Chương 14
Trong điện, các trưởng lão đều thở phào một hơi!
Ban nãy may là không giúp Đại trưởng lão giậu đổ bìm leo, nếu không…
…
Sau khi rời khỏi nhà thờ tổ, Diệp Quân quay đầu trông ra, ở nơi không xa có một người đàn ông đang đứng, lưng người đàn ông hơi gù.
Đó là người đàn ông lưng gù vội vàng báo tin với Đại trưởng lão khi trước!
Lúc đó, tên này vẫn còn vui mừng không thôi.
Thấy Diệp Quân nhìn qua thì sắc mặt của người đàn ông lưng gù lập tức trắng bệch, ông ta vội vàng quỳ xuống: “Thế tử…”
Lúc nhìn thấy xác của ông cháu Diệp Côn bị khiêng ra ngoài, ông ta biết kế hoạch của ông ta tiêu tan cả rồi!
Diệp Quân khẽ cười, không bận tâm tới đối phương mà đi về phía xa.
Diệp Quân đi được chưa bao lâu, một ông lão mặc đồ đen lập tức xuất hiện trước mặt người đàn ông lưng gù, ông ta lạnh lùng nhìn người đàn ông lưng gù, không nói gì cả.
Người đàn ông lưng gù mặt như tro tàn, xụi lơ dưới đất.
Lúc Diệp Quân vừa mới bước qua cửa lớn thì gặp Diệp Khải!
Diệp Khải khẽ cười: “Diệp Quân ca, chúc mừng!”
Diệp Quân cười nói: “Diệp Khải đệ, chắc là đệ cũng đạt tới cảnh giới Tiên Thiên rồi nhỉ?”
Diệp Khải gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Phương diện cảnh giới, ta cũng khá là vững vàng, nếu như đệ có điểm nào không hiểu thì có thể hỏi ta bất cứ lúc nào!”
Diệp Khải vội vàng hành lễ: “Cảm ơn Diệp Quân ca!”
Diệp Quân đi tới trước mặt Diệp Khải, vỗ vỗ lên bả vai Diệp Khải: “Huynh đệ một nhà, khách khí như vậy để làm gì?”
Nói xong, hắn bước ra khỏi cửa lớn Diệp phủ.
Diệp Khải nhìn theo bóng lưng dần xa của Diệp Quân, khẽ mỉm cười, nụ cười hơi bất lực: “Sống trong cùng một gia tộc với thiên tài như vậy, gia tộc họ Diệp may mắn chứ ta thì không!”
Dứt lời, y quay người rời đi.
…
Diệp Quân đi tới gia tộc họ Nạp Lan, vừa đến nơi đã có một ông lão ra đón tiếp!
Ông lão khẽ hành lễ với Diệp Quân: “Diệp thiếu gia, mời!”
Diệp Quân gật đầu: “Vất vả rồi!”
Ông lão cười nói: “Khách khí quá!”
Nói xong, ông ta dẫn Diệp Quân đi vào gia tộc họ Nạp Lan.
Trên đường, nha hoàn đi qua đều không kiềm chế được mà quan sát Diệp Quân!
Diệp Quân mặc trường bào màu đen, thân người thẳng tắp, góc cạnh trên gương mặt rất rõ ràng, lúc đi ung dung bình thản, phong thái không hề tầm thường.
Riêng về vẻ ngoài của Diệp Quân thì không cần phải bàn cãi!
Ban nãy may là không giúp Đại trưởng lão giậu đổ bìm leo, nếu không…
…
Sau khi rời khỏi nhà thờ tổ, Diệp Quân quay đầu trông ra, ở nơi không xa có một người đàn ông đang đứng, lưng người đàn ông hơi gù.
Đó là người đàn ông lưng gù vội vàng báo tin với Đại trưởng lão khi trước!
Lúc đó, tên này vẫn còn vui mừng không thôi.
Thấy Diệp Quân nhìn qua thì sắc mặt của người đàn ông lưng gù lập tức trắng bệch, ông ta vội vàng quỳ xuống: “Thế tử…”
Lúc nhìn thấy xác của ông cháu Diệp Côn bị khiêng ra ngoài, ông ta biết kế hoạch của ông ta tiêu tan cả rồi!
Diệp Quân khẽ cười, không bận tâm tới đối phương mà đi về phía xa.
Diệp Quân đi được chưa bao lâu, một ông lão mặc đồ đen lập tức xuất hiện trước mặt người đàn ông lưng gù, ông ta lạnh lùng nhìn người đàn ông lưng gù, không nói gì cả.
Người đàn ông lưng gù mặt như tro tàn, xụi lơ dưới đất.
Lúc Diệp Quân vừa mới bước qua cửa lớn thì gặp Diệp Khải!
Diệp Khải khẽ cười: “Diệp Quân ca, chúc mừng!”
Diệp Quân cười nói: “Diệp Khải đệ, chắc là đệ cũng đạt tới cảnh giới Tiên Thiên rồi nhỉ?”
Diệp Khải gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Phương diện cảnh giới, ta cũng khá là vững vàng, nếu như đệ có điểm nào không hiểu thì có thể hỏi ta bất cứ lúc nào!”
Diệp Khải vội vàng hành lễ: “Cảm ơn Diệp Quân ca!”
Diệp Quân đi tới trước mặt Diệp Khải, vỗ vỗ lên bả vai Diệp Khải: “Huynh đệ một nhà, khách khí như vậy để làm gì?”
Nói xong, hắn bước ra khỏi cửa lớn Diệp phủ.
Diệp Khải nhìn theo bóng lưng dần xa của Diệp Quân, khẽ mỉm cười, nụ cười hơi bất lực: “Sống trong cùng một gia tộc với thiên tài như vậy, gia tộc họ Diệp may mắn chứ ta thì không!”
Dứt lời, y quay người rời đi.
…
Diệp Quân đi tới gia tộc họ Nạp Lan, vừa đến nơi đã có một ông lão ra đón tiếp!
Ông lão khẽ hành lễ với Diệp Quân: “Diệp thiếu gia, mời!”
Diệp Quân gật đầu: “Vất vả rồi!”
Ông lão cười nói: “Khách khí quá!”
Nói xong, ông ta dẫn Diệp Quân đi vào gia tộc họ Nạp Lan.
Trên đường, nha hoàn đi qua đều không kiềm chế được mà quan sát Diệp Quân!
Diệp Quân mặc trường bào màu đen, thân người thẳng tắp, góc cạnh trên gương mặt rất rõ ràng, lúc đi ung dung bình thản, phong thái không hề tầm thường.
Riêng về vẻ ngoài của Diệp Quân thì không cần phải bàn cãi!