Chương 16: Vạch trần
Cũng lại tới sáng hôm sau Biệt Lý mới ra khỏi cục cảnh sát, vẫn là chỗ ban đầu, vẫn là người ban đầu nhưng lần này khác là Văn Khúc cũng đi ra cùng với cô.
Cảnh sát Trương đưa bọn họ ra với vẻ mặt nặng nề vỗ vai Biệt Lý, Biệt Lý cảm thấy ý anh ta có thể là - tạm biệt nhé bạn.
Bảo vệ nhìn thấy Biệt Lý về thì cũng thân thiện chào hỏi, Biệt Lý cũng nghiêng vào trên cửa sổ thân thiện giao lưu tin tức với bảo vệ: “Cảnh sát Trương nói điều tra cơ bản đã kết thúc, tôi không có chuyện gì, đó đều là hiểu lầm và đã tìm được manh mối của hung thủ rồi.”
Bảo vệ nhíu mày cười nhạt nhẽo hai tiếng, nói: “Thật sao?”
Biệt Lý về đến nhà, đầu tiên cô đi tắm rửa một lần sau đó mới hỏi chị gái ngực to lấy những cái bình nhỏ kia để Văn Khúc trả những sinh hồn này về, sau đó lại lấy tiền và sổ sách của xác sống, liên hệ với từng người trong đó mua hết tất cả hoa trong những cửa hàng hoa đó.
Đến xế chiều, cả biệt thự bày đầy chậu hoa to to nhỏ nhỏ, đáng tiếc bây giờ chỉ cần nhìn thấy hoa thì Biệt Lý đã cảm thấy buồn nôn, nhất là khi nghĩ đến việc cô đã gần tiêu hết mười lăm nghìn tệ mua những bông hoa này.
Đơn giản là buồn tận trong lòng, không thể dứt.
Dùng tiền thì dễ kiếm thì lại khó, không thể cứ liên tục cắt lông của cùng một con cừu, con cừu dù ngu ngốc đến đâu cũng phải bỏ chạy.
Đầu tiên Biệt Lý gọi Hắc Bạch Vô Thường tới, cô bày bình câu hồn trên bàn, đến lúc không sợ họ chạy mất thì mới mở nắp thả ra.
“Tôi muốn hỏi có phải Giả Thành Nhân ở sát vách nhà tôi chết là do anh làm không?”
Sau khi hồn phách của người đẹp ốm yếu tan biến, người này không nói chuyện cứ ngơ ngác ngây ngô không biết đang suy nghĩ gì.
Lúc này Biệt Lý tra hỏi mà anh ta cũng chẳng đếm xỉa tới cô.
Hắc Vô Thường xùy một tiếng, anh ta mới giống như lấy lại tinh thần nói với Biệt Lý: “Tôi trả lời cô một vấn đề, cô trả lời tôi một vấn đề.”
Mối quan hệ này thật tuyệt vời! Có lời.
Xác sống mặt xanh nanh vàng nói: “Không phải tôi, tôi chỉ lấy một ống máu đầu tim của anh ta, làm hỏng camera. Vì sao hồn phách của Hân Lan biến mất?”
Loại quan hệ nam nữ và hồn phách này đều là vấn đề chuyên môn, Biệt Lý là người mới vào nghề, loại vấn đề này đều không nằm trong phạm vi chuyên môn của cô.
“Có thể là đi đầu thai. Sao anh lại biến thành xác sống?”
“Không thể nào, cô ấy không.” Vẻ mặt xác sống biến đổi lớn, sau đó bỗng nhiên ỉu xìu: “Cô ấy hận tôi. Hận tôi giam cầm linh hồn cô ấy trong cái hố kia.” *
Biệt Lý không rõ lắm về chuyện giữa những người yêu nhau như thế này, về em anh và anh ta, hận rồi lại yêu, ngược lại là Song Song lại có dáng vẻ rất xúc động, cả quỷ ngơ ngác không biết đang suy nghĩ gì.
Biệt Lý ngắt ngang lời tự sám hối của xác sống: “Sao anh lại biến thành xác sống? Anh biết đêm đó Giả Thành Nhân chết như thế nào không? Sao anh biết phương pháp luyện chế sinh hồn?”
Xác sống tự sám hối xong lại biến thành dáng vẻ cả thế gian đều là hư vô và tinh thần phân liệt: “Tôi bị người ta đụng chết, người đụng bỏ chạy, tôi cũng không biết vì sao mình lại biến thành dáng vẻ hiện tại, tôi nhớ hình như có người đã cứu tôi nhưng tôi không biết đó là ai, là người đó cho tôi phương pháp luyện chế sinh hồn, người đó nói rằng nó có thể kéo dài tính mạng, có thể sống lâu. Người đó không bảo tôi làm gì cả, tôi không biết Giả Thành Nhân.”
Xác sống bị Hắc Bạch Vô Thường đưa đi, Biệt Lý tê liệt ngã xuống ghế sofa, cô thấy công việc của mình giống như hoàn thành lại giống không có manh mối nào.
Cảnh sát có lẽ muốn khép lại vụ án Giả Thành Nhân, kẻ sát nhân đã được xác định có thể là xác sống, tên xui xẻo này đã làm rất nhiều chuyện xấu không màng hậu quả nhưng mà chuyện không phải anh ta làm thì anh ta lại gánh nồi.
Song Song mất hồn mất vía ngồi một bên, chị gái ngực to thở dài hỏi: “Em lại nghĩ tới chồng sắp cưới của mình à?”
Song Song “Ừ” một tiếng: “Em nhớ anh ấy lắm, em chắc rất rất yêu anh ấy.”
Chị gái ngực to muốn nói lại thôi, trong đầu Biệt Lý văng vẳng yêu yêu yêu nên cố ý quấy rối nói: “Cũng chưa chắc, lỡ cô rất hận anh ta thì sao?”
“Hả?” Song Song kinh ngạc trừng to mắt, khua đầu lưỡi: “Sao biết được?”
“Sao lại không biết?”
Song Song kéo đầu lưỡi: “Tuôi hưa ết ôn moà?” - Tôi chưa kết hôn mà
Biệt Lý không nói lại logic thần sầu của cô ấy nên từ bỏ, quay đầu thở dài hỏi chị gái ngực to: “Chị gái tốt, cô ở chỗ này lâu nhất, cô biết ai giết Giả Thành Nhân không?”
Chị gái ngực to liếc mắt, ai rảnh rỗi để ý loại giá áo túi cơm kia làm gì.
“Không biết. Cô quan tâm cái đó làm gì?”
Biệt Lý lặng lẽ: “Thì tôi sẽ không phải làm kẻ tình nghi nữa, nhúm bánh bao kia còn ở nhà chúng ta kìa.”
Cuối cùng Song Song cũng thoát ra khỏi ý nghĩ về người chồng chưa cưới không biết họ tên cũng chẳng rõ tướng mạo hình dáng, kinh ngạc hỏi: “Đó không phải việc của tuôi cho nên sao cô không đi hỏi người quét dọn thử xem.” - Đó không phải việc của tôi cho nên cô không đi hỏi người quét dọn thử xem
Bởi vì cô ấy phụ trách dọn vệ sinh trong nhà, cô ấy biết chỗ nào quét chỗ nào không.
Biệt Lý vỗ tay một cái, đôi mắt tỏa sáng: “Đúng nhỉ! Sao tôi lại không nghĩ tới? Quả nhiên người khôn ngoan mỗi lần suy nghĩ đều có điều bỏ sót, cảm ơn Song Song đã giải thích nghi vấn của tôi!”
Song Song nhếch đầu lười, hoàn toàn không để ý tới Biệt Lý tự khoe khoang: “Vậy cô muốn đi sớm sao?”
Biệt Lý lắc đầu, lấy chiếc máy tính cũ ra và cập nhật bài văn linh dị cô viết trên Tấn Giang trước. Lần trước cô đã thay đổi câu chuyện linh dị vườn trường kia, chèn thêm cốt truyện về xác sống, đồng thời thay đổi một chút những thứ cô gặp phải trong khoảng thời gian này, không ngờ hiệu quả lại tốt hơn nhiều so với linh dị vườn trường thuần túy trước đó.
Nhưng hai ngày nay bận rộn, cũng không có gì mới nên cập nhật bị gián đoạn, các thiên thần nhỏ chờ không thấy gì nên lần lượt bò ra khỏi hố.
Lần này xử lý xác sống nên dù thế nào cũng phải viết một đoạn cao trào nhỏ, mặc dù xung đột kịch tính thực tế không lớn đến thế và cái kết rất vội vàng, lẽ ra có thể dựng thành bom tấn với hiệu ứng đặc biệt, nhưng các nhân vật chính lại diễn cho câu chuyện rẽ sai hướng, kết thúc vội vàng và để lại rất nhiều điều.
Khó chịu.
Chờ sau khi cập nhật xong, Biệt Lý thuận tiện kiểm tra công ty dọn dẹp nhà tốt nhất gần đó, tìm kiếm từ khóa nhân viên làm theo giờ và mấy từ khóa mấu chốt như khu Lật Thủy hay Giả Thành Nhân, tìm được bảy tin tức.
Nhưng không có cái nào là Giả Thành Nhân đăng.
Biệt Lý tắt máy vi tính đi ra ngoài, dùng máy cắt cỏ trong nhà kho cắt đi cắt lại nhiều lần hoa cỏ mọc đầy sân, cho đến khi cắt hết thành mảnh nhỏ vương vãi trong sân.
Cô vốn định đốt đi nhưng lại sợ bị phát hiện đốt gì đó sẽ bị phạt.
Tiền ơi tiền, đúng là một con quỷ nhỏ khó chịu.
Biệt Lý bùi ngùi trong gió, mùi hương cỏ xanh thoảng qua mũi rất dễ ngửi.
Văn Khúc ra ngoài làm việc, Biệt Lý đi tìm công ty dọn dẹp nhà, hai quỷ thì một quỷ ở nhà nhớ chồng chưa cưới, một quỷ thì ở nhà làm người nổi tiếng trên internet.
Gánh nặng gia đình, không dễ chịu mà.
Cảnh sát Trương đưa bọn họ ra với vẻ mặt nặng nề vỗ vai Biệt Lý, Biệt Lý cảm thấy ý anh ta có thể là - tạm biệt nhé bạn.
Bảo vệ nhìn thấy Biệt Lý về thì cũng thân thiện chào hỏi, Biệt Lý cũng nghiêng vào trên cửa sổ thân thiện giao lưu tin tức với bảo vệ: “Cảnh sát Trương nói điều tra cơ bản đã kết thúc, tôi không có chuyện gì, đó đều là hiểu lầm và đã tìm được manh mối của hung thủ rồi.”
Bảo vệ nhíu mày cười nhạt nhẽo hai tiếng, nói: “Thật sao?”
Biệt Lý về đến nhà, đầu tiên cô đi tắm rửa một lần sau đó mới hỏi chị gái ngực to lấy những cái bình nhỏ kia để Văn Khúc trả những sinh hồn này về, sau đó lại lấy tiền và sổ sách của xác sống, liên hệ với từng người trong đó mua hết tất cả hoa trong những cửa hàng hoa đó.
Đến xế chiều, cả biệt thự bày đầy chậu hoa to to nhỏ nhỏ, đáng tiếc bây giờ chỉ cần nhìn thấy hoa thì Biệt Lý đã cảm thấy buồn nôn, nhất là khi nghĩ đến việc cô đã gần tiêu hết mười lăm nghìn tệ mua những bông hoa này.
Đơn giản là buồn tận trong lòng, không thể dứt.
Dùng tiền thì dễ kiếm thì lại khó, không thể cứ liên tục cắt lông của cùng một con cừu, con cừu dù ngu ngốc đến đâu cũng phải bỏ chạy.
Đầu tiên Biệt Lý gọi Hắc Bạch Vô Thường tới, cô bày bình câu hồn trên bàn, đến lúc không sợ họ chạy mất thì mới mở nắp thả ra.
“Tôi muốn hỏi có phải Giả Thành Nhân ở sát vách nhà tôi chết là do anh làm không?”
Sau khi hồn phách của người đẹp ốm yếu tan biến, người này không nói chuyện cứ ngơ ngác ngây ngô không biết đang suy nghĩ gì.
Lúc này Biệt Lý tra hỏi mà anh ta cũng chẳng đếm xỉa tới cô.
Hắc Vô Thường xùy một tiếng, anh ta mới giống như lấy lại tinh thần nói với Biệt Lý: “Tôi trả lời cô một vấn đề, cô trả lời tôi một vấn đề.”
Mối quan hệ này thật tuyệt vời! Có lời.
Xác sống mặt xanh nanh vàng nói: “Không phải tôi, tôi chỉ lấy một ống máu đầu tim của anh ta, làm hỏng camera. Vì sao hồn phách của Hân Lan biến mất?”
Loại quan hệ nam nữ và hồn phách này đều là vấn đề chuyên môn, Biệt Lý là người mới vào nghề, loại vấn đề này đều không nằm trong phạm vi chuyên môn của cô.
“Có thể là đi đầu thai. Sao anh lại biến thành xác sống?”
“Không thể nào, cô ấy không.” Vẻ mặt xác sống biến đổi lớn, sau đó bỗng nhiên ỉu xìu: “Cô ấy hận tôi. Hận tôi giam cầm linh hồn cô ấy trong cái hố kia.” *
Biệt Lý không rõ lắm về chuyện giữa những người yêu nhau như thế này, về em anh và anh ta, hận rồi lại yêu, ngược lại là Song Song lại có dáng vẻ rất xúc động, cả quỷ ngơ ngác không biết đang suy nghĩ gì.
Biệt Lý ngắt ngang lời tự sám hối của xác sống: “Sao anh lại biến thành xác sống? Anh biết đêm đó Giả Thành Nhân chết như thế nào không? Sao anh biết phương pháp luyện chế sinh hồn?”
Xác sống tự sám hối xong lại biến thành dáng vẻ cả thế gian đều là hư vô và tinh thần phân liệt: “Tôi bị người ta đụng chết, người đụng bỏ chạy, tôi cũng không biết vì sao mình lại biến thành dáng vẻ hiện tại, tôi nhớ hình như có người đã cứu tôi nhưng tôi không biết đó là ai, là người đó cho tôi phương pháp luyện chế sinh hồn, người đó nói rằng nó có thể kéo dài tính mạng, có thể sống lâu. Người đó không bảo tôi làm gì cả, tôi không biết Giả Thành Nhân.”
Xác sống bị Hắc Bạch Vô Thường đưa đi, Biệt Lý tê liệt ngã xuống ghế sofa, cô thấy công việc của mình giống như hoàn thành lại giống không có manh mối nào.
Cảnh sát có lẽ muốn khép lại vụ án Giả Thành Nhân, kẻ sát nhân đã được xác định có thể là xác sống, tên xui xẻo này đã làm rất nhiều chuyện xấu không màng hậu quả nhưng mà chuyện không phải anh ta làm thì anh ta lại gánh nồi.
Song Song mất hồn mất vía ngồi một bên, chị gái ngực to thở dài hỏi: “Em lại nghĩ tới chồng sắp cưới của mình à?”
Song Song “Ừ” một tiếng: “Em nhớ anh ấy lắm, em chắc rất rất yêu anh ấy.”
Chị gái ngực to muốn nói lại thôi, trong đầu Biệt Lý văng vẳng yêu yêu yêu nên cố ý quấy rối nói: “Cũng chưa chắc, lỡ cô rất hận anh ta thì sao?”
“Hả?” Song Song kinh ngạc trừng to mắt, khua đầu lưỡi: “Sao biết được?”
“Sao lại không biết?”
Song Song kéo đầu lưỡi: “Tuôi hưa ết ôn moà?” - Tôi chưa kết hôn mà
Biệt Lý không nói lại logic thần sầu của cô ấy nên từ bỏ, quay đầu thở dài hỏi chị gái ngực to: “Chị gái tốt, cô ở chỗ này lâu nhất, cô biết ai giết Giả Thành Nhân không?”
Chị gái ngực to liếc mắt, ai rảnh rỗi để ý loại giá áo túi cơm kia làm gì.
“Không biết. Cô quan tâm cái đó làm gì?”
Biệt Lý lặng lẽ: “Thì tôi sẽ không phải làm kẻ tình nghi nữa, nhúm bánh bao kia còn ở nhà chúng ta kìa.”
Cuối cùng Song Song cũng thoát ra khỏi ý nghĩ về người chồng chưa cưới không biết họ tên cũng chẳng rõ tướng mạo hình dáng, kinh ngạc hỏi: “Đó không phải việc của tuôi cho nên sao cô không đi hỏi người quét dọn thử xem.” - Đó không phải việc của tôi cho nên cô không đi hỏi người quét dọn thử xem
Bởi vì cô ấy phụ trách dọn vệ sinh trong nhà, cô ấy biết chỗ nào quét chỗ nào không.
Biệt Lý vỗ tay một cái, đôi mắt tỏa sáng: “Đúng nhỉ! Sao tôi lại không nghĩ tới? Quả nhiên người khôn ngoan mỗi lần suy nghĩ đều có điều bỏ sót, cảm ơn Song Song đã giải thích nghi vấn của tôi!”
Song Song nhếch đầu lười, hoàn toàn không để ý tới Biệt Lý tự khoe khoang: “Vậy cô muốn đi sớm sao?”
Biệt Lý lắc đầu, lấy chiếc máy tính cũ ra và cập nhật bài văn linh dị cô viết trên Tấn Giang trước. Lần trước cô đã thay đổi câu chuyện linh dị vườn trường kia, chèn thêm cốt truyện về xác sống, đồng thời thay đổi một chút những thứ cô gặp phải trong khoảng thời gian này, không ngờ hiệu quả lại tốt hơn nhiều so với linh dị vườn trường thuần túy trước đó.
Nhưng hai ngày nay bận rộn, cũng không có gì mới nên cập nhật bị gián đoạn, các thiên thần nhỏ chờ không thấy gì nên lần lượt bò ra khỏi hố.
Lần này xử lý xác sống nên dù thế nào cũng phải viết một đoạn cao trào nhỏ, mặc dù xung đột kịch tính thực tế không lớn đến thế và cái kết rất vội vàng, lẽ ra có thể dựng thành bom tấn với hiệu ứng đặc biệt, nhưng các nhân vật chính lại diễn cho câu chuyện rẽ sai hướng, kết thúc vội vàng và để lại rất nhiều điều.
Khó chịu.
Chờ sau khi cập nhật xong, Biệt Lý thuận tiện kiểm tra công ty dọn dẹp nhà tốt nhất gần đó, tìm kiếm từ khóa nhân viên làm theo giờ và mấy từ khóa mấu chốt như khu Lật Thủy hay Giả Thành Nhân, tìm được bảy tin tức.
Nhưng không có cái nào là Giả Thành Nhân đăng.
Biệt Lý tắt máy vi tính đi ra ngoài, dùng máy cắt cỏ trong nhà kho cắt đi cắt lại nhiều lần hoa cỏ mọc đầy sân, cho đến khi cắt hết thành mảnh nhỏ vương vãi trong sân.
Cô vốn định đốt đi nhưng lại sợ bị phát hiện đốt gì đó sẽ bị phạt.
Tiền ơi tiền, đúng là một con quỷ nhỏ khó chịu.
Biệt Lý bùi ngùi trong gió, mùi hương cỏ xanh thoảng qua mũi rất dễ ngửi.
Văn Khúc ra ngoài làm việc, Biệt Lý đi tìm công ty dọn dẹp nhà, hai quỷ thì một quỷ ở nhà nhớ chồng chưa cưới, một quỷ thì ở nhà làm người nổi tiếng trên internet.
Gánh nặng gia đình, không dễ chịu mà.