Chương : 18
Schuyler run người khi thấy Jack biến mất trong glom. Anh ấy sẽ bị làm hại trong đó, đúng như các Thợ Săn mong muốn. Anh ấy sẽ thành ra thế nào đây? Cô phải tin tưởng rằng anh sẽ không sao. Cô phải tin là anh có thể tự chăm lo cho mình và anh hiểu được điều cô đã không thể nói cho anh.
Trước khi khởi hành, Jack đã yêu cầu cô phải tin vào anh và làm theo kế hoạch của họ. Anh sẽ dụ tất cả các Thợ Săn vào trong glom và giải quyết với họ trong đó, trong khi cô và Bliss giải cứu Oliver. Jack đã nói rất rõ ràng về một điều đó là: Dù có bất cứ điều gì xảy ra thì cô cũng phải tin tưởng anh. Ngay cả khi có gì đó xay ra mà cô không hiểu. Anh đã bắt cô phải hứa và cô đã đồng ý với anh sẽ làm thế.
- Sẵn sàng chứ? - Cô hỏi Bliss và nhìn lên trần nhà.
- Cậu có chắc là cậu có thể làm chuyện đó không?
Blis nhìn tấm trần nặng trịch với ý nghi ngờ.
Schuyler nhớ lại việc đụng độ với Thợ Săn hồi hôm. Cô đã không biết rõ sức mạnh thanh kiếm của mình cho đến khi cô gần như đã chẻ đôi được cả mái nhà mà không phải đổ giọt mồ hôi nào.
- Tớ nghĩ mình có thể làm một cái lỗ nhỏ trên trần
Cô mỉm cười rồi giơ thanh kiếm lên trần nhà.
Mũi kiếm rạch thành một lỗ tròn lên trần và Schuyler nhảy qua lỗ hổng, cúi xuống bảo Bliss.
- Cậu tham gia chứ?
Bliss nhíu mày và lúc này thì Schuyler nhớ ra bạn mình đã không còn sức mạnh như trước nữa. Cô liền bảo.
- Xin lỗi cậu - Cô nói rồi cúi xuống giúp kéo Bliss lên trên căn phòng.
Họ thấy mình ở giữa một biển người với những gương mặt trống rỗng. Schuyler thấy ánh mắt bình thản của một Thợ Săn gần nhất. Anh ta đang nhìn như thể bị thôi miên vậy. Tim cô đập mạnh. Kế hoạch của Jack đã thành công. Anh ấy đã dụ được các Thợ Săn vào trong glom. Giờ là lúc tới phiên cô thực hiện công việc giải cứu.
- Chia nhau ra. Phải đảm bảo chắc chắn là tất cả bọn họ đều đã đi rồi. - Schuyler bảo.
Họ cùng nhau đi xem xét đám người đang trong trạng thái thôi miên kia. Khi một người vào trong glom, cơ thể của họ sẽ bất động trong thế giới thực. Cô nhìn vào mắt của từng Thợ Săn mà cô đi qua và thấy Bliss cũng làm như vậy. Cả đội quân ấy đều không phòng vệ. Không phòng vệ chỉ khi tất cả bọn họ đều đã vào trong glom - cô nghĩ thầm, cô biết rõ chứ không phải cho là những Người Săn Sự Thật sẽ để mình không được bảo vệ. Chắc chắn phải có ai đó ở đây đang giả vờ, đang giả chết, đang giả vờ bất động. Cô phải tìm ra kẻ đó trước khi hắn tìm thấy cô.
- Um... gg... rr...
Âm thanh vang vọng khắp hành lang vắng. Đó chắc là Oliver. Cậu ấy đang ở đâu đó phía sau, bị che chắn bởi cả đám người. Schuyler và Bliss vội chạy về phía đối diện của căn phòng. Schuyler lùng sục bên trái, bên phải rồi còn xô mạnh vào mấy Thợ Săn đang mơ màng - những kẻ đã bắt bạn cô và đe dọa mạng sống cậu ấy.
Cô tìm thấy Oliver bị nhét giẻ vào miệng và bị trói vào một chiếc ghế gỗ cũ.
Bliss cũng vừa tới nơi. Cô ngoái nhìn qua vai và bảo.
- Tớ nghĩ bọn họ đi hết rồi, Sky ạ.
Cô thận trọng chọc vào vai một Thợ Săn trong khi nhìn chăm chăm vào đôi mắt bất dộng của anh ta.
- Cứ tìm đi, chắc chắn không, chỉ có mình chúng ta ở đây. Tớ chắc chắn như thế - Schuyler nói trong khi rút giẻ khỏi miệng Oliver.
Cậu ta ho hắng rồi hít vào một hơi thật sâu trước khi dưa tay lên.
- Cám ơn cậu - Cậu nói nhỏ rồi nhìn quanh với đôi mắt mệt mỏi, băn khoăn - Bliss, phải cậu đấy không?
- Chỉ một và duy nhất thôi - Bliss đùa - Thật vui được gặp lại cậu - Cô nói và đấm vào vai cậu ta.
- Chúng ta cần ra khỏi đây ngay -Schuyler vừa nói vừa cắt dây trói cho Oliver - Cậu đi được không?
Oliver nhấc người, đứng dậy và gật đầu. Cô nắm tay cậu và dẫn lối cho cả hai tới lỗ hổng trên sàn.
- Chuyện này thật dễ - Bliss bảo lúc họ đi qua đám người đang bất động.
- Không dễ thế đâu -Một giọng nói cất lên.
Schuyler quay người lại. Cô đã nhận ra giọng nói ấy.
Một trong số những Thợ Săn bất ngờ nhảy xổ về phía họ. Đó cũng chính là viên Thợ Săn đã tấn công cô lúc trước.
- Ba người sẽ giúp ta kết thúc chuyện này - Viên Thợ Săn bảo và chỉ với một cái khoát tay hắn đã biến mọi thứ trở nên tối mịt.
Lúc Schuyler mở mắt ra, cô thấy có tiếng hú hoang dại trong không gian.
Họ đã ở trong glom.
Trước khi khởi hành, Jack đã yêu cầu cô phải tin vào anh và làm theo kế hoạch của họ. Anh sẽ dụ tất cả các Thợ Săn vào trong glom và giải quyết với họ trong đó, trong khi cô và Bliss giải cứu Oliver. Jack đã nói rất rõ ràng về một điều đó là: Dù có bất cứ điều gì xảy ra thì cô cũng phải tin tưởng anh. Ngay cả khi có gì đó xay ra mà cô không hiểu. Anh đã bắt cô phải hứa và cô đã đồng ý với anh sẽ làm thế.
- Sẵn sàng chứ? - Cô hỏi Bliss và nhìn lên trần nhà.
- Cậu có chắc là cậu có thể làm chuyện đó không?
Blis nhìn tấm trần nặng trịch với ý nghi ngờ.
Schuyler nhớ lại việc đụng độ với Thợ Săn hồi hôm. Cô đã không biết rõ sức mạnh thanh kiếm của mình cho đến khi cô gần như đã chẻ đôi được cả mái nhà mà không phải đổ giọt mồ hôi nào.
- Tớ nghĩ mình có thể làm một cái lỗ nhỏ trên trần
Cô mỉm cười rồi giơ thanh kiếm lên trần nhà.
Mũi kiếm rạch thành một lỗ tròn lên trần và Schuyler nhảy qua lỗ hổng, cúi xuống bảo Bliss.
- Cậu tham gia chứ?
Bliss nhíu mày và lúc này thì Schuyler nhớ ra bạn mình đã không còn sức mạnh như trước nữa. Cô liền bảo.
- Xin lỗi cậu - Cô nói rồi cúi xuống giúp kéo Bliss lên trên căn phòng.
Họ thấy mình ở giữa một biển người với những gương mặt trống rỗng. Schuyler thấy ánh mắt bình thản của một Thợ Săn gần nhất. Anh ta đang nhìn như thể bị thôi miên vậy. Tim cô đập mạnh. Kế hoạch của Jack đã thành công. Anh ấy đã dụ được các Thợ Săn vào trong glom. Giờ là lúc tới phiên cô thực hiện công việc giải cứu.
- Chia nhau ra. Phải đảm bảo chắc chắn là tất cả bọn họ đều đã đi rồi. - Schuyler bảo.
Họ cùng nhau đi xem xét đám người đang trong trạng thái thôi miên kia. Khi một người vào trong glom, cơ thể của họ sẽ bất động trong thế giới thực. Cô nhìn vào mắt của từng Thợ Săn mà cô đi qua và thấy Bliss cũng làm như vậy. Cả đội quân ấy đều không phòng vệ. Không phòng vệ chỉ khi tất cả bọn họ đều đã vào trong glom - cô nghĩ thầm, cô biết rõ chứ không phải cho là những Người Săn Sự Thật sẽ để mình không được bảo vệ. Chắc chắn phải có ai đó ở đây đang giả vờ, đang giả chết, đang giả vờ bất động. Cô phải tìm ra kẻ đó trước khi hắn tìm thấy cô.
- Um... gg... rr...
Âm thanh vang vọng khắp hành lang vắng. Đó chắc là Oliver. Cậu ấy đang ở đâu đó phía sau, bị che chắn bởi cả đám người. Schuyler và Bliss vội chạy về phía đối diện của căn phòng. Schuyler lùng sục bên trái, bên phải rồi còn xô mạnh vào mấy Thợ Săn đang mơ màng - những kẻ đã bắt bạn cô và đe dọa mạng sống cậu ấy.
Cô tìm thấy Oliver bị nhét giẻ vào miệng và bị trói vào một chiếc ghế gỗ cũ.
Bliss cũng vừa tới nơi. Cô ngoái nhìn qua vai và bảo.
- Tớ nghĩ bọn họ đi hết rồi, Sky ạ.
Cô thận trọng chọc vào vai một Thợ Săn trong khi nhìn chăm chăm vào đôi mắt bất dộng của anh ta.
- Cứ tìm đi, chắc chắn không, chỉ có mình chúng ta ở đây. Tớ chắc chắn như thế - Schuyler nói trong khi rút giẻ khỏi miệng Oliver.
Cậu ta ho hắng rồi hít vào một hơi thật sâu trước khi dưa tay lên.
- Cám ơn cậu - Cậu nói nhỏ rồi nhìn quanh với đôi mắt mệt mỏi, băn khoăn - Bliss, phải cậu đấy không?
- Chỉ một và duy nhất thôi - Bliss đùa - Thật vui được gặp lại cậu - Cô nói và đấm vào vai cậu ta.
- Chúng ta cần ra khỏi đây ngay -Schuyler vừa nói vừa cắt dây trói cho Oliver - Cậu đi được không?
Oliver nhấc người, đứng dậy và gật đầu. Cô nắm tay cậu và dẫn lối cho cả hai tới lỗ hổng trên sàn.
- Chuyện này thật dễ - Bliss bảo lúc họ đi qua đám người đang bất động.
- Không dễ thế đâu -Một giọng nói cất lên.
Schuyler quay người lại. Cô đã nhận ra giọng nói ấy.
Một trong số những Thợ Săn bất ngờ nhảy xổ về phía họ. Đó cũng chính là viên Thợ Săn đã tấn công cô lúc trước.
- Ba người sẽ giúp ta kết thúc chuyện này - Viên Thợ Săn bảo và chỉ với một cái khoát tay hắn đã biến mọi thứ trở nên tối mịt.
Lúc Schuyler mở mắt ra, cô thấy có tiếng hú hoang dại trong không gian.
Họ đã ở trong glom.