Chương 93.2 : Chuẩn bị xuất hành !
Trang Huơng Nhi nhìn được thích thú vô cùng , không ngờ Triệu Vô Cực lại biết nhiều trò hay đến như vậy .
Nàng cũng muốn thử một chút liền tranh lấy cầu từ Triệu Vô Cực , bắt đầu tâng đá lên .
Đáng tiếc nàng kĩ thuật quá cặn bã liền không tới hai ba cái liền bị rơi xuống trên đất mà không giống Triệu Vô Cực có thể thoải mái vô cùng tâng lên liên tục .
Trang Huơng Nhi có chút ủ rũ , nàng quá vô dụng .
Triệu Vô Cực cười nhìn nàng nói :
“ cái này không phải lập tức là có thể quen thuộc cùng chơi được ngay , ngươi cần phải trải qua luyện tập rất nhiều mới có thể điều khiển được nó . trò chơi này vốn là một cái vận động trò chơi , tốn sức nhưng hết sức vui vẻ thoải mái .
Chơi nhiều có thể tăng cao sức phối hợp cơ thể cùng khả năng phản ứng , ngươi chỉ cần nhớ kĩ mấy cái động tác ta dạy ngươi , luyện khoảng một tuần liền có thể thoải mái chơi được rồi ! ”
Triệu Vô Cực khích lệ nàng một chút , Trang Huơng Nhi qua dễ dàng ủ rũ , nên khuyến khích khen ngợi nàng một chút mới là chính đạo .
Quả nhiên Trang Huơng Nhi nghe vậy cũng bớt đi phần nào , Triệu Vô Cực thiên tài như vậy nhân vật còn mất thời gian luyện tập mới có thể chơi tốt được , nàng mới chơi sao có thể lập tức tốt ngay .
Chắc chắn là cần luyện tập , nàng từ trong tay Triệu Vô Cực tiếp lấy quả cầu , vô cùng cẩn thận cất đi .
Triệu Vô Cực nhìn nàng , thở ra một hơi . Coi như là dỗ thành công cái này tiểu công chúa .
Hắn nhìn trời một chút , cũng đã tối , có thể trở về ăn đại tiệc được rồi .
Triệu Vô Cực quay lại nhìn nàng nói :
“ ta muốn trở về rồi , tối nay nhà ngươi mở tiệc , không ngại thì cũng tới tham gia một chút ? ”
Trang Huơng Nhi cúi đầu suy nghĩ , qua tiếp xúc nàng cũng bớt đi phần nào sợ Triệu Vô Cực , nhưng muốn cùng hắn ngồi cùng bàn ăn cơm , còn phải xem nàng có đủ can đảm hay không .
Nàng liếc nhìn Triệu Vô Cực , nhìn hắn khuôn mặt đẹp trai cùng nụ cười tỏa nắng , trong lòng suy nghĩ : Hắn cũng không quá xấu a , đẹp trai như vậy hẳn không thể là người xấu chứ ? hắn còn cứu tỷ muội ta đây ! ta có phải là đối với hắn quá thành kiến rồi không ?
Chần chờ một chút , nàng cắn răng quyết định :
“ Tối ta sẽ tham gia ! ”
Triệu Vô Cực mỉm cười hướng nàng lắc lắc tay tạm biệt , hướng ngoại viện đi tới .
Hắn muốn về tắm rửa một lần , sau đó dự tiệc .
Buổi tối , Trang gia phòng khách .
Cả nhà bốn người cùng Triệu Vô Cực đều đang ở đây ăn cơm hết sức ấm cúng .
Trên bàn ăn tiếng cười một mảnh liên tiếp truyền tới .
Trang Đại Nghĩa thời gian này phong quan vô cùng , gia tộc kinh tế không ngừng tăng cao , buôn bán cũng là càng ngày càng lớn , hắn có chút đếm tiền đếm bong gân ý tứ .
Bởi vậy hắn bây giờ lúc nào trên mặt cũng là một nụ cười ha ha bộ dáng , xuân phong đắc ý vô cùng .
Triệu Vô Cực cùng bọn hắn trò chuyện một lúc liền nói ra ý chính :
“ Trang thúc , thời gian tới ta muốn cùng bằng hữu đi tới Thiếu Vân Sơn du lịch một chút , có thể là một hoặc hai tháng mới trở về ! ”
Trang Đại Nghĩa nụ cười trên mặt cứng lại một chút , Triệu Vô Cực lúc này chính là nhà hắn thủ hộ thần , nếu Triệu Vô Cực rời khỏi tình thế sẽ có chút khó khăn .
Gia tộc đang trên đà phát triển , hắn không muốn ra cái gì yêu thiêu thân , hắn chỉ cần bình tĩnh lớn mạnh hăn gia tộc mà thôi .
Triệu Vô Cực nếu một đi không trở lại , những phong quang này của hắn cũng sẽ biến mất , như là một giấc mộng mà thôi , tỉnh lại cái gì cũng không còn .
Triệu Vô Cực đi Thiếu Vân Sơn nếu có chuyện gì xảy ra , hắn lại càng thảm . Triệu Vô Cực không trở lại người khác sẽ còn ngại danh tiếng hắn mà không đối với Trang gia ra tay , sợ Triệu Vô Cực ngày nào đó trở về trả thù . nhưng Triệu Vô Cực nếu xảy ra chuyện gì , không ít người muốn lao vào ăn tươi nuốt sống Trang gia của hắn .
Một cái mới nổi gia tộc mà thôi , căn cơ nông cạn muốn thôn tính rất dễ dàng .
Ngược lại hắn lại có hai cái con gái nhan sắc cũng không tệ , tiện thể thu vào phòng chính là .
Nhưng Trang Đại Nghĩa dám cản Triệu Vô Cực sao ? hắn không dám .
Hắn cản có tác dụng sao ? không có tác dụng .
Triệu Vô Cực sẽ nghe hắn khuyên can mà không rời đi sao ? sẽ không hề .
Hắn bây giờ là ở thế bị động , Triệu Vô Cực ở thế chủ động .
Trang Đại Nghĩa lập tức cố nặn ra một nụ cười nói :
“ không biết Triệu hiền chất sao lại tự nhiên cần phải tới nơi xa xôi nguy hiểm giữa rừng núi đó làm gì ? ”
Triệu Vô Cực không muốn cùng hắn tiết lộ quá nhiều liền nói :
“ Du lịch một chút mà thôi , như thế mới có lợi cho ta tu hành . Trang thúc thúc không cần quá lo lắng , ta đi sẽ còn trở về , chỉ là chưa biết hết một hay hai tháng mà thôi ! ”
Trang Đại Nghĩa lúc này cũng cười làm lành nói :
“ Được , thiếu niên nên ra ngoài ngắm nhìn trời đất một chút mới có thể mở rộng tầm mắt , hiền chất có cần ta giúp ngươi chuẩn bị gì không ? à đúng rồi , số đồ vật ngươi dặn ta mua ta đã mua đầy đủ , một cái tiểu kho hàng ! những đồ vật linh tinh này thật sự có tác dụng sao ? Hiền chất mang theo được nhiều như vậy sao ? ”
Triệu Vô Cực liếc hắn một chút nói :
“ Tất nhiên có công dụng , ta đã có sẵn ý định sử dụng chúng nó thúc thúc không cần quan tâm mà mệt lòng , ta cũng có thể mang theo . Lần này ra ngoài không cần phiền thêm thúc thúc bất cứ việc gì nữa , ngày mai ta lập tức lên đường , ta đã có hẹn cùng bằng hữu rồi ! ”
Trang Đại Nghĩa lúc này có chút thất lạc nói :
“ được , nếu hiền chất đã muốn ra ngoài du lịch vậy thúc thúc không thể làm gì hơn nữa là chúc cho hiền chất thuận buồm xuôi gió , mọi sự như ý ! nào , cạn chén ! ”
Triệu Vô Cực cũng nâng lên chén rượu , ngấp một ngụm nhỏ . hắn đối với rượu ở thế giới này không quá xem trọng , bởi vậy không uống nhiều .
Ăn uống xong xuôi , Trang Huyền Nhi lại đưa Triệu Vô Cực trở về phòng .
Nàng lúc này cùng Triệu Vô Cực rải bước dưới mái hiên , ánh đèn lòng dịu dịu rọi bóng lên khuôn mặt của nàng khiến nàng trở nên có chút lung linh huyền ảo .
Triệu Vô Cực lúc này bỗng nhiên mở miệng nói :
“ Trăng hôm nay khá tròn a , hẳn là sắp tới rằm ! ”
Trang Huyền Nhi nhìn một chút bầu trời nói :
“ Đúng vậy , mấy ngày nữa là rằm rồi ! ”
Nàng có chút lưỡng lự , vẫn là mở miệng hỏi ;
“ Triệu công tử ngươi muốn đi sao ? ”
Triệu Vô Cực tiếp tục bước đi nói :
“ ngươi nghĩ nhiều , ta là đơn thuần đi du lịch mà thôi . ta nếu muốn đi không cần viện lí do này nọ hoặc âm thầm rời đi như thế ! xong việc ta sẽ trở lại , đến lúc đó mới có thể tính tiếp vấn đề tiếp theo ! ”
Trang Huyền Nhi thở ra một hơi , không trực tiếp đi là tốt rồi . gần đây nàng tiếp nhận một số sự vụ của gia tộc mới hiểu rõ , Triệu Vô Cực đối với gia tộc nàng tầm quan trọng .
Không có hắn làm chỗ dựa , nào có nhiều lợi ích như vậy cho cha nàng cùng nàng đi tranh thủ .
Không có hắn sẽ chả ai thèm quan tâm một cái tiểu gia tộc như Trang gia .
Triệu Vô Cực chính là một cái kim quy tế , nhưng vô cùng khó bắt được .
Nàng cũng có chút hiểu lấy bản thân . Người như Triệu Vô Cực muốn dạng gì nữ nhân không được ? nàng có thể cũng những cái kia xuất thân đại danh môn khuê tú so sánh cùng sao ?
Nghĩ đến đây nàng cũng có chút tự ti , nhưng nàng rất nhanh liền vui vẻ lên bởi vì nàng biết , tuy nàng không thể trở thành cái gì của Triệu Vô Cực , nhưng ít nhất hai người lúc này là bằng hữu .
Một ngày Trang gia gặp đại họa lâm đầu , Triệu Vô Cực nếu biết sẽ không khoanh tay đứng nhìn . Nếu hắn không biết , sau này cũng sẽ trở lại trả thù cho Trang gia , cho nàng một cái công đạo .
Như thế , nàng còn muốn gì hơn được nữa ?
Trang Huyền Nhi đi ra ngoài , gặp gỡ nhiều , cũng dần trở nên thông minh cùng hiện thực .
Nàng biết nên như thế nào đi đối xử với Triệu Vô Cực . Chỉ đáng tiếc cha nàng , vẫn ôm ảo tưởng dùng nàng trói buộc Triệu Vô Cực .
Hẳn là cha nàng đối với nàng sắc đẹp quá tự tin mù quáng đi , hoặc là hắn ngu ngốc không nghĩ ra điều này .
Dù sao , cái nào đối với nàng cũng không quan trọng , nàng rất thưởng thức lúc này cùng Triệu Vô Cực sánh vai rải bước đi , thật nhẹ nhàng êm dịu .
Rất nhanh thì đã tới phòng của Triệu Vô Cực , hai người dừng lại .
Trang Huyền Nhi lúc này mặt hơi đỏ lên , trên má xuất hiện hai áng mây hồng .
Nàng nhớ lại chuyện lần trước , Triệu Vô Cực đối với nàng lên một chút bài giảng .
Triệu Vô Cực lúc này quay người lại đối với nàng cười xấu xa nói :
“ hôm nay lão sư có bài giảng , có muốn vào học một chút hay không ? ”
Trang Huyền Nhi hơi lưỡng lự một chút , cuối cùng hai mắt nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt Triệu Vô Cực , hai má càng ngày càng hồng thấu .
Cuối cùng nàng vô cùng nhẹ nhàng gật đầu một cái , cửa phòng mở ra , hai bóng người biến mất trong đêm tối tĩnh mịch !