Chương 90.1 : Thanh Lang bang kết thúc !
Lan Ngọc Tự đưa mắt nhìn về còn đứng trân trân ở đó Lan Vô Đạo , trong lòng buồn bực .
Ngươi chạy nhanh đi a , còn đứng lăng ra đấy làm gì ? Sử dụng mật đạo lập tức bỏ chạy a ! có thể thôi mà cũng không hiểu sao ? ngươi không thể phán đoán được tình hình hiện tại sao ?
Đứng đấy chờ Triệu Vô Cực lên tới giết ngươi sao ? đứa con ngu ngốc này , sao ta lại có thể sinh ra một đứa ngu ngốc như vậy chứ ? Đáng tiếc Ngọc nhi thông minh lại hiểu thuận , không ngờ cũng bị chết trong tay Triệu Vô Cực !
Trong lòng mắng to cùng thầm hận nhưng hắn đã vô lực không thể nói gì thêm , chỉ có thể cố gắng đưa mắt nhìn về phía xác chết Lan ngọc nằm ở đấy , thở dài một hơi .
Cuồng bạo đan cùng bí pháp kích thích gia tốc gấp đôi sinh mệnh của hắn trôi đi , hắn lúc này đây cảm nhận được cái chết đã đến thật gần , thật gần .
Triệu Vô Cực cũng không vội vã nữa , hắn cảm giác được Lan Ngọc Tự đã thật sự muốn chơi xong , lần này hắn không thể vẩy thêm cái gì bọt nước .
Cuồng bạo đan dược lực mạnh mẽ nhưng không phải là muốn ăn liền ăn đơn giản như vậy , phải có trả giá .
Mà Lan Ngọc Tự đang vì trả giá cho thứ này mà nằm thoi thóp trên mặt đất .
Hắn cơ thể từ phồng lên lại bắt đầu xẹp xuống , cơ bắp bắt đầu nhỏ lại .
Trên mặt hắn thì không hề nhìn thấy một chút huyết sắc , tái nhợt vô cùng , giống như là một cái xác chết vậy .
Hắn trên người cơ bắp đang dùng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được héo rút đi , trên da dẻ bắt đầu có những vết nứt hình chân chim , mái tóc hắn bắt đầu từ màu đen chuyển sang ám bạc , là ám bạc hôi bại mà không phải tóc bạc chính gốc . cả người sinh cơ trôi đi tốc độ vô cùng nhanh .
Chỉ một lát sau , Lan Ngọc Tự đã biến thành một cái lão nhân , trên da đầy đốm đồi mồi , cơ thể bắt đầu tỏa ra tử khí . Hắn giống như là không cam lòng , có việc còn làm không xong , cố gắng động động một chút đầu ngón tay .
Nhưng đấy cũng là hành động cuối cùng Lan Ngọc Tự có thể làm , cơ thể hắn lập tức im ắng lại , khí tức đoạn tuyệt . Lan Ngọc Tự lúc này chính thức chết đi , Thanh Lang bang bang chủ uy phong lẫm lẫm bao lâu nay cuối cùng bị Triệu Vô Cực giết chết , chết trong tay một cái không quá nổi danh thiếu niên .
Nhân sinh của hắn mấy chục năm phong quang , chấm hết . Thanh Lang bang từ đây cũng được đặt dấu chấm tròn .
Triệu Vô Cực lấy ra một căn phi châm , nội công vận chuyển lập tức dùng Niêm Hoa Chỉ bắn thẳng tới Lan Vô Đạo .
Lan Vô Đạo tuy là tam lưu cao thủ nhưng kinh nghiệm đối địch không nhiều , Triệu Vô Cực lại là nhị lưu cao thủ hàng đầu , phi châm tốc độ lại là nhanh như thiểm điện lập tức phá không bay tới nhắm thẳng hắn mi tâm .
Không hề biết tránh né , Lan Vô Đạo lập tức bị phi châm bắn trúng .
Phốc !
Mi tâm bỗng nhiên mát lạnh , Lan Vô Đạo lập tức ngã xuống , Thanh Lang bang cuối cùng hỏa chủng thiếu bang chủ ngã xuống .
Mọi người Thanh Lang bang bang chúng tâm đều lạnh . Lúc này bọn hắn nên làm gì đây ?
Đánh ? đương nhiên đánh không lại Triệu Vô Cực . Bang chủ cùng Độc trưởng lão vây công còn không làm gì được hắn đừng nói là bọn hắn đám này tạp ngư .
Trên đất còn nằm không ít tam lưu cao thủ tiểu thủ lĩnh chính là tấm gương cho bọn họ .
Chạy ? có thể ! nhân lúc này mỗi người mỗi hướng bỏ chạy , cho dù Triệu Vô Cực khinh công cao tới đâu hắn cũng không thể một lúc giết chết nhiều người như vậy .
Một cái người trong đó thất hồn lạc phách nói :
“ Xong , lần này thật sự xong . Bang chủ đã chết , chúng ta làm sao có thể là đối thủ của hắn a . Hắn không phải người , hắn là ác ma ! ta đang mơ , đúng vậy ta đang mơ , đây không thể là sự thật ! ”
Tên này bang chúng vốn vô cùng tin tưởng vào Thanh Lang bang sức mạnh cùng bang chủ võ dũng . hắn không tin trên đời này có ai có thể đánh bại bang chủ .
Thế mà hôm nay bang chủ cùng Độc trưởng lão vây côn tên kia thiếu niên lại bị hắn giết ngược lại một cái , hiện thực hung hăng đánh vào mặt hắn một cái , khiến hắn không thể chấp nhận được , muốn dùng giấc mơ làm giải thích đánh lừa mình .
Một số người thông minh lặng lẽ bắt đầu di chuyển bước chân rời đi tới gần cổng , bất kì biến cố nào xảy ra bọn hắn cũng sẽ là người đầu tiên chạy ra Thanh Lang bang .
Triệu Vô Cực hít sâu một hơi , ngay sau đó thân hình hắn như một mũi tên lao về phía Thanh Lang bang bang chúng .
Thanh Lang bang trụ cột mối nguy hại đã xử lí xong xuôi , chỉ còn lại đám tạp ngư này , giết một cái tính một cái tránh cho sau này còn có tên đứng ra nhảy nhót .
Triệu Vô Cực ánh mắt cực kì sắc bén quét qua đám Thanh Lang bang bang chúng , hắn lập tức phát hiện ra ở trong đó có lẫn vài tên tam lưu cao thủ .
Những tên này là mối họa tiềm tàng to lớn hơn nhiều so với phàm nhân , Triệu Vô Cực hướng tới những người này giết tới , chỉ cần là trên đường gặp phải người đều lập tức một trảo xuyên sọ .
Thanh Lang bang lúc này không còn ai có thể ngăn cản hắn sát lục , nơi hắn đi tới mọi người hoảng hốt bỏ chạy trong vô vọng , nơi hắn đi qua xác chết nằm ngổn ngang một mảnh , máy chảy thành sông thây chất đầy đồng chính là hình ảnh của Thanh Lang bang lúc này .
Triệu Vô Cực chuyên môn chon tuyến đường đuổi theo những tên tam lưu cao thủ này , chẳng mấy chốc hắn đã giết sạch tất cả những tên tam lưu cao thủ này .
Triệu Vô Cực vừa điên cuồng vung trảo , vừa di chuyển cực kì nhanh nhạy , hắn có chút thở dốc .
Triệu Vô Cực không nhớ rõ bản thân đã giết bao nhiêu người , hắn chỉ biết bản thân không ngừng dùng Thủy Thượng Phiêu thân pháp di chuyển không ngừng vung tay lên , mỗi lần như thế đều sẽ có một cái nhân mạng ở trong tay hắn vẫn lạc .
Ẩm huyết thủ sáo sớm đã ướt nhẹp một mảnh máu cùng màu trắng óc , Triệu Vô Cực cũng lười hất rơi đi những thứ này bởi hắn giết chóc còn không có kết thúc .
Lấy Triệu Vô Cực thân thể cường đại mà cũng có chút mệt mỏi ăn không tiêu , có thể tưởng tượng ra tràng đồ sát này có bao nhiêu máu tanh bao nhiêu kinh khủng .
Thanh Lang bang bây giờ giống như là một cái địa ngục trần gian .
Triệu Vô Cực ngừng lại , tạm dừng giết chóc !
Không phải vì hắn quá mệt mà là hắn xung quanh đã không còn một ai để cho hắn giết .
Nên chết thì chết , nên chạy thì chạy . Xung quanh một mảnh hoang tàn , thê lương .
Máu ở khắp nơi đều có thể thấy . Triệu Vô Cực nhìn xuống đôi tay của mình , hắn nên dừng lại sao ?
Không đúng , còn có một nơi quan trọng cần phải xử lí !
Triệu Vô Cực hướng Thanh Lang bang bên trong nhanh chân chạy vào lập tức trông thấy một tên hạ nhân . Hắn bắt lấy người này hỏi :
“ Gia quyến của Lan bang chủ các ngươi ở đâu ? ”
Tên này gia nhân run lên , hắn tuy là gia nhân nhưng lập tức hiểu rõ Triệu Vô Cực chủ ý . Triệu Vô Cực đây là muốn đuổi tận giết tuyệt không chừa một ai , cho dù là nữ nhân hắn cũng sẽ không buông tha .
Triệu Vô Cực trước đây mềm yếu hẳn là sẽ không làm đến tột cùng truy sát như thế , nhưng giang hồ đã dạy cho hắn rất nhiều điều .
Không thể có một chút từ bi tâm lí với đối thủ cùng đặt may mắn suy nghĩ các cược đối phương âm u tính cách .
Hắn biết Lan Ngọc Tự nữ nhân cũng không có cái gì cao thủ hạng người , càng là không vào giang hồ .
Các nàng chỉ là phàm nhân một cái , vô cùng phổ thông .
Nhưng ai biết hôm nay hắn không giết các nàng , ngày mai các nàng có phải ôm thù giết chồng gia nhập một cái ma môn tà phái , tu luyện thần công đại thành trở lại trả thù hắn hay không .