Chương 11: Những lời khó nghe
Tiếng nhạc chói tai tại một club Bích Lam đang uống say khướt cô ta vừa Bách Niên Phong từ chối tình cảm liền gọi cho hội bạn đi uống rượu để giải sầu.
“Sau cậu lại uống nhiều quá vậy có chuyện gì nói cho bọn tớ biết đi.” –Cô bạn thân An Nhu nhìn thấy nét mặt sầu não của Bích Lam liền lên tiếng hỏi.
Cô ta đang chìm trong men rượu gọi nói cứ nhựa nhựa.
“Đáng ghét thật mình đã một lòng một dạ với anh ấy để quay về chỉ muốn kết hôn với anh ấy vậy là lại dội vào mặt tớ một gáo nước lạnh đầy đau đớn.”
An Nhu khó hiểu hỏi lại.
“Cậu đang nói ai vậy tớ không hiểu?”
Bích Lam nấc lên từng tiếng nói.
“Bách Niên Phong ngoài anh em sẽ không kết hôn với ai khác đâu đừng hòng thoát khỏi em.”
Bách Niên Phong hắt xì một cái rồi đưa tay cọ mũi, anh đang ngồi xem tài liệu lầm bầm nói.
“Ai đang nhắc mình vậy ngứa mũi thật đấy không biết có phải là Mai Hà không nữa.”
Vừa nói anh vừa nhếch mép cười, khi yêu con người thường trở nên khó hiểu luôn suy nghĩ về đối phương trong mọi hoàn cảnh.
Sáng hôm sau Bích Lam đã đến công ty từ rất sớm, cô ta mang đến cho Bách Niên Phong cafe và một ít bánh ngọt cho buổi sáng, vì cách ăn mặc phong phanh có đôi phần gợi cảm nên đã khiến cho toàn bộ nhân viên trong công ty chú ý, mọi người bắt đầu bàn tán cô gái lạ lùng này là ai mà cứ đâm thẳng lên phòng giám đốc, Bách Niên Phong cũng vừa từ nhà đến công ty anh bước vào đã nghe tiếng của Bích Lam vang dội.
“Phong xem em mang gì đến cho anh đây.”
Trợ lý nhìn chiếc áo khoét phần ngực hơi sâu của Bích Lam hơi toát mồ hôi, Bách Niên Phong chao mày khó chịu né tránh.
“Em đến đây làm gì?”
Bích Lam đưa tách cafe vừa mua lên trước mặt Bách Niên Phong.
“Em mua cho anh đấy chúng ta là thanh mai trúc mã của nhau chuyện cưới nhau là lẽ đương nhiên, em đã định cả cuộc đời này chỉ gả cho một mình anh mà thôi.”
Lời tuyên bố của Bích Lam khiến cả công ty ngưng động một khoảng không im lặng đang diễn ra, Mai Hà vừa đặt tay lên lấy vân tay chấm ngày làm việc, cô cũng đã bị những lời nói đó lọt vào tai, Mai Hà không tin vào những gì mình đã nghe cô nhìn về phía người phụ nữ vừa dõng dạc tuyên bố, Bách Niên Phong liền khó chịu lên tiếng đính chính.
“Đang ăn nói lung tung gì vậy, ở đây là nơi làm việc đừng có muốn nói gì thì nói, còn nữa em ăn mặc như thế thì đừng có đến công ty anh nữa nếu không anh sẽ gọi bảo vệ đuổi cổ em ra khỏi đây đấy.”
Bích Lam nhúng vai nói.
“Em thường mặc phong cách này mà có gì sao.”
Bách Niên Phong lắc đầu ngao ngán nói.
“Đúng là đau đầu mà.”
Anh quay sang nói với trợ lý.
“Tiễn con bé này về giúp tôi.”
Bách Niên Phong lướt qua Bích Lam đi vào thang máy, cô ta vẫn cứ dai dẳng bám theo.
“Đợi em với anh không uống cafe cũng được ăn bánh đi em đã phải xếp hàng rất lâu để mua cho anh đấy.”
Mai Hà cũng đang đứng ở hướng Bách Niên Phong đi đến cô vội vàng né tránh chạy vào nhà vệ sinh để tránh mặt, cô ngồi trong một phòng không ngừng nghĩ ngợi lung tung ( đó là bạn gái của anh ta sao, giám đốc đã có hôn phu còn đối tốt với mình để làm gì, đàn ông thường thích trêu đùa tình cảm của người khác vậy sao, đúng là đáng ghét mà, vậy mà một chút nữa là mình đã run động vì anh ta rồi đồ xấu xa).
Đột nhiên bên ngoài có hai đồng nghiệp nữ đi vào.
“Cô có nhìn thấy gì không tôi đã nói rồi, giám đốc không có tình cảm gì với cô Mai Hà ở bộ phận kinh doanh đâu, cô ta chỉ đang cố tình muốn quyến rũ để trèo cao, cái hôm mà cô ta bước ra từ phòng của giám đóc đoạn clip bị phát tán đấy, chắc đang muốn mưu cầu hư vinh cũng chỉ có cái kĩ năng trên giường để quyến rũ giám đốc che chắn cho mình, giám đốc đã có vị hôn thê vừa xinh đẹp vừa có phong cách táo bạo, đã hơn cô ta mười phần rồi.”
Mai Hà không nuốt nổi những lời nói độc địa đó cô mở cửa bước ra muốn trừng trị những cái miệng không biết đúng sai này.
“Đúng là tôi cố tình quyến rũ giám đốc đấy thì sao, nhưng người được giám đốc nhìn đến là tôi các cô thừ nhận đi bản thân các cô đang ganh tỵ với tôi nên mới đi buôn chuyện nói xấu, đúng là nực cười sau này tôi mà còn nghe những lời lẽ độc địa đó nữa thì đừng có trách.”
Nói rồi Mai Hà xả nước ra bồn rửa tay rồi cố tình quơ tay để nước văng lên người hai cô nhân viên đó, bọn họ tức điên lên nhưng vẫn không dám lên tiếng vì dù sao Mai Hà vẫn được giám đốc chú ý đến nến cứ gây chuyện với cô thì sẽ mất việc lúc nào cũng không hay.
Mai Hà hậm hự đi đến bàn làm việc cô thật sự không thể nào chịu đựng được những lời đàm tiếu không hay khi ở trong môi trường công sở, nhưng hiện tại ba cô vừa bị mất việc nên áp lực gia đình đang đè nặng lên vai Mai Hà, cô phải cố gắng đến khi tìm được việc mới thì sẽ nộp đơn xin nghĩ ở đây, và cắt đứt những mối quan hệ không hay với Bách Niên Phong, trước khi ai người chưa đi sâu vào mối quan hệ.
“Sau cậu lại uống nhiều quá vậy có chuyện gì nói cho bọn tớ biết đi.” –Cô bạn thân An Nhu nhìn thấy nét mặt sầu não của Bích Lam liền lên tiếng hỏi.
Cô ta đang chìm trong men rượu gọi nói cứ nhựa nhựa.
“Đáng ghét thật mình đã một lòng một dạ với anh ấy để quay về chỉ muốn kết hôn với anh ấy vậy là lại dội vào mặt tớ một gáo nước lạnh đầy đau đớn.”
An Nhu khó hiểu hỏi lại.
“Cậu đang nói ai vậy tớ không hiểu?”
Bích Lam nấc lên từng tiếng nói.
“Bách Niên Phong ngoài anh em sẽ không kết hôn với ai khác đâu đừng hòng thoát khỏi em.”
Bách Niên Phong hắt xì một cái rồi đưa tay cọ mũi, anh đang ngồi xem tài liệu lầm bầm nói.
“Ai đang nhắc mình vậy ngứa mũi thật đấy không biết có phải là Mai Hà không nữa.”
Vừa nói anh vừa nhếch mép cười, khi yêu con người thường trở nên khó hiểu luôn suy nghĩ về đối phương trong mọi hoàn cảnh.
Sáng hôm sau Bích Lam đã đến công ty từ rất sớm, cô ta mang đến cho Bách Niên Phong cafe và một ít bánh ngọt cho buổi sáng, vì cách ăn mặc phong phanh có đôi phần gợi cảm nên đã khiến cho toàn bộ nhân viên trong công ty chú ý, mọi người bắt đầu bàn tán cô gái lạ lùng này là ai mà cứ đâm thẳng lên phòng giám đốc, Bách Niên Phong cũng vừa từ nhà đến công ty anh bước vào đã nghe tiếng của Bích Lam vang dội.
“Phong xem em mang gì đến cho anh đây.”
Trợ lý nhìn chiếc áo khoét phần ngực hơi sâu của Bích Lam hơi toát mồ hôi, Bách Niên Phong chao mày khó chịu né tránh.
“Em đến đây làm gì?”
Bích Lam đưa tách cafe vừa mua lên trước mặt Bách Niên Phong.
“Em mua cho anh đấy chúng ta là thanh mai trúc mã của nhau chuyện cưới nhau là lẽ đương nhiên, em đã định cả cuộc đời này chỉ gả cho một mình anh mà thôi.”
Lời tuyên bố của Bích Lam khiến cả công ty ngưng động một khoảng không im lặng đang diễn ra, Mai Hà vừa đặt tay lên lấy vân tay chấm ngày làm việc, cô cũng đã bị những lời nói đó lọt vào tai, Mai Hà không tin vào những gì mình đã nghe cô nhìn về phía người phụ nữ vừa dõng dạc tuyên bố, Bách Niên Phong liền khó chịu lên tiếng đính chính.
“Đang ăn nói lung tung gì vậy, ở đây là nơi làm việc đừng có muốn nói gì thì nói, còn nữa em ăn mặc như thế thì đừng có đến công ty anh nữa nếu không anh sẽ gọi bảo vệ đuổi cổ em ra khỏi đây đấy.”
Bích Lam nhúng vai nói.
“Em thường mặc phong cách này mà có gì sao.”
Bách Niên Phong lắc đầu ngao ngán nói.
“Đúng là đau đầu mà.”
Anh quay sang nói với trợ lý.
“Tiễn con bé này về giúp tôi.”
Bách Niên Phong lướt qua Bích Lam đi vào thang máy, cô ta vẫn cứ dai dẳng bám theo.
“Đợi em với anh không uống cafe cũng được ăn bánh đi em đã phải xếp hàng rất lâu để mua cho anh đấy.”
Mai Hà cũng đang đứng ở hướng Bách Niên Phong đi đến cô vội vàng né tránh chạy vào nhà vệ sinh để tránh mặt, cô ngồi trong một phòng không ngừng nghĩ ngợi lung tung ( đó là bạn gái của anh ta sao, giám đốc đã có hôn phu còn đối tốt với mình để làm gì, đàn ông thường thích trêu đùa tình cảm của người khác vậy sao, đúng là đáng ghét mà, vậy mà một chút nữa là mình đã run động vì anh ta rồi đồ xấu xa).
Đột nhiên bên ngoài có hai đồng nghiệp nữ đi vào.
“Cô có nhìn thấy gì không tôi đã nói rồi, giám đốc không có tình cảm gì với cô Mai Hà ở bộ phận kinh doanh đâu, cô ta chỉ đang cố tình muốn quyến rũ để trèo cao, cái hôm mà cô ta bước ra từ phòng của giám đóc đoạn clip bị phát tán đấy, chắc đang muốn mưu cầu hư vinh cũng chỉ có cái kĩ năng trên giường để quyến rũ giám đốc che chắn cho mình, giám đốc đã có vị hôn thê vừa xinh đẹp vừa có phong cách táo bạo, đã hơn cô ta mười phần rồi.”
Mai Hà không nuốt nổi những lời nói độc địa đó cô mở cửa bước ra muốn trừng trị những cái miệng không biết đúng sai này.
“Đúng là tôi cố tình quyến rũ giám đốc đấy thì sao, nhưng người được giám đốc nhìn đến là tôi các cô thừ nhận đi bản thân các cô đang ganh tỵ với tôi nên mới đi buôn chuyện nói xấu, đúng là nực cười sau này tôi mà còn nghe những lời lẽ độc địa đó nữa thì đừng có trách.”
Nói rồi Mai Hà xả nước ra bồn rửa tay rồi cố tình quơ tay để nước văng lên người hai cô nhân viên đó, bọn họ tức điên lên nhưng vẫn không dám lên tiếng vì dù sao Mai Hà vẫn được giám đốc chú ý đến nến cứ gây chuyện với cô thì sẽ mất việc lúc nào cũng không hay.
Mai Hà hậm hự đi đến bàn làm việc cô thật sự không thể nào chịu đựng được những lời đàm tiếu không hay khi ở trong môi trường công sở, nhưng hiện tại ba cô vừa bị mất việc nên áp lực gia đình đang đè nặng lên vai Mai Hà, cô phải cố gắng đến khi tìm được việc mới thì sẽ nộp đơn xin nghĩ ở đây, và cắt đứt những mối quan hệ không hay với Bách Niên Phong, trước khi ai người chưa đi sâu vào mối quan hệ.