Chương : 16
Người đàn ông trong bộ đồ đen biến mất qua cửa sổ, vừa lúc cửa chính mở ra lần nữa. Lần này thì người bước vào là Jack. Schuyler vội cất chiếc nhẫn vào trong chiếc túi lụa, không làm theo lời viên Thợ Săn đã chỉ dẫn là đeo viên đá quan sát vào cổ.
Trên gương mặt đẹp trai của Jack có vẻ mệt mỏi. Anh ngồi trên giường, thở dài trong khi Schuyler cởi giầy cho anh.
- Có chuyện gì thế ạ? - Schuyler vừa hỏi vừa dịch ra sau anh để có thể xoa bóp vai cho anh. Các cơ của anh có vẻ như bị căng lên. Cô dùng ngón tay ấn vào các khớp cơ để làm anh thư giãn.
- Những Thợ Săn của Bá Tước sẽ sớm tới đây. Anh e là hội Petruvian đã phản bội chúng ta - Anh bảo cô.
- Ghedi ư? - Cô hỏi với vẻ cảnh giác.
- Không - Cậu ấy là bạn. Cậu ấy là người đã cảnh báo cho anh. Nhưng buổi đính ước không thể chờ đến thứ bảy được. Chúng ta phải rời đi sớm nhất có thể. Họ sẽ bắt được chúng ta nếu chúng ta không rời đi sớm.
Giá như cô có thể nói cho anh biết rằng những Thự Săn đã tới đây tìm họ rồi.
- Anh xin lỗi - Anh quay qua cô, và thấy vẻ đau khổ, lo âu trên mặt cô - Anh biết đây không phải là kiểu tin tức mà một cô dâu muốn nghe ngay trước ngày cưới của mình.
- Không, không... không phải thế... - Cô muốn kể cho anh mọi chuyện, nhưng cô không có lựa chọn nào khác. Cô sẽ phải làm điều mà viên Thợ Săn đã bảo, nếu không Oliver sẽ chết. Cô lấy chiếc túi lụa đựng chiếc nhẫn ra rồi đưa cho Jack.
- Cái gì thế? - Jack hỏi.
Tay cô hơi run.
- Em muốn đợi đến đám cưới rồi đưa cho anh cái này, nhưng vì chúng ta còn quá ít thời gian... Anh sẽ đeo nó vì em ngay bây giờ chứ?
Thay vì trả lời cô, Jack liền đưa tay ra và mỉm cười. Cô trượt chiếc nhẫn vào nhón tay anh. Cô thì thào những từ mà Thợ Săn đã bao cô phải nói.
- Chiếc nhẫn này trượng trưng cho tình yêu của em. Nó trói buộc anh với em và tình yêu của em sẽ giữ anh mãi mãi.
Thế là xong, cô đã làm được việc đó.
Cô cầm tay anh một lúc lâu và lấy ngón tay vẽ thành hai vòng tròn phía dưới lòng hàn tay anh. Đó là một phần mật hiệu mà họ đã sáng tạo ra hồi còn được “bảo vệ” bởi nữ Bá Tước. Hai vòng tròn có nghĩa là họ đang bị theo dõi. Họ đã cùng nhau tạo ra những tín hiệu mật nhằm nói chuyện với nhau và vạch ra kế hoạch trốn thoát trong khi vẫn bị người của Bá Tước canh giữ.
Jack nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay mình nhưng gương mặt không lộ vẻ gì cả. Liệu anh có hiểu được điều cô vừa nói với anh không? Anh có còn nhớ mật hiệu của họ không? Anh ấy phải nhớ.
Mạng sống của Oliver phụ thuộc vào điều đó.
Tiếng gõ cửa làm gián đoạn cuộc trò chuyện của họ.
- Jack? Schuyler? Hai người có khách này - giọng Ghedi vang lên ngoài cửa.
- Hai người nhìn nhau với vẻ đề phòng. Schuyler cứng người - sao viên Thợ Săn lại quay lại sớm thế chứ? Nhưng khi cánh cửa mở ra, gương mặt xuất hiện ở cửa thật quá đỗi quen thuộc và thân thương đến mức cô chạy như bay ra đón người mới đến.
- Bliss!
- Sky!
Bliss Llewellyn ùa vào phòng, mái tóc màu đồng của cô tung bay. Cô cũng rất đỗi xúc động còn Schuyler thì sung sướng khi nhìn thấy cô bạn mình trông vẫn ổn - má cô ấy ửng hồng và đôi mắt xanh sáng lấp lánh. Có điều gì đỏ khác biệt ở cô ấy - cánh tay của cô ấy đã không còn biểu tượng sangre azul nữa. Cô không biết chuyện gì đã xảy ra cho Bliss, chỉ biết rằng cô bạn mình đã sống sót, thoát khỏi bóng tối - thứ bóng tối đã tuyên bố cô là của nó. Bliss đã tới với phía ngược lại, trông cô ấy còn khá hơn lúc nào khác và Schuyler thấy tạ ơn trời phật về điều đó.
Cô ôm chặt bạn mình trong tay.
- Cậu đây rồi.
- Tất nhiên là thế. Jack đã thông báo việc hai người sắp đính hôn thì làm sao mà tớ không ở đây được chứ? - Bliss mỉm cười - Tôi biết là cậu định để chuyện này thành điều ngạc nhiên dành cho Schuyler nhưng tôi không thể chờ được. Tôi xin lỗi. Tôi có một tin xấu đây.
- Có chuyện gì thế? Chuyện gì đã xảy ra? - Schuyler hỏi dù trong lòng đã đoán biết được phần nào câu chuyện.
Bliss khoanh tay lại.
- Tớ đã thấy Oliver ở chỗ hải quan và bọn tớ định gặp nhau chỗ lấy hành lý để cùng bắt taxi tới khách sạn. Tớ chờ cậu ấy suốt nhưng không thấy cậu ấy đâu cả. Tớ nhìn quanh và có cảm giác như mình đang bị theo dõi vậy. Tớ đã thấy các Thợ Săn. Họ có mặt khắp nơi. Tớ cố trốn chạy nhưng tớ nghĩ là Oliver đã bị bọn họ bắt đi - Bliss giải thích rằng cô và Jane Murray đang ở Chicago thì Jack gọi điện. Vì cô chỉ định đi vài ngày nên cô đã để Người Theo Dõi tiếp tục lần theo Chó Săn Địa Ngục mà họ vẫn đang theo vết.
- Các cậu có biết sao họ lại bắt cậu ấy không?
- Đó là Hội Kín Châu Âu. Họ đang lần theo tụi tớ - Schuyler giải thích - Bá Tước muốn chúng tớ phải chết. Bà ta vẫn còn trung thành với anh mình - Lucifer.
Bliss gật đầu hiểu chuyện. Họ vẫn chưa khi nào thoát khỏi hẳn mối đe dọa từ Sao Mai - cô biết rõ điều đó hơn bất cứ ai.
- Schuyler. Em có thể tìm Oliver trong glom không? Chúng ta cần biết nơi cậu ấy bị giam giữ mà em lại có máu cậu ấy trong người. Em có thể tìm được cậu ấy nhanh hơn anh - Jack bảo cô.
Schuyler nhắm mắt lại. Cô biết là Jack nói đúng. Nhưng cô có cảm giác là họ đang đi vào một cái bẫy. Các Thợ Săn muốn họ tìm thấy Oliver. Họ đang bị giật dây như những con rối, nhưng cô không có lựa chọn nào khác. Cô không thể kể cho Jack nghe chuyện đã xảy ra ban nãy, cũng như hiểm họa từ chiếc nhẫn anh đeo trên tay. Cô chỉ có thể tin rằng anh vẫn còn nhớ ý nghĩa mật hiệu của họ và bằng cách nào đó họ có thể qua mặt được các Thợ Săn. Họ đã từng làm được điều ấy.
Cô bước vào thế giới tâm linh để kiếm tìm người bạn của mình, cũng là thân cận của cô. Ollie...cậu ở đâu? Cậu có nghe thấy tớ không? Sẽ không được để bất cứ thứ gì làm hại cậu ấy, không để Oliver bị hại, cũng không phải Bliss, không phải những người bạn yêu quý của cô - những người đã tới Italy để mừng đám cưới của cô. Dù có chuyện gì xảy ra Schuyler cũng hứa rằng sẽ giữ cho họ được an toàn.
Oliver?
Tớ ở đây.
Cậu không sao chứ?
Hiện tại thì không. Cậu đang ở đâu?
Tớ đang tới cứu cậu.
Schuyler mở choàng mắt.
- Bọn họ đang giữ cậu ấy trong Villa Malavolta, Villa Feri cũ. trong một căn phòng trên tầng tháp.
- Anh sẽ tới đó - Jack bảo rồi mặc áo khoác vào.
Schuyler lắc đầu.
- Anh sẽ không đi một mình. Bọn em cũng sẽ tới đó cùng anh.
- Cậu sẽ cần chúng tôi giúp - Bliss tán thành – Kể cả là giờ tôi chỉ là một người bình thường - Cô phẩy tay trước vẻ băn khoăn của họ - Tôi sẽ giải thích sau. Chuyện dài lắm.
Jack quay sang Schuyler và lắc đầu.
- Anh không thể mạo hiểm chuyện này được. Anh không thể mạo hiểm em.
- Jack - Schuyler nói nhẹ. Cô cầm tay anh và liếc nhìn chiếc nhẫn phản bội trên ngón tay anh.
- Em đã bị nguy hiểm sẵn rồi anh yêu ạ. Anh không thể lúc nào cũng bảo vệ em được. Em có thể tự bảo vệ mình mà.
Và em cần ở đó để bảo vệ anh nữa - cô thầm nghĩ, nhưng không thể nói thành lời hoặc gửi thông điệp cho anh đề phòng các Thợ Săn sẽ nghe thấy nó.
Trên gương mặt đẹp trai của Jack có vẻ mệt mỏi. Anh ngồi trên giường, thở dài trong khi Schuyler cởi giầy cho anh.
- Có chuyện gì thế ạ? - Schuyler vừa hỏi vừa dịch ra sau anh để có thể xoa bóp vai cho anh. Các cơ của anh có vẻ như bị căng lên. Cô dùng ngón tay ấn vào các khớp cơ để làm anh thư giãn.
- Những Thợ Săn của Bá Tước sẽ sớm tới đây. Anh e là hội Petruvian đã phản bội chúng ta - Anh bảo cô.
- Ghedi ư? - Cô hỏi với vẻ cảnh giác.
- Không - Cậu ấy là bạn. Cậu ấy là người đã cảnh báo cho anh. Nhưng buổi đính ước không thể chờ đến thứ bảy được. Chúng ta phải rời đi sớm nhất có thể. Họ sẽ bắt được chúng ta nếu chúng ta không rời đi sớm.
Giá như cô có thể nói cho anh biết rằng những Thự Săn đã tới đây tìm họ rồi.
- Anh xin lỗi - Anh quay qua cô, và thấy vẻ đau khổ, lo âu trên mặt cô - Anh biết đây không phải là kiểu tin tức mà một cô dâu muốn nghe ngay trước ngày cưới của mình.
- Không, không... không phải thế... - Cô muốn kể cho anh mọi chuyện, nhưng cô không có lựa chọn nào khác. Cô sẽ phải làm điều mà viên Thợ Săn đã bảo, nếu không Oliver sẽ chết. Cô lấy chiếc túi lụa đựng chiếc nhẫn ra rồi đưa cho Jack.
- Cái gì thế? - Jack hỏi.
Tay cô hơi run.
- Em muốn đợi đến đám cưới rồi đưa cho anh cái này, nhưng vì chúng ta còn quá ít thời gian... Anh sẽ đeo nó vì em ngay bây giờ chứ?
Thay vì trả lời cô, Jack liền đưa tay ra và mỉm cười. Cô trượt chiếc nhẫn vào nhón tay anh. Cô thì thào những từ mà Thợ Săn đã bao cô phải nói.
- Chiếc nhẫn này trượng trưng cho tình yêu của em. Nó trói buộc anh với em và tình yêu của em sẽ giữ anh mãi mãi.
Thế là xong, cô đã làm được việc đó.
Cô cầm tay anh một lúc lâu và lấy ngón tay vẽ thành hai vòng tròn phía dưới lòng hàn tay anh. Đó là một phần mật hiệu mà họ đã sáng tạo ra hồi còn được “bảo vệ” bởi nữ Bá Tước. Hai vòng tròn có nghĩa là họ đang bị theo dõi. Họ đã cùng nhau tạo ra những tín hiệu mật nhằm nói chuyện với nhau và vạch ra kế hoạch trốn thoát trong khi vẫn bị người của Bá Tước canh giữ.
Jack nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay mình nhưng gương mặt không lộ vẻ gì cả. Liệu anh có hiểu được điều cô vừa nói với anh không? Anh có còn nhớ mật hiệu của họ không? Anh ấy phải nhớ.
Mạng sống của Oliver phụ thuộc vào điều đó.
Tiếng gõ cửa làm gián đoạn cuộc trò chuyện của họ.
- Jack? Schuyler? Hai người có khách này - giọng Ghedi vang lên ngoài cửa.
- Hai người nhìn nhau với vẻ đề phòng. Schuyler cứng người - sao viên Thợ Săn lại quay lại sớm thế chứ? Nhưng khi cánh cửa mở ra, gương mặt xuất hiện ở cửa thật quá đỗi quen thuộc và thân thương đến mức cô chạy như bay ra đón người mới đến.
- Bliss!
- Sky!
Bliss Llewellyn ùa vào phòng, mái tóc màu đồng của cô tung bay. Cô cũng rất đỗi xúc động còn Schuyler thì sung sướng khi nhìn thấy cô bạn mình trông vẫn ổn - má cô ấy ửng hồng và đôi mắt xanh sáng lấp lánh. Có điều gì đỏ khác biệt ở cô ấy - cánh tay của cô ấy đã không còn biểu tượng sangre azul nữa. Cô không biết chuyện gì đã xảy ra cho Bliss, chỉ biết rằng cô bạn mình đã sống sót, thoát khỏi bóng tối - thứ bóng tối đã tuyên bố cô là của nó. Bliss đã tới với phía ngược lại, trông cô ấy còn khá hơn lúc nào khác và Schuyler thấy tạ ơn trời phật về điều đó.
Cô ôm chặt bạn mình trong tay.
- Cậu đây rồi.
- Tất nhiên là thế. Jack đã thông báo việc hai người sắp đính hôn thì làm sao mà tớ không ở đây được chứ? - Bliss mỉm cười - Tôi biết là cậu định để chuyện này thành điều ngạc nhiên dành cho Schuyler nhưng tôi không thể chờ được. Tôi xin lỗi. Tôi có một tin xấu đây.
- Có chuyện gì thế? Chuyện gì đã xảy ra? - Schuyler hỏi dù trong lòng đã đoán biết được phần nào câu chuyện.
Bliss khoanh tay lại.
- Tớ đã thấy Oliver ở chỗ hải quan và bọn tớ định gặp nhau chỗ lấy hành lý để cùng bắt taxi tới khách sạn. Tớ chờ cậu ấy suốt nhưng không thấy cậu ấy đâu cả. Tớ nhìn quanh và có cảm giác như mình đang bị theo dõi vậy. Tớ đã thấy các Thợ Săn. Họ có mặt khắp nơi. Tớ cố trốn chạy nhưng tớ nghĩ là Oliver đã bị bọn họ bắt đi - Bliss giải thích rằng cô và Jane Murray đang ở Chicago thì Jack gọi điện. Vì cô chỉ định đi vài ngày nên cô đã để Người Theo Dõi tiếp tục lần theo Chó Săn Địa Ngục mà họ vẫn đang theo vết.
- Các cậu có biết sao họ lại bắt cậu ấy không?
- Đó là Hội Kín Châu Âu. Họ đang lần theo tụi tớ - Schuyler giải thích - Bá Tước muốn chúng tớ phải chết. Bà ta vẫn còn trung thành với anh mình - Lucifer.
Bliss gật đầu hiểu chuyện. Họ vẫn chưa khi nào thoát khỏi hẳn mối đe dọa từ Sao Mai - cô biết rõ điều đó hơn bất cứ ai.
- Schuyler. Em có thể tìm Oliver trong glom không? Chúng ta cần biết nơi cậu ấy bị giam giữ mà em lại có máu cậu ấy trong người. Em có thể tìm được cậu ấy nhanh hơn anh - Jack bảo cô.
Schuyler nhắm mắt lại. Cô biết là Jack nói đúng. Nhưng cô có cảm giác là họ đang đi vào một cái bẫy. Các Thợ Săn muốn họ tìm thấy Oliver. Họ đang bị giật dây như những con rối, nhưng cô không có lựa chọn nào khác. Cô không thể kể cho Jack nghe chuyện đã xảy ra ban nãy, cũng như hiểm họa từ chiếc nhẫn anh đeo trên tay. Cô chỉ có thể tin rằng anh vẫn còn nhớ ý nghĩa mật hiệu của họ và bằng cách nào đó họ có thể qua mặt được các Thợ Săn. Họ đã từng làm được điều ấy.
Cô bước vào thế giới tâm linh để kiếm tìm người bạn của mình, cũng là thân cận của cô. Ollie...cậu ở đâu? Cậu có nghe thấy tớ không? Sẽ không được để bất cứ thứ gì làm hại cậu ấy, không để Oliver bị hại, cũng không phải Bliss, không phải những người bạn yêu quý của cô - những người đã tới Italy để mừng đám cưới của cô. Dù có chuyện gì xảy ra Schuyler cũng hứa rằng sẽ giữ cho họ được an toàn.
Oliver?
Tớ ở đây.
Cậu không sao chứ?
Hiện tại thì không. Cậu đang ở đâu?
Tớ đang tới cứu cậu.
Schuyler mở choàng mắt.
- Bọn họ đang giữ cậu ấy trong Villa Malavolta, Villa Feri cũ. trong một căn phòng trên tầng tháp.
- Anh sẽ tới đó - Jack bảo rồi mặc áo khoác vào.
Schuyler lắc đầu.
- Anh sẽ không đi một mình. Bọn em cũng sẽ tới đó cùng anh.
- Cậu sẽ cần chúng tôi giúp - Bliss tán thành – Kể cả là giờ tôi chỉ là một người bình thường - Cô phẩy tay trước vẻ băn khoăn của họ - Tôi sẽ giải thích sau. Chuyện dài lắm.
Jack quay sang Schuyler và lắc đầu.
- Anh không thể mạo hiểm chuyện này được. Anh không thể mạo hiểm em.
- Jack - Schuyler nói nhẹ. Cô cầm tay anh và liếc nhìn chiếc nhẫn phản bội trên ngón tay anh.
- Em đã bị nguy hiểm sẵn rồi anh yêu ạ. Anh không thể lúc nào cũng bảo vệ em được. Em có thể tự bảo vệ mình mà.
Và em cần ở đó để bảo vệ anh nữa - cô thầm nghĩ, nhưng không thể nói thành lời hoặc gửi thông điệp cho anh đề phòng các Thợ Săn sẽ nghe thấy nó.