Chương 90 : Thanh Lang bang kết thúc !
Độc trưởng lão vừa chết , trận chiến này gần như đã không có biến số gì có thể xảy ra nữa rồi .
Lan Ngọc Tự cùng Độc trưởng lão vây công Triệu Vô Cực còn chưa thể đánh bại hắn huống hồ là một cái dầu hết đèn tắt Lan Ngọc Tự .
Bên ngoài mọi người bắt đầu nghị luận sôi nổi .
“ Thanh Lang bang lần này thực sự xong , bọn họ vị kia Độc trưởng lão đã bị cái kia con chuột chém giết , một mình Lan bang chủ không thể nào là cái này Triệu thiếu niên đối thủ , một khi Thanh Lang bang ngã xuống không biết cái nào bang hội sẽ lại nhân cơ hội này trở thành Thiên Giang thành đệ nhất bang hội a ? ”
“ Có thể là Hắc cẩu bang đi . Bang này trước đây bị Hắc Kình bang cùng Thanh Lang bang chèn ép đến không thở nổi nhưng thực lực cũng không tệ , lần này chính là bọn họ cơ hội đổi đời ! Ta có chút khó hiểu , lần trước Triệu Vô Cực là vì cứu Trang gia đại tiểu thư mới tấn công Hắc Kình bang lần này hắn cũng không cùng Thanh Lang bang có cái gì thù a , sao phải cùng Thanh Lang bang đánh sống đánh chết làm gì ? ”
“ Có thể là trong này có uẩn khúc đi , ngươi không thấy Thanh Lang bang vừa chiêu mộ được hai cái trưởng lão nhưng hôm nay xuất chiến chỉ có một vị duy nhất à ? Một người nữa ta đoán chừng tám chính thành là trêu chọc Triệu Vô Cực bị hắn giết , sau đó Triệu Vô Cực lại đổ cơn tức giận lên đầu Thanh Lang bang ! ”
“ Nói như thế tên Triệu thiếu niên này là một cái thị huyết hiếu sát người sao ? Thật đáng sợ ! Hắn mỗi lần ra tay đều là việc lớn ! đồ bang diệt tộc việc này không chừng làm nhiều đều sẽ quen tay , chúng ta tốt nhất nên về nhà hảo hảo răn dạy đám tuổi trẻ thanh niên không nên đi trêu chọc hắn miễn cho hắn nổi điên đi diệt tộc chúng ta ! ”
“ Đúng vậy đúng vậy a ! Lại nói các ngươi xem tên họ Triệu thiếu niên kia có bao nhiêu lãnh khốc a , Lan Ngọc đại tiểu thư xinh đẹp như thế hắn cũng không thèm nhìn một mắt . nói giết liền giết ! nếu là ta , ta nhất định đưa về nhà hảo hảo cùng nàng tâm sự ! ” Một cái hèn mọn người cười nói .
Một người quen của hắn lập tức ở phía xa nói vọng lại :
“ Hầu tử , ngươi sắc tâm quá nặng a , cẩn thận chết trên bụng đàn bà , Ha ha ! ”
Tên này gọi là hầu tử lập tức bĩu môi , ngươi quan tâm thật nhiều chuyện quản lão tử cái rắm .
Một người thì là giống như gặp cái gì cực kì thú vị chuyện lập tức hét to nói :
“ Ta biết con chuột kia , lần trước nó ở Hắc Kình bang cũng là như thế đánh lén một cái tên là Cát La cao thủ , tên Cát La kia còn tự xưng đến từ Thần Điện cái gì đó . Hắn cũng không phải là cái gì yếu đuối hạng người nhưng cuối cùng vẫn là bị Triệu Vô Cực đánh giết . trận chiến đó đúng thật là xem vô cùng sảng khoái ! ”
“ Từ lúc nào chuột đều lợi hại như vậy , ta cảm thấy cũng nên trở về nuôi một con chuột sủng vật . Không chừng ngày nào đó nó cũng có thể cùng lão hổ so chiêu rồi ! ”
Một người bĩu môi nói :
“ Một đám ngốc bức , trước đây ta còn nghi ngờ nhưng bây giờ chắc chắn vô cùng , con chuột này chính là yêu thú . Chỉ có điều chuột chủng loại ở trong yêu thú cũng là loại nhỏ yếu nhất , nó thì càng lại là nhỏ yếu . Nếu không phải tốc độ nhanh , một cái phàm nhân cũng có thể giết chết nó ! ”
“ Thật là yêu thú sao ! Trời , ta lần đầu tiên thấy yêu thú a , nhìn con chuột kia chạy tặc nhanh , thế lão hổ , mãnh lang còn mạnh tới mức nào a . Rừng rậm thật nguy hiểm , may mắn ta trước giờ không hề có việc phải vào bên kia ! ”
Một góc không đáng chú ý , Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải hòa thượng chính là đang xem cuộc chiến , Từ Tiểu Bạch cười nói :
“ Lúc trước ta cũng đã cảm nhận qua cảnh giới của Triệu công tử , đối phương so với ta cũng không mạnh bao nhiêu , không ngờ chiến lực lại kinh khủng như vậy ! Lần này chúng ta cùng hành động an toàn lại có thêm đảm bảo ! ”
Độ Hải cũng nói :
“ Đúng vậy , hắn có thể ứng phó cuồng bạo trạng thái Lan bang chủ lại liên tiếp đánh giết Độc trưởng lão cũng là nằm ngoài ý liệu của ta . Đổi lại là ta trong vị trí đó cũng không thể dễ dàng đánh bại một trong hai người bọn họ chứ đừng nói đánh giết . ”
“ Độ Hải , ngươi biết cái nào Triệu gia gia tộc có thể đào tạo ra cường giả như vậy sao ? ”
“ Bần tăng kiến thức hạn hẹp , đối chiếu với khu vực của chúng ta hiện nay , sợ là cũng không gia tộc nào làm được . Nếu thật là có cũng bởi vì hắn bản thân đã là ngàn năm khó gặp thiên tài võ đạo , nếu không là chuyện không thể nào ! ”
Độ Hải khẳng định chắc chắn như vậy Từ Tiểu Bạch đối với Triệu Vô Cực càng là hiếu kì . Tuy hắn vốn không định dò la tin tức Triệu Vô Cực , anh hùng không hỏi xuất thân nhưng đứng trước một người mạnh mẽ như thế hắn càng muốn xem là gia tộc nào mới có thể đào tạo ra được , so với bon hắn Từ gia còn trâu bò !
Hai người câu tới câu lui vui vẻ trò chuyện , cảm giác được vô cùng nhàn nhã vui vẻ .
Mọi người ở ngoài nghị luận , Triệu Vô Cực thì đang lạnh lùng nhìn về phía Lan Ngọc Tự .
Lan Ngọc Tự vốn tưởng rằng bản thân công lực vượt qua nhị lưu cao thủ đạt chuẩn nhất lưu cao thủ liền có thể dễ dàng đánh bại Triệu Vô Cực .
Không ngờ hắn vẫn là quá xem thường thiếu niên này . Triệu Vô Cực lúc trước tới giờ cùng hắn đánh vẫn là chưa xuất hết lực , bản thân hắn lại còn ngây thơ cho rằng hắn cho dù không có kiếm cũng có thể đè Triệu Vô Cực lên đánh .
Hắn nhìn về phía xa , kiếm của hắn nằm cách hắn một khoảng không ngắn .
Nhưng hắn có thể đi tới lấy được thanh kiếm kia sao ? Triệu Vô Cực sẽ cho hắn thời gian cầm lên kiếm sao ?
Triệu Vô Cực nhìn qua chính là lạnh lùng lại tỉnh táo hạng người , hắn đã không ngại cho thú nuôi đánh lén thì hắn cũng sẽ không giảng đạo lí giang hồ cái gì mà người ngã không truy đánh .
Chính bản thân bọn họ cũng đã không coi giang hồ quy củ ra gì lập tức lên là vây công lại là lấy lớn hiếp nhỏ .
Bởi vậy nếu Triệu Vô Cực có ngăn cản hắn cầm lại kiếm hắn cũng sẽ không cảm thấy cái gì bất ngờ . đi lại trên giang hồ chính là muốn chuẩn bị trả giá , người muốn sống được lâu phải là thông minh hạng người , lại không bị quy củ ước thúc .
Lan Ngọc Tự ho khan một cái , nôn ra một ngụm máu tươi . Hắn vốn chính là bị trọng thương sắp chết , sau đó kích thích bí pháp lại ăn vào cuồng bạo đan , hai thứ này đều là đang ở thiêu đốt sinh mệnh lực của hắn .
Sinh mệnh vốn không còn nhiều Lan Ngọc Tự lại là bị hai bút cùng vẽ , mỗi hơi thở trôi qua hắn đều đang cảm giác được mình đối với cuộc sống này , với thế giới này ngày càng xa vời .
Vừa cùng Triệu Vô Cực đối chưởng một chiêu , hắn đã sức cùng lực kiệt , khí lực hao hết .
Hắn lúc này chỉ có thể nằm trên mặt đất thoi thóp thở , cảm nhận sinh mệnh đang không ngừng trôi đi .