Chương 93.1 : Chuẩn bị xuất hành !
Hắn cũng không chủ tâm đi hù nàng mà là thói quen thân thể di chuyển không để lại tiếng động mà thôi . vì vậy sự xuất hiện của hắn mới khiến nàng bất ngờ tới như vậy .
Trang Huơng Nhi vốn còn đang định phát tiết một chút lửa giận , ai ngờ vừa quay mặt lại liền thấy là Triệu Vô Cực , nàng sắc mặt từ tái nhợt liền biến thành không còn giọt máu .
Triệu Vô Cực vốn trong lời nói của tỷ tỷ nàng cùng phụ thân nàng là một người tốt , nhưng Trang Huơng Nhi không cảm thấy hắn tốt chỗ nào .
Ngược lại người này rất đáng sợ , giết người như nghóe .
Hôm đó chính mắt nàng nhìn thấy hắn giết sơn tặc , mỗi lần vung tay lên chính là xuyên thấu sọ não người , mỗi lần vung tay chính là một cái nhân mạng .
Nàng đối với hắn từ đó liền sợ hãi , không dám cùng đối mặt .
Trong suy nghĩ của nàng , bị sơn tặc bắt cũng không có bao nhiêu đáng sợ , so với Triệu Vô Cực giết người không nháy mắt thủ đoạn tàn độc càng làm cho nàng sợ hãi .
Tất nhiên đây chỉ là suy nghỉ của một đứa trẻ mà thôi , nếu hôm đó không có Triệu Vô Cực , nàng bị bắt lên trên núi sơn tặc , nàng lập tức sẽ hiểu được cái gì gọi là sự yêu thương của các đại hán hôi hám dành cho tiểu loli .
Không chỉ một , mà là mười mấy hai mươi cái . bọn họ đối với hàng mới là rất hứng thú .
Nàng nếu có thể còn sống sau ngày đầu tiên lên núi , đó chính là kì tích .
Những ngày tiếp theo liền là như ở tu la địa ngục mà thôi .
Đương nhiên chuyện đó cũng chưa xảy ra , mà nàng bây giờ vẫn là Trang gia nhị tiểu thư cành vàng lá ngọc .
Trang Huơng Nhi nhìn Triệu Vô Cực , cố nặn ra một cái cứng ngắc nụ cười nói :
“ Triệu công tử sao lại hù dọa ta như vậy ? Không biết công tử có chuyện gì không ? ”
Triệu Vô Cực nghiêm túc nói :
“ Ta không định dọa ngươi cái gì , chỉ là ta bước đi trước giờ vốn không có âm thanh , mà ngươi lại là ngồi thất thần nên mới như thế mà thôi ! Ngược lại ta muốn hỏi ngươi , ngươi nhìn thấy ta bộ dáng có vẻ không thoải mái lắm a ? ”
Không thoải mái , đương nhiên là không thoải mái ! nhưng nàng không dám nói ra vẫn là mở miệng cứng ngắc nói :
“ Ta chỉ là suy nghĩ lung tung mà thôi , công tử không cần để ý . Cha ta muốn mở tiệc chúc mừng công tử , sao công tử lại ở đây ? Ngươi nên đi gặp mặt cha ta mới phải chứ ? ”
“ Tối nay chúng ta sẽ gặp mặt , không cần nóng vội như vậy . ta cũng là rảnh rỗi nên đi dạo tới đây thôi , ngươi có chuyện gì tâm sự sao ? lại có thể ngồi thất thần lâu như vậy ? ”
Triệu Vô Cực hỏi chuyện không có chút nào e ngại , hắn đối với một cái loli lại thích đăm chiêu suy nghĩ , không biết rõ nàng là đang nghĩ cái gì , nên muốn đi sâu tìm hiểu một chút !
Trang Huơng Nhi mặt lập tức đỏ lên , nàng không biết có nên nói cho hắn hay không suy nghĩ của mình .
Nàng tuy có chút sợ hắn , nhưng hiếm khi có người cùng nàng tâm sự cái gì , càng là gần đây càng ít người cùng nàng chơi , thật buồn chán .
Ngược lại Triệu Vô Cực là nhà nàng khách quý , còn có thể là tương lai tỷ phu của nàng , nàng cũng không dám lãnh đạm .
Nhưng mà thiếu nữ suy nghĩ nói ra cũng có chút ngại ngùng , nàng cũng sợ hắn sẽ cười nàng . Trang Huơng Nhi trở nên có chút không biết phải làm sao , vô cùng bối rối .
Triệu Vô Cực nhìn thấy vậy cười nói :
“ Trên đời này có một số chuyện giữ một mình trong lòng sẽ là càng ngày càng khó chịu . Phải nói ra mới có thể để cho bản thân cảm thấy nhẹ nhõm một chút . một người có đôi lúc sẽ nghĩ không thông , nhưng hai người sẽ có thể tìm ra giải pháp . nếu ngươi muốn nghe một chút ý kiến của ta , ta sẵn sàng nghe tâm sự của ngươi ! ”
Trang Huơng Nhi có chút động lòng , nàng muốn tìm một cái người tâm sự .
Bây giờ Triệu Vô Cực chủ động đưa tới , nàng cũng muốn thử cùng hắn giao lưu xem sao !
Ít ra không tiếp tục nhàm chán như bây giờ . Trang Huơng Nhi lập tức rụt rè nói :
“ Ta ... Ta là có chút cô đơn buồn chán mà thôi , gần đây tỷ tỷ ta bận công việc , hỗ trợ cha ta phát triển gia tộc , cha ta càng đừng nói tới xem ta rồi . Cả ngày gặp hắn mặt cực ít , may ra buổi tối mới có thể thấy hắn ở trên bàn ăn nói dăm ba câu ! ”
Nàng nói tới đây lập tức ngừng , nhưng Triệu Vô Cực hiểu ý . Nàng chính là không có việc gì làm nhàn quá hoảng mà thôi , Triệu Vô Cực lập tức cảm thấy bản thân thật rảnh rỗi lại đi quan tâm một cái hài tử suy nghĩ .
Một lần này thôi , lần sau hắn sẽ không bao giờ rảnh rỗi như vậy nữa .
Nhưng đã hỏi liền phải cho nàng một cái đáp án , Triệu Vô Cực lập tức suy nghĩ một chút cười nói .
Ngươi tới đây ta dạy cho ngươi một cái trò chơi , không mất sức mà lại chơi vui .
Ai cũng có thể chơi được , cho dù kẻ ngốc cũng vậy .
Trang Huơng Nhi nghe có trò chơi , ánh mắt lập tức sáng lên . ở thế giới này trò chơi tương đương hiếm có , đa số đều là của người lớn giải trí .
Của thiếu nhi giải trí , lại cần số lớn người tới chơi mới có thể , mà nàng lại không có nhiều bạn như thế .
Triệu Vô Cực đưa ra trò chơi thứ này khiến nàng thích thú vô cùng .
Chỉ cần hai người có thể chơi được sao ? nếu vậy sau này ta cũng không cần quá buồn rầu rồi !
Nghĩ đến đây nàng nhanh chân đi theo Triệu Vô Cực .
Triệu Vô Cực đi tới một chỗ , nhìn xung quanh một lúc nói :
“ ở đây được rồi ! ”
Hắn nhặt lên một hòn đá nói :
“ Ngươi thấy viên đá này không , ngươi nhặt hai mươi lăm viên , ta cũng nhặt hai mươi lăm viên , chúng ta tới chơi một cái trò chơi ! ”
Trang Huơng Nhi gật đầu , nhặt đá mà thôi , nàng vẫn là làm được .
Triệu Vô Cực ngoài định mức nhặt thêm hai viên đá khá to .
Hai người nhặt xong xuôi , Triệu Vô Cực đối với mặt đất vẽ một cái hình chữ nhật chia ra thành mười cái ô bằng nhau . Hai đầu vẽ hai cái bán nguyệt ôm vào đầu hình chữ nhật .
Hắn muốn dạy nàng chính là chơi ô ăn quan , một trò chơi hồi nhỏ hắn thường chơi .
Vô cùng dễ hiểu dễ chơi , có thể chơi cả ngày không chán .
Triệu Vô Cực cùng nàng giải thích luật chơi , như thế nào đem đá phân chia các ô , như thế nào ăn quan , như thế nào tính là chiến thắng .
Trang Huơng Nhi nghe xong ánh mắt lấp lóe lấp lóe , luật chơi đơn giản dễ hiểu , không biết chơi lên thế nào đây !
Nàng cùng Triệu Vô Cực bắt đầu chơi lên , đáng tiếc một cái gà mờ mới chơi như nàng sao có thể là Triệu Vô Cực đối thủ , lập tức bị đánh cho thua thật nhiều lần .
Triệu Vô Cực vốn tinh thần lực mạnh mẽ có thể thuận tiện tính toán các bước đi sao cho hợp lí nhất lại dựa vào kiếp trước kinh nghiệm , hắn đánh cho Trang Huơng Nhi không chút sức hoàn thủ thua liền năm sáu cuộc .
Triệu Vô Cực nhìn nàng bị thua một mặt sắp khóc dáng vẻ , lúc này mới thỏa mãn thả nước cho nàng thắng một hai trận .
Trang Huơng Nhi lúc này mới vui vẻ lên , trên mặt toàn là nụ cười chiến thắng đắc ý .
Triệu Vô Cực đến lúc này nói :
“ Được rồi , ta còn có một trò chơi nữa , nhưng trò này phải tốn sức một chút ! ”
Triệu Vô Cực đưa tay ra sau lưng , từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái cầu ( kiện ) là lúc hắn ở Thanh Vân Tông rảnh rỗi nhàm chán cùng sư tỉ của hắn đá chơi .
Triệu Vô Cực lấy ra vật này liền đưa ra trước mắt nàng lắc lắc nói :
“ chúng ta hai người muốn đá vào vật này , dùng chân đưa nó chuyền cho nhau , không được dùng tay . ai để nó rơi xuống đất người đó thua cuộc ! ”
Triệu Vô Cực bắt đầu ở trước mắt nàng làm mẫu một ít động tác tâng cầu , đá cầu ,. . . mốt số động tác đơn giản .