Chương 15
Ông lão dẫn Diệp Quân đi tới trước một gian đại điện, ông ta khẽ hành lễ với Diệp Quân: “Diệp thiếu gia, mời!”
Diệp Quân cười đáp: “Vâng!”
Nói xong hắn bước vào trong đại điện.
Sau khi tiến vào đại điện, Diệp Quân nhìn thấy tộc trưởng Nạp Lan Danh của gia tộc họ Nạp Lan đang ngồi ngay vị trí đầu tiên.
Nạp Lan Danh gần bốn mươi tuổi, thân hình có hơi phát tướng.
Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân: “Ngồi đi!”
Diệp Quân gật đầu, sau đó đi sang một bên và ngồi xuống.
Nạp Lan Danh liếc nhìn Diệp Quân, trong mắt lóe lên vẻ tiếc nuối.
Một người tốt như vậy mà sao lại mất đi tu vi!
Nạp Lan Danh thầm thở dài, sau đó nói: “Tiểu Quân, chắc ngươi cũng đã đoán ra được mục đích ta gọi ngươi tới đây rồi đúng không?”
Diệp Quân gật đầu: “Chắc là vì chuyện hôn sự của ta và Tiểu Ca cô nương”.
Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân: “Hôm đó lúc đính hôn, tại sao ngươi không từ chối?”
Diệp Quân cười nói: “Tại sao phải từ chối?”
Nạp Lan Danh cau mày.
Diệp Quân khẽ cười: “Nạp Lan Ca cô nương rất xinh đẹp, là người con gái đẹp nhất mà ta từng gặp, nếu như có thể lấy được người con gái này về làm vợ thì là vinh hạnh của Diệp Quân ta!”
Ở một bên góc phòng, Nạp Lan Ca đang đọc sách khẽ mỉm cười, cô quay đầu nhìn Diệp Quân đang ngồi trong đại sảnh phía xa, sau đó tiếp tục đọc sách.
Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân, một lát sau, ông ấy thấp giọng thở dài: “Tiểu Quân, đừng trách ta nói thẳng, hôm đó ta không phản đối chuyện hôn sự của ngươi và Tiểu Ca là có hai nguyên nhân, thứ nhất, mặc dù là thiếu gia của gia tộc họ Diệp, nhưng lại không có bất cứ thói xấu nào, thứ hai, thiên phú của ngươi rất cao, tiền đồ tương lai là vô hạn, vả lại ngươi còn là học viên mà thư viện Quan Huyên tuyển thẳng! Thế nhưng…”
Nói tới đây, ông ấy đột nhiên ngưng lại, sau đó lại nói: “Ngươi biết mà, bây giờ thì khác rồi!”
Diệp Quân gật đầu: “Ta biết!”
Trong mắt Nạp Lan Danh lóe lên vẻ phức tạp: “Tiểu Quân, việc mà ta suy xét sẽ nhiều một chút! Tiểu Ca bây giờ được Phí đạo sư thu nhận làm đệ tử thân truyền, hơn nữa còn có thể chất đặc thù, con bé có tương lai vô hạn. Mà ngươi…đừng trách ta nói thẳng, ngươi đến với con bé, cách biệt giữa hai người sẽ ngày càng lớn hơn, tới cuối cùng đôi bên đều sẽ phải sống rất đau khổ”.
Diệp Quân khẽ cười: “Ta hiểu, bác muốn ta và Tiểu Ca hủy bỏ hôn ước, ta hoàn toàn hiểu”.
“Ngươi nhầm rồi!”
Nạp Lan Danh đột nhiên lắc đầu: “Ngươi hiểu sai rồi!”
Diệp Quân sững sờ.
Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân: “Nạp Lan Danh ta không phải một kẻ tiểu nhân nói lời không biết giữ lời, ta nói với ngươi những lời này không phải vì muốn ngươi thấy khó rồi rút lui mà là muốn để cho ngươi hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ! Đàn ông phải có thực lực, có thực lực thì mới có tự tin, cũng mới có tư cách đi giành lấy thứ mình muốn!”
Diệp Quân cười đáp: “Vâng!”
Nói xong hắn bước vào trong đại điện.
Sau khi tiến vào đại điện, Diệp Quân nhìn thấy tộc trưởng Nạp Lan Danh của gia tộc họ Nạp Lan đang ngồi ngay vị trí đầu tiên.
Nạp Lan Danh gần bốn mươi tuổi, thân hình có hơi phát tướng.
Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân: “Ngồi đi!”
Diệp Quân gật đầu, sau đó đi sang một bên và ngồi xuống.
Nạp Lan Danh liếc nhìn Diệp Quân, trong mắt lóe lên vẻ tiếc nuối.
Một người tốt như vậy mà sao lại mất đi tu vi!
Nạp Lan Danh thầm thở dài, sau đó nói: “Tiểu Quân, chắc ngươi cũng đã đoán ra được mục đích ta gọi ngươi tới đây rồi đúng không?”
Diệp Quân gật đầu: “Chắc là vì chuyện hôn sự của ta và Tiểu Ca cô nương”.
Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân: “Hôm đó lúc đính hôn, tại sao ngươi không từ chối?”
Diệp Quân cười nói: “Tại sao phải từ chối?”
Nạp Lan Danh cau mày.
Diệp Quân khẽ cười: “Nạp Lan Ca cô nương rất xinh đẹp, là người con gái đẹp nhất mà ta từng gặp, nếu như có thể lấy được người con gái này về làm vợ thì là vinh hạnh của Diệp Quân ta!”
Ở một bên góc phòng, Nạp Lan Ca đang đọc sách khẽ mỉm cười, cô quay đầu nhìn Diệp Quân đang ngồi trong đại sảnh phía xa, sau đó tiếp tục đọc sách.
Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân, một lát sau, ông ấy thấp giọng thở dài: “Tiểu Quân, đừng trách ta nói thẳng, hôm đó ta không phản đối chuyện hôn sự của ngươi và Tiểu Ca là có hai nguyên nhân, thứ nhất, mặc dù là thiếu gia của gia tộc họ Diệp, nhưng lại không có bất cứ thói xấu nào, thứ hai, thiên phú của ngươi rất cao, tiền đồ tương lai là vô hạn, vả lại ngươi còn là học viên mà thư viện Quan Huyên tuyển thẳng! Thế nhưng…”
Nói tới đây, ông ấy đột nhiên ngưng lại, sau đó lại nói: “Ngươi biết mà, bây giờ thì khác rồi!”
Diệp Quân gật đầu: “Ta biết!”
Trong mắt Nạp Lan Danh lóe lên vẻ phức tạp: “Tiểu Quân, việc mà ta suy xét sẽ nhiều một chút! Tiểu Ca bây giờ được Phí đạo sư thu nhận làm đệ tử thân truyền, hơn nữa còn có thể chất đặc thù, con bé có tương lai vô hạn. Mà ngươi…đừng trách ta nói thẳng, ngươi đến với con bé, cách biệt giữa hai người sẽ ngày càng lớn hơn, tới cuối cùng đôi bên đều sẽ phải sống rất đau khổ”.
Diệp Quân khẽ cười: “Ta hiểu, bác muốn ta và Tiểu Ca hủy bỏ hôn ước, ta hoàn toàn hiểu”.
“Ngươi nhầm rồi!”
Nạp Lan Danh đột nhiên lắc đầu: “Ngươi hiểu sai rồi!”
Diệp Quân sững sờ.
Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân: “Nạp Lan Danh ta không phải một kẻ tiểu nhân nói lời không biết giữ lời, ta nói với ngươi những lời này không phải vì muốn ngươi thấy khó rồi rút lui mà là muốn để cho ngươi hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ! Đàn ông phải có thực lực, có thực lực thì mới có tự tin, cũng mới có tư cách đi giành lấy thứ mình muốn!”