Chương 104.1 : Tiến tới Thiếu Vân Tự cấm địa
Triệu Vô Cực gật đầu nói :
“ Đúng vậy , là tu tiên giả thủ đoạn , nô dịch ! chúng nó chỉ là mãnh thú , thần trí kém cỏi ,rất dễ dàng bị nô dịch ,nhất là một cái tông phải có tên Vạn Thú tông lấy nô dịch thú loại làm thủ đoạn chủ lưu .
Nhưng nô dịch chúng số lượng tuy nhiều nhưng thực lực lại không cao cũng chỉ là mãnh thú mà thôi , chứng tỏ tu tiên giả này thực lực cũng không quá mạnh , nhưng chúng ta cũng không cần cố tình đi tìm hắn phiền phức , cũng không cần cố tình đi trêu chọc hắn , mục đích của chúng ta đạt được lập tức lui binh không thể ở lâu nơi này .
Trước đây hắn đã từng cho các giang hồ võ giả tới đây sưu tầm một thời gian , chứng tỏ là hắn không để ý những thứ bên ngoài này , chúng ta bây giờ nếu tới tìm một thoáng nếu hắn đang có mặt ở đây cũng sẽ không đối với chúng ta gây khó dễ , trừ khi là chúng ta tìm đường chết . ”
Độ Hải gật đầu, cảm thấy Triệu Vô Cực phân tích rất có lí .
Từ Tiểu Bạch thì dùng ánh mắt lấp lánh tiểu tinh tinh sùng bái nhìn hắn nói :
“ chỉ dựa vào chút thông tin như vậy mà ngươi có thể phân tích ra được nhiều thứ vậy sao Vô Cực , ngươi quả thật rất thông minh ! ”
Triệu Vô Cực bị khen có chút ngượng ngùng , hắn hỏi lại :
“ trước đây ta vẫn thông minh như vậy sao không thấy ngươi khen ngợi a ! ”
Từ Tiểu Bạch nói :
“ trước đây chưa phát hiện ra , giờ mới phát hiện ra chứ sao ! ”
Độ Hải nhìn hai tên này , không biết một tuần ở giữa xảy ra chuyện gì , hai tên này thái độ đối với nhau xảy ra biến chuyển to lớn như vậy , trở nên rất thân cận a!
Hắc không nhịn được suy nghĩ viển vông , sau lưng nổi tên từng đợt ác hàn .
A di đà phật !
Độ Hải vội vàng niệm một câu phật hiệu , loại bỏ đi những ý nghĩ viển vông của mình , trong lòng thầm nhủ : “ bọn họ chỉ là bằng hữu , chỉ là bằng hữu ! ”
Một đường đi tới không hề gặp qua yêu thú , Triệu Vô Cực càng khẳng định trong lòng .
Trước đây Thiếu Vân Tự là không hề có yêu thú , chỉ có mãnh thú chiếm lĩnh .
Bên ngoài yêu thú chính là mãnh thú chưa bị nô dịch lang thang may mắn gặp được linh vật , sau đó mới ngơ ngơ ngác ngác trở thành yêu thú .
Chúng sở dĩ cũng không có tiến công Thiếu Vân Tự bởi vì trong này chiếm đóng rất nhiều mãnh thú , cũng không có chỗ tốt gì , còn không bằng ở bên ngoài tiêu dao tự tại đây .
Bởi vậy bọn hắn một đường đi tới vô cùng thuận lợi , không hề gặp phải cái gì yêu thú , mãnh thú đều bị Triệu Vô Cực một chưởng đánh bay .
Hắn cũng không lo lắng nội công không đủ , Tử Hà Bất Diệt thần công nội lực sinh sôi không ngừng đặc tính ủng hộ hắn nếu không quá cao cường độ chiến đấu thời gian dài sẽ không hao hết nội lực .
Cấm địa ngày càng gần , Triệu Vô Cực cùng Độ Hải Từ Tiểu Bạch gặp mãnh thú ngày càng ít , Triệu Vô Cực trong lòng cẩn thận tăng cao , hắn nói :
“ cẩn thận một chút phía trước chúng ta có thể gặp phải rất cường lực yêu thú , nếu không một chỗ này cũng không cần ít như vậy mãnh thú , con yêu thú này chính là một người trấn cảnh vạn quân khó qua tình huống . ”
Độ Hải gật đầu đồng ý :
“ ta cũng cảm thấy như vậy , hi vọng không phải là luyện khí kì hai tầng yêu thú ! ”
Từ Tiểu Bạch hỏi :
“ Ngươi đoán xem sẽ là loại yêu thú gì ? ”
Triệu Vô Cực lắc đầu :
“ chưa gặp mặt chưa thể nói gì chắc chắn , ta cũng là dựa vào tình hình mà phán đoán mà thôi , không cần cho rằng chắc chắn đúng ! ”
Bọn họ đi qua một cái kiến trúc , Độ Hải bỗng nhiên nói :
“ nếu ta không nhầm chỗ kia chính là trụ trì phòng riêng , chúng ta có thể vào xem một chút ! ”
Bọn họ đưa mắt nhìn lại , một cái phòng ở so với những cái khác phòng ở còn phải rộng lớn gấp đôi gấp ba lần , bên ngoài thiết kế cổ kính trang nghiêm , đáng tiếc thời gian dài không ai chăm sóc vô cùng tiêu điều , mạng nhện bám khắp nơi , còn có mốc meo rêu xanh mọc lên .
Triệu Vô Cực gật đầu nói :
“ Đi thôi , ta dẫn đường , mọi người cẩn thận có thể ở bên trong đụng độ thứ gì đó ! ”
Ba người chuyển hướng ngoặt vào phía trụ trì phòng lớn , cửa vẫn là ở đóng trạng thái , không khéo ở đây có thể tìm được thứ gì .
Mở cửa đi vào , từ trên cửa lập tức rơi xuống một đống bụi trần . Triệu Vô Cực dùng tay khoát khoát đi lớp bụi này , cẩn thận nhìn về phía bên trong .
Vừa nhìn hắn liền thất vọng , bên trong hiện lên vết tích đã từng bị tìm kiếm qua , hẳn là không thể tìm được thứ gì tốt .
Hắn cẩn thận đi vào bên trong , nhìn lên chính giữa căn phòng chính là một tôn cổ lão phật tượng , khá to lớn , hẳn là trụ trì thường xuyên ngồi ở trước chỗ này tu hành .
Triệu Vô Cực quan sát xung quanh căn phòng , cực kì đơn sơ , ngoài một cái giường để ngủ cùng một cái bàn để viết chữ ra không còn thứ gì khác đáng chú ý .
Quả nhiên , nếu có đồ tốt cũng đã bị người khác lấy đi mất .
Triệu Vô Cực ra lệnh :
“ Độ Hải ngươi tới phía sau tượng phật tìm kiếm, nhớ phải tìm kĩ một chút , cẩn thận bên trong tượng phật có ẩn chứa cơ quan mật đạo gì đi nữa . Từ Tiểu Bạch ngươi tới chỗ giường ngủ , tìm kiếm xem có cơ quan mật đạo gì không ! ”
Hắn ra lệnh cho hai người xong , Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải lập tức hành động , Triệu Vô Cực thì đi tới bên thư phòng .
Đứng trước bàn viết chữ , hắn nhìn lên giá sách . trên giá sách tất cả thư tịch đã bị gom đi , Triệu Vô Cực thở dài đáng tiếc
Một vị trụ trì thư tịch thường xem có bao nhiêu đáng giá a , có thể tìm được một cuốn cũng xem như là .
Không biết là tên trời đánh nào đến sách cũng không buông tha tất cả gom một lượt mang đi , cách hành sự này thật giống của Thanh Vân Tông thu gom giang hồ môn phái mới bị diệt hành động .
Triệu Vô Cực nhìn lên bàn viết chữ , mực đã sớm khô , giấy cũng không phải là loại giấy hoàn toàn trắng mà là có chút ố vàng , trên giấy phủ lên một lớp bụi dày , cho thấy không ai đụng đến cái này .
Triệu Vô Cực cố gắng tìm kiếm xem xung quanh có chỗ nào đáng nghi không , nhưng đáng tiếc hắn không thể tìm được cái gì .
Bỗng nhiên Triệu Vô Cực giống như nhớ ra gì đấy , hắn lập tức đi tới bên cạnh thùng đựng giấy , chính là nơi đựng giấy rác đã viết sai vứt đi .
Mò lên một cục giấy , Triệu Vô Cực đang định mở ra bỗng nhiên nghe tiếng Độ Hải từ phía sau nói :
“ ta đã tìm qua, phật tượng không hề có thứ gì , cũng không có cơ quan gì đáng nói . đã gõ thử xung quanh phật tượng cũng không phát hiện phòng tối hay cơ quan gì . Triệu thí chủ , ngươi lục thùng giấy có tác dụng gì sao ? ”
Triệu Vô Cực quay người lại đối với hắn cười nói :
“ đôi lúc chân tướng luôn nằm ở chỗ người ta xem thường , không ngờ tới ! ”
Nói xong hắn mở trang giấy ra , quả nhiên phát hiện một chút ý tứ . trên giấy viết :
“ hai bên giao chiến , không ngờ chúng ta tiêu diệt một vị nữ trưởng lão của Luyện Thần tông lại là cùng Vạn Thú tông tiên môn có quan hệ .hắn biểu ca lại là Vạn Thú tông tiên môn đệ tử , lấy bọn họ biểu ca biểu muội quan hệ cũng không thể dễ dàng gì mời được Vạn Thú tông đệ tử xuất mã , lấy Luyện Thần tông bẩn thỉu tính cách , sợ rằng hai người này biểu ca biểu muội cũng là có một chân , đây là trời muốn diệt ta Thiếu Vân Tự sao ? ”