Chương 100 : Cực hạn
Dã cẩu bay ngược mà ra , trong miệng không ngừng thổ huyết .
Triệu Vô Cực trước giả vờ xông tới cùng nó chính diện va chạm , sau lại đột nhiên bộc phát Ngũ Quỷ mật tịch tốc độ tăng cao từ bên cạnh của nó xuất hiện đánh một chưởng toàn lực , tất cả những thứ này chỉ là trong nháy mắt sự việc .
Triệu Vô Cực bây giờ đang đứng tại chỗ thở phì phò , cánh tay phải hơi buông thõng xuống , máu tươi không ngừng chảy ra .
Sắc mặt hắn có chút ửng hồng do vận công quá độ , rất nhanh liền trắng đi do mất máu .
Triệu Vô Cực không dám lãnh đạm , lập tức lấy ra sinh nhục tán bôi lên cánh tay cùng đan dược chữa thương ném vào miệng , cẩn thận tỉ mỉ hồi phục thương thế cùng chiến lực .
Còn tại sao hắn không thừa nước xông lên , việc này đã có Từ Tiểu Bạch lo lắng .
Dã cẩu bay ngược , Từ Tiểu Bạch cũng đã như một làn gió xuất hiện bên cạnh nó , lập tức sử xuất ra kiếm chiêu của mình :
“ Lăng Vân kiếm pháp - xuyên vân nhất kích ! ”
Xuyên vân nhất kích chính là một thức đâm thẳng cơ sở kiếm chiêu mà thôi , nhưng của Từ Tiểu Bạch đâm thẳng cũng không phải là đơn thuần đâm thẳng .
Hắn vận dụng nội công thúc dục trong cơ thể cơ bắp để cho cơ bắp trong nháy mắt có thể bộc phát ra sức mạnh to lớn nhất , nội công tập hợp ở cả cánh tay khiến tốc độ công kích nhanh chóng thế tới thẳng tắp không thể bị bẻ gãy , quang trọng nhất là kiếm chiêu này cần Từ Tiểu Bạch một lòng chuyên tâm đâm thẳng , loại bỏ hết tạp niệm .
Trong lòng hắn chỉ còn lại muốn đâm ra một kiếm thẳng tắp này mà thôi .
Bởi vậy kiếm chiêu này cũng không hề đơn giản , Từ Tiểu Bạch xuất kiếm như u linh , kiếm của hắn trong nháy mắt lập tức bộc phát ra tốc độ kinh người , phá không mà tới đâm thẳng vào dã cẩu bụng .
Phốc !
Từ Tiểu Bạch lợi kiếm lúc này lập tức phát huy tác dụng , dã cẩu cho dù thân thể cường hoành cũng bị hắn ở trên bụng chọc ra một cái lỗ máu .
Đáng tiếc , dã cẩu cũng không phải một cái chịu chết thú . nó lập tức vặn vẹo cơ thể tăng nhanh tốc độ tránh lui , đồng thời rút ra được bản thân khỏi kiếm của Từ Tiểu Bạch , tránh bị hắn hoành trảm một cái kéo ra một đường vết thương rộng hơn .
Từ Tiểu Bạch thấy vậy không dám truy đuổi , dã cẩu đã từ trong cơn đau đớn tỉnh lại , chiến lực trở về , hắn vừa rồi muốn mở rộng vết thương ý nghĩ đã thất bại , bởi vậy nhanh chóng lùi thân , chiến trường vẫn là Triệu Vô Cực tới làm chủ .
Triệu Vô Cực cũng là tranh thủ khoảng thời gian này cầm máu cùng bình phục nội lực tán loạn trong cơ thể , sắc mặt hắn huyết sắc đã trở lại , sẵn sàng ứng chiến .
Dã cẩu từ trên mặt đất đứng lên , ánh mắt nhìn chằm chằm Triệu Vô Cực . tên nhân loại này vậy mà mạnh vượt qua nó suy nghĩ , không ngờ có thể đả thương được tới nó .
Nó vốn nghĩ dùng thực lực của mình chính là cảnh giới nghiền ép nên không chút e ngại xuất hiện trước mặt bọn họ công khai tác chiến , không ngờ lại bị đối phương vừa rồi trong nháy mắt biến mất sau đó đánh thương .
May mắn đối thủ một kích vừa rồi chỉ là kích thương nó mà chưa phải trọng thương , nếu không bị tên mặt trắng nhân loại kia một kiếm chọc xuyên bụng còn mở ra nội tạng , vậy thì không thể sổng nổi .
Ánh mắt căm thù nhìn lấy Triệu Vô Cực , Triệu Vô Cực có thể cảm thấy từ đôi huyết đồng của nó tràn ra căm thù , phẫn nộ , cùng thị huyết .
Nó tức giận đã tới đỉnh cao , lập tức muốn ăn tươi nuốt sống Triệu Vô Cực .
Triệu Vô Cực trong lòng cười lạnh , vốn hai bên là không chết không thôi cục diện , nếu đã phẫn nộ thì cứ phẫn nộ thôi , phẫn nộ có thể làm ngươi mạnh lên , nhưng cũng có thể làm ngươi mất đi tỉnh táo cần thiết , dẫn tới phản ứng chậm lụt hơn rất nhiều .
Gâu !
Dã cẩu sủa to một tiếng , lập tức hướng Triệu Vô Cực xông tới .
Triệu Vô Cực vừa rồi đánh ra một kích toàn lực Thiên Địa Tinh biến chưởng , hắn đã dùng tới hai vòng âm dương hoàn , nhưng đối phương cũng không bị quá trọng thương bao nhiêu , hắn đối với việc này cảm giác thật trầm trọng .
Là cảnh giới áp chế quá lợi hại , hơn nữa đối phương nhục thân mạnh mẽ khiến hắn đánh vào cũng không dễ chịu gì .
Tới lúc này hắn còn cảm thấy được cổ tay nhận lại một cỗ phản chấn lực khiến cổ tay hơi nhức nhối khó chịu , có thể ảnh hưởng tới chiến đấu sau này .
Triệu Vô Cực cung không biến dã cẩu cũng cảm thấy xương sống lưng phần bụng cũng đang nhức nhối vô cùng , nó bây giờ tính linh hoạt đã giảm mạnh .
Cả hai bên đều mang thương trong người , nhưng đều cố tỏ ra bản thân không hề hấn gì , vô cùng ăn ý .
Đối với thú loại mà nói , chỉ cần tỏ ra mềm yếu một chút cũng có thể bị đối thủ dồn đánh tới chết .
Triệu Vô Cực thì trước giờ không hề tỏ ra yếu thế trước bất kì đối thủ nào , đó cũng không phải phong cách của hắn .
Nếu có một ngày hắn làm vậy , chính là đang dụ dỗ đối phương vào bẫy rập mà thôi !
Đương nhiên để nói rõ ai trong hai người bọn hắn có lợi thế hơn , đương nhiên là Triệu Vô Cực .
Một bên đánh còn một bên bị đánh , có thể rất nhanh hiểu rõ . Triệu Vô Cực lúc này đã chiếm lợi thế , nhưng dã cẩu ưu thế cảnh giới như cũ vẫn còn , nó chỉ cần vận dụng tốt thực lực của bản thân liền có thể nghiền ép Triệu Vô Cực .
Triệu Vô Cực cũng không phải một mình chiến đấu , hắn là cung Từ Tiểu Bạch hợp tác , muốn đánh bại hắn cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy , huống hồ còn có Tiểu Hoàng ẩn nấp chưa ra đây .
Tiểu Hoàng thành danh tuyệt kĩ cũng không phải là cái gì tốt trải nghiệm .
Dã cẩu bốn chân chạy nhanh , tốc độ lao tới cũng là không hề chậm chút nào , nó lập tức nhảy lên , hướng cổ Triệu Vô Cực táp tới , hai chân trước thì như hai cái đại chùy đánh vào ngực hắn .
Triệu Vô Cực dưới chân nhanh chóng lắc lư né tránh về phía bên phải , đưa tay xuất trảo , hoành trảo một chiêu muốn kéo ra trên người dã cẩu một đạo vết máu .
Dã cẩu cũng không phải là ngu ngốc chịu đòn , nó ở giữa không trung uốn mình một cái , chân trước trảo trái lập đảo ngược , kéo ra một đường quang tuyến hướng Triệu Vô Cực trảo va chạm vào nhau .
Triệu Vô Cực không mặc dù cao bao tay bảo vệ cũng không dám cùng nó thử xem trảo ai sắc bén hơn , lập tức biến trảo thành chưởng dồn lực đánh ra .
Bành !
Triệu Vô Cực cùng dã cẩu đều lập tức lui ra , hai bên chưa ai làm gì được ai .
Dã cẩu học thông minh , biết Triệu Vô Cực thân pháp nhanh nhạy , nhảy đánh là không có tác dụng gì nó lập tức hạ thấp cơ thể lao tới tấn công Triệu Vô Cực hạ bàn .
Triệu Vô Cực nhìu mày , con dã cẩu này bản năng chiến đấu so với hắn tưởng tượng còn mạnh .
Quả nhiên ở trong hoang dã sinh tồn chính là hoàn toàn khác ở trong nhà ấm cẩu . không thể đưa cùng đánh đồng .
Cũng giống như một số cái nhà ấm thiên tài , thường thường ra ngoài bị người cùng cảnh giới đánh bại cũng không là chuyện gì đáng ngạc nhiên .
Triệu Vô Cực đang chuẩn bị tránh né nó mũi nhọn , ở dã cẩu phía sau Từ Tiểu Bạch cũng đã đánh tới :
“ Lăng Vân kiếm pháp - Trảm vân ! ”
Từ Tiểu Bạch từ phía sau tập kích mà tới , trên thân kiếm giống như có mờ ảo vân vụ tiết ra , mỗi lần kiếm hắn di chuyển đều để lại từng đạo bóng mờ vân khí , trông sống động kì dị vô cùng .
Từ Tiểu Bạch nhảy lên , mượn thế từ trên trời giáng xuống tăng cường sức mạnh cho chiêu trảm này , lập tức hướng dã cẩu phần lưng chém mạnh .
Dã cẩu vốn muôn tiến công Triệu Vô Cực , nhưng nó cũng ăn Từ Tiểu Bạch một lần thiệt thòi , không dám ngó lơ hắn .
Dã cẩu vội vàng dừng lại bước chân quay người , hướng Từ Tiểu Bạch vỗ ra một cái lợi trảo.
Keng !