Chương 100.2 : Cực hạn
Đến lúc đó chỉ có thể tùy ý bọn hắn nhào nặn .
Triệu Vô Cực lại vận lên Thiên Địa Tinh biến chưởng , cổ tay phải của hắn xuất hiện một vòng âm dương hoàn , nhưng chậm chạp không ngưng tụ được ra cái thứ hai âm dương hoàn .
Triệu Vô Cực nhíu mày , là áp lực đối với cơ thể quá lớn , thần kinh của hắn tiến hành tự bảo vệ cơ chế sao ?
Nhân loại cơ thể vốn là có tự bảo vệ cơ chế , nếu một hành động nào đó gây hại cho bản thân , mà bản thân người đó chính là người gây ra , cơ thể trong tiềm thức cũng sẽ có những hành động ngăn cản , hay nói đúng hơn chính là đại não tiềm thức tiền hành can thiệp .
Triệu Vô Cực lần này hành động chính là ở tự tàn , tổn thương hắn phải nhận lấy khi cố gắng vận Thiên Địa Tinh biến chưởng là quá lớn , cho nên cơ thể đang muốn tự động ngăn cản hắn .
Tuy nhiên , con người là một loại trí tuệ cực cao động vật . cho dù cơ thể tự bảo vệ, ở một số trường hợp cần thiết bỏ ra đánh đổi , tự thương bản thân để có thể đạt được thứ mình muốn, con người hoàn toàn có thể dựa vào ý chí vượt qua nó đi tự tổn hại mình .
Triệu Vô Cực lúc này chính là như vậy hắn lập tức rống to :
“ Cho ta tụ ! ”
Trên cánh tay phải của hắn lần này lập tức nứt toác ra từng đường lớn vết thương mà không còn là từng đường nhỏ như trước đây .
Chỗ gần cổ tay thậm chí còn có thể nhìn thấy bên trong xương trắng cùng mạch máu bám vào .
Nhưng Triệu Vô Cực không hề quan tâm những thứ này , hắn đã hoàn thành ngưng tụ ra viên thứ hai âm dương hoàn , Thiên Địa Tinh biến chưởng đạn đã lên nòng không thể không phát .
Triệu Vô Cực điên cuồng lao tới , hắn phát động luôn cả Ngũ Quỷ mật tịch , lúc này hắn đã không còn gì muốn giữ lại nữa rồi .
Thành hay bại , sống hay chết đều ở một chưởng này mà thôi .
Triệu Vô Cực di chuyển tốc độ quá nhanh chỉ để lại từng luồng tàn ảnh , hắn như quỷ mị xuyên toa không gian lao tới dã cẩu .
Dã cẩu đối với tốc độ này càng là không kịp phản ứng , nó trước trúng một chưởng còn đang vô cùng đau đớn đây , thời gian nào đi suy nghĩ chú ý Triệu Vô Cực lại đánh tới .
Ầm ! Răng Rắc !
một tiếng nổ vang lên , dã cẩu lần thứ hai bị gia tốc đánh văng , tiếng xương gãy cùng từ chỗ chưởng đánh vào vang lên .
Con dã cẩu này , bị trúng của Triệu Vô Cực liên tục ba chưởng toàn lực , cuối cùng cũng bị hắn đánh gãy xương .
Triệu Vô Cực tình hình cũng là tệ vô cùng . tuy hắn đã một lần ăn vào chữa thương đan nhưng liên tục sử dụng Thiên Địa Tinh biến chưởng đối với hắn phụ tải cũng quá lớn Triệu Vô Cực có chút không chịu nổi .
Trên trán hắn liên tục chảy xuống mồ hôi ,khuôn mặt nhíu chặt thể hiện ra vô cùng đau đớn .
Hắn cảm giác như đang có ai bóp chặt lấy tim hắn , cảm thấy nghẹt thở tới cực hạn .
Đừng quên Thiên Địa Tinh biến chưởng là một môn chưởng pháp cho phép người sử dụng vượt cấp khiêu chiến , mỗi chưởng đều là đánh ra toàn bộ thực lực của bản thân .
Điều kiện sử dụng nó chính là cơ thể làm chính nội lực làm phụ .
Triệu Vô Cực liên tục đánh ba lần siêu phụ tải cơ thể hắn lúc này không chỉ cánh tay , mà cả cơ thể đang điên cuồng truyền tới cảm giác đau đớn , như muốn nứt toác ra vậy .
Triệu Vô Cực chỉ cảm thấy đau đến như muốn chết đi , nếu hắn muốn so sánh có thể dùng Thiên ma giải thể đại pháp để so sánh độ đau đớn của hắn lúc này .
Tay run lập cập , Triệu Vô Cực từ nhẫn trữ vật nhanh chóng lấy ra đan dược , sau đó lập tức đổ vào mồm .
Hắn cố gắng bình tĩnh đứng yên để dược lực có thể phát huy ra , giúp hắn chữa khỏi .
Triệu Vô Cực trong cơ thể dược lực lưu chuyển không ngừng giúp hắn chữa khỏi kinh mạch cùng nội phủ tổn thương , cũng đang giúp hắn nhanh chóng khôi phục nội công .
Triệu Vô Cực không dám loạn động , chỉ có thể đứng yên tại chỗ vận chuyển lên Tử Hà Bất Diệt thần công .
Đối với hắn bây giờ, chỉ cần vận động một chút nhỏ mà thôi , hắn đều sẽ cảm giác như đau đớn xe tim gan vậy .
May mắn Tử Hà Bất Diệt thần công chủ chữa nội thương , sức khôi phục cũng là cực kì cường hãn .
Triệu Vô Cực không tốn bao nhiêu thời gian , hắn đã bắt đầu cảm nhận được lại nội công lưu chuyển trong người .
Tuy là vô cùng nhỏ bé nhưng ít ra cũng đã bổ sung được nội công khô cạn của hắn vấn đề .
Bên kia Từ Tiểu Bạch hết sạch nội công giống như một cái phàm nhân đang cẩn thận quan sát tình hình chiến đấu .
Hắn bùng nổ kiếm chiêu , chỉ có thể một lần bùng nổ . sau đó chính là phế vật một cái .
Mà Triệu Vô Cực chính là một lần bùng nổ ba phát hai bên chênh lệch quá lớn , không thể so sánh được .
Tất nhiên hắn bùng nổ xong cũng là có trả giá , nhìn Triệu Vô Cực một thân thảm hề hề là có thể thấy rõ .
Từ Tiểu Bạch rất là chú ý cái kia xương cổ tay lộ ra ngoài của hắn , nhìn vô cùng sấm nhân , nhưng đủ thấy được hắn chiến đấu có bao nhiêu nguy hiểm .
Triệu Vô Cực dựa vào Tử Hà Bất Diệt thần công nội công liên miên bất tuyệt đặc tính cùng chữa trị nội thương cực kì cường hãn đặc tính rất nhanh liền hơi có chút khôi phục lại , trên mặt hắn đã khôi phục lại một tí xíu màu máu . đương nhiên là chỉ một tí xíu , cả gương mặt vẫn là trắng bệch .
Cánh tay phải của hắn gần như đã mất cảm giác , Triệu Vô Cực chỉ có thể dùng tay trái run run mở ra nắp bình ngọc, đưa đan dược đổ vào trong miệng .
Đây đã là lần thứ hai hắn phải sử dụng chữa thương đan . từ trước đến nay hắn chưa bao giờ bị ép tới mức như vậy , sức cùng lực kiệt không hề có chút dư lực nào .
May mắn Tử Hà Bất Diệt thần công đã giúp hắn rất nhanh tiêu hóa đan dược dược lực chuyển hóa thành nội công cùng huyết khí , Triệu Vô Cực lúc này mới đỡ hơn một chút .
Hắn vội vàng lấy ra thật nhiều sinh nhục tán rắc mạnh lên cánh tay , sinh nhục tán vừa tiếp xúc với máu lập tức như là nước sôi lên , sủi bọt , không ngừng có thịt mới lúc nhúc từ đó sinh ra .
Đương nhiên cũng không phải là dựa vào sức mạnh của sinh nhục tán mà làm được , Triệu Vô Cực cảm giác được hắn tinh hoa sinh mệnh bởi vì chữa thương mà đang trôi đi .
Đây chính là mẫu thân hắn nói cùng người ác liệt chiến đấu mà mất đi tinh hoa sinh mệnh sao ?
Triệu Vô Cực hơi sợ hãi , hắn không muốn sau này bị lùn một chút nào .
Nhưng nếu không đánh , hắn hẳn là chết ! lùn mà được sống so với chết còn mạnh hơn !
Không đúng , hắn có thể chạy , nhưng Triệu Vô Cực sợ hắn nếu chạy Từ Tiểu Bạch cũng sẽ phải chết thay hắn , hắn lương tâm sẽ không được yên .
Như vậy đối với hắn tu đạo vô cùng bất lợi , là một cái lớn lỗ hổng .
Triệu Vô Cực từ trước tới nay làm việc đều không thẹn với lòng , hắn không muốn bởi một chút nguy hiểm liền vi phạm điều này .
Bên kia dã cẩu bị đánh cho trọng thương đầy mình , nó vô cùng chật vật bay ra , đập trúng một gốc cây , đánh cho gốc cây ầm ầm rung lên , sau đó rơi xuống .
Lá cây như là loạn vũ từ trên cây bay múa mà xuống rơi lên người dã cẩu .
Dã cẩu vẫn chưa hề chết đi , nó dựa vào yêu tộc sinh mệnh lực cường đại mà vẫn còn thoi thóp còn sống , nhưng thở vào thì ít mà thở ra thì nhiều .