Chương 20: Thư ký riêng
"Thì ra là các người nhúng tay vào, tại sao cứ khiến cho cuộc sống của tôi gặp rắc rối vậy hả."
Trợ lý đưa chiếc điện thoại ra xa gương mặt nhăn nhó khi bị Mai Hà quát qua điện thoại.
"Chúng tôi không gây rắc rối chúng tôi muốn giúp cô kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ của mình mà thôi, cô nghĩ với số tiền cô kiếm được từ những công việc tạp vụ đó có thể đóng tiền viện phí cho mẹ mình sao."
Đột nhiên Mai Hà im lặng một lúc, mục đích của cô hiện tại là kiếm được nhiều tiền, trợ lý của Bách Niên Phong nói đúng những công việc này chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng công việc mà anh ta đề cập đến là gì, cô đã suy đoán được chẳng có gì tốt đẹp cả.
"Địa chỉ?"
"Nhà của giám đốc."
"Thời gian?"
"Tối nay."
Đoạn đối thoại đầy ngắn gọn nhưng điều có hàm ý đen tối riêng, Mai Hà tắt máy điện thoại nước mắt lặng lẽ rơi xuống cô phải đi đến bước đường này hay sao, nhưng nếu không làm như thế thì cô lại không có tiền để chữa bệnh cho mẹ, Mai Hà đưa tay lau nước mắt đứng lên tiếp tục bước đi.
Bảy giờ tối tại biệt thự của Bách Niên Phong, Mai Hà cũng chẳng còn xa lạ gì với cái nơi này, lúc trước khi cô say Bách Niên Phong cũng đã đưa cô về đây để ngủ qua đêm, nhưng sao bàn tay của cô cứ đưa lên định bấm chuông rồi lại rút về cứ như thế Mai Hà vẫn chưa chạm vào chuông cửa, đột nhiên cánh cửa mở ra một người ăn mặc lịch thiệp cúi đầu chào Mai Hà.
"Chào cô mời cô vào bên trong."
Mai Hà gật đầu rồi miễn cưỡng bước đi theo bà ấy, đây là quản gia của biệt thự này, Mai Hà được bà quản gia đưa đến một căn phòng ngủ cô cảm thấy rất bất an, nhưng trong lòng luôn có một suy nghĩ tốt đẹp dành cho Bách Niên Phong, nếu anh là một người đàn ông thật sự sẽ không dùng những cách thức bẩn thỉu như thế này để ép cô lên giường cùng mình, nhưng dòng suy nghĩ đó đã biến mất từ khi Bách Niên Phong bước vào, anh ăn mặc phong phanh chỉ khoác một chiếc áo choàng bước vào bên trong, Mai Hà liền cảm thấy có điềm gì đó không lành sắp xảy đến với mình.
"Công việc đó là như thế nào anh nói nhanh đi."
Bách Niên Phong đi đến ghế ngồi rất ung dung, anh cầm lấy chai rượu vang lên nắp ra rồi rót vào ly, Bách Niên Phong cầm ly rượu lên đảo qua đảo lại chất lỏng màu đỏ lắc lư theo nhịp đảo của anh trong vô cùng đẹp mắt.
"Em vội vàng để làm gì."
Mai Hà hít một hơi thật sâu cố gắng giữ bình tĩnh nói.
"Nếu anh vẫn nói chuyện với tôi bằng bộ dạng đó thì xem như tôi chưa nói gì về những chuyện lúc sáng, tôi sẽ rời đi ngay lập tức."
Bách Niên Phong nghe Mai Hà nói ánh mắt liền đanh lại, anh đặt ly rượu xuống bàn tức giận đứng lên tiến về phía Mai Hà, cô cảm thấy Bách Niên Phong hành xử rất lạ không giống anh của thường ngày nữa, kẻ tiến người lùi đến khi Mai Hà bị Bách Niên Phong khoá chặt ở trên giường.
"Em bảo với tôi em là hạng phụ nữ tham tiền thích quyến rũ đàn ông vậy hãy phát huy điểm mạnh của mình đi, nếu làm tốt thì tôi sẽ cho em thật nhiều tiền."
Mai Hà cảm thấy danh dự của bản thân đang bị chà đạp một cách đầy thương tâm, ánh mắt của cô đã ngấn lệ nhìn Bách Niên Phong nghẹn ngào nói.
"Thì ra đây là công việc anh muốn tôi làm hay sao, anh hết trò để chơi rồi có phải không, đúng là tôi thích tiền nhưng tôi không bán thân như những gì anh đang nghĩ, còn bây giờ hãy buông tôi ra."
Bách Niên Phong không những không buông mà còn đưa tay bóp lên gương mặt của Mai Hà.
"Lúc nào cũng mạnh miệng em xem sự thảm hại của bản thân mình đi."
Mai Hà nhếch mép cười đầy thê lương ánh mắt đau đến tận cùng nhìn Bách Niên Phong.
"Anh đang cười nhạo tôi có đúng không, Bách Niên Phong tôi thật sự đã nhìn lầm anh rồi anh cũng chỉ giống như những người đàn ông khác chỉ biết thoả mãn thú tính của mình."
Bách Niên Phong lại tiếp tục bị Mai Hà chọc tức, tại sao chứ anh chỉ muốn một tình yêu đơn giản với cô nhưng cô lại hết lần này đến lần khác đẩy anh ra xa.
"Mai Hà tại sao em không hiểu nỗi lòng của tôi hả?"
Mai Hà vẫn giữ nét mặt lạnh lùng quay mặt sang nơi khác.
"Tôi không hiểu cũng không muốn hiểu."
Bách Niên Phong thật sự rất muốn bóp chết cô ngay lập tức vì sao cô lại có bản tính cố chấp đến như thế.
"Em đúng là lòng dạ sắt đá mà."
Bách Niên Phong thả Mai Hà ra anh đứng thẳng người dậy lên tiếng ra lệnh cho Mai Hà.
"Ngày mai đi công tác cùng với tôi, không cần chuẩn bị gì cả tôi sẽ cho người chuẩn bị cho em."
Mai Hà ngồi bật dậy đứng lên khỏi giường hỏi.
"Đi công tác sao?, tôi không muốn đi riêng với anh."
Bách Niên Phong lại quay người đi đến ghế ngồi.
"Nếu muốn kiếm tiền thì phải làm thư ký riêng của tôi đi tiếp cái đối tác khách hàng với tôi, công việc đơn giản như thế lương lại cao em không muốn sao?"
Trợ lý đưa chiếc điện thoại ra xa gương mặt nhăn nhó khi bị Mai Hà quát qua điện thoại.
"Chúng tôi không gây rắc rối chúng tôi muốn giúp cô kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ của mình mà thôi, cô nghĩ với số tiền cô kiếm được từ những công việc tạp vụ đó có thể đóng tiền viện phí cho mẹ mình sao."
Đột nhiên Mai Hà im lặng một lúc, mục đích của cô hiện tại là kiếm được nhiều tiền, trợ lý của Bách Niên Phong nói đúng những công việc này chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng công việc mà anh ta đề cập đến là gì, cô đã suy đoán được chẳng có gì tốt đẹp cả.
"Địa chỉ?"
"Nhà của giám đốc."
"Thời gian?"
"Tối nay."
Đoạn đối thoại đầy ngắn gọn nhưng điều có hàm ý đen tối riêng, Mai Hà tắt máy điện thoại nước mắt lặng lẽ rơi xuống cô phải đi đến bước đường này hay sao, nhưng nếu không làm như thế thì cô lại không có tiền để chữa bệnh cho mẹ, Mai Hà đưa tay lau nước mắt đứng lên tiếp tục bước đi.
Bảy giờ tối tại biệt thự của Bách Niên Phong, Mai Hà cũng chẳng còn xa lạ gì với cái nơi này, lúc trước khi cô say Bách Niên Phong cũng đã đưa cô về đây để ngủ qua đêm, nhưng sao bàn tay của cô cứ đưa lên định bấm chuông rồi lại rút về cứ như thế Mai Hà vẫn chưa chạm vào chuông cửa, đột nhiên cánh cửa mở ra một người ăn mặc lịch thiệp cúi đầu chào Mai Hà.
"Chào cô mời cô vào bên trong."
Mai Hà gật đầu rồi miễn cưỡng bước đi theo bà ấy, đây là quản gia của biệt thự này, Mai Hà được bà quản gia đưa đến một căn phòng ngủ cô cảm thấy rất bất an, nhưng trong lòng luôn có một suy nghĩ tốt đẹp dành cho Bách Niên Phong, nếu anh là một người đàn ông thật sự sẽ không dùng những cách thức bẩn thỉu như thế này để ép cô lên giường cùng mình, nhưng dòng suy nghĩ đó đã biến mất từ khi Bách Niên Phong bước vào, anh ăn mặc phong phanh chỉ khoác một chiếc áo choàng bước vào bên trong, Mai Hà liền cảm thấy có điềm gì đó không lành sắp xảy đến với mình.
"Công việc đó là như thế nào anh nói nhanh đi."
Bách Niên Phong đi đến ghế ngồi rất ung dung, anh cầm lấy chai rượu vang lên nắp ra rồi rót vào ly, Bách Niên Phong cầm ly rượu lên đảo qua đảo lại chất lỏng màu đỏ lắc lư theo nhịp đảo của anh trong vô cùng đẹp mắt.
"Em vội vàng để làm gì."
Mai Hà hít một hơi thật sâu cố gắng giữ bình tĩnh nói.
"Nếu anh vẫn nói chuyện với tôi bằng bộ dạng đó thì xem như tôi chưa nói gì về những chuyện lúc sáng, tôi sẽ rời đi ngay lập tức."
Bách Niên Phong nghe Mai Hà nói ánh mắt liền đanh lại, anh đặt ly rượu xuống bàn tức giận đứng lên tiến về phía Mai Hà, cô cảm thấy Bách Niên Phong hành xử rất lạ không giống anh của thường ngày nữa, kẻ tiến người lùi đến khi Mai Hà bị Bách Niên Phong khoá chặt ở trên giường.
"Em bảo với tôi em là hạng phụ nữ tham tiền thích quyến rũ đàn ông vậy hãy phát huy điểm mạnh của mình đi, nếu làm tốt thì tôi sẽ cho em thật nhiều tiền."
Mai Hà cảm thấy danh dự của bản thân đang bị chà đạp một cách đầy thương tâm, ánh mắt của cô đã ngấn lệ nhìn Bách Niên Phong nghẹn ngào nói.
"Thì ra đây là công việc anh muốn tôi làm hay sao, anh hết trò để chơi rồi có phải không, đúng là tôi thích tiền nhưng tôi không bán thân như những gì anh đang nghĩ, còn bây giờ hãy buông tôi ra."
Bách Niên Phong không những không buông mà còn đưa tay bóp lên gương mặt của Mai Hà.
"Lúc nào cũng mạnh miệng em xem sự thảm hại của bản thân mình đi."
Mai Hà nhếch mép cười đầy thê lương ánh mắt đau đến tận cùng nhìn Bách Niên Phong.
"Anh đang cười nhạo tôi có đúng không, Bách Niên Phong tôi thật sự đã nhìn lầm anh rồi anh cũng chỉ giống như những người đàn ông khác chỉ biết thoả mãn thú tính của mình."
Bách Niên Phong lại tiếp tục bị Mai Hà chọc tức, tại sao chứ anh chỉ muốn một tình yêu đơn giản với cô nhưng cô lại hết lần này đến lần khác đẩy anh ra xa.
"Mai Hà tại sao em không hiểu nỗi lòng của tôi hả?"
Mai Hà vẫn giữ nét mặt lạnh lùng quay mặt sang nơi khác.
"Tôi không hiểu cũng không muốn hiểu."
Bách Niên Phong thật sự rất muốn bóp chết cô ngay lập tức vì sao cô lại có bản tính cố chấp đến như thế.
"Em đúng là lòng dạ sắt đá mà."
Bách Niên Phong thả Mai Hà ra anh đứng thẳng người dậy lên tiếng ra lệnh cho Mai Hà.
"Ngày mai đi công tác cùng với tôi, không cần chuẩn bị gì cả tôi sẽ cho người chuẩn bị cho em."
Mai Hà ngồi bật dậy đứng lên khỏi giường hỏi.
"Đi công tác sao?, tôi không muốn đi riêng với anh."
Bách Niên Phong lại quay người đi đến ghế ngồi.
"Nếu muốn kiếm tiền thì phải làm thư ký riêng của tôi đi tiếp cái đối tác khách hàng với tôi, công việc đơn giản như thế lương lại cao em không muốn sao?"