Chương 98.1 : Trò chuyện
Đương nhiên suy nghĩ này của hắn không sai , nhưng đối với Triệu Vô Cực thì là lạc hậu mà thôi .
Dù sao Từ Tiểu Bạch cũng đang hưởng lộc của Triệu Vô Cực không tiện phản bác .
Hắn lúc này bỗng nhiên hỏi :
“ ta thật sự rất giống tiểu bạch kiểm sao ? ”
Triệu Vô Cực trên tay đồ ăn ngưng lại kinh ngạc nhìn hắn , Độ Hải thì là lỗ tai vểnh lên , không hề quay đầu lại nhưng lại đang yên lặng nghe trộm , hắn đối với Triệu Vô Cực đối đáp cũng cảm thấy hứng thú .
Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn Độ Hải một chút , con hàng này muốn nghe thì cứ quang minh chính đại mà nghe việc gì phải giả bộ như thế , rõ thích bát quái lại không dám nhận .
Triệu Vô Cực cười cợt nói :
“ Ngươi chỉ là so nam nhân đẹp một chút mà thôi ! ”
Từ Tiểu Bạch có chút trêu tức mà nói :
“ Thế sao ? Triệu công tử còn nói cái gì nằm trên nằm dưới à ? không ngờ Triệu công tử tướng mạo chính khí đường đường lại có thể có loại suy nghĩ ác tha này , ta thật thất vọng về ngươi ! ”
Triệu Vô Cực vội ho một cái , cảnh tỉnh bản thân lần sau không thể lỡ mồm nói ra như vậy , hắn lập tức cười làm lành :
“ không không , ta tin tưởng Từ công tử là chân nam nhân , nhìn ngươi chiến đấu tràn đầy nhiệt huyết máu lửa ta liền hiểu rồi , đúng không Độ Hải ? ”
Triệu Vô Cực tiện đường kéo Độ Hải vào , Độ Hải thì là sắc mặt lúng túng quay đầu lại nói :
“ Đúng vậy , ta cũng cảm thấy Từ công tử là chân nam nhân ! ”
Từ Tiểu Bạch lập tức hừ lạnh một tiếng , không tiếp tục để ý Triệu Vô Cực .
Triệu Vô Cực thì là quay sang Độ Hải hỏi :
“ Độ Hải , các ngươi tự có bảy mươi hai tuyệt kĩ sao ? ”
Độ Hải đối với Triệu Vô Cực hỏi hứng thú trả lời :
“ đúng vậy , chúng ta đúng là có bảy mươi hai tuyệt kĩ , nhưng nội công tâm pháp lại đa dạng vô số , Triệu công tử cũng có nghiên cứu qua chúng ta phật môn nội tình sao ? ”
Triệu Vô Cực lắc đầu nói :
“ Ta chỉ là ở trong sách đọc qua , nên mới phải tìm ngươi xác minh một chút mà thôi xem trong sách nói có là sự thật hay không ! ”
Triệu Vô Cực có chút suy nghĩ , không ngờ thiếu lâm ở đây thật có bảy mươi hai tuyệt kĩ , là hai thế giới dung hợp sao ? cao võ cùng thấp võ cùng tồn tại ?
Triệu Vô Cực tiếp tục hỏi :
“ Thế các ngươi tự có các đường sao ? như là giới luật đường chẳng hạn ? lại có thập bát đồng nhân trận sao ? ”
Độ Hải thấy Triệu Vô Cực hỏi cũng không là cái gì hạch tâm bí mật vấn đề , rất nhanh cho ra đáp án :
“ Đúng vậy , những thứ trên đều có ! ”
Triệu Vô Cực khẳng định , phương thức hoạt động của đa số tự miếu đều là như vậy , không có thay đổi gì .
Bình thường theo xuyên qua sáo lộ tới nói , cao võ thế giới cùng thấp võ thế giới là hai thế giới riêng biệt .
Nếu là hai thế giới dung hợp tạo thành kết quả , tương lai sợ rằng hắn sẽ còn gặp rất nhiều thế giới có khả năng dung nhập vào .
Có thể là tu tiên , võ hiệp cũng có thể là ma pháp .
Đặc biết thế giới bình chướng ở đây khá lỏng lẽo , lại là do dung hợp mà thành nên có thể sẽ có một số cấm địa vết nứt không gian trải dài , vô cùng nguy hiểm .
Vết nứt không gian , có thể cắt đứt mọi thứ .
Cho dù ngươi là hóa thần kì lão tổ động phải cũng chỉ có một kết cục duy nhất mà thôi .
Đương nhiên hóa thần kì lão tổ cũng có thể sử dụng sức mạnh của mình ảnh hưởng tới vết nứt không gian .
Có thể khép lại , hoặc mở rộng ra . Khép lại rất tốn sức lực , cho dù mấy cái hóa thần lão tổ hợp lực lại cũng chưa chắc thành công , còn tùy vào độ lớn của vết nứt nữa .
Mở ra , không biết bên kia thông đạo chính là cái gì , nếu mở ra là một hồi tai nạn , đến cả người mở cũng không thể nào có sức chống cự chính là một hồi thiên tai .
Vậy nên cũng không hóa thần lão tổ nào đi ngu ngốc làm việc này .
Hơn nữa hóa thần kì lão tổ cũng không có nhiều , ở đâu ra thời gian rảnh rỗi tụ tập lại đi mở hay đóng vết nứt không gian lại làm gì . bọn họ đều có tông môn cần thủ hộ của riêng mình .
Triệu Vô Cực đối với thế giới có chút lí giải , sợ rằng sau này hắn đạt tới cảnh giới đó , có thể tiếp xúc những thứ này , sẽ là một tràng vô cùng khó khăn hành động .
Khép lại vết nứt thì không có gì để nói , nhưng mở ra vết nứt , tạo thông đạo đi tới thế giới khác thì lại là một chuyện khác .
Đây mang ý nghĩa khai hoang , tìm kiếm nguồn tài nguyên mới . khai hoang tốt , tông môn phát triển , khai hoang sai lầm , mở ra quá mạnh thế giới thông đạo , tự bại lộ bản thân mình , tông môn cùng thế giới đều diệt vong .
Đây chính là một tràng đánh cuộc . đương nhiên Triệu Vô Cực lúc này quá yếu , hắn chỉ là dựa vào kinh nghiệm xem tiểu thuyết của mình phỏng đoán mà thôi , những thứ này đều không liên quan đến hắn .
Cho dù là Thanh Vân Tông lão tổ duy nhất lúc này cũng là chưa tiếp xúc tới thứ này .
“ Thì ra là thế a! ”
Triệu Vô Cực đối với Độ Hải gật đầu , đám người tiếp tục ăn uống nghỉ ngơi , sau đó lại tiếp tục lên đường .
Đi một ngày sau , lúc này trời đã sẩm tối . Ngày hôm nay cũng có một ít không mở mắt mãnh thú tới tìm chết đều bị Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch Độ Hải đánh chết , bọn hắn cũng lười cùng đám này mãnh thú so đo , nếu không phải giống như Lang Vương như vậy đẳng cấp Triệu Vô Cực trực tiếp nghiền ép đi qua .
Trời tối , bọn hắn tiếp tục hạ trại nghỉ ngơi , giải tỏa một ngày đi đường vất vả .
Từ Tiểu Bạch không nhịn được thở dài nói :
“ Ta nói Độ Hải , cái này tự cũng quá xa a ? sao phải chạy vào hoang sơn dã lĩnh như vậy mở tự làm cái gì ? đây không phải là đang tìm chuyện với đám mãnh thú sao ? đệ tử tông môn không cẩn thận ra ngoài liền bị mãnh thú vồ chết rồi lúc đó khóc cũng không biết tìm ai khóc đi ? ”
Độ Hải nói :
“ thực ra trước đây không nhiều mãnh thú như vây , là gần đây mới xuất hiện nhiều nhu vậy thôi ! ”
Từ Tiểu Bạch thân thể không bằng Độ Hải cùng Triệu Vô Cực , đi đường vất vả nên mới khó chịu nói một câu mà thôi .
Dù sao hắn ở Từ gia có người hầu hạ đã quen , ra giang hồ cũng là kị mã mà đi , ít khi chịu khổ .
Nhưng đi cả quãng đường dài tới thám hiểm Thiếu Vân Tự khiến hắn có chút ăn không tiêu , cũng là bởi vì dọc đường chiến đấu hao tổn tinh thần mà thôi.
ở dã ngoại lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm , bất cứ lúc nào cũng phải trợn mắt lên , đề cao cảnh giác xem chừng xung quanh .
may mắn đội ngũ còn có Triệu Vô Cực cảm giác vô cùng tốt , chiến lực mạnh mẽ , thường sớm phát hiện nguy hiểm nên bọn hắn một đường thuận lợi đi tới .
nếu đổi lại là Từ Tiểu Bạch lần đầu đi ra sớm đã chết .
mới hôm qua đây con có một con rắn từ trong bụi cỏ xông tới cắn hắn , Từ Tiểu Bạch một hoảng hốt không kịp trốn tránh suýt nữa bị cắn trúng, may mắn Triệu Vô Cực từ phía xa dùng ám khí cứu hắn một mạng .
dã ngoại nguy hiểm , không phải chỉ để nghe cho vui .
Triệu Vô Cực hướng Độ Hải hỏi :
“ Thiếu Vân Tự còn xa không ? ”
Độ Hải bình tĩnh nói :
“ Sắp rồi , chỉ còn một ngày rưỡi lộ trình là tới , nhưng cũng phải cẩn thận , ta để ý thấy càng tới gần Thiếu Vân Tự mật độ mãnh thú càng cao , hôm trước một ngày gặp ba bốn lượt đã là nhiều , hôm nay cũng gặp tám chính đợt , chưa kể độc xà côn trùng ! ”
Triệu Vô Cực gật đầu , hắn tin tưởng trong chuyện này tất có yêu , có bàn tay của Vạn thú tông nhúng tay .
Nhưng có một điều kì quái là sau khi Thiếu Vân Tự bị diệt tự mãnh thú xung quanh có một thời gian không hề tụ tập , tại sao sau đó lại tụ tập lại ?
Chả lẽ người của Vạn Thú tông sau khi đồ Thiếu Vân Tự có chuyện riêng cần làm rời đi , sau đó mới trở lại tác quái hay sao ?