Chương : 17
Jack biết là mình không thể tranh cãi với việc cô sẽ tham gia đội giải cứu con tin được. Anh cũng thấy mừng là Bliss đi cùng cô - có một người bạn chiến đấu bên cạnh sẽ giúp cô ấy phần nào. Sẽ không thể để chuyện rủi ro nào xảy ra được. Tất nhiên sẽ phải thế. Anh sẽ đảm bảo cho moi việc được tốt đẹp.
Anh chỉ lên trần nhà.
- Bọn họ ở ngay trên đầu chúng ta.
Ba người họ phi nhanh qua những đường hầm cổ của thành phố hướng về giao lộ giữa Via del Podesta và Via Bernardo Martellini . Mê lộ của người Florence giống hệt như mê lộ ở Lutetia . Jack đã khéo léo dẫn đường để họ đi qua những vòng xoáy, những ngã rẽ một cách dễ dàng. Tòa nhà này được sở hữu bởi một gia đình Máu Xanh từ hồi đầu thế kỉ mười lăm - cũng là gia đình có quan hệ thân thiết với gia đình hoàng gia Medicis. Nhưng mới đây nó đã được bán đấu giá cho một người không tên tuổi. Khác với hầu hết các tòa nhà ở Florence, biệt thự này có một tầng hầm để tầng trệt của nó nằm cân xứng với mặt đường. Các hầm hào dẫn thắng tới tầng hầm của tòa nhà và vì thế họ đã đến được nơi chỉ trong khoảnh khắc.
Jack khom người xuống, nắm chặt tay.
Một Thợ Săn đang lao nhanh thẳng về phía Jack với thanh kiếm đen trong tay. Jack đẩy lùi viên Thợ Săn bằng việc nắm cổ tay hắn và xoay lưỡi kiếm về phía người hắn. Anh dùng chính đà của viên Thợ Săn để giội ngược thanh kiếm vào đầu gối của đối thủ, làm rách da và cắt đứt khớp gối hắn ta. Viên Thợ Săn đổ người sang một bên, đau đớn rồi trôi ra khỏi glom. Hai gã còn lại làm thành vòng vây siết chặt Jack.
Lần này họ hợp lực tấn công cùng lúc - một người đánh trực diện, còn một người tiếp cận từ bên hông.
Jack đáp trả bằng cách nhảy về phía sau, đạp mạnh vào ngực đối thủ. Đòn này bọn họ không ngờ tới nên anh đã tấn công một cú trời giáng vào gã kia trước khi viên Thợ Săn kịp rút kiếm. Địch thủ của anh loạng choạng, ngã xuống nền nhà, bất tỉnh.
Cú nhảy bất thình lình của Jack cũng giúp anh thoát khỏi đòn tấn công của Thợ Săn thứ ba được một lát nên anh tranh thủ thời cơ rút kiếm của Thợ Săn đã bại trận trước khi hắn kịp thoát ra khỏi glom. Jack vung thanh kiếm thành hình vòng cung khép kín, cảm thấy sức nặng của nó, thấy sự vững chãi nội tại cũng như sức mạnh của nó.
Anh chuyển thanh kiếm sang tay kia rồi vạch một đường trên ngực viên Thợ Săn.
- Hãy kêu bạn bè ngươi tới đây. Bọn chúng quá ngạo mạn khi chỉ cử có ba người tới đây trong khi chúng có cả trăm người. Hãy gọi chúng đến hết đi nếu ngươi nghĩ ngươi có cơ hội bắt ta vào tối nay.
Jack nhìn chăm chăm viên Thợ Săn cho đến khi hắn biến mất khỏi glom. Lúc đó anh mới thả lỏng cánh tay.
Bọn chúng có cắn câu không nhỉ? Kế hoạch của họ chỉ thành công khi Jack có thể kéo toàn bộ bọn chúng vào trong glom, cách biệt hẳn với căn phòng nơi Oliver đang bị giam giữ.
Jack chờ đợi trong glom vắng, căng thẳng và đơn độc. Anh cầm chắc thanh kiếm. Bọn chúng ở đâu nhỉ?
Rốt cục thì Thợ Săn đầu tiên cũng bước vào thế giới tâm linh.
Jack nâng thanh gươm, và nâng cao hơn nữa khi ngày càng có nhiều Thợ Săn tới. Anh không thể đếm được bao nhiêu người bọn họ. Phải có tới hơn trăm người. Số lượng người đúng là đáng kinh ngạc. Hầu hết các Thợ Săn đang phục vụ cho Hội Kín Châu Âu đều đã có mặt ở đây. Bá Tước rõ ràng là đang muốn phục thù.
Anh đã bị bao vây nên Jack chỉ làm một điều duy nhất mà mình có thể - hạ thấp vũ khí. Chống lại một đội quân với số lượng thế này là điều vô ích. Đội Thợ Săn siết chặt vòng vây quanh anh. Gương mặt của họ đều rất điềm tĩnh. Họ chẳng có gì để sợ cả. Họ có số đông, và sức mạnh của họ thì lấn át sức anh.
- Đầu hàng đi Abbadon! Cậu thua rồi.
Những lời này là của một ma cà rồng mà Jack không nhận ra. Viên Thợ Săn lãnh đạo đội quân này chẳng là gì ngoài một tên lính quèn trong đội quân của thiên đình mà Jack đã lãnh đạo ngày xưa.
Chuyện này sẽ đơn giản thôi. Anh bắt đầu biến hình thành hình dạng thực thụ của mình, kêu gọi linh hồn bất tử ẩn náu trong huyết mạch từ thời xa xưa của mình. Abbadon - Thất Thường. Thiên thần Hủy Diệt. Người phá hủy thế giới.
Nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Không có đôi cánh đen mọc ra trên lưng anh, không có chiếc sừng trên trán anh, anh cũng không có sức mạnh của hàng triệu con quỷ đang chạy trong huyết quản. Anh vẫn chỉ là Jack Force. Vẫn chỉ là một anh chàng mười tám tuổi như trước đây.
Vậy ra đó là trò của chúng.
Anh đã suy đoán đủ chuyện từ lúc Schuyler vẽ hai vòng tròn trên lòng bàn tay mình. Anh đã thấy tay cô run như thế nào khi đeo chiếc nhẫn cho anh. Bọn chúng đã dùng lời nguyền đính ước để hạn chế sức mạnh của anh, để ngăn anh hiến thành Abbadon, kìm giữ anh bằng tình yêu Schuyler dành cho anh. Anh đã nhận ra viên đá kể chuyện đội lốt một chiếc mặt dây chuyền trên cổ cô. Họ đã bị theo dõi và bọn chúng đã chờ họ tới. Chúng muốn anh yếu đuối và không thể chống đỡ được, bị tước đi sức mạnh bất tử của mình.
- Có chuyện gì sao Abbadon? - Viên Thợ Săn chế nhạo - Sức mạnh của ngươi đâu hết rồi thế?
Jack thở dài.
- Các ngươi có tin là sức mạnh phi thường của ta chỉ là vũ khí của ta mà thôi không? Các ngươi có tin là sau bao nhiêu thế kỉ thống trị trên Thiên Đàng ta chẳng sử dụng sức mạnh nào cả ngoài thanh kiếm của mình?
Tên Thợ Săn cười tự mãn:
- Thế còn sức mạnh khác mà người có thể vẫn có thì sao? Sau hôm nay chúng ta sẽ gọi ngươi là Abbadon Ốc Sên.
Để đáp lời Jack đọc một câu thần chú - một câu cầu nguyện - thứ duy nhất anh có thể làm. Glom tối đen như mực và từ bóng tối chết người ấy xuất hiện những sinh linh của Thế giới Ngầm - những nguyên tố Lửa Đen đã đến khi nghe mệnh lệnh từ anh - giống như lần đầu tiên được sinh ra - Thiên Thần Bóng Tối, thủ lĩnh của những linh hồn lầm lạc, khô héo trong Địa Ngục.
Abbadon có thể bị xiềng xích, nhưng Jack vẫn giữ được tinh thần của mình và những sinh linh nguyên thủy kia cúi đầu trước ông chủ của chúng. Anh thét lên và đưa đội quân bóng tối của mình vào trận mạc. Thật nực cười là chính việc biến hình không thành đã khiến anh nhớ lại được chiều sâu và bề rộng của bóng tối đã đúc kết lên anh. Đã quá lâu rồi anh không tận dụng sức mạnh của Bóng Tối, không kêu gọi sức mạnh ẩn chứa, sâu kín của Thế giới Ngầm - nơi anh đã được tạo ra và tên của anh đã được luyện trong lửa và cái chết.
Những sinh vật bóng tối lấn át các Thợ Săn về số lượng cũng như sức mạnh. Jack thấy thương hại cho những Người Săn Tìm Sự Thật ấy cho đến khi anh nhớ lại vẻ mặt đau khổ của Schuyler hồi tối. Bá Tước đã mang tử thần và cuộc chiến đẫm máu tới đám cưới của họ. Lúc này anh không thể giúp được gì. Anh chỉ hy vọng Schuyler có thể thực hiện phần cô ấy trong kế hoạch của họ và cô cùng bạn bè sẽ được an toàn.
Jack cúi nhìn cái vòng thép cuốn quanh ngón tay mình. Nó thật quá thường và vô tri, vô giác dù nó có ma thuật đen tối và dù nó phát sáng với sự phản bội.
Anh chỉ lên trần nhà.
- Bọn họ ở ngay trên đầu chúng ta.
Ba người họ phi nhanh qua những đường hầm cổ của thành phố hướng về giao lộ giữa Via del Podesta và Via Bernardo Martellini . Mê lộ của người Florence giống hệt như mê lộ ở Lutetia . Jack đã khéo léo dẫn đường để họ đi qua những vòng xoáy, những ngã rẽ một cách dễ dàng. Tòa nhà này được sở hữu bởi một gia đình Máu Xanh từ hồi đầu thế kỉ mười lăm - cũng là gia đình có quan hệ thân thiết với gia đình hoàng gia Medicis. Nhưng mới đây nó đã được bán đấu giá cho một người không tên tuổi. Khác với hầu hết các tòa nhà ở Florence, biệt thự này có một tầng hầm để tầng trệt của nó nằm cân xứng với mặt đường. Các hầm hào dẫn thắng tới tầng hầm của tòa nhà và vì thế họ đã đến được nơi chỉ trong khoảnh khắc.
Jack khom người xuống, nắm chặt tay.
Một Thợ Săn đang lao nhanh thẳng về phía Jack với thanh kiếm đen trong tay. Jack đẩy lùi viên Thợ Săn bằng việc nắm cổ tay hắn và xoay lưỡi kiếm về phía người hắn. Anh dùng chính đà của viên Thợ Săn để giội ngược thanh kiếm vào đầu gối của đối thủ, làm rách da và cắt đứt khớp gối hắn ta. Viên Thợ Săn đổ người sang một bên, đau đớn rồi trôi ra khỏi glom. Hai gã còn lại làm thành vòng vây siết chặt Jack.
Lần này họ hợp lực tấn công cùng lúc - một người đánh trực diện, còn một người tiếp cận từ bên hông.
Jack đáp trả bằng cách nhảy về phía sau, đạp mạnh vào ngực đối thủ. Đòn này bọn họ không ngờ tới nên anh đã tấn công một cú trời giáng vào gã kia trước khi viên Thợ Săn kịp rút kiếm. Địch thủ của anh loạng choạng, ngã xuống nền nhà, bất tỉnh.
Cú nhảy bất thình lình của Jack cũng giúp anh thoát khỏi đòn tấn công của Thợ Săn thứ ba được một lát nên anh tranh thủ thời cơ rút kiếm của Thợ Săn đã bại trận trước khi hắn kịp thoát ra khỏi glom. Jack vung thanh kiếm thành hình vòng cung khép kín, cảm thấy sức nặng của nó, thấy sự vững chãi nội tại cũng như sức mạnh của nó.
Anh chuyển thanh kiếm sang tay kia rồi vạch một đường trên ngực viên Thợ Săn.
- Hãy kêu bạn bè ngươi tới đây. Bọn chúng quá ngạo mạn khi chỉ cử có ba người tới đây trong khi chúng có cả trăm người. Hãy gọi chúng đến hết đi nếu ngươi nghĩ ngươi có cơ hội bắt ta vào tối nay.
Jack nhìn chăm chăm viên Thợ Săn cho đến khi hắn biến mất khỏi glom. Lúc đó anh mới thả lỏng cánh tay.
Bọn chúng có cắn câu không nhỉ? Kế hoạch của họ chỉ thành công khi Jack có thể kéo toàn bộ bọn chúng vào trong glom, cách biệt hẳn với căn phòng nơi Oliver đang bị giam giữ.
Jack chờ đợi trong glom vắng, căng thẳng và đơn độc. Anh cầm chắc thanh kiếm. Bọn chúng ở đâu nhỉ?
Rốt cục thì Thợ Săn đầu tiên cũng bước vào thế giới tâm linh.
Jack nâng thanh gươm, và nâng cao hơn nữa khi ngày càng có nhiều Thợ Săn tới. Anh không thể đếm được bao nhiêu người bọn họ. Phải có tới hơn trăm người. Số lượng người đúng là đáng kinh ngạc. Hầu hết các Thợ Săn đang phục vụ cho Hội Kín Châu Âu đều đã có mặt ở đây. Bá Tước rõ ràng là đang muốn phục thù.
Anh đã bị bao vây nên Jack chỉ làm một điều duy nhất mà mình có thể - hạ thấp vũ khí. Chống lại một đội quân với số lượng thế này là điều vô ích. Đội Thợ Săn siết chặt vòng vây quanh anh. Gương mặt của họ đều rất điềm tĩnh. Họ chẳng có gì để sợ cả. Họ có số đông, và sức mạnh của họ thì lấn át sức anh.
- Đầu hàng đi Abbadon! Cậu thua rồi.
Những lời này là của một ma cà rồng mà Jack không nhận ra. Viên Thợ Săn lãnh đạo đội quân này chẳng là gì ngoài một tên lính quèn trong đội quân của thiên đình mà Jack đã lãnh đạo ngày xưa.
Chuyện này sẽ đơn giản thôi. Anh bắt đầu biến hình thành hình dạng thực thụ của mình, kêu gọi linh hồn bất tử ẩn náu trong huyết mạch từ thời xa xưa của mình. Abbadon - Thất Thường. Thiên thần Hủy Diệt. Người phá hủy thế giới.
Nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Không có đôi cánh đen mọc ra trên lưng anh, không có chiếc sừng trên trán anh, anh cũng không có sức mạnh của hàng triệu con quỷ đang chạy trong huyết quản. Anh vẫn chỉ là Jack Force. Vẫn chỉ là một anh chàng mười tám tuổi như trước đây.
Vậy ra đó là trò của chúng.
Anh đã suy đoán đủ chuyện từ lúc Schuyler vẽ hai vòng tròn trên lòng bàn tay mình. Anh đã thấy tay cô run như thế nào khi đeo chiếc nhẫn cho anh. Bọn chúng đã dùng lời nguyền đính ước để hạn chế sức mạnh của anh, để ngăn anh hiến thành Abbadon, kìm giữ anh bằng tình yêu Schuyler dành cho anh. Anh đã nhận ra viên đá kể chuyện đội lốt một chiếc mặt dây chuyền trên cổ cô. Họ đã bị theo dõi và bọn chúng đã chờ họ tới. Chúng muốn anh yếu đuối và không thể chống đỡ được, bị tước đi sức mạnh bất tử của mình.
- Có chuyện gì sao Abbadon? - Viên Thợ Săn chế nhạo - Sức mạnh của ngươi đâu hết rồi thế?
Jack thở dài.
- Các ngươi có tin là sức mạnh phi thường của ta chỉ là vũ khí của ta mà thôi không? Các ngươi có tin là sau bao nhiêu thế kỉ thống trị trên Thiên Đàng ta chẳng sử dụng sức mạnh nào cả ngoài thanh kiếm của mình?
Tên Thợ Săn cười tự mãn:
- Thế còn sức mạnh khác mà người có thể vẫn có thì sao? Sau hôm nay chúng ta sẽ gọi ngươi là Abbadon Ốc Sên.
Để đáp lời Jack đọc một câu thần chú - một câu cầu nguyện - thứ duy nhất anh có thể làm. Glom tối đen như mực và từ bóng tối chết người ấy xuất hiện những sinh linh của Thế giới Ngầm - những nguyên tố Lửa Đen đã đến khi nghe mệnh lệnh từ anh - giống như lần đầu tiên được sinh ra - Thiên Thần Bóng Tối, thủ lĩnh của những linh hồn lầm lạc, khô héo trong Địa Ngục.
Abbadon có thể bị xiềng xích, nhưng Jack vẫn giữ được tinh thần của mình và những sinh linh nguyên thủy kia cúi đầu trước ông chủ của chúng. Anh thét lên và đưa đội quân bóng tối của mình vào trận mạc. Thật nực cười là chính việc biến hình không thành đã khiến anh nhớ lại được chiều sâu và bề rộng của bóng tối đã đúc kết lên anh. Đã quá lâu rồi anh không tận dụng sức mạnh của Bóng Tối, không kêu gọi sức mạnh ẩn chứa, sâu kín của Thế giới Ngầm - nơi anh đã được tạo ra và tên của anh đã được luyện trong lửa và cái chết.
Những sinh vật bóng tối lấn át các Thợ Săn về số lượng cũng như sức mạnh. Jack thấy thương hại cho những Người Săn Tìm Sự Thật ấy cho đến khi anh nhớ lại vẻ mặt đau khổ của Schuyler hồi tối. Bá Tước đã mang tử thần và cuộc chiến đẫm máu tới đám cưới của họ. Lúc này anh không thể giúp được gì. Anh chỉ hy vọng Schuyler có thể thực hiện phần cô ấy trong kế hoạch của họ và cô cùng bạn bè sẽ được an toàn.
Jack cúi nhìn cái vòng thép cuốn quanh ngón tay mình. Nó thật quá thường và vô tri, vô giác dù nó có ma thuật đen tối và dù nó phát sáng với sự phản bội.