Chương 88.1 : Chiến đấu cùng cảm ngộ võ đạo .
Triệu Vô Cực lúc trước là dùng khí làm căn cơ , mà hắn nếu có thể thành công kết hợp lại thì lúc này chưởng pháp của hắn mới hoàn toàn là dùng ý làm căn cơ khí là phụ , tinh thần ý chí của hắn là một cái máy phát ra .
Một chưởng xuất ra , đối phương lập tức sẽ hãm sâu vào trong đó mà không thể tự kiềm chế .
Đây chính là chưởng ý sức mạnh , đối với người chưa nghiên cứu tới chưởng ý hoặc tinh thần bạc nhược chính là vô địch sát chiêu .
Triệu Vô Cực muốn lập tức trở về bế quan nghiên cứu , đáng tiếc hắn bây giờ còn có việc phải làm , giết Lan Ngọc Tự cùng Độc trưởng lão .
Suýt chút nữa quên mất , đám tạp cá Thanh Lang bang này cũng không thể bỏ qua .
Triệu Vô Cực trên người khí chất thay đổi , vô cùng lành lạnh khó gần , cả người sát ý đã không hề tỏa ra mà là trở lại trong sự khống chế của hắn .
Triệu Vô Cực đứng đấy mà lại giống như một cái phàm nhân đứng im , không hề có chút đe dọa nào .
Nhưng hai người kia đều biết ,một khi hắn động chính là sinh tử chi chiến tiếng chuông bắt đầu .
Lan Ngọc Tự bước lên phía trước mấy bước , sánh vai cùng Độc trưởng lão đối với Triệu Vô Cực hứng thú hỏi :
“ Ngươi vừa rồi là làm sao làm được ? Chả lẽ là cuốn kia mật tịch bí chiêu ? Ngươi vừa đạt được mật tịch cũng không thể nhanh như thế luyện thành đi ? ”
Lan Ngọc Tự hỏi , nhưng Triệu Vô Cực không hề có hứng thú trả lời , bởi vì người chết không cần biết nhiều chuyện như vậy .
Triệu Vô Cực lúc này sát khí không lộ , nhưng trong lòng sát ý đã động .
Hít sâu một hơi ,Triệu Vô Cực lập tức nhìn thẳng Lan Ngọc Tự . trên mặt hắn lại lập tức lấy lại vẻ tươi cười !
Lan Ngọc Tự khó hiểu , thiếu niên này tại sao lại yêu thích cười mỉm như vậy ?
Trong lúc hắn đang suy nghĩ , Triệu Vô Cực chỗ đứng lập tức có hơi gió nhẹ phát ra .
Lan Ngọc Tự lập tức lấy lại tinh thần căng thẳng nhìn vào Triệu Vô Cực , hắn biết tên thiếu niên này không đơn giản , bất cứ xem thường cùng sơ hở nào đều có thể để hắn cùng Độc trưởng lão mất mạng .
Triệu Vô Cực vẫn đứng đó , nhưng lập tức thân ảnh của hắn lại như tan vỡ ra , sau đó là biến mất !
Lan Ngọc Tự trong lòng nguy hiểm cảnh báo lập tức kéo căng , không tốt , là tàn ảnh !
Triệu Vô Cực đã sớm di chuyển khỏi vị trí đó , cái bọn hắn thấy chỉ là tàn ảnh mà hắn lưu lại mà thôi .
Xoẹt !
Triệu Vô Cực thân hình như cắt ra hư không lao tới đang đứng ở bên trái Độc trưởng lão , lập tức đánh ra một chưởng .
Chưởng này của hắn nhìn như rất bình thường không có gì lạ , nhưng Độc trưởng lão lúc này thần kinh vốn đã căng thẳng , chẳng cần biết Triệu Vô Cực là hư ý hay là thật ý cứ chặn lại hắn thế công mới là chính đạo .
Độc trưởng lão lập tức vung đao lên , một cái bạo liệt trảm hướng tới Triệu Vô Cực tay chém mạnh mà ra !
Triệu Vô Cực lúc này lại giống như đang trêu đùa hắn , lập tức rút tay lại , hắn một chưởng này chỉ là mang tính lừa dối một chưởng mà thôi không hề có chút nội công vận chuyển nào . Hắn muốn thu tay lúc nào thì thu tay lúc đó .
Triệu Vô Cực vừa thu tay , dưới chân thân pháp lại lần thứ hai phát động , hắn như là quỷ ảnh lập tức bỏ qua Độc trưởng lão xuất hiện trước mặt Lan Ngọc Tự .
Lan Ngọc Tự vô cùng tức giận, thật sự xem ta là quả hồng mềm muốn bóp lúc nào thì bóp đúng không ?
Lan Ngọc Tự lập tức đưa kiếm xuống dưới mặt đất , vận dụng thật lớn sức lực cắt chém mạnh mà lên .
Thị huyết kiếm phá - loạn vũ tiềm ảnh !
Một kiếm này của hắn dùng lực lớn vô cùng , dưới mặt đất đát đá lập tức bị hắn cuốn văng lên bắn mạnh mà ra , hắn kiếm cũng theo đó xông tới phía Triệu Vô Cực .
Triệu Vô Cực trong lòng thầm mắng một tiếng , bỉ ổi !
Đánh không lại thì bốc đất đá lên ném , ngươi cho rằng đây là trẻ con ba tuổi chơi đùa sao ?
Lan Ngọc Tự chạy theo đất đá bay loạn mà tới , kiếm của hắn giống như là mượn nhờ những viên đã này mà ở trong đó tiềm hành , chuẩn bị từ một góc độ khó tin nào đó tấn công Triệu Vô Cực .
Triệu Vô Cực đối với chiêu thức này chỉ là cười lạnh trong lòng mà thôi , dùng chiêu thức cấp thấp vậy cũng muốn đối phó với hắn đúng là nằm mơ !
Tử Hà Bất Diệt thần công lập tức vận chuyển , Triệu Vô Cực chân lập tức dẫm mạnh mặt đất .
“ Ầm ! ”
Một tiếng vang to lớn phát ra , phía dưới mặt đất hắn đứng lập tức hõm xuống một cái dấu chân trông thấy , lại có mấy cục đá lớn thuân thế từ phía dưới bay lên trước mặt hắn .
Muốn chơi ném đá đúng không ? ta cùng ngươi chơi !
Triệu Vô Cực lập tức trên tay điên cuồng đánh ra chưởng pháp , từng luông mạnh mẽ tới cực hạn sức mạnh lập tức đánh nát những viên đá này , khiến chúng biến thành những viên đá nhỏ hơn , lại giống như là ám khí bay thẳng về phía Lan Ngọc Tự mưa đá .
Lan Ngọc Tự lập tức hơi biến sắc mặt , đối phương cũng là chơi mưa đá , mà chơi so với hắn còn thuần thục .
Triệu Vô Cực to lớn mưa đá lập tức đổ ập xuống Lan Ngọc Tự , Lan Ngọc Tự một cái này tiểu màn mưa đá sao có thể cùng hắn tranh phong .
Lập tức Lan Ngọc Tự mưa đá bị Triệu Vô Cực mưa đá đánh tan , sau đó là hát vang tiến mạnh bay thẳng tới trước mặt Lan Ngọc Tự .
Lan Ngọc Tự một chiêu loạn vũ tiềm hành lập tức bị Triệu Vô Cực dùng chính thủ đoạn của hắn phá giải , không chỉ thế còn trả lại to lớn hơn lực sát thương .
Mưa đá như từng cái ám khí bay tới , Lan Ngọc Tự cũng không có nhục thân cường hoành như Triệu Vô Cực chỉ có thể múa kiếm đón đỡ mà thôi .
Hắn kiếm múa có thể gọi là giọt nước không lọt , Lan Ngọc Tự đối với khả năng múa kiếm phòng thủ của mình vô cùng hài lòng tự tin .
Triệu Vô Cực mưa đá đánh tới lập tức bị hắn đánh tan gần hết .
Lan Ngọc Tự đang ở trong lòng vì mình kiếm kĩ mà tự hào một luông cảm giác không ổn lập tức sinh ra .
Cùng hắn đánh cũng không phải chỉ có mưa đá mà còn Triệu Vô Cực nữa a , Triệu Vô Cực lúc này đang làm gì ?
Hắn lập tức phân tâm nhìn một mắt tới phía trước quan sát Triệu Vô Cực , chỉ đáng tiếc chỗ Triệu Vô Cực đứng lúc trước đâu còn thân ảnh của hắn , một cái bóng cũng không thấy .
Trong lòng nguy hiểm cảnh báo lần nữa bị kéo vang lên , Lan Ngọc Tự lập tức cảm giác được sinh tử nguy cơ gần kề .
Độc trưởng lão lúc này liền từ phía xa lao tới hét lớn :
“ Cẩn thận phía sau ! ”
Lan Ngọc Tự lúc này mới như hoàn hồn , lập tức quay người vung kiếm đâm về phía sau lưng của mình , đáng tiếc hắn vốn đang múa kiếm đỡ mưa đá , kiếm này đâm ra không chút sức lực nào .
Không chỉ như thế , bởi vị quay lưng lại mà một số viên đá tới sau đã bắn trúng lưng hắn khiến hắn lưng một mảnh máu thịt be bét .
Cố gắng gượng đau đớn phía sau , Lan Ngọc Tự cố gắng mở to mắt nhìn xem Triệu Vô Cực đang làm gì ở đâu !
Lúc này Triệu Vô Cực đã ở ngay trước mặt hắn đối với cười lạnh , trên cổ tay Triệu Vô Cực lập tức hiện lên một vòng âm dương hoàn , khí thế trên người hắn cũng lập tức thay đổi .
Lan Ngọc Tự lúc này đang bởi vì phía sau lưng đau đớn khó chịu mà cắn răng chịu đựng , lại lập tức bị Triệu Vô Cực kéo vào một cái ý cảnh khác .
Hắn chỉ cản thấy mình là một cái sinh vật nhỏ bé ở dưới đại sơn , phía trên đại sơn lập tức có một đại thủ che trời , đánh núi đá nát tan , không những thế đại thủ còn đang không ngừng hướng tới hắn chỗ bay mạnh mà tới .