Chương 100.1 : Cực hạn
Tiếng kim thiết cùng móng vuốt va chạm , trên bảo kiếm của Từ Tiểu Bạch tóe lên từng tia hỏa hoa vô cùng mỹ lệ , nhưng Từ Tiểu Bạch thì tâm tình lại không tốt chút nào .
Trảm vân chính là của hắn trảm thức kiếm chiêu , có thể nói uy lực vô cùng . nhưng đối với yêu thú nhục thân cường hoành mà nói không đáng vào đâu , lại bị nó sắc bén móng vuốt chặn lại , Từ Tiểu Bạch cũng là hết sức phiền muộn .
Đối thủ quá mạnh quá khó chơi , hắn cùng Triệu Vô Cực có thể thắng được sao ?
Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ nhất thời của hắn mà thôi , rất nhanh Từ Tiểu Bạch liền lấy lại tinh thần .
Hắn vốn là đánh lén chiếm tiên cơ , dã cẩu là lâm thời mời phản ứng lại , lúc này không đè nó lên đánh còn chờ bao giờ ?
Từ Tiểu Bạch vận chuyển nội công tới cực hạn lập tức kiều quát một tiếng :
“ Lăng Vân kiếm pháp - lăng vân tam hợp kiếm ! ”
Kiếm của Từ Tiểu Bạch nhanh chóng di chuyển , gần như biến thành tàn ảnh , một cái tam hợp chém được Từ Tiểu Bạch trong nháy mắt xuất ra .
Tam hợp kiếm vốn là một cái kiếm chiêu , ở ba trăm sáu mươi độ mặt phẳng , mỗi cái một trăm hai mươi độ là khoảng cách một kiếm , tập hợp lại chính là ba kiếm .
Kiếm chiêu này vô cùng nhanh chóng , uy lực lại mạnh mẽ , có thể xưng là Lăng Vân kiếm pháp chiêu át chủ bài .
Quả nhiên át chủ bài xuất ra , dã cẩu trên người lập tức nhiều ra ba đạo vết kiếm sâu hoắn , máu tươi lập tức từ vết thương phun trào mà ra nhuộm đỏ cả mặt đất .
“Rống ”!
Dã cẩu gào lên đau đớn , hai mắt càng thêm đỏ bừng .
Không ngờ hai tên mà hắn cho rằng sâu kiến này lại mạnh tới vậy . một tên là chưởng pháp uy lực cực cường , một tên thì cầm trong tay thần binh lợi khí , có thể đâm thủng da thịt nó .
Dã cẩu vốn cũng không phải là cái gì lấy phòng ngự nổi danh thú loại , nó nhục thân chỉnh thể sức mạnh mạnh mẽ , nhưng phòng ngự vẫn là yếu đuối .
Từ Tiểu Bạch cũng không dừng lại ở đó , tiếp tục thúc dục nội công , điên cuồng đánh ra một kích toàn lực cuối cùng , dồn hết sức mạnh :
“ Lăng Vân kiếm pháp - xuyên vân nhất kích ! ”
Toàn bộ nội công trong người hắn vận chuyển , dồn lực vào một kích này .
Từ Tiểu Bạch cánh tay kéo mạnh về phía sau , tiếp theo đâm mạnh mà tới .
Tốc độ xuất kiếm của hắn nhanh vô cùng , Triệu Vô Cực cũng chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng mờ hình ảnh cánh tay đang xuất kiếm mà thôi , đổi lại là hắn ở trong hoàn cảnh này chỉ có thể dựa vào bản năng đi né tránh kiếm chiêu .
Kiếm của Từ Tiểu Bạch như xuyên toa hư không , tốc độ nhanh như thiểm điện đâm tới trước ngực dã cẩu . một kiếm này Từ Tiểu Bạch dùng hết sức hết nội lực , hắn cực kì tập trung , toàn tâm toàn ý xuất kiếm .
Lăng Vân kiếm pháp của hắn lúc này cũng thể hiện ra uy lực , mũi kiếm như có như không xuất hiện từng đường vân lưu , nhanh chóng trôi về sau , như mà kiếm đang dọc theo mây trôi vậy .
Dã cẩu cảm thấy nguy cơ lâm đầu , vô cùng cuồng bạo , nó muốn tránh né nhưng đáng tiếc không kịp .
Trước bị Triệu Vô Cực đả thương phần lưng , sau lại bị Từ Tiểu Bạch tam hợp kiếm chém thương , nó đã mất đi sự linh động vốn có .
Đối với một kiếm này nó không thể né tránh chỉ có thể ngạnh kháng .
Chân trước chân phải hơi cong đưa tới trước ngực , nó muốn bảo vệ phần ngực mình .
Xoẹt !
Một tiếng kim thiết va chạm móng vuốt vang lên , dã cẩu âm mưu dùng móng vuốt sắc bén cản bớt xung lực của kiếm rất tốt , nhưng chưa đủ .
Kiếm của Từ Tiểu Bạch mạnh mẽ đâm thủng phòng ngự của nó , đâm xuyên qua lòng bàn chân nó , lại chạm tới ngực mô mềm .
Phốc !
Một tiếng kiếm đâm xuyên thịt nhẹ nhàng vang lên , Từ Tiểu Bạch đứng trước dã cẩu cũng là bị xối một thân toàn là máu .
Kiếm này hắn thành công tổn thương đến dã cẩu nhưng chính bản thân hắn cũng đã hao hết nội lực , bây giờ dã cẩu chỉ cần nhẹ nhàng đánh tới một cái , hắn cũng không thể ngăn cản .
“Rống ”!
Dã cẩu vô cùng đau đớn , nó một thân bản lĩnh còn chưa kịp triển khai liền bị hai người quây vào đánh cho trọng thương , vô cùng uất ức phẫn hận cả cẩu mặt hoàn toàn nhăn nhó vào cùng một chỗ , nó điên cuồng rống giận , hai chân trước loạn cào .
Từ Tiểu Bạch đứng ở phía trước dã cẩu quá gần , sợ nó cào trúng bản thân , hắn cũng đã nội lực cạn kiệt không khác gì phàm nhân , lập tức buông bỏ của mình kiếm lập tức lui nhanh .
Dã cẩu hai chân lúc này rơi xuống đất , nó dùng miệng ngậm lấy chuôi kiếm , rút ra .
Phốc !
Máu tươi từ trong cơ thể nó không ngừng tuôn ra , chảy ướt cả một mảnh mặt đất .
Dã cẩu rống lên một tiếng đau đớn , nó cố gắng tụ tập yêu lực ngăn cản chảy máu đồng thời điều khiển cơ bắp co lại .
Trong lúc dã cẩu đang vì bản thân vết thương đau đớn vô cùng , Triệu Vô Cực cũng không ngồi yên .
Dã cẩu bỗng cảm thấy một luồng nguy hiểm khí tức chợt ập đến , nhanh như là bôn lôi vậy .
Không cần quay lại nó cũng có thể biết được chính là cái kia sâu kiến đã dùng chưởng đánh thương nó , dã cẩu vừa bị Từ Tiểu Bạch kiếm chiêu đánh đau, tinh thần không tập trung , Triệu Vô Cực liền nhân cơ hội tấn công tới .
Hắn giống như một cái mị ảnh thuấn di xuất hiền bên cạnh dã cẩu , trên cổ tay trái của hắn ngưng tụ ra hai vòng âm dương hoàn , Triệu Vô Cực lúc này khí thế đạt tới tột đỉnh , Tử Hà Bất Diệt thần công được hắn vận chuyển tới cực hạn .
Dã cẩu lập tức rơi vào ảo giác , nó cảm thấy bản thân là một cái nhỏ yếu dã cẩu ở dưới chân núi , có một đôi che trời đại thủ đang hướng nó đánh tới , một kích kia đi qua sơn nhạc, sơn nhạc liền vỡ vụn , trời long đất lở .
Mà nó , đứng ở dưới chân núi là không thể sống sót , nó vô cùng tuyệt vọng . nhưng nó bỗng chợt cảm thấy bản thân chỉ cần chạy thật nhanh , chạy khỏi cái kia đại thủ , chạy khỏi phạm vi núi lở liền có thể sống .
Thế là nó chạy , chạy thật nhanh !
ở ngoại giới , Triệu Vô Cực thấy dã cẩu đã bị hãm sâu vào ý cảnh của mình , bản thân liền rất đắc ý .
không ngờ từ lúc bản thân tăng cường cảm ngộ về ý cảnh , sức mạnh của ý lại trở nên mạnh mẽ như vậy .
đến một cái luyện khí kì một tầng đỉnh phong yêu thú cũng không thể tránh khỏi .
Triệu Vô Cực chưởng phong ập tới không chút huyền niệm đánh vào chỗ vết thương cũ của dã cẩu .
Răng rắc !
Một tiếng xương rạn nứt vang lên .
Dã cẩu lập tức bay ngược mà ra , giống như một cái diều đứt dây nhanh chóng bay ngược cùng thổ huyết .
Triệu Vô Cực lần này không hề quan tâm thương thế mà tiếp tục xông tới .
Hắn biết dã cẩu sức phòng ngự có bao mạnh , lần trước hắn cũng là như vậy dồn toàn lực một kích Thiên Địa Tinh biến chưởng nhưng cũng không gây nên quá bao nhiêu thương hại cho nó , lần này Triệu Vô Cực quyết không chỉ dừng lại ở đây .
Tay trái máu thịt be bét chảy loạn , đã không thể dùng, nhưng tay phải của hắn trải qua một đoạn ngắn thời gian chữa thương , nếu cố gắng vẫn có thể đánh ra tiếp một lần Thiên Địa Tinh biến chưởng .
Hắn nếu đánh loạn Thiên Địa Tinh biến chưởng sợ rằng cũng không thể gây nên bao lớn sát thương cho dã cẩu nhưng nãy giờ hắn đã đánh ra hai lần Thiên Địa Tinh biến chưởng vào cùng một vị trí xương sống lưng .
Xương sống lưng chứa thần kinh vận động tuyến vô cùng nhiều .
Nếu có thể đánh gãy nó , dã cẩu không chết cũng sẽ liệt hai chân sau .