Chương 89.2 : Độc trưởng lão chết !
Lan Ngọc Tự xông tới Triệu Vô Cực đã vô cùng gần , hắn nộ hống đánh ra một quyền nhắm thẳng Triệu Vô Cực mi tâm .
Triệu Vô Cực cũng là lập tức xuất ra một chưởng , cùng hắn ngạnh kháng .
Triệu Vô Cực chưởng ý cũng là luc này ập tới , Lan Ngọc Tự lập tức cảm thấy ban thân là một cái con thỏ nhỏ bé , đang không ngừng chạy trối chết để có thể tránh ra núi đá sụp đổ cùng già thiên đại thủ kia .
Thứ đó đối với nó quá đáng sợ , như là đang muốn đòi mạng nó vậy đuổi thế nào cũng không đi , chạy thế nào cũng không thoát .
Lan Ngọc Tự vốn là ý chí cũng không quá mạnh hạn người , tinh thần lực cũng không có gì nổi bật .
Trước đây hắn còn chưa ăn cuồng bạo đan , còn có một tí ti hi vọng có thể cùng Triệu Vô Cực ý cảnh đối kháng từ đó tỉnh lại .
Nhưng ăn vào cuồng bạo đan , ý chí của hắn cùng tinh thần cảm giác của hắn lại càng là rơi mạnh , chỉ đổi lại là lực lượng cuồng bạo .
Lúc trước đã không thể thoát ra Triệu Vô Cực ý cảnh lúc này càng là không có khả năng .
Lan Ngọc Tự trên tay chưởng pháp lập có có một chút tán loan đi , khí thế cùng uy lực lập tức giản bớ hai ba phần .
Nhưng hai người chưởng quyền vẫn là thế tới không chậm lập tức giao kích mà lên .
Thiên Địa Tinh biến chưởng cùng Lan Ngọc Tự nội công ngưng tụ một quyền , ai mạnh ai yếu sẽ ở ngay trong thời khắc này thế hiện rõ ràng .
Quyền chưởng giao phong trong nháy mắt đó , ở giữa hai người trung gian giống như hình thành một cái lực trường , đất đá xung quanh đều giống như bị bon hắn lăng không nhấc lên cao nửa mét có thừa !
Nội công giao chiến , muốn biết ai thắng ai bại liền phải xem lần này rồi !
Triệu Vô Cực nội công cùng Lan Ngọc Tự nội công lại đang không ngừng giảo sát lẫn nhau muốn phân ra thắng bại .
Lan Ngọc Tự nội công đã sớm cạn kiệt , đây chính là hắn vận dụng sức mạnh sinh mệnh mình đổi lấy cùng đan dược uy lực thể hiện ra . vồn là một cái vô nguyên thủy ( nước không có nguồn )
Triệu Vô Cực thì nội công lại là dũng mãnh thiện chiến , Tử Hà Bất Diệt thần công liên tục sản sinh ra nội lực giúp hắn ở giao phong chiếm được lợi ích to lớn , giống như một cái quân đội võ trang đầy đủ còn có hậu cần bộ đội , thắng bại gần như đã có thể thấy rõ .
Hơn nữa Triệu Vô Cực lại sử dụng quyền ý ảnh hưởng tâm trí Lan Ngọc Tự , khiến hắn lúc này hoàn toàn mê man vào trong đó , trên tay quyền cũng là không quá tập trung sức mạnh có thể đánh tan .
Cho dù , Lan Ngọc Tự sử dụng bí pháp .
Cho dù hắn có cuồng bạo đan .
Cho dù hắn hơi ngưng tụ ra một tia cương kình .
Đối với Triệu Vô Cực , mặc người có bao mạnh , ta một chưởng đoạn chi .
“ Chết đi ! ” “Rống ”!
Triệu Vô Cực lần thứ hai rống to một tiếng trên tay phải của hắn lập tức nổ tung ra từng đám huyết hoa , có thể thấy được ở bên trong huyết nhục đỏ chót vô cùng kinh khủng .
Phía trên gần vai càng là từng đường từng đường rạn nứt như mạng nhện , máu tươi không ngừng từ đây chảy ra .
Triệu Vô Cực đã sử dụng Thiên Địa Tinh biến chưởng đến cực hạn hiện nay hắn có thể dùng ra , bản thân cũng chịu không nhỏ phản phệ .
Ầm !
Một tiếng nổ to lớn chợt vang lên Triệu Vô Cực cùng Lan Ngọc Tự lập tức cùng bay ngược về phía sau hai người đồng thời thổ huyết !
Chỉ có điều Triệu Vô Cực chính là một ngụm nghịch huyết mà thôi , Lan Ngọc Tự lại là không ngừng nôn ra máu , có thể thấy hắn một quyền giao phong thua đưa tới to lớn phản phệ như thế nào !
Triệu Vô Cực bay ngược mà ra trong lồng ngực khí huyết đảo loạn , lao nhanh không dứt . linh lực tứ xung hữu đột khiến hắn càng khó chịu . may mắn Triệu Vô Cực kinh mạch rộng lớn vững chắc , nếu không đã sớm bị nội công ở bên trong xông loạn mà đứt đoạn kinh mạch rồi .
Đúng lúc này , trong lòng hắn nguy hiểm cảnh báo cũng là kéo căng .
Triệu Vô Cực khóe mắt liếc nhìn , Độc trưởng lão đang hướng hắn bay ngược phương hướng xông mạnh mà tới , một đao tích súc khí thế lên tới đỉnh cao , toàn bộ nội lực của Độc trưởng lão cũng là dốc hết trong một đao này .
Đao này hắn không thể lại thất bại , đao này hắn nhất định phải giết chết Triệu Vô Cực .
Triệu Vô Cực cảm giác thật khó chịu , vừa cùng Lan Ngọc Tự giao thủ còn chưa kịp đau đớn xong liền có người vây công hắn , tuy hắn vẫn còn dư lực nhưng cảm giác uất ức là không thể tránh khỏi .
Triệu Vô Cực lập tức lạnh lùng lên , hắn bỗng nhiên uốn người một cái haui chân lập tức chạm mặt đất , kéo ra một đoạn ngắn lập tức đứng vững thân hình .
Độc trưởng lão lúc này một đao dốc hết toàn bộ công lực cũng đã xông tới :
“ Hỏa cương đao pháp - Hỏa cương đại bộc liệt mười thanh công lực ! ”
Độc trưởng lão cũng rống to một tiếng , khí thế tăng cao khí cơ khóa chặt Triệu Vô Cực . Một đao này hắn nhất định phải trảm Triệu Vô Cực .
Triệu Vô Cực cũng là trong lòng lạnh lẽo , muốn nhân cơ hội đúng không ? vậy thì ta thành toàn cho ngươi !
Triệu Vô Cực lúc nãy sử dụng tay phải sử dụng Thiên Địa Tinh biến chưởng bây giờ vẫn còn đay đớn cùng bị thương không nhẹ , lúc này đã không tiện sử dụng tiếp chưởng pháp .
Hắn cổ tay trái lập tức ngưng tụ ra một viên âm dương hoàn tiếp theo là viên thứ hai , Triệu Vô Cực cũng muốn liều mạng một kích rồi .
Thủy Thượng Phiêu thân pháp sử dụng lên , Ngũ Quỷ mật tịch bổ trợ tốc độ .
Triệu Vô Cực lập tức biến thành một làn khói tan biến trong không khí , cực tốc chạy tới trước mặt Độc trưởng lão cùng hắn rút lại khoảng cách , hai người đồng thời đánh ra công kích của bản thân .
Độc trưởng lão chính là Hỏa cương địa bộc liệt uy thế muốn nổ thiên nổ địa nổ chết Triệu Vô Cực .
Mà Triệu Vô Cực thì lại là chưởng ý già thiên tế nhật , chưởng toái sơn hà .
Lập tức Độc trưởng lão cũng không khác gì Lan Ngọc Tự bị kéo vào ý cảnh bên trong .
Độc trưởng lão vốn là người đi lại trên giang hồ nay đây mai đó , phong trần mệt mỏi là thường thấy . tinh thần hắn bởi vậy được rèn luyện chống lại mệt mỏi , trong bất tri bất giác lại mạnh mẽ lên .
Hắn đi lại trên giang hồ không cẩn thận chính là bị người lừa giết , vì vậy cũng đã sử dụng không ít âm mưu quỷ kế cùng phát sinh chiến đấu .
Mỗi lần đi qua hắn cũng là một lần lịch luyện để Độc trưởng lão tinh thần mạnh mẽ hơn một chút .
Cuối cùng những thứ này góp phần tạo thành hắn tinh thần cứng rắn hơn người thường rất nhiều .
Lan Ngọc Tự không thể chống cự lại ý cảnh nhưng hắn có thể !
Hắn dùng một thời gian mới có thể từ ý cảnh trong thoát ra ngoài , vừa thoát ra ngoài hắn là vô cùng vui mừng .
Ý cảnh thì sao ? lão tử cũng có thể ngạnh kháng ý cảnh !
Luyện được ý cảnh thì ngon lắm sao ? chẳng có tác dụng gì , lão tử vẫn là không sao hết !
Vừa ở trong lòng mừng thầm một chút , Độc trưởng lão lại ngạc nhiên phát hiện Triệu Vô Cực chưởng pháp lại biến đổi rồi .
Vốn nên cùng hắn đối cứng một chưởng lại ngay trong lúc hắn thất thần mà biến dạng , Triệu Vô Cực Thiên Địa Tinh biến chưởng lập tức nhắm thẳng vào mặt bên đao đánh mạnh mà ra .
Một chưởng này của hắn uy lực lớn vô cùng , lại chọn địa điểm là đao không có chút lực nào mặt đao , hai người nội công chốc lát giao phong .
Không như Lan Ngọc Tự nội công giao động mãnh liệt như lần trước , lần này không quá lâu lập tức phân ra được thắng bại .
Triệu Vô Cực một chưởng khí thế không giảm mang theo cả đao đánh thẳng vào ngực Độc trưởng lão .
Răng rắc !
Một tiếng gãy xương vang lên , Độc trưởng lão lập tức như diều đứt dây bay ngược , trong miệng thỏ huyết liên tục .
Hắn không giống như Lan Ngọc Tự có thể kích hoạt bí pháp , lại ăn cuồng bạo đan cùng Triệu Vô Cực đối kháng , hắn chỉ là sử dụng sức mạnh của bản thân mà thôi .
Bởi vậy lúc này hắn lập tức bị Triệu Vô Cực đán bay , cả người bị thương đau đớn khó nhịn , ngực thì càng là lõm xuống gãy xương , xương đâm vào phổi gây xuất huyết trong , Tử Hà Bất Diệt thần công âm kình lại là như một cái độc xà đang ở trong kinh mạch của hắn thoải mái phá hư .
Độc trưởng lão lúc này đã đạt tới mức đèn hết dầu tắt mức độ .
Hắn lần này bất cẩn quá rồi !
Vì sợ hãi tác dụng phụ của Cuồng bạo đan mà chần chừ không sử dụng , cuối cùng cơ hội một trảm đoạt mệnh Triệu Vô Cực cũng vừa bị hắn bỏ qua , sợ là với thương thế này hắn lành ít dữ nhiều .
Mà đan dược chữa thương bây giờ ăn vào cũng không thể nào có tác dụng nhanh như vậy được ..
Chỉ có thể ăn vào cuồng bạo đan , lợi dụng sức mạnh của Cuồng bạo đan mà ngạnh chữa thương , rồi tìm một con đường trốn mà thôi .
Hắn có nén nhịn cả người đau đớn , kinh mạch thì như muốn nứt toác đứt từng khúc , lập tức đưa tay đi lấy cái kia bình ngọc .
Trong mắt Triệu Vô Cực thì hắn chính là chuẩn bị dùng Cuồng bạo đan liều mạng mà không phải là bỏ chạy , hắn lập tức rống to một tiếng :
“ Tiểu Hoàng ! ”
Đất đá nứt ra , Tiểu Hoàng lập tức xuất hiện như một cái lành nghề thích khách .
Lúc trốn tránh cả người nó khí tức thu lại vô cùng nhuần nhuyễn , gần như không ai có thể phát hiện ra ..
Chỉ có Triệu Vô Cực có khế ước cùng nó mới có thể mơ hồ cảm thấy được nó ở đâu .
Tiểu Hoàng vốn phục kích đã lâu chờ đợi chính là thời khắc ngàn năm có một này .
Từ trong túi không gian của nó một cái chủy thủ lập tức được lấy ra .
Tiểu Hoàng thành danh tuyệt kĩ - đâm cúc !
Tiểu Hoàng hai mắt híp lại vô cùng hèn mọn bỉ ổi lập tức đối với đã không còn sức kháng cự Độc trưởng lão đâm tới .
“ Rống ”!
Độc trưởng lão lập tức cảm nhận được chỗ đó của mình đau đớn vô cùng , cảm giác bị đục thủng cùng một thứ cứng rắn và dài đâm vào vừa đau đớn lại có lẫn lộn một chút khoái cảm khiến hắn không thể tin vào chính bản thân mình cảm nhận !
hắn lúc này chỉ cảm thấy bản thân tự tôn giống như lập tức mất đi , hắn cầu nguyện cho đau đớn này có thể khiến hắn ngay lập tức ngất đi để không cần nhìn thấy thế nhân cười vào mặt hắn .
Độc trưởng lão ngươi đã bị một con chuột bạo cúc !
Hắn , một cái nhị lưu cao thủ lại bị một con chuột bạo cúc !
Những ý nghĩ này điên cuồng nảy mầm trong lòng hắn , Độc trưởng lão cả người xụi lơ , cảm thấy sinh không thể luyến , sống không hề có một chút ý nghĩa nào nữa rồi !
Tiểu Hoàng lần này cũng không hề thu tay , lập tức rút ra chủy thủ lại vòng một vòng nhanh nhẹn hướng Độc trưởng lão cổ họng đâm tới .
Phốc !
Không hề có chút cản trở nào , Độc trưởng lão lập tức bị Tiểu Hoàng một chủy thủ đòi mạng , giống như nguyện vọng của hắn kết thúc mọi thứ để hắn không phải chịu nỗi sỉ nhục này !