm trên cổ họng tên Thợ Săn.
- Các người muốn đổi gì lấy cậu ấy?
Người Săn Sự Thật mỉm cười.
- Tôi biết thế nào cô cũng làm thế mà. Chuyện này có thể giải quyết một cách êm đẹp mà không hề om sòm gì cả.
Nói rồi gã lấy ra một chiếc túi nhỏ trong túi áo và dốc ra một chiếc nhẫn kim loại màu trắng.
- Hãy đưa cái này cho Abbadon - hắn ta báo rồi thì thào vài từ vào tai cô - Hãy đảm bảo là anh ta luôn đeo nó.
- Nó để làm gì? - Schuyler nhìn chăm chăm vào chiếc nhẫn và hỏi.
- Câu thần chú sẽ giúp ngăn cậu ta thể hiện được đúng bản chất của mình. Khi chúng ta gặp lại nhau, cậu ta sẽ không có đủ sức mạnh để chi phối bọn ta và bọn ta sẽ bắt được cả hai người. Tình yêu cô dành cho Abbadon đã được đúc kết vào chiếc nhẫn. Khi nào cô còn yêu cậu ta thì chiếc nhẫn sẽ còn kìm giữ được sức mạnh của cậu ta.
Cô ngần ngại. Chiếc nhẫn có sức mạnh kìm hãm, trói buộc phần quan trọng nhất, sâu kín nhất của tâm hồn cô. Bọn họ muốn dùng tình yêu thật lòng của cô dành cho anh để làm bẫy giam giữ anh.
- Không. Tôi không thể làm thế. Tôi sẽ không làm thế.
- Cô sẽ làm như lời ta bảo. Nếu không, ta đảm bảo với cô là cậu bạn của cô sẽ không chỉ chết mà còn chết một cách đau đớn, dai dẳng nữa. Nếu cô nói cho Abbadon biết sự thật, nếu cô cố tìm sự giúp đỡ thì bạn cô sẽ chết ngay tức thì. Hãy cầm viên đá quan sát này và đeo nó vào cổ. Nó sẽ giúp bọn ta thấy điều cô nhìn thấy và nghe được điều cô nói, ngay cả ở trong glom. Đưa chiếc nhẫn cho Abbadon, hoặc hy sinh cậu bạn của cô. Chúng ta sẽ theo dõi cô.
Rồi chỉ với vài từ gã Thợ Săn biến căn phòng trở lại tình trạng ban đầu, như chưa có cuộc chiến nào xảy ra.
Lúc cánh cửa mở ra, khung bản lề cũ từ hàng thế kỉ trước của nó xoay chuyển mà không hề gây ra tiếng động nào. Schuyler nhận ra rằng vị khách không mời của mình đã dùng đến bùa chú im lặng quanh căn phòng. Sẽ chẳng ai nghe được tiếng cô kêu cứu cả. Cô cũng không cần phải làm thế. Cô có thể tự bảo vệ mình. Lúc mũi kiếm xuất hiện trước cửa cô liền nín thở, nắm chắc tay kiếm, sẵn sàng tấn công.
Một Thợ Săn mặc áo choàng đen bước vào phòng, tiến thẳng về phía cô với những bước chân không hề có tiếng động trên sàn nhà bằng gỗ mộc. Biểu tượng thánh giá màu đen và bạc trên chiếc áo cho biết hắn ta là người của Bá Tước. Schuyler cảm thấy nhẹ người đôi chút vì đó không phải là một người tới từ Hội Kín New York.
Cô nâng vũ khí lên. Hành động săn đuổi không ngừng của các Thợ Săn đã làm cho cuộc sống của cô thêm khốn khổ. Cô không còn thấy an toàn ở bất kỳ đâu nữa. Thế nên khi cơ hội đối mặt với nỗi sợ hãi và chiến đấu với kẻ thù giấu mặt đến, cô thấy đó là một sự giải thoát.
Người đàn ông trong bộ đồ đen vung kiếm lên, cô cố gắng để đỡ cú chém ngay cả khi hắn ta còn cách cô hơn ba mươi phân. Một trận đấu kiếm đơn thuần sẽ không thể giúp cô có kết thúc như ý. Schuyler đi vòng quanh căn phòng trong một lát, cố tìm đường để tránh tầm tấn công của hắn. Nếu cô chỉ biết tấn công trong phạm vi đường kiếm của hắn thì cô sẽ nhanh chóng bị hắn bắt giữ.
Thợ Săn tấn công lần nữa; nhưng thay vì đỡ đòn của hắn, Schuyler lại nhảy lên thanh kèo bằng gỗ bắc ngang trần nhà cao của nhà thờ. Cô được an toàn một lát để nhìn xuống bên dưới kẻ thù. Hắn thu người chuẩn bị nhảy lên, nhưng trước khi hắn kịp bay lên thì Schuyler đã chém một nhát sắc lịm vào những kèo gỗ đang giúp cô thăng bằng phía trên. Tấm gỗ nặng giờ thành những thanh củi nhẹ rơi ào xuống phía người gã Thợ Săn. Cô nhảy từ thanh xà này sang thanh xà khác, làm gẫy những cột kèo khiến những mảnh gỗ rơi xuống nền nhà như mưa trút, bắn tung tóe về khắp mọi hướng. Việc tàn phá ấy chắc chắn sẽ gây ra tiếng động lớn làm huvên náo toàn thành phố nếu như căn phòng không đang trong trạng thái tĩnh lặng do bùa chú silentio. Mái nhà như bị nhấc lên, nhưng vẫn giữ được tình trạng ban đầu. Trong khi đó gã Thợ Săn cố gắng trèo lên đống gỗ và tiếp cận cô rất nhanh. Schuyler nhanh chóng quay lại và chặt đứt phần nối giữa hai khung kèo, hất bay nó về phía đối thủ.
Tên Thợ Săn ngước lên nhìn, vừa kịp lúc những mảnh gỗ đầu tiên lao vào vai hắn. Với tốc độ phi thường, hắn ta ngăn chúng đâm vào người mình bằng cách xoay thanh gươm về phía tấm gỗ nặng. Cơ hội của cô đã đến. Schuyler nhảy tới phía tên Thợ Săn, giẫm chân trái lên hai tay đang đan vào nhau của hắn, ấn mạnh chúng vào cán kiếm theo hướng ngược lại cho đến khi thanh kiếm bị gãy làm đôi. Schuyler vung gươm của mình lên, kề vào cổ hắn.
- Đầu hàng đi! - Cô ra lệnh. Tiếng của cô vang vọng khắp căn phòng. Cô đã phá được câu thần chú khi làm gãy thanh kiếm của hắn.
Tên Thợ Săn chỉ nhìn cô với vẻ coi thường.
- Cô có thể giết tôi, nhưng làm thế chỉ khiến bạn cô gặp bất hạnh thôi.
Hắn đưa tay lên và xoay lòng bàn tay để lộ ra viên đá Thợ Săn được treo trên một sợi dây - bên trong viên đá có một hình ảnh.
Viên đá cho thấy Oliver Haxard-Perry đanh bị trói và bị bịt mắt.
Schuyler kinh ngạc.
- Đây là trò lừa đảo. Oliver đang ở New York... - cô nói và tiếp tục giữ gươm trên cổ hắn.
- Cậu ta đã tới Italy nửa giờ trước. Bọn ta đã bắt nó ở sân bay.
- Nhưng tại sao cậu ấy lại ở Italy chứ? Trừ khi... - Lúc đó Schuyler chợt nhận ra: những việc bí ẩn của Jack. Đêm trước lúc anh hỏi cô xem cô muốn gì nhất vào ngày đính hôn, cô đã bảo với anh rằng cô chỉ ước gì có các bạn ở bên vào ngày quan trọng nhất trong cuộc đời cô. Cô cũng đã bảo anh rằng cô biết đó là điều không thể và cô thật ngớ ngẩn khi ước một điều không thể như thế. Oliver đang làm việc cho Kho Lưu Trữ mãi ở New York còn Bliss thì ai mà biết cậu ấy đã đi đâu. Nhưng Jack đã làm được chuyện ấy. Người yêu của cô đã mời bạn bè của cô tới lễ đính hôn của họ.
Tim cô như tan ra, nhưng niềm hạnh phúc vì đã khám phá ra bí mật của Jack phải chờ đấy đã. Oliver đã bị bắt làm con tin. Người bạn yêu quý của cô - Cô cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại khi nghĩ tới tấm lòng cao thượng của cậu. Cậu ấy đã tới để chúc mừng ngày đính ước của cô. Cậu ấy đã tới trong vai trò khách mời để rồi lại trở thành một nạn nhân.
Schuyler vẫn giữ nguyên thanh gươm trên cổ họng tên Thợ Săn.
- Các người muốn đổi gì lấy cậu ấy?
Người Săn Sự Thật mỉm cười.
- Tôi biết thế nào cô cũng làm thế mà. Chuyện này có thể giải quyết một cách êm đẹp mà không hề om sòm gì cả.
Nói rồi gã lấy ra một chiếc túi nhỏ trong túi áo và dốc ra một chiếc nhẫn kim loại màu trắng.
- Hãy đưa cái này cho Abbadon - hắn ta báo rồi thì thào vài từ vào tai cô - Hãy đảm bảo là anh ta luôn đeo nó.
- Nó để làm gì? - Schuyler nhìn chăm chăm vào chiếc nhẫn và hỏi.
- Câu thần chú sẽ giúp ngăn cậu ta thể hiện được đúng bản chất của mình. Khi chúng ta gặp lại nhau, cậu ta sẽ không có đủ sức mạnh để chi phối bọn ta và bọn ta sẽ bắt được cả hai người. Tình yêu cô dành cho Abbadon đã được đúc kết vào chiếc nhẫn. Khi nào cô còn yêu cậu ta thì chiếc nhẫn sẽ còn kìm giữ được sức mạnh của cậu ta.
Cô ngần ngại. Chiếc nhẫn có sức mạnh kìm hãm, trói buộc phần quan trọng nhất, sâu kín nhất của tâm hồn cô. Bọn họ muốn dùng tình yêu thật lòng của cô dành cho anh để làm bẫy giam giữ anh.
- Không. Tôi không thể làm thế. Tôi sẽ không làm thế.
- Cô sẽ làm như lời ta bảo. Nếu không, ta đảm bảo với cô là cậu bạn của cô sẽ không chỉ chết mà còn chết một cách đau đớn, dai dẳng nữa. Nếu cô nói cho Abbadon biết sự thật, nếu cô cố tìm sự giúp đỡ thì bạn cô sẽ chết ngay tức thì. Hãy cầm viên đá quan sát này và đeo nó vào cổ. Nó sẽ giúp bọn ta thấy điều cô nhìn thấy và nghe được điều cô nói, ngay cả ở trong glom. Đưa chiếc nhẫn cho Abbadon, hoặc hy sinh cậu bạn của cô. Chúng ta sẽ theo dõi cô.
Rồi chỉ với vài từ gã Thợ Săn biến căn phòng trở lại tình trạng ban đầu, như chưa có cuộc chiến nào xảy ra.