Chương 98 : Trò chuyện
Triệu Vô Cực Thiên Địa Tinh biến chưởng giáng xuống , khí thế như muốn phiên giang đảo hải .
Lang Vương hoàn toàn vẫn chưa ở trong ý cảnh thức tỉnh trở lại .
Triệu Vô Cực nhắm thẳng đầu nó , hắn muốn dùng ám kình đánh xuyên đại não Lang Vương , cùng lực lượng cường đại của bản thân đánh tan đầu nó .
Răng rắc !
Một tiếng nứt sọ vang lên , Lang Vương lập tức tru lên thảm thiết một tiếng bay ngược mà ra . Từ tai mắt mũi miệng của nó không ngừng tràn ra từng dòng máu nhơm nhớp dính đỏ .
Triệu Vô Cực dừng lại , không truy đuổi , hắn cảm thấy Lang Vương không sống nổi .
Lang Vương bị đánh trúng một chưởng , Triệu Vô Cực chưởng lực vô cùng mạnh mẽ , hắn có thể một chưởng đánh vỡ cự thạch , đánh lên đầu Lang Vương cũng suýt chút nữa đánh bể sọ não nó .
Tất nhiên đây là toàn lực một đòn tác dụng .
Nhưng suýt chút nữa cũng không phải là hoàn toàn nát , Lang Vương tuy thất khiếu chảy máu , nhưng mãnh thú sinh mệnh lực cường đại của nó vẫn còn chèo chống nó thoi thóp thở , nó vẫn chưa hoàn toàn chết đi mà là nằm trên đất co giật co giật .
Trong miệng Lang Vương thì không ngừng truyền ra từng tiếng rên nhẹ , cho thấy giờ này nó cảm thấy đau đớn thống khổ đến như thế nào .
Lang Vương cao ngạo , cuộc đời săn bắn của nó chưa từng thất bại , một đường đánh đánh giết giết tới tận hôm nay , không ngờ vì đi săn mấy cái nhân loại con mồi mà phải chết .
Trước đây nó cũng từng săn qua người , vô cùng dễ dàng . Gần như là bọn họ đối với nó không hề có chút phản kháng lực .
Không ngờ hôm nay gặp phải ba người này , sinh mệnh của nó lại phải đi tới chung kết .
Thế giới của nó , nhược nhục cường thực , chỉ có cường giả mới có thể sống tiếp .
Kẻ yếu hoặc là chết hoặc là phục tùng , không còn con đường nào khác .
Lang Vương cố gắng bò dậy , nó giống như là hồi quang phản chiếu , muốn nhìn một lần cuối cùng Triệu Vô Cực khuôn mặt .
Chính kẻ này đã đánh bại nó , kết thúc cuộc đời toàn chiến thắng của nó .
Xoẹt !
Một ánh kiếm lóe lên , Từ Tiểu Bạch từ bên trái lóe ra mà lên , kiếm pháp không chút nào xảo diệu một kiếm cắt ngang yết hầu Lang Vương .
Việc này đối với hắn vô cùng đơn giản , giết một cái hấp hối thú dữ mà thôi .
Lang Vương giống như là bị rút hết toàn bộ sức lực , ngã xuống .
Nó đã nhớ rõ khuôn mặt của kẻ này , kẻ đã đánh bại nó .
Nếu có kiếp sau , nhất định nó sẽ tìm trở về báo thù .
Triệu Vô Cực trên mặt lạnh lùng , chuyện này xem như kết thúc !
Con Lang Vương này làm lỡ của bọn họ gần bốn ngày thời gian , nhưng so với để Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải bị vây công đến chết , hoặc cùng điên cuồng lại ở trạng thái toàn thịnh Lang Vương liều chết mà nói bọn hắn đã bỏ ra cái giá thấp nhất đạt được chiến thắng .
Triệu Vô Cực cảm thấy như thế này đã có lời , không cần thêm cái gì nữa .
Phong cách chiến đấu của hắn đã thành hình , vốn là trí tuệ cùng sức mạnh kết hợp thể mà không phải đơn thuần man lực ngu ngốc .
Triệu Vô Cực quay người lại , đi tới bên Độ Hải cho hắn mấy viên thuốc chữa thương nói :
“ chờ ngươi khôi phục xong xuôi chúng ta lập tức lên đường , ngươi có thể an tâm khôi phục ,ta sẽ hộ pháp cho ngươi ! ”
Độ Hải gật đầu , nhân lấy đan dược ăn vào .
Bọn họ đối với Triệu Vô Cực thần kì cùng giàu có đã thành thói quen , không cần quá để ý .
Đan dược chữa thương đối với Triệu Vô Cực giống như ăn đường đậu dường như , hắn thích ăn bao nhiêu liền ăn bao nhiêu , chỉ cần đảm bao chiến lực của hắn luôn ở đỉnh phong là được .
Không lâu sau , Độ Hải cũng đã chữa thương xong , bọn họ bắt đầu điều chỉnh lộ tuyến , tiếp tục hướng Thiếu Vân Tự phương hướng tiến lên .
Lần này chiến đấu , Triệu Vô Cực có thể dễ dàng kích thương Lang Vương như thế không phải bởi vì hắn quá cường mà là Lang Vương trạng thái quá nhược .
Nó trải qua Triệu Vô Cực quấy rối đã vô cùng suy yếu , tinh thần không đủ tỉnh táo để nhận ra Triệu Vô Cực chưởng ý đối với nó ảnh hưởng nên không thể trước thời hạn tránh né .
Nếu không bọn họ cũng sẽ có một trận chiến không hề nhẹ nhõm như vậy .
Nếu Lang Vương ở trạng thái toàn thịnh , trong lúc chiến đấu biến số rất nhiều , chưa kể nó điên cuồng trạng thái không biết còn có thể làm ra cái gì yêu thiêu thân sự tình .
Triệu Vô Cực đứng trên cương vị một người đội trưởng , đảm bảo đoàn đội an toàn làm được vô cùng tốt , không ai có thể chê nửa lời .
Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch cũng từ trận chiến này học được rất nhiều thứ . đôi lúc không phải cần cực kì mạnh mẽ võ lực mới có thể giải quyết tất cả , có những lúc võ lực không đủ vậy thì cần ngoại lực đến bù vào .
Cho dù một cái nhìn qua không mấy tác dụng như dầu đốt đèn , cũng có thể ở trong hoàn cảnh nguy hiểm phát huy ra to lớn tác dụng .
Bọn hắn càng là đối với Triệu Vô Cực hiểu rõ . Đối phương không chỉ võ lực cao , mà còn vô cùng thông minh nhanh trí , không thể là địch .
Đương nhiên mọi người lúc này đều là đồng đội cùng bằng hữu , đang ở lợi ích trước mắt sẽ không phản bội nhau .
Ba người một đường đi nhanh , không tới nửa ngày liền tới một cái thác nước .
Dừng ở thác nước , xung quanh có một số loại động vật ăn cỏ đang ở bên bờ trang thủ uống nước , cũng có một số loại ăn thịt ở bờ đối diện .
Nhưng chúng rất ăn ý không công kích lẫn nhau , nhưng chỉ cần rời đi khỏi chỗ này , đều là luật rừng .
Nên giết vẫn là giết , nên săn vẫn là săn .
Triệu Vô Cực cũng nhanh chóng tìm được hai con thỏ , trở về làm sạch lông cùng ruột , bỏ dược thảo vào trong bắt đầu quay lên .
Bên ngoài hắn quét một lớp gia vị , con thỏ nướng lên vàng ươm trông vô cùng ngon miệng
Độ Hải cũng không hề đối với thức ăn mặn có cảm hứng gì , hắn vẫn là một bộ lạnh nhạt gặm bánh bao .
Triệu Vô Cực thì cùng Từ Tiểu Bạch tự mở tiệc của riêng mình .
Hai người ăn được vô cùng nhiệt tình , miệng đầy dầu mỡ , Từ Tiểu Bạch nói :
“ Triệu công tử , ngươi đường đường nam nhân , sao lại đi học những thứ này a ? ”
Triệu Vô Cực liếc hắn khinh bỉ nói :
“ Ta không học ngươi có thịt ăn sao ? Ra dã ngoại không tự mình lo cho bản thân được thì chờ người khác đến lo sao ? Hơn nữa suy nghĩ của ngươi quá sai lầm , không phải chỉ có nữ nhân mới cần biết nấu ăn , nam nhân cũng cần biết . Không ai là ngoại lệ ! ”
Triệu Vô Cực nghĩa chính ngôn từ phê bình Từ Tiểu Bạch một phen , Từ Tiểu Bạch lập tức xấu hổ , hắn cho rằng nữ nhân mới nên lo chuyện bếp núc mà nam nhân chính là ra ngoài hành hiệp trượng nghĩa phiêu bạt giang hồ .