Chương 88 : Chiến đấu cùng cảm ngộ võ đạo .
Triệu Vô Cực đứng trên mặt đất , thần tình lạnh nhạt tới cực hạn , trên mặt hắn không biểu hiện ra cái gì vui mừng sau khi thoát chết biểu hiện mà chỉ là đứng yên tại chỗ nhìn lấy Độc trưởng lão .
Nếu không phải hắn sớm đả thông kì kin bát mạch , có được một ngụm chân khí có thể giúp hắn hư không mượn lực , tạo điểm đặt chân sử xuất ra thân pháp giờ này hắn sống chết ra sao quả là khó nói .
Hắn vốn cũng không hề coi thường Lan Ngọc Tự cùng Độc trưởng lão , nhưng cái hắn không ngờ là Lan Ngọc Tự bị hắn ép vào đường cùng lại có thể sử dụng ra một chiêu lật bàn , để hắn phải nhảy lên cách rời mặt đất , từ đó Độc trưởng lão lập tức phối hợp đánh giết hắn .
Tình huống vừa rồi quả nhiên nguy hiểm vô cùng , nhất định không thể để bọn họ lặp lại một lần nào nữa .
Triệu Vô Cực không ngờ tới , Lan Ngọc Tự cùng Độc trưởng lão cũng là không ngờ tới .
Rõ ràng bọn hắn đã có thể chém giết Triệu Vô Cực , vậy mà hắn ở giây phút cuối cùng lại có thể một chân đạp không , vượt ra khỏi tầm khống chế của bọn họ , cũng tránh thoát luôn một kích tuyệt sát của Độc trưởng lão .
Độc trưởng lão lúc này trên mặt là ngạc nhiên , vô cùng ngạc nhiên .
Hắn biết cường giả võ lâm tu luyện tới đỉnh cao có thể ở giữa hư không mượn lực , đối với khí nắm giữ vô cùng mạnh mẽ cùng tinh tế .
Nhưng Triệu Vô Cực không phải là cường giả đỉnh cao a , hắn chỉ là một cái nhị lưu cao thủ mà thôi ! Hắn là thế nào làm được hư không mượn lực ?
Độc trưởng lão ngạc nhiên , tiếc hận ! cơ hội ngàn năm có một đã trôi qua , bây giờ muốn giết Triệu Vô Cực sẽ vô cùng khó khăn .
Hai bên bây giờ đã hiểu rõ cách thức đối phương xuất chiêu cùng thủ đoạn , chỉ sợ đánh tiếp sẽ là kéo dài chiến . đọ chính là sức bền .
Tuy hai bọn họ lấy nhiều đánh ít , lấy lớn hiếp nhỏ nhưng hai người không hề có chút tự tin vào có thể kéo chết Triệu Vô Cực .
Nhìn hắn từ lúc giao thủ đến giờ mặt không đỏ tim không đập nhanh quá mấy lần là có thể hiểu đối phương nội lực cỡ nào thuần hậu cùng dồi dào .
Ít nhất cũng làm được hồi phục vô cùng nhanh chóng , đối phương lại là tuổi trẻ , hai người bọn họ trung niên không thể cùng so sánh .
Độc trưởng lão liếc nhìn Lan Ngọc Tự , hắn chỉ là một cái khách khanh trưởng lão được Lan Ngọc Tự dùng tiền mời về hộ bang mà thôi , hắn không cần thiết vì Lan Ngọc Tự bán mạng .
Nghĩ tới đây Độc trưởng lão chiến ý lập tức giảm bớt mấy phần , sinh ý lui lại .
Nhưng nếu không chọn đúng thời cơ rút lui , hắn sợ là cũng không thể an toàn lui thân .
Không nói Triệu Vô Cực có đinh bỏ qua cho hắn hay không , mà ở trước mặt Lan Ngọc Tự rút đi hắn cũng sẽ vì đó mà căm tức .
Lan Ngọc Tự lúc này còn có thể dựa vào phối hợp cùng hắn đánh ngang tay Triệu Vô Cực . nếu hắn rút lui Lan Ngọc Tự chắc chắn phải chết .
Lúc đó Lan Ngọc Tự sợ rằng sẽ chó cùng rứt dậu , kéo theo hắn ở lại không cho rời đi cũng không chừng .
Suy nghĩ biến chuyển vô cùng nhanh , Độc trưởng lão đã có chủ ý của bản thân , hắn không còn liều lĩnh chiến đấu như lúc trước .
Lan Ngọc Tự thì khuôn mặt càng là âm trầm , một cái đối thủ to lớn vừa ở trước mặt hắn từ trong tay tử thần chạy thoát ra hắn có thể vui nổi sao ?
Đương nhiên là không ! lúc này mặt hắn đã âm trầm tới có thể nhỏ ra nước .
Hắn cũng không thể hiểu nổi vừa rồi Triệu Vô Cực là làm sao làm được , nhưng đối phương đã thoát được rồi vậy thì chiến đấu còn phải tiếp tục .
Triệu Vô Cực sẽ không bỏ qua cho hắn , hắn cũng sẽ không bỏ qua cho Triệu Vô Cực .
ở giữa hai bên chỉ có thể là một chết một còn .
Triệu Vô Cực lúc này đứng im một lúc lâu mới có thể từ trong sinh cùng tử ranh giới vui sướng đi ra ngoài .
Không phải hắn có xu hướng tự ngược , mà là ở trong khoảnh khắc đó , cả tâm thần hắn như được thăng hoa .
Thời gian như là đứng im , các giác quan của hắn như được tăng vọt cả trăm lần .
Từng đường đao vết kiếm đều bị hắn nhìn rõ mồn một , một chi tiết nhỏ cũng không hề bỏ qua .
Thần kinh của hắn giống như được tiêm vào một luồng thuốc kích thích , đối với cái chết sợ hãi kích thích , đối với tìm được đường sống trong chỗ chết kích thích .
Cảm giác tim gia tốc đập nhanh , huyết dịch trong cơ thể sôi trào . Cảm giác này , quá tuyệt diệu !
Triệu Vô Cực trước đây Thiên Địa Tinh biến chưởng sáng lập lúc , hắn vốn đặt tên vậy chính là vì muốn một chưởng có thể xoay biến thiên địa , đảo loạn càn khôn , khiến cho vật đổi sao dời bẻ cong vận mệnh quỹ tích .
Nhưng hắn đối với võ đạo lí giải quá sơ sài , tuy đọc nhiều sách nhiều bí tịch nhưng nó chỉ là lí luận suông .
Lí luận không đưa ra thực tiễn mãi mãi chỉ là lí luận mà thôi , Triệu Vô Cực chỉ có thể làm tới được là vận dụng âm nhu kình cùng cương kình tổ hợp lại sáng tạo Thiên Địa Tinh biến chưởng .
Nhưng hắn càng chiến đấu , càng cảm giác được chiến đấu ở giữa đó sinh tử tương bác cùng đối với sinh tử vui sướng ảo diệu .
Ý cảnh là gì ? La sử dụng bản thân khí , nội khí cùng khí thế tích tụ kết hợp cùng với ý chí bản thân bày ra bản thân đối với một loại nào đó cảnh vật hoặc sự việc lí giải .
Những thứ này vừa kết hợp lại lập tức có thể phát huy ra ý cảnh , lôi kéo đối thủ tinh thần trộn lẫn vào trong đó , khiến đối phương bị áp chế sau đó là ra tay đánh giết đối phương .
Áp chế mạnh yếu phải xem người sử dụng cảnh giới , đối với ý cảnh có bao nhiêu hiểu rõ cùng ý cảnh có cao minh hay không .
Triệu Vô Cực trước đây ý cảnh là già thiên tế nhật , sơ hà sụp đổ . Bởi có ý cảnh này hắn đã đánh thắng không ít nhị lưu cao thủ mạnh mẽ hơn hắn rất nhiều .
Giống như Hoàng Tông , Cát La đám người cũng bị hắn ý cảnh chèn ép .
Đáng tiếc ý cảnh của hắn tuy tốt , nhưng khí lại quá yếu , đối với ý cảnh hiểu rõ cũng là không khắc sâu .
Đầu tiên phải nói tới khí của hắn , Triệu Vô Cực sử dụng chính là cương nhu kình kết hợp , cả chưởng pháp đều dựa trên khí phát ra mà không phải dựa vào ý làm căn cơ .
Ý cảnh ý cảnh , tất nhiên dựa vào phải là ý mà không phải khí .
Triệu Vô Cực dùng khí chính là miễn cưỡng trộn lẫn trong đó vị trí , cố gắng lắm mới có thể hình thành chưởng ý mà thôi .
Mà bây giờ Triệu Vô Cực lại được một lần nữa trải nghiệm sinh tử vui sướng cùng tuyệt vọng , hắn có thể hoàn hảo suy đoán trong đó ảo diệu , lại kết hợp với già thiên tế nhật , sơn hà sụp đổ ý cảnh của bản thân để ý cảnh này đạt tới một cái tầng cao mới .
Triệu Vô Cực đã nhớ rõ cảm xúc đối với cái chết tuyệt vọng cùng sợ hãi lúc này , hắn sẽ dùng ý chí của mình vẽ lên ý cảnh , để đối thủ có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng cùng sợ hãi vô hạn đấy , đối thủ sẽ không thể nào dễ dàng mà thoát ra .