Chương 98.2 : Trò chuyện
Triệu Vô Cực suy nghĩ liên tục xoay chuyển , một lúc sau hắn nói :
“ lần này thám hiểm có thể có rất nhiều biến số , nếu lúc nào đó ta nói mọi người bỏ đi , hai người phải lập tức nghe lời của ta , cho dù chúng ta có đứng trước rừng vàng núi bạc , đỉnh cấp thiên tài địa bảo hay võ công bí tịch cũng phải lập tức rút đi , hai người hiểu ý ta sao ? ”
Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch nhìn nhau một chút , gật đầu . Độ Hải nói :
“ nếu Triệu thì chủ đã chắc chắn như vậy thì chúng ta cũng sẽ không cưỡng cầu ! ”
Bọn hắn cảm thấy Triệu Vô Cực lo lắng là có nguyên nhân , hẳn là hắn đã đoán được trong chuyện này có bí mật gì đó nhưng chư tiện nói ra cùng bọn hắn mà thôi .
Dù sao Triệu Vô Cực vô cùng nghĩa khí , nếu hắn không nghĩa khí đã sớm ở lúc lang quần vây công bỏ chạy rồi , đâu còn ở lại cùng bọn hắn chiến đấu .
Vì vậy , ba người bọn họ ở giữa đã sơ lập nên tin tưởng lẫn nhau , đối với Triệu Vô Cực yêu cầu cũng là đồng ý .
Độ Hải thì lúc này nhìn Triệu Vô Cực một cái đầu trọc sáng bóng nói :
“ Triệu thí chủ , không biết ngươi là truyền thừa của cái nào tự ? ”
Hỏi dò người khác công pháp là một chuyện rất thất lễ , nhưng Độ Hải không hề hỏi hắn luyện công pháp gì mà là hỏi hẳn là truyền thừa của cái nào tự , một cái rất bình thường việc .
Đây là lần đầu Độ Hải tỏ ra đối với hắn hứng thú , không đúng , là lần thứ hai .
Lần đầu chính là ở Bạch hạc lâu , mời hắn đi thám hiểm .
Đối với mỗi cái đại hiệp đi lại trên giang hồ , có môn phái là một chuyện rất quan trọng .
Môn phái không những có thể cung cấp cho hắn chỗ dựa , tăng cường hắn tiếng nói trọng lượng , còn có thể bảo hộ hắn khi gặp nguy hiểm .
Ngoài ra môn phái còn có thể chứng minh ngươi là ở cái nào trận doanh , là chính là tà , nếu ở chính phái địa vị có cao hay không .
Môn phái địa vị đều là dựa vào võ lực cùng danh vọng mà gây nên . Một cái đỉnh cấp môn phái không chỉ cần danh vọng được nhiều người đồng ý ca tụng mà còn phải có trưởng bối đức cao vọng trọng võ lực siêu quần trấn thủ .
Cho dù ngươi là một cái võ lực cặn bã , chỉ cần đi ra từ môn phái lớn , người ta cũng sẽ vui mừng xưng ngươi một tiếng các hạ mà không xem ngươi như sâu kiến .
Bởi vậy mỗi cái đại hiệp đi lại trên giang hồ đầu tiên gặp mặt đều là xưng môn phái , báo gốc gác của mình .
Mọi người đều dựa vào đó mà bắt đầu giao lưu lẫn nhau , nhưng có một quy tắc không đổi chính là chính tà không cùng đường , gặp tất đao kiếm cùng trò chuyện .
Độ Hải hỏi hắn sư thừa cũng không có gì quá đáng , Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút mà nói
:
“ thực ra ta có một cuốn công pháp của phật môn , nhưng sau đó bị ta sửa lại một chút , nhưng công pháp đầu tiên ta học vẫn là của phật môn , chủ tu luyện thể . Người sáng tạo ra công pháp này là một cái thiên tài hòa thượng , ta không biết rõ tên hắn , chỉ đọc được trong sách giới thiệu như vậy thôi ! không biết Độ Hải đã từng nghe qua Bất Diệt Kim Thân quyết chưa ? ”
“ A , là cái đó công pháp a ! ”
Độ Hải ra vẻ hiểu , thảo nào hắn chiến lực mạnh mẽ như vậy , hóa ra là luyện cái đó công pháp .
Độ Hải tổ chức một chút ngôn ngữ nói :
“ quyển bí tích này không có gì lạ , ở một số đại tự đều có , nhưng số người tu luyện rất ít .
Môn này võ công nhập môn dễ tinh thông khó , người luyện tiến cảnh lại chậm chạp vô cùng bởi vậy những đời trước tiền bối để lại kinh nghiệm , đời sau cũng không ưa thích tu luyện là mấy , nên công pháp này cũng không phải bí mật gì quá lớn , mặc dù nó cũng được xem là đỉnh cấp công pháp .
Môn này công pháp không thâm sâu huyền ảo cần ngộ tính ưu việt như những loại công pháp khác, cách tu luyện cũng viết rõ rõ ràng ràng , nhưng cũng vì thế mà không ít người tu luyện cảm thấy hoài nghi , luyện thành thật có thể đạt được sức mạnh như bên trong miêu tả hay không ?
Không ít người thử nhưng đều đã thất bại , bởi vậy nó cũng được để ở tàng kinh các tầng dưới của chúng ta .
Rất nhiều đệ tử xem qua đều mang ôm vận may tâm lí đi thử luyện một phen , dù sao cũng là đỉnh cấp công pháp .
Đáng tiếc tu luyện nhiều năm , cũng chậm chạp tiến cảnh . bởi vậy mọi người từ đó nản lòng , không ai đi tìm môn công pháp này tu luyện nữa .
Nhưng ta có thể khẳng định với thí chủ , người sáng tạo ra công pháp này đúng là một cái thiên tài hòa thượng .
Trong sách ghi rõ lộ tuyến tu luyện , luyện xong có thể trở thành trên giang hồ đỉnh phong cao thủ , có thể đi Hoa sơn luận kiếm tranh tài một phen . Nhưng đó cũng không phải là lí do nó khiến cho người sáng tạo ra công pháp này đạt được khẳng định ! ”
Độ Hải nói tới đây chát lưỡi một cái , lộ ra hơi khô khan cổ , Triệu Vô Cực đang nghe tới đoạn hay lại bị đánh gãy , hơi khó chịu nhưng rất hiểu ý lấy nước đưa tới cho hắn nói :
“ Là như thế nào ? ”
Độ Hải uống một ngụm nước sảng khoái cười nói :
“ đương nhiên là bởi vì năm đó tên kìa hòa thượng đem cả năm vị đỉnh cao nhất cao thủ ở hoa sơn cùng lúc đánh bại , nhưng hắn không tiếp cái này Giang hồ đệ nhất nhân danh hiệu , ma là tiếp tục phiêu bạt .
Công pháp tu luyện của hắn cũng rất li kì bị lộ ra , nhưng không ai biết là làm sao lộ ra , lúc đó giang hồ cũng nổi lên một cơn sóng tranh đoạt không nhẹ .
Tranh đoạt bí tịch chính là việc làm mà giang hồ nhân sĩ ưa thích nhất , chém chém giết giết một thời gian , cuối cùng bí tịch bị sao thành nhiều bản , các đại tự đều có một bản .
Cũng chính là ta ở tàng kinh các thấy bản kia , nhưng không ai tu luyện mà thôi .
Còn một lí do nữa , nhưng đây chỉ là tin đồn , nghe nói tên thiên tài hòa thượng kia còn có phần sau công pháp , chính là thượng quyển hạ quyển ý tứ . nhưng chưa hề có ai thấy qua công pháp này ! ”
Độ Hải một mạch nói ra , Triệu Vô Cực cảm thấy vị thiên tài hòa thượng này thật có ý tứ .
Đánh bại cùng lúc năm vị đỉnh cấp cường giả trên giang hồ . phải biết cùng ra tay khác hắn với xa luân chiến , lấy năm vị cường giả kinh nghiệm nhiều năm , không thể dễ dàng để một cái hậu bối đoạt hết phong quang , nếu không bọn hắn mặt mũi để vào đâu .
Thế mà hắn lại có thể dùng sức một người đánh bại năm người , đủ thấy năm xưa khí khái hào hùng vạn trượng như thế nào !
Triệu Vô Cực cảm thán tên hòa thượng này không đơn giản a !
Hơn nữa hắn công pháp cũng giống như là không sợ người biết , có thể rải ra tin tức cho người tranh đoạt , tranh đoạt lúc hắn cũng không thèm tới thu hồi công pháp .
Ngược lại còn có tin đồn hắn còn có thượng quyển hạ quyển .
Mới một quyển mà đã là đỉnh cấp cao thủ , trên nữa một quyển lại là cảnh giới gì ?
Triệu Vô Cực cảm thấy tên này thiên tài hòa thượng sớm đã thành tu tiên giả rồi .
Hắn đối với người này hứng thú vô cùng , một cái tiện nghi sư phụ không ngờ lại cường hãn như vậy , hắn sự tích giống như chỉ là một truyền kì , đầy tính nghiên cứu sự việc .
Độ Hải lại là cười nói :
“ Triệu thí chủ quả nhiên là không phải người thường , ngươi là ta đã gặp qua có thể đem Bất Diệt Kim Thân quyết tu luyện đến mức mạnh mẽ như vậy duy nhất người , bần tăng cảm thấy vô cùng kinh ngạc cùng thán phục ! ”
Độ Hải lộ ra vẻ mặt kính trọng , là đối với cường giả kính trọng , đối với Triệu Vô Cực thiên tài mà kính trọng .
Triệu Vô Cực cười cười nói :
“ Độ Hải quá khen rồi . thế ngươi có bất kì tin tức gì về quyển sau sao ? ”
Độ Hải suy nghĩ một chút nói :
“ Trước đây chỉ là tin đồn mà thôi , muốn có ta phải quay về chùa của chúng ta hỏi phương trượng mới được . Phương trượng tuổi lớn , kiến thức vô cùng uyên bác nhất định sẽ có câu trả lời ! ”
Triệu Vô Cực vui vẻ , chỉ cần có đầu mối là tốt rồi , hắn nói :
“ vậy không bằng sau việc này chúng ta trở về Vạn Sơn Tự xem xét một chút , dù sao ta cũng là phiêu bạt giang hồ , cùng ngươi một đường tới Vạn Sơn Tự cũng xem như là lịch luyện ! ”
Độ Hải cười :
“ nếu thế thì ta cũng không chối từ , bản tự chỉ có cơm chay canh chay , hi vọng Triệu thí chủ không chê bai ! ”
Triệu Vô Cực cười ha ha nói :
“ không sao , không sao ta cũng không kén ăn ! ”
Hắn cũng muốn mượn đường đi lịch luyện tới xem một chuyến Vạn Sơn Tự của Độ Hải là như thế nào một cái tự .
Từ Tiểu Bạch cũng ở một bên đánh nhịp :
“ Vừa vặn ta cũng là ra giang hồ lịch luyện , ở đâu lịch luyện đều giống nhau , không bằng đi trước một chút Vạn Sơn Tự xem thế nào ! ”
Độ Hải mỉm cười :
“ tốt , vậy thì ta mời hai vị đến bản tự chơi một thời gian , ha ha ! ”
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch lập tức cười nói :
“ một lời đã định , ha ha ! ”